Trang chủ Thể loại Hiện đại

Hiện đại

Tôi Đã Nhập Vào Thằng Con Rể Bạo Lực

Tôi Đã Nhập Vào Thằng Con Rể Bạo Lực Con gái đến thăm mộ tôi, trên mặt lại đầy những vết bầm tím do bị đánh. Tôi theo con bé trở về nhà, nào ngờ tận mắt nhìn thấy tên súc sinh kia đang cầm chày cán bột đánh nó. Không chịu nổi nữa, con bé rút d a o đ.â m thẳng vào hắn. Trong cơn hỗn loạn, tôi nhập hồn vào thân thể của hắn ta. Khi hắn tỉnh lại, không chỉ tự khai với cảnh sát rằng mình tự đ â.m chính mình, mà còn ký vào đơn ly hôn trước mặt bao người, tình nguyện ra đi tay trắng.

Quý Bà Toàn Thời Gian

Quý Bà Toàn Thời Gian Tôi là một bà nội trợ toàn thời gian, mỗi tháng có 50.000 tệ tiền tiêu vặt và thường xuyên đi du lịch nước ngoài. Cô bạn thân ghen tị đến phát điên, liền quyến rũ chồng tôi và trở thành “tiểu tam.” Cô ta tràn đầy hy vọng mà từ bỏ công việc, chuẩn bị tận hưởng một cuộc sống nhàn hạ thoải mái như tôi. Nhưng không ngờ, đó lại là khởi đầu của một cơn ác mộng…

Cặn Bã Mau Tránh Đường

Cặn Bã Mau Tránh Đường Sau khi bạn thân nhất cho tôi mượn hai mươi ngàn tệ để mở một cửa hàng thì cô ấy đã bị chồng đánh, phải vào phòng ICU. Tôi quỳ xuống cầu xin hắn ta ký tên để điều trị nhưng hắn đã tát tôi quay trở lại mười năm trước. Năm này chính là lúc tên cặn bã và bạn thân của tôi mới quen nhau. Đừng sợ, bảo bối, tớ sẽ đến cứu cậu!

Ba Trăm Tờ Giấy Nợ

Ba Trăm Tờ Giấy Nợ Từ năm mười tuổi đến năm mười tám tuổi, bố mẹ bắt tôi viết tổng cộng hai trăm chín mươi chín tờ giấy nợ. Mỗi khoản tiền tôi xin họ đều phải ghi nợ lại, đợi đến khi tôi trưởng thành sẽ phải trả lại. Cho đến khi tôi gặp tai nạn xe, lúc cần nộp tiền phẫu thuật, trong thẻ vẫn còn thiếu ba nghìn tệ. Đường cùng, tôi chỉ có thể cầu xin bố mẹ. Nhưng họ chỉ cười lạnh lùng nói: “Tần Sơ, con đã mười tám tuổi rồi, chúng ta không có nghĩa vụ phải cho con tiền nữa! Con viết thêm một tờ giấy nợ đi!” Tôi rơi nước mắt viết tờ giấy nợ thứ ba trăm. Sau ca phẫu thuật, tôi lướt thấy dòng trạng thái trong vòng bạn bè của con gái nuôi trên mạng xã hội. Trong ảnh, con ấy đang ở trên du thuyền nước ngoài tổ chức sinh nhật mười tám tuổi, được mọi người vây quanh như một nàng công chúa nhỏ. Quà bố mẹ tặng cô ấy là một căn hộ lớn ở trung tâm Thượng Hải và chìa khóa xe một chiếc Maserati. Còn cậu bạn trúc mã của tôi, ánh mắt nhìn cô ấy cũng đầy yêu thương. Cô ấy nói, cảm ơn những người yêu thương nhất đã cho cô ấy tất cả những điều tốt đẹp nhất. Còn tôi cúi đầu nhìn tờ giấy nợ nhàu nát trong tay, bỗng bật cười. Trả hết nợ rồi, một gia đình như vậy, tôi cũng không cần nữa.

Khi Nữ Thần Cao Lãnh Bị Lừa Tình

Khi Nữ Thần Cao Lãnh Bị Lừa Tình Đối tượng hôn ước của tôi là nhị thiếu gia của một tập đoàn lớn. Mới gặp mặt hai lần, anh ta đã huênh hoang khoe khoang: “Em có biết Thịnh Yến không? Anh trai ruột của anh đấy, cũng là người thừa kế của tập đoàn nhà anh. Anh ấy từ nhỏ đã rất thương anh.” “Em chỉ là con bé nhà quê lên thành phố thôi, sau này cứ yên tâm theo anh.” “Anh trai anh cũng sẽ rất rộng rãi với em.” Rộng rãi? Đúng là rộng rãi thật. Tôi lén nhìn bức ảnh cơ bụng trong điện thoại. Đều là Thịnh Yến gửi cho tôi cả.

Đóa Hoa Tỏa Sáng Trong Bóng Tối

Đóa Hoa Tỏa Sáng Trong Bóng Tối Tôi là một nhân vật quần chúng trong tiểu thuyết “máu chó” học đường, sở hữu một cửa hàng tạp hóa nhỏ. Một ngày nọ, nữ phụ ác độc ghé qua cửa tiệm của tôi. Theo cốt truyện, cô ấy ích kỷ, hư hỏng, phẩm hạnh không ra gì. Nhưng khi nhìn cái bóng gầy gò của cô bé đó loanh quanh ở góc tường suốt nửa ngày, thứ cô bé lén mang đi chỉ là một gói băng vệ sinh rẻ nhất.

Cho Em Xem Chim Ngọc Trai Được Không?

Cho Em Xem Chim Ngọc Trai Được Không? Tôi nghe nói học trưởng lạnh lùng Tạ Lẫm Châu nuôi một con chim ngọc trai, liền kiếm cớ nhắn tin riêng. “Anh ở đó không? Cho xem chim chút.” “Nghe nói chim ngọc trai kêu to lắm, có thật không?” Tôi thề! Nếu anh ấy không trả lời trong một phút, tôi sẽ từ bỏ! Thôi thì ba phút cũng được. Năm phút là giới hạn cuối cùng. Thực ra mười phút cũng… “Bzz.” Điện thoại bỗng rung lên. Cuối cùng, Tạ Lẫm Châu cũng trả lời tôi rồi! Chúng tôi vẫn còn cơ hội chứ nhỉ! “Hehe.” Tôi mỉm cười ngốc nghếch, mở điện thoại ra và… [Ừm.] Vâng, chỉ có đúng một chữ. Haha. Thì ra tôi diễn hài cho thiên hạ xem. Có lẽ, thực sự đã đến lúc tôi nên từ bỏ rồi. Tôi thở dài một tiếng, định kéo Tạ Lẫm Châu vào danh sách chặn, kết thúc thời kỳ theo đuổi điên cuồng này. Bỗng nhiên, trước mắt tôi xuất hiện một loạt dòng chữ: [Buồn cười chết mất, học trưởng tưởng cô gái muốn xem “chim” của anh ấy, khó khăn lắm mới tự thuyết phục bản thân chụp một tấm selfie trước gương, kết quả phát hiện là chim ngọc trai, sụp đổ luôn.] [Học trưởng không nói gì, chỉ mải miết chụp chim, còn là chim gì thì thôi cậu đừng bận tâm.] [Cô gái nhỏ vừa bỏ lỡ một cái “màu hồng”, haha…]

Từ Trong Lửa Tỉnh Lại

Chồng tôi đã thiêu ch .t tôi và hai con gái trong căn nhà ấy, rồi quay sang đòi bồi thường 10 triệu từ công ty bất động sản. Hắn cưới về một người phụ nữ đang mang thai, là nhân tình của hắn. Không ngờ, tôi lại sống lại trở về đúng ngày sinh con gái út.

Chị Đây Không Cần, Xin Anh Tránh Ra

Chị Đây Không Cần, Xin Anh Tránh Ra Tiểu Thanh Mai bị chẩn đoán ung thư, Cố Thành vì cô ta mà bỏ rơi tôi ngay tại lễ đường. Mọi người đều khuyên tôi nên rộng lượng: “Cô ấy sắp chết rồi, cô đừng chấp nhặt với cô ấy nữa.” Sau này, tiểu Thanh Mai mang thai. Cố Thành muốn tôi nhận con của họ: “Đây là di nguyện của cô ấy, chẳng lẽ em không thể chấp nhận một đứa trẻ chưa chào đời sao?” Tôi cười lạnh: “Vậy cô ta còn muốn được sống chết bên anh, sao anh không đi chết cùng cô ta luôn đi?” Sau khi tôi và Cố Thành hủy hôn, kẻ thù không đội trời chung của anh ta đã công khai theo đuổi tôi. Cố Thành như muốn phát điên. Nhưng liên quan gì đến tôi, Cố Thành hay kẻ thù của anh ta, tốt nhất đừng dính dáng đến tôi nữa.

Sau Khi Bị Bạn Trai Và Bạn Thân Cùng Phản Bội

Sau Khi Bị Bạn Trai Và Bạn Thân Cùng Phản Bội Lúc đang xem phim được một nửa, tôi mắc tiểu nên tranh thủ đi vệ sinh. Khi quay lại, ánh mắt cô gái ngồi cạnh nhìn tôi vô cùng kỳ lạ. Phim kết thúc, mọi người bắt đầu rời khỏi rạp. Cô ấy lặng lẽ nhét vào tay tôi một tờ giấy. “Bạn trai và cô bạn thân của cậu, lúc cậu đi vệ sinh thì ôm hôn nhau đấy.” Tôi: “…..”

Chúng Ta Xứng Đáng

Chúng Ta Xứng Đáng Tết về nhà đánh mạt chược, thiếu một người. Lúc tìm người chơi, tôi thậm chí còn gọi cho số của bạn trai cũ. Giọng anh ta lạnh nhạt: “Nghĩ kỹ rồi? Muốn xin lỗi tôi?” Tôi đáp: “Không phải, mạt chược thiếu một chân, anh có muốn chơi không?” Anh ta im lặng một lát, sau đó chỉ nói hai chữ: “Địa chỉ.” “Ở thôn Lý Nhi, trấn Thạch Đầu, huyện An Ninh, thành phố Phổ Dương.” Bạn trai cũ sững sờ: “Cô nói lại lần nữa?” Tôi chợt thấy hơi ngượng, suýt chút nữa quên mất anh ta là dân thành phố, đến đây một chuyến cũng chẳng dễ dàng gì. Tôi bất đắc dĩ nói: “Thôi bỏ đi, nói với mấy người thành phố các anh cũng chẳng hiểu.” Nhưng sáng hôm sau, vừa thức dậy, tôi đã thấy bạn trai cũ bị chó làng tôi rượt chạy khắp thôn.

CON GÁI THẬT VÀ GIẢ TỰ CỨU MÌNH

Cốt truyện tiến đến đoạn nam chính rơi xuống biển, cả tôi và thiên kim thật đều chẳng buồn động lòng.Tôi đang thắc mắc thì cô ấy thăm dò hỏi: “Cô cũng trọng sinh à?”Tôi lập tức hiểu ra, mỉm cười: “Không, tôi là người xuyên sách.”Cô ấy trọng sinh, còn tôi thì xuyên sách.Tránh xa tên nam chính cặn bã đó, cả hai chúng tôi đều sẽ có một tương lai xán lạn và rực rỡ.

ẢNH ĐẾ LÀ CHA CỦA 2 ĐỨA CON CỦA TÔI

Ngày hôm đó, tôi bị ốm nghén, liền gõ cửa phòng của Ảnh đế.“Anh lại sắp làm bố rồi đấy, chịu trách nhiệm đi.”Anh ấy tức điên: “Chia tay bốn năm rồi, tôi lại sắp làm bố? Cô nghĩ tôi ngốc à?”Tôi đưa ra bằng chứng: “Con trai lớn giống anh y đúc, chắc chắn là con anh. Đứa nhỏ… anh cứ đưa tiền nuôi dưỡng trước, sinh ra rồi kiểm chứng sau!”“Đem ảnh tôi hồi nhỏ ra lừa tôi à?”Tôi bất đắc dĩ rút lui.Sau đó, anh ôm hai bản sao thu nhỏ của mình, nghiêm túc đăng lên Weibo:“Vợ muốn giữ con, không giữ tôi. Giờ tôi nên mua gói ‘mua hai tặng một’ thế nào đây?”Weibo lập tức dậy sóng.

EM LÀ THANH XUÂN CỦA ANH

Sau kỳ thi đại học, trong buổi họp lớp, tôi đã tỏ tình với Giang Việt trước mặt cả lớp.Cậu ấy không thèm ngẩng đầu lên nhìn tôi một lần nào, chỉ lạnh lùng nói:“Bùi Tân Vũ, chúng ta không hợp.”“Không sao, dù gì cũng là do tôi thua xúc xắc mà.”Tôi vẫy tay, thái độ chẳng mảy may để tâm.Bảy năm sau, lại là buổi họp lớp.Các bạn cũ thấy tôi và Giang Việt cùng đến, liền tò mò hỏi mối quan hệ giữa hai người là gì.Tôi thản nhiên trả lời:“Anh ấy là sếp của tôi.”Mọi người nghe xong, không giấu nổi sự thất vọng.Lúc này, Giang Việt lạnh lùng nói:“Nhắc nhở em một câu, chúng ta đã kết hôn rồi.”Anh ấy nghiêng đầu, nhìn tôi, từng từ một thốt lên:“Giang…. phu nhân.”

Vả Mặt Em Họ Mất Nết

Vả Mặt Em Họ Mất Nết Em họ bị vỡ hoàng thể, nhưng nhất quyết không chịu tới bệnh viện kiểm tra. “Nội soi âm đạo cái đầu dò đó bao nhiêu người dùng rồi, bẩn chết đi được, lỡ đâu bị lây HPV từ người khác thì sao?” Tôi đã giải thích đi giải thích lại về mức độ vệ sinh trong quy trình kiểm tra, còn nói cả những trường hợp tử vong do vỡ hoàng thể. Lúc đó cô ấy mới sợ, năn nỉ tôi đích thân kiểm tra cho. Tưởng đâu chuyện đến đây là xong, ai ngờ sau đó cô ấy ngoại tình. Không những bị lây HPV từ người tình, mà còn truyền sang cả chồng. Vậy mà cô ta lại nói: “Chắc lúc Giang Nhu kiểm tra cho tôi đã không thay bao đầu dò…” Em rể tôi vừa nhận kết quả dương tính liền xông vào nhà, rút dao chém tôi tới chết. Lần nữa mở mắt ra, em gái lại đang chê đầu dò âm đạo bẩn, sống chết không chịu đi kiểm tra. Lần này, tôi nghe theo cô ấy.

Hiếu Thuận

Hiếu Thuận Kiếp trước, ba tôi 59 tuổi bị phát hiện ngoại tình, ông quỳ xuống khóc lóc nhận lỗi. Nhưng vừa làm xong thủ tục nghỉ hưu, ông liền cuỗm hết tiền trong nhà, dắt theo tiểu tam và con trai của ả cao chạy xa bay. Mẹ tôi vì chuyện này mà mắc bệnh trầm cảm, ôm hận mà qua đời. Tôi sống lại đúng vào ngày ba lên cơn cao huyết áp, cần cấp cứu. Ông ngồi trong phòng khách, tay ôm ngực cầu cứu: “Uyển Uyển, mau… mau gọi xe cứu thương…” Còn tôi thì đang nằm trong phòng ngủ, thong thả đeo tai nghe. Ừm, bài hát này nghe hay thật.

Gió Nghịch Mùa

Gió Nghịch Mùa Tôi, một bà mẹ chồng “ác độc,” bất ngờ bị con trai lừa lên sóng một chương trình hòa giải. Trên sân khấu, con dâu tôi—bụng bầu to vượt mặt—bắt đầu kể lể bằng giọng thê thảm, như thể cả thế giới đều đang quay lưng với cô ta. “Khi mang thai, bà ta không cho tôi ăn thịt! Trời nóng 40 độ, bà ta cấm tôi bật điều hòa! Tắm quá 5 phút, bà ta cắt nước nóng! Bà ta đầu độc con chó của tôi! Bà ta ép tôi phá thai vì nghĩ đứa bé là con gái!” Lời kể từng câu, từng chữ, như một bản cáo trạng ghim thẳng vào mặt tôi trước hàng triệu khán giả. Cô ta khóc nức nở, như thể bị vùi dập đến không còn đường sống, và rồi, cả hội trường tràn ngập ánh mắt căm phẫn hướng về phía tôi. MC chỉ thẳng vào tôi, hằn học: “Chị cũng là phụ nữ, sao lại độc ác đến mức không còn tính người như thế?” Một KOL rẻ tiền nhếch mép: “Nhà chị có ngai vàng cần nối dõi chắc?” Giáo sư tâm lý thì tỏ vẻ thông thái: “Đây rõ ràng là hội chứng mẹ yêu con trai đến mức bệnh hoạn.” Khán giả gào thét như muốn ăn tươi nuốt sống tôi: “Đồ già ác! Đồ độc phụ!” Giữa tất cả sự phẫn nộ đó, con trai tôi, đứa con tôi nuôi nấng, quỳ sụp xuống trước mặt, nước mắt chảy như mưa. “Mẹ! Con xin mẹ! Vì con, vì đứa cháu chưa chào đời, mẹ hãy xin lỗi Viên Viên đi!” Tôi nhìn nó. Nhìn cả cô ta. Nhìn cả đám đông đang đồng loạt buộc tội tôi. Rồi đột nhiên, tôi thông suốt. Xin lỗi ư? Không bao giờ. Tôi cười nhạt, đứng dậy, quay lưng rời đi. Con trai? Con dâu? Đứa cháu? Tôi chẳng cần ai hết.

THỎ CON ĐỪNG CHẠY

Tôi nhát gan, sợ rắc rối, vậy mà hệ thống lại bắt tôi bỏ thuốc cho anh trai mình.Tôi không dám, chỉ dám đưa cho anh ấy một cốc nước ấm.Anh tôi uống xong, mặt đỏ bừng, hỏi: “Em bỏ cái gì vào vậy? Nóng quá.”Tôi sợ đến mức chân nhũn ra: “Anh, thật sự chỉ là nước ấm thôi mà.”Nghe vậy, anh ấy lại cúi xuống, đè tôi chặt hơn: “Bé con đúng là không nghe lời, chẳng phải bảo em bỏ thuốc sao?”

Anh Nghĩ Anh Là Ai?

Anh Nghĩ Anh Là Ai? Trên máy bay, tôi giúp trông một đứa bé giùm người khác, tình cờ gặp lại người từng bao nuôi tôi. Đứa bé cứ gọi tôi là mẹ không ngừng. Lúc tôi vừa đi vệ sinh quay lại thì thấy hắn đang chơi với đứa trẻ, còn dạy bé gọi: “Gọi ba đi.” “Hoa Anh, gan em to thật đấy, sinh con cho tôi mà dám giấu à?” Tôi còn chưa kịp phản bác thì ba ruột của đứa nhỏ đã xuất hiện.