Trang chủ Thể loại Hiện đại

Hiện đại

Phần 4 - Như Ý Bắt Chồn Tinh

Như Ý Bắt Chồn Tinh Phần 1: Như Ý bắt chuột quỷ Phần 2: Như Ý bắt Yêu Hồ Phần 3: Như Ý bắt Lợn Yêu Phần 4: Như Ý bắt Chồn Tinh Phần 5: Như Ý bắt Cốt Yêu Bạn cùng phòng của tôi là một cô dâu chuyên nghiệp. Cô ấy nói rằng gần đây đã nhận được một hợp đồng lớn, khách hàng rất hào phóng. Tôi nhìn số tiền thù lao được gói trong giấy đỏ và khuyên cô ấy nên từ bỏ công việc này. Nhưng vào ngày diễn ra sự kiện, bạn cùng phòng vẫn lén lút đi. Và rồi cô ấy không quay trở lại. Cô ấy không biết rằng những người tổ chức sự kiện này, đều không phải là con người.

Cá Trong Ao

Cá Trong Ao Tôi và Phó Yến, từ đồng phục học sinh đi đến váy cưới. Thế mà ngay trước đêm cưới, anh ấy bất ngờ qua đời. Tôi khóc đến mức gần như ngất lịm, trước mắt lại trôi nổi từng dòng đạn mạc: 【Ai đó mau nói cho nữ chính truyện ngược này biết, hắn chỉ giả ch.t thôi!】 【Con chim hoàng yến mà Phó Yến nuôi biết hắn sắp kết hôn nên bỏ trốn, hắn lập tức giả ch.t trong đêm để bay ra nước ngoài đuổi theo người yêu, trong khi nữ chính đang khóc trước mộ, chim hoàng yến thì đang khóc trên giường, tức ch.t tôi rồi!】 【Tiếc là sau khi hắn quay về, nữ chính chẳng hay biết gì, còn hớn hở chuẩn bị kết hôn với hắn nữa…】 Nửa tháng sau. Tin tức tôi đính hôn với thái tử gia giới kinh thành truyền khắp thành phố A. Một người anh em thân thiết của Phó Yến—cũng là đồng phạm trong kế hoạch—vội vã chạy đến chất vấn tôi: “Anh Yến mới mất chưa bao lâu, cô đã vội tìm người thay thế rồi à?” “Người ta ch.t rồi, chẳng lẽ tôi phải thủ tiết cả đời vì anh ta chắc?”

Tội Lỗi Không Thể Biện Minh

Tội Lỗi Không Thể Biện Minh Kỷ niệm năm năm ngày cưới, chồng rủ tôi đi du lịch. Trên đường, anh ta trượt chân ngã xuống vực, nằm ICU suốt một tháng, cuối cùng vẫn không qua khỏi. Vừa đáp xuống sân bay, mẹ chồng đã lao tới như hổ đói vồ mồi, mặt mày hung dữ: “Con đàn bà gi.t người này! Cô gi.t chồng để lừa tiền bảo hiểm!” Tôi thật sự bị oan quá rồi. “Mẹ à, mẹ nói chuyện cũng phải có chứng cứ, chính anh Hải Dương mua bảo hiểm tai nạn với số tiền rất lớn mà.” “Nhưng người ngã xuống là nó đấy!” “Con đã bán sạch gia sản để cứu anh ấy rồi, mẹ không tin thì xem đi.” Tôi mở app ngân hàng ra, số dư chưa nổi bốn chữ số. Trong lúc giằng co, bà ấy xé rách một chiếc túi nilon – bên trong là tro cốt của Đinh Hải Dương. Tôi đau đớn nghẹn ngào: “Mẹ, con trai mẹ bay tứ tung đầy đất rồi kìa.”

DƯỚI NHÀ CÓ NGƯỜI

“Suỵt, đừng phát ra tiếng, dưới nhà có người.”Khi tôi đang ngủ rất say, bạn trai đột ngột bịt miệng tôi lại.Tôi mở mắt ra và nhìn thấy đôi mắt đầy sợ hãi của anh trong bóng tối. Tay anh giữ chặt miệng tôi, lòng bàn tay ướt sũng, cho thấy anh đang rất lo lắng.Tôi liếc nhìn đồng hồ báo thức bên cạnh giường, bây giờ là 1 giờ 30 sáng.Chúng tôi sống trong một căn hộ dạng loft, cửa ra vào sử dụng khóa mật mã chung, và có bảo vệ trông coi 24/7 dưới sảnh. Nhưng giờ đây, bạn trai lại nói với tôi rằng dưới nhà có người.Cửa phòng vẫn đóng, nhưng không khóa. Tôi thấy có một tia sáng le lói qua khe cửa.Chúng tôi có thói quen tốt và thậm chí hơi ám ảnh, thường kiểm tra nhiều lần trước khi đi ngủ xem đã tắt đèn dưới nhà chưa.

Xanh Biếc Vươn Mầm

Xanh Biếc Vươn Mầm Sau khi tôi cứu bà ngoại thoát khỏi cái ch .t, mẹ lại mang em trai bỏ trốn suốt 8 năm. Cho đến một ngày, cảnh sát tìm đến tận cửa: “Mẹ cô… là do cô gi .t đúng không?”

Tôi Mang Thai Với Anh Trai Kế

Tôi Mang Thai Với Anh Trai Kế Chỉ một đêm hỗn loạn, tôi bất ngờ mang thai con của anh trai kế. Nghĩ lại dạo trước khi cả nhà ăn cơm, ba mẹ giục cưới, anh lại đáp: “Con có người mình thích rồi.” Tôi tối sầm mặt mũi, xong rồi, tôi thành tiểu tam mất rồi. Tôi lập tức nộp đơn xin học cao học ở nước ngoài, chuẩn bị bỏ đứa bé rồi trốn ra nước ngoài để né nạn. Lúc đang ngồi ngoài phòng chờ đến lượt vào phẫu thuật, cổ tay tôi bất ngờ bị ai đó nắm chặt. Là anh trai kế. Anh nhìn tôi, giọng lạnh lẽo, cố chấp: “Em ghét anh đến thế sao?” “Thà phá thai rồi bỏ trốn ra nước ngoài, cũng không thèm nói với anh một lời, phải không – em gái yêu quý của anh?”

ẢNH ĐẾ DƯỜNG NHƯ VẪN CÒN RẤT YÊU TÔI

Trong buổi ghi hình chương trình tạp kỹ, vì hiệu ứng chương trình, tôi phải gọi điện cho người yêu cũ.Tôi cứ tưởng anh ta đã chặn tôi từ lâu rồi, nhưng đầu dây bên kia lại vang lên giọng ngái ngủ: “Muốn quay lại à?”Fan nổ tung, còn tôi cũng choáng váng theo.Không còn cách nào khác, tôi đành dồn hết can đảm hỏi: “Anh có thể cho em mượn 100 vạn tệ được không?”Sau đó, anh ép tôi vào tường.Anh nói: “Quay lại nhé? Anh có nhiều 100 vạn tệ lắm, tất cả đều là của em.”

Quả Báo Của Kẻ Ngoại Tình 

Quả Báo Của Kẻ Ngoại Tình  Kỷ niệm năm năm ngày cưới, tôi đặt bánh từ một tiệm bánh nổi tiếng để chuẩn bị ăn mừng cùng chồng. Nhưng tôi lại nhìn thấy trong đám đông xếp hàng bên ngoài, một cặp nam nữ đang hôn nhau quấn quýt không rời. Thật không may, người đàn ông chính là chồng tôi, Trình Tư Ngôn. Tôi lấy điện thoại ra gọi cho anh ta, khó khăn lắm anh ta mới rời đôi môi ngọt ngào đó để nghe điện thoại, không kiên nhẫn hỏi tôi có chuyện gì, anh ta còn đang bận. Tôi từ tốn nói: “Chỉ một chuyện nhỏ thôi, phiền anh hỏi cô nhân tình đang trong vòng tay anh xem màu son môi cô ấy là màu số mấy?”

TÔI NHẬN RA MÌNH LÀ NỮ PHỤ ĐỘC ÁC

Từ nhỏ, tôi và Thẩm Nhất Bạch luôn được nhắc đến như những đứa trẻ trong miệng của các bậc phụ huynh, nhưng những lời miêu tả về cậu ta là từ ngữ khen ngợi, còn về tôi thì là những lời chỉ trích.Nhưng tôi không để tâm.Hoa đẹp mà! Thường thì phải đi kèm với lá xanh.Cho đến khi xuất hiện giấc mơ về Chung Thi Lạc, tôi mới nhận ra cuộc sống của chúng tôi giống như một cuốn sách.Thẩm Nhất Bạch là nam chính, còn tôi là nữ phụ độc ác, không có kết cục tốt đẹp.

TRÚC MÃ CỦA TÔI THÍCH THẦM CÔ BẠN LỚP BÊN

Cậu bạn thanh mai trúc mã của tôi thích cô gái lớp bên.Cậu ta vì cô gái đó mà đánh nhau, dính vào đủ thứ thói hư tật xấu.Thậm chí còn giúp cô ấy gian lận, thi được hạng nhất toàn khối, lấy mất học bổng vốn dĩ thuộc về tôi.Sau kỳ thi đại học, cậu ta ngậm điếu thuốc, đứng ở góc cổng trường.Khi tôi đi ngang qua, cậu ta đưa tay kéo tay áo tôi lại.Giọng cậu ta khàn khàn: “Trước đây đã hứa sẽ thi cùng một trường đại học, là tớ không làm được… Cậu có thể… nhìn tớ thêm một lần nữa được không?”

NHẸ NHÀNG CHẠM VÀO TRÁI TIM

Tôi sống chung với Trần Vọng Tân ba năm, thỉnh thoảng lên giường, nhưng không bao giờ hôn nhau.Mối quan hệ của chúng tôi thuần túy chỉ là chuyện nam nữ.Cho đến một ngày, tôi vô tình bắt gặp anh và cô thư ký thân mật, để cô ấy ra vào không gian riêng tư của anh một cách thoải mái.Tôi hiểu và tinh ý nhường chỗ cho họ.Đêm rời đi, tôi gửi cho anh một tin nhắn coi như lời tạm biệt:[Tôi về quê lấy chồng rồi, sau này đừng liên lạc nữa.]Sau đó, khi tôi tiễn người mà mình vừa đi xem mắt ra về. Quay lại, ánh mắt tôi liền chạm phải Trần Vọng Tân.Anh không còn giữ được vẻ mặt ôn hòa và lý trí như mọi khi; anh mất kiểm soát mà dồn tôi vào góc tường:“Hắn có điểm nào hơn tôi? Tiền, quyền… hay là giỏi chiều chuộng em hơn tôi?”

Vợ Chồng Sát Thủ

Vợ Chồng Sát Thủ Tôi là một sát thủ. Nhưng người chồng dịu dàng và ngọt ngào của tôi thì chẳng biết gì cả. Anh ấy đến con gà còn không dám giết, mở hộp đồ hộp cũng phải nhờ tôi giúp. Cho đến một ngày, khi đang thực hiện nhiệm vụ tại sòng bạc lớn nhất thành phố L, tôi chạm trán với sát thủ huyền thoại – Orbit. Ánh mắt sau chiếc mặt nạ của hắn lạnh lẽo như băng, khẩu Glock trong tay nhắm thẳng vào trán tôi. Nhưng tại sao, trên cổ hắn lại đeo chiếc nhẫn cưới tôi tặng… chồng mình?!

Sau Khi Người Yêu Ngoại Tình, Tôi Đã Nhảy Lầu

Sau Khi Người Yêu Ngoại Tình, Tôi Đã Nhảy Lầu Sau khi chồng ngoại tình, tôi nhảy xuống từ tầng 28. Gió gào thét bên tai, tôi nhắm mắt lại. Tôi đã tính kỹ rồi. Mỗi tầng trong khu chung cư cao 3 mét, tầng 28 tổng cộng cao 81 mét. Từ lúc tôi lao xuống cho đến khi chạm đất, khoảng chừng 4 giây. Vài phút trước, cuộc trò chuyện cuối cùng giữa tôi và Bách Diễn kết thúc trong sự căng thẳng tột độ. Tôi đã khóc lóc, gào thét, cầu xin hắn trong tuyệt vọng. Cũng đã từng dùng những lời độc ác nhất để nguyền rủa hắn. Đến cuối cùng, cả hai đều kiệt sức. Mắt tôi đỏ hoe, ngồi trên lan can ban công, hai chân lơ lửng trong không trung, yếu ớt hỏi hắn: “Anh thực sự muốn ly hôn sao?” Hắn nhìn tôi bình tĩnh. Lần đầu tiên tôi dùng cái chết để đe dọa hắn, hắn đã từng hoảng loạn. Nhưng bây giờ, trên gương mặt hắn chỉ còn lại sự mệt mỏi. Hắn hỏi tôi: “Em làm đủ chưa?” Tôi lặng lẽ đáp: “Nếu hôm nay anh bước đi, tôi sẽ nhảy xuống từ đây.” Hắn nhìn tôi rất sâu, sau đó quay người rời đi. Cửa đóng sầm một tiếng chát chúa. Rồi tôi nghe thấy tiếng hắn chờ thang máy.  

Thứ Tôi Muốn Là Duy Nhất

Thứ Tôi Muốn Là Duy Nhất Ba năm dịch bệnh cuối cùng cũng kết thúc. Mối tình đầu của Tạ Diễn vội vã quay về nước. Nhưng thật không may, cô ta lại là một trong những ca nhiễm đầu tiên. Tạ Diễn muốn lấy thuốc của tôi để đưa cho cô ta. Tôi không đồng ý. Anh ta thất vọng nhìn tôi: “Đây là chuyện liên quan đến mạng người, em còn gây chuyện gì nữa?” Tôi lặng lẽ nhìn anh ta, sau đó đập lọ thuốc lên bàn. “Muốn thuốc? Được thôi, 470 vạn!”

Chồng Tôi Mới Mười Tám Tuổi

Chồng Tôi Mới Mười Tám Tuổi Chồng tôi dạo này rất kỳ lạ. Ôm thì cứng ngắc, hôn thì gượng gạo, ngay cả lúc “nộp lương sinh hoạt” cũng tràn đầy sơ hở. Tôi còn đang nghi ngờ có phải anh ta muốn ly hôn không, thì tình cờ thấy nhật ký đăng bài của anh ấy: 【Ngủ dậy một phát xuyên tới 10 năm sau, crush trở thành vợ tôi rồi! Giờ phải làm sao đây aaaaa!!】 Tôi: “?”

Chồng Không Sợ Vợ

Chồng Không “Sợ” Vợ Tin đồn nói rằng sếp là người sợ vợ. Bình thường cứ lấy lý do “về nhà với vợ” để trốn các buổi tụ tập. Trong buổi tiệc mừng công, có đồng nghiệp buôn chuyện: “Không phải hôm nay sếp Tần phải về nhà với vợ sao?” Anh nghiêng đầu, hất cằm về phía tôi: “Hôm nay không cần. Vợ tôi đang ở đây rồi.” Tôi: “…”

Bạn Cùng Bàn Quái Gở

Bạn Cùng Bàn Quái Gở Năm lớp 11, tên côn đồ trường học Tôn Thiệu đã ấn đầu Vương Kỳ vào thùng nước bẩn. Tôi gọi bố tôi, lúc đó ông là chủ nhiệm của lớp. Ngay đó, bố tôi đá tung cửa phòng vệ sinh, túm lấy tên con trai kia rồi đuổi học cậu ta. Tôn Thiệu bỏ học, ra phố bán hàng rong, rồi bị một chiếc xe tải lớn đâm chết. Vài năm sau, Vương Kỳ viết một cuốn tiểu thuyết tự truyện. Hóa ra, Tôn Thiệu và cô ta là “nam ngược thân nữ, nữ ngược tâm nam” dây dưa tình cảm sâu đậm. Nhưng cuối cùng con gái của chủ nhiệm – Uất Liễu, đã phá hỏng tất cả. Cuốn tiểu thuyết nổi tiếng, cô ta đăng giấy chứng tử của Tôn Thiệu lên Weibo, kèm theo dòng chú thích: [Uất Liễu, cô đã hủy hoại hạnh phúc cả đời tôi.] Những người hâm mộ cuồng nhiệt đã tìm ra thông tin của tôi, chém chết tôi ngay trên phố. Bố mẹ tôi vì mất con gái cũng như bị bạo lực mạng nên đã suy sụp tinh thần, buộc đá vào chân, ôm tro cốt của tôi, nắm tay nhau nhảy xuống sông. Tôi được tái sinh, trở về ngày phát hiện Vương Kỳ bị bắt nạt. Tiếng nức nở đau đớn lại vang lên trong nhà vệ sinh. Lần này, tôi quay đầu bỏ đi không thèm đoái hoài.

Chồng Cũ Lại Tới Đòi Tiền Sinh Hoạt Rồi!

Chồng Cũ Lại Tới Đòi Tiền Sinh Hoạt Rồi! Cô đồng nghiệp “trà xanh” dương dương tự đắc nắm tay chồng cũ tôi: “Cảm ơn chị đã nhường người chồng siêu giàu cho em nha.” Tôi nhìn cô ta với ánh mắt đầy thương hại: Người chồng “siêu giàu” của cô hôm qua còn vừa khóc lóc, vừa làm loạn, vừa dọa t ự s,á.t để xin tôi cho tiền sinh hoạt. Cảm ơn cô nhé! Nữ hiệp tiếp mâm!