Hiện đại

Cô Ấy Sẽ Không Chết Hai chiếc xe va chạm, tôi và một thai phụ khác được đưa vào phòng sinh cùng lúc. “Vị sản phụ này đã vỡ ối, cần cấp cứu ngay, mau tìm người nhà ký tên!” Ngay khi sắp được đẩy vào phòng phẫu thuật, tôi nói với bác sĩ: “Chồng tôi bận lắm, tôi có thể tự ký!” Vừa dứt lời, chồng của thai phụ kia xông tới. “Cứu cô ấy trước, tình trạng cô ấy nghiêm trọng hơn, cô ấy bị bệnh tim!” Anh ta lo lắng đến mức máu me đầy mặt, nhưng tôi vẫn nhận ra anh ta. Phó Thận, rõ ràng anh là chồng tôi mà, là chồng của tôi cơ mà. “Tôi là bác sĩ khoa sản của Bệnh viện Trung tâm, Phó Thận, mong mọi người tin tưởng vào phán đoán chuyên môn của tôi.” Tôi giơ tay định chạm vào anh ta, nhưng anh ta hất tay tôi ra không chút nương tình. “Nhưng bệnh nhân này đã vỡ ối rồi.” Phó Thận liếc tôi một cái, lạnh nhạt nói: “Cô ấy không ch .t được. Tôi là chồng cô ấy, tôi có thể ký cam kết miễn trừ trách nhiệm.”

Anh Có Chị Gái Kết Nghĩa, Em Có Em Trai Ngoan Ngoãn Chồng tôi có một người “chị gái kết nghĩa” không hề có quan hệ huyết thống. Hai người thân đến mức ngủ chung một phòng, dùng chung một đôi đũa. Tôi bảo họ nên giữ khoảng cách xã giao bình thường, Anh ta liền không kiên nhẫn mà mỉa mai tôi: “Lòng dạ dơ bẩn thì nhìn đâu cũng thấy bẩn. Lâm Thiển, em không thể học chị gái kết nghĩa của anh một chút, hiểu chuyện một tí à?” Hiểu chuyện hả? Trùng hợp là, dạo này tôi cũng vừa quen một cậu em khá hiểu chuyện. Mà hiểu chuyện “trên giường” thì cũng không tệ đâu nhỉ.

Thiên Kim Giả Là Diễn Viên Còn Tôi Đây Là Thần Kinh Chính Hiệu! Tôi đánh thiên kim giả, các anh trai liền ném tôi vào trại tâm thần. Khi ra khỏi đó, tôi đã trở nên vô cùng ngoan ngoãn. Các anh bảo tôi đi hướng đông, tôi tuyệt đối không dám bước sang hướng tây. Thế nhưng, tại sao thiên kim giả lại còn ngoan hơn cả tôi? Bác sĩ Kỳ nói, người khác không ra tay, thì tôi cũng không được đánh trả, đó là nguyên tắc cơ bản của bệnh nhân tâm thần. Tôi đã 3 ngày chưa đánh ai, tay ngứa ngáy đến chịu không nổi! Bất đắc dĩ, tôi bắt đầu mộng du. Tôi cắm phập con d a.o găm xuống đầu giường của thiên kim giả. “Ngươi còn không chịu ra tay à?” Thiên kim giả sợ hãi run rẩy. Các anh trai cuối cùng cũng hiểu ra tôi điên thật rồi, hối hận không thôi. “Noãn Noãn, xin lỗi, xin lỗi, là lỗi của các anh…” Tôi nghiêng đầu, giờ mới nói điều này, có phải đã quá muộn rồi không?

Xé Nát Đồng Nghiệp Giả Vờ Mang Thai Đi Nhờ Xe Ngày đầu tiên đi làm, tôi nhận được một tin nhắn “xin đi nhờ xe”: 【Tôi hiện đang mang thai 3 tuần, do không biết lái xe, và để đảm bảo an toàn cho đứa con trong bụng, cần các đồng nghiệp luân phiên đưa đón.】 【Qua điều tra, xe của cô có giá trị hơn 400.000 tệ, mới mua chưa đến một năm, rất phù hợp với tiêu chuẩn dùng xe của tôi. Hôm nay tan làm, cô sẽ đưa tôi về nhà.】 【Tôi không làm thêm giờ, vui lòng thu dọn đồ đạc trước giờ chấm công, rời công ty đúng giờ.】 Tôi nhíu mày, ngay lập tức trả lời: 【Nếu cô không cần mặt mũi hay sĩ diện gì nữa, có thể đem tặng cho những người cần nhé!】

Chồng Tôi Vẫn Chưa Muốn Siêu Thoát Tôi bị lừa đi trông mộ, một đêm được ba trăm. Bọn họ thì thào nói ngôi mộ đó oán khí ngút trời, mỗi đêm đều phải giết một người để xua bớt oán khí. Tôi ngồi trước mộ thở dài: “Chồng à, đã chết tám trăm năm rồi, sao vẫn chưa buông bỏ được vậy?”

Đột Nhiên Phát Hiên Tiền Sính Lễ Biến Mất Mang thai ba tháng, tôi muốn rút tiền sính lễ để làm quỹ dự phòng. Nhân viên ngân hàng lại nói: “Trong thẻ chỉ còn 6.000 tệ thôi, chị có muốn rút hết không ạ?” Tôi nắm chặt thẻ ngân hàng, lao thẳng đến nhà mẹ chồng: “Bây giờ là thời đại mới rồi, còn ai nói đến sính lễ nữa chứ? Tụi tôi lúc nào nói sẽ đưa mười vạn cho cô?” “Cô mang thai rồi, sau này sinh cháu đích tôn ra, chẳng phải vẫn dựa vào chúng tôi chăm sao? Làm người không thể quá ích kỷ, muốn cái này lại muốn cả cái kia!” “Nếu cô cứ khăng khăng như vậy, thì ly hôn đi. Nhưng ly hôn rồi thì phải trả lại sính lễ mười vạn nhé.” Nhìn người chồng chỉ biết dàn hòa, tôi chợt nhận ra điều gì đó. Sính lễ miệng, tôi không cần nữa! Cuộc hôn nhân nực cười này, tôi cũng không cần nữa!

Chồng Vì Cứu Con Gái Em Kết Nghĩa Mà Khiến Tôi Sảy Thai Nhưng khi mang thai được ba tháng, tôi phát hiện chồng – Tống Chi Xuyên – đã âm thầm bỏ thuốc p/há th/ai vào đồ ăn của tôi. Sau khi bị tôi phát hiện, anh ta không hề hối hận, ngược lại còn trách móc tôi với vẻ mặt đầy thất vọng: “Tâm Tâm đang hấp hối, tại sao em không thể bỏ đứa bé này đi để hiến tủy cho con bé?” Tâm Tâm là con gái của Trần Linh Linh, em gái kết nghĩa của anh ta. Con bé bị ung thư máu. Để cứu con bé, ngay từ đầu thai kỳ tôi đã đồng ý hiến tủy một lần, nhưng ca ghép thất bại. Bác sĩ nói có thể là do tôi đang mang thai, máu của thai nhi gây ra phản ứng đào thải. Chúng tôi vì chuyện này đã cãi nhau một trận lớn. Sau đó anh bỏ đi, còn Trần Linh Linh thì vì mất kiểm soát cảm xúc đã đẩy tôi ngã từ cầu thang xuống. Trước khi ngất đi, tôi mơ hồ thấy Tống Chi Xuyên chạy vội về, ôm lấy tôi định đưa đến bệnh viện. Nhưng Trần Linh Linh cản lại: “Bây giờ không thể đưa cô ta đi! Phải đợi xác nhận cô ta đã sảy thai rồi mới đi! Nếu không tủy hiến ra cũng vô dụng! Dù sao thì cũng là cô ta tự ngã xuống mà, đừng lãng phí cơ hội này!” Tống Chi Xuyên đẩy cô ta ra: “Cô muốn hại ch.t Tiểu Ngọc sao!” Nhưng Trần Linh Linh ôm chặt chân anh ta, nước mắt lưng tròng: “Anh từng nói cưới cô ta chỉ để khiến cô ta cam tâm tình nguyện bỏ tiền và hiến tủy. Nhưng bây giờ… chẳng lẽ anh yêu cô ta rồi sao! Đừng quên em từng cứu mạng anh! Lần này anh nhất định phải giúp em!” Anh ta im lặng một lúc, rồi dừng bước. Khẽ thì thầm bên tai tôi: “Tiểu Ngọc, anh yêu em. Tương lai của chúng ta còn dài, sẽ còn có những đứa trẻ khác. Nhưng mạng của Tâm Tâm thì chỉ có một.” Tương lai ư? Mạng của Tâm Tâm là mạng, còn con tôi thì không phải sao? Tống Chi Xuyên, giữa chúng ta, sẽ không bao giờ còn tương lai nào nữa.

Tình Thoại Tai Trái Sau khi liên hôn với cậu bạn thanh mai trúc mã bị điếc, ngày nào chúng tôi cũng làm tình trong oán hận. Không có tình cảm, chỉ toàn kỹ xảo. Năm năm vừa tròn, vốn định lập tức chấm dứt thỏa thuận. Nhưng trong đầu lại hiện lên cảnh dù anh không nghe thấy gì vẫn cố chạy đi mua hồ lô đường cho tôi, suýt nữa bị xe đâm, khiến lòng tôi mềm nhũn. Cho đến khi tôi định bàn với anh xem có nên tiếp tục sống như vậy không, thì lại nghe tiếng trêu chọc của bạn anh vọng ra từ hành lang: “Ông bạn đóng vai người điếc đến nghiện rồi à?” Phía bên kia tường, Bùi Việt xoay xoay cái máy trợ thính trong tay, tựa vào tường, khóe môi cong lên, cười khẽ: “Chỉ khi tôi giả điếc, cô ấy mới có thể tự do là chính mình.” Tôi ở bên kia bức tường, sững người. Vậy mấy câu bậy bạ tôi nói trên giường… chẳng phải là anh nghe hết rồi sao?

Dư Hi Tôi là nữ minh tinh lạnh lùng nhất trong giới giải trí Hoa Ngữ. Nhưng chẳng ai biết, tôi không phải lạnh lùng, chỉ là… không rảnh để cười thôi. Khi ảnh đế nổi tiếng lên sân khấu nhận giải, tôi ghi chép vào cuốn sổ nhỏ: 【Ảnh đế Chu lén bóp gấu quần ba lần, chỉnh tóc năm lần.】 Khi tiểu hoa đán tham gia show truyền hình, tôi ghi: 【Bề ngoài nhìn yếu đuối, sau lưng xách ba vali to uỳnh uỳnh.】 Khi tiểu sinh lưu lượng đóng máy phim mới, tôi ghi: 【Tình cờ bắt gặp, cậu ta hôn quản lý.】 Sau đó, lúc tôi đang ghi chép thì bị máy quay lia trúng, fan hâm mộ lập tức nổ tung. 【Ối dồi ôi, chuyện này tôi có thể xem miễn phí thật sao! Chị ơi, chị là chị gái duy nhất của tôi!】 【Cười chết mất, nữ minh tinh lạnh lùng hóa thân thành sử quan thực địa à?!】 【Đây chính là truyền thuyết về thể chất sử quan siêu cấp! Xin chị ra sách đi!】

Cẩm Nang Lật Ngược Tình Thế Của Sao Hạng Bét Cùng cô bạn thân tham gia một show du lịch thực tế, cô ấy đột ngột được Ảnh đế cầu hôn đầy tình cảm. Trong không khí lãng mạn, tôi gào lên: “Stop! Stop! Đừng chụp hình mà! Đừng quỳ! Đừng đồng ý vội!” Không hề do dự, tôi lập tức ngồi xổm xuống, ưỡn mông, lia máy từ đủ mọi góc độ, điên cuồng chụp lia lịa. Đại thần eSports bên cạnh nhìn loạt ảnh tôi vừa chụp trong máy, chỉ thấy cái gáy đen sì của Ảnh đế và gương mặt xinh đẹp đến ngẩn ngơ của bạn thân tôi mà rơi vào trầm mặc. Tôi cảm động lau nước mắt: “Hu hu còn đứng đực ra đấy làm gì, mau rọi sáng cho bạn tôi đi!” Đại thần eSports rụt rè mở miệng: “…Ừm này… hay là chị nghĩ đến chuyện chụp cho chú rể một tấm chính diện đi?” Bình luận của cư dân mạng: “ Khác gì phóng viên chiến trường chứ!! Van xin ông trời cho tôi một người chị em như này!!!” “Ai nói chị bạn thân này không ra gì? Bạn thân thế này là quá đỉnh luôn! Cho tôi tôi lấy ngay và luôn!”

Kết Hôn Với Một Người Đàn Ông Thô Lỗ Sau khi thiên kim thật trở lại, tôi bị đuổi về nông thôn, gả cho một người đàn ông thô lỗ. Mặc dù đã kết hôn nhưng hắn vẫn không chạm vào tôi, tránh tôi như tránh rắn rết. Trái tim tôi lạnh lẽo, quyết định ly hôn. Trước mắt đột nhiên xuất hiện những bình luận kỳ lạ: [Nữ phụ ngốc nghếch, cứ chờ mà hối hận đi, sau này nam chính sẽ xây dựng sự nghiệp từ hai bàn tay trắng, may mà có nữ chính đến cứu rỗi anh ấy.] [Đừng mà nữ phụ, anh ấy rất yêu cô, chỉ là sợ bản thân sẽ dọa cô sợ chạy mất.] [Không tin cô cứ mở ngăn kéo ra mà xem, tất cả những thứ giấu trong đó đều để dành cho cô.] Tôi dừng lại một chút, sau đó mở ngăn kéo ra. Bên trong đặt đủ loại nội y gợi cảm, tai thỏ, đuôi……

Vợ Chồng Sát Thủ Tôi là một sát thủ. Nhưng người chồng dịu dàng và ngọt ngào của tôi thì chẳng biết gì cả. Anh ấy đến con gà còn không dám giết, mở hộp đồ hộp cũng phải nhờ tôi giúp. Cho đến một ngày, khi đang thực hiện nhiệm vụ tại sòng bạc lớn nhất thành phố L, tôi chạm trán với sát thủ huyền thoại – Orbit. Ánh mắt sau chiếc mặt nạ của hắn lạnh lẽo như băng, khẩu Glock trong tay nhắm thẳng vào trán tôi. Nhưng tại sao, trên cổ hắn lại đeo chiếc nhẫn cưới tôi tặng… chồng mình?!

Tam Ca Tự Diễn Chồng tôi – người đàn ông lạnh lùng, c ấ m d ục, gần đây có chút kỳ lạ. Ra ngoài cùng tôi thì phải che kín từ đầu đến chân, chuông cửa vừa vang lên đã lập tức chui tọt vào tủ quần áo, ngày nào cũng nghiến răng nghiến lợi nhìn chằm chằm vào chiếc nhẫn cưới trên tay tôi. Cho đến một ngày, tôi vô tình phát hiện trong điện thoại anh ấy có một bản ghi chú được đặt mật khẩu: “Ngủ một giấc tỉnh dậy, tôi từ năm mười tám tuổi xuyên tới năm hai mươi tám tuổi.” “Tin tốt là: tôi thật sự ở bên cô gái mình đã thầm yêu nhiều năm.” “Tin xấu là: trong nhà không có ảnh cưới, tôi không đeo nhẫn cưới, đồ vest trong tủ cũng không phải cỡ của tôi.” “…Xong rồi, tôi là kẻ thứ ba.” Tôi: Hả??

Chồng của chị tôi ngoại tình. Chị ấy muốn ly hôn, quay sang hỏi tôi có định ly không.“Ly.” Tôi đáp gọn lỏn.Tôi là kiểu em gái “bám váy” chị từ nhỏ, không có chính kiến riêng. Chị tôi thông minh, bản lĩnh, chị làm gì tôi làm theo nấy.Chị cưới một tổng tài bá đạo tên Chu Thời Chính, tôi cũng lấy em trai anh ta – Chu Thời Dạng – rồi sống đời nhàn hạ, sung sướng.Chị đòi ly hôn, tôi đương nhiên cũng chẳng muốn tiếp tục ở lại cái nhà đó nữa.Chu Thời Dạng mắt đỏ hoe, bóp chặt eo tôi, nghiến răng nói: “Anh có ngoại tình đâu, anh không ly!”

Mẹ tôi là người giúp việc cho nhà họ Thẩm.Tôi đến nhà họ Thẩm từ năm mười hai tuổi.Năm mười tám tuổi, bà Thẩm nói với tôi:“Con trai lớn rồi dễ nổi loạn, mấy cô gái bên ngoài dì không yên tâm. Con ở bên cạnh Thẩm Dự đi.”Bà ấy nói, chỉ cần tôi trông chừng được Thẩm Dự trong bốn năm đại học, đừng để anh ta chơi bời lăng nhăng,Bà sẽ cho tôi ra nước ngoài học, còn tặng thêm mười triệu để khởi nghiệp.Tôi nghiêm túc ghi vào sổ:Phu nhân là người tốt thật.Không chỉ để tôi ngủ với con trai bà, mà còn cho tôi tiền nữa.

Sau khi trúc mã của tôi phá sản, anh ta đem tôi “gán nợ” cho Thái tử gia nổi danh trong giới quyền quý ở kinh thành.Về sau, chúng tôi gặp lại nhau tại một buổi tiệc rượu.Trúc mã nói: “Tính cô ấy lạnh nhạt, kiêu ngạo, mong Thái tử gia bao dung hơn một chút.”Thái tử gia nghe xong chỉ nhếch môi cười khẩy:“Bao dung? Tôi chưa mở miệng, cô ấy còn chẳng dám hé lời.”Mọi người xung quanh đều khen Thái tử gia giỏi “dạy dỗ”.Ngay sau đó, tôi đẩy cửa bước vào.Tôi vừa ngồi xuống, anh ta đã lau bàn.Tôi liếm môi, anh ta rót trà.Tôi cau mày, anh ta choàng áo.…Mọi người: “???”Đúng là chẳng cần nói một câu nào thật đấy!Thái tử gia kiêu ngạo liếc sang trúc mã, mặt hắn thì đen sì:“Đồ gà mờ, không có bản lĩnh thì cứ nhận đi.”

Khi đang định cưỡng ép tình cảm với nam thần nghèo kiết xác của trường, trước mắt tôi bỗng hiện lên dòng bình luận:【Đồ nữ phụ chết tiệt, cút xa ra! Nam chính là của nữ chính nhà tôi, cô không xứng đâu.】【Hội thích cả nam cả nữ trong sáng khóc rồi, tác giả viết nam chính bị nữ phụ vấy bẩn là sao chứ.】【Nữ phụ cướp mất sự trong trắng của nam chính, cuối cùng chỉ bị xe đâm chết vậy là còn nhẹ.】Tôi nhìn người đàn ông đang giãy giụa dưới thân mình, vung tay tát anh ta hai cái:「Nhớ kỹ, là tiểu thư này không cần anh nữa đấy.」Sau đó, tôi không còn chạy theo đuổi Tạ Thời Triều nữa, thậm chí gặp anh cũng vội vàng tránh mặt.Đến ngày tôi hẹn hò với nam sinh khác trong trường, Tạ Thời Triều mất kiểm soát, dồn tôi vào góc tường:「Trần Miêu Miêu, tôi là con chó cô nuôi à? Nói không cần là không cần luôn hả?」

Ngày khai giảng, nam thần lạnh lùng nhất trường sau khi uống rượu đã chặn tôi lại.Tôi bị nhan sắc của anh ta làm cho sững người: “Chuyện… gì vậy?”Anh ta ấm ức nói: “Vợ ơi, cho hun một cái.”Mẹ nó, ai chịu nổi đây!

Năm thứ ba làm chim hoàng yến cho phản diện, Chu Tùng Cẩn bất ngờ thất thế, mỗi ngày đều thay cách để ám chỉ rằng anh không muốn sống nữa.Tôi cố tình giả vờ không hiểu.Chỉ là mỗi lần về nhà đều khóc lóc giả bộ với anh: “Chồng ơi, hôm nay em đi phỏng vấn ở tiệm trà sữa, đợi mãi chẳng ai để ý tới em, cuối cùng chỉ đành mua một ly rồi lặng lẽ rời đi.”Nhận được tin nhắn đầy ẩn ý từ anh, tôi cố tình ngắt lời: “Chồng ơi đợi em về rồi nói tiếp nhé, vừa nãy có người gây sự với em, em phải lén giơ ngón giữa trước đã.”Nửa năm sau, Chu Tùng Cẩn vực dậy, xoay người làm lại từ đầu.Về sau có người hỏi nguyên nhân, anh chỉ cười bất đắc dĩ: “Vợ tôi có hơi nhát gan, tôi sợ nếu tôi không còn, sẽ có người ức hiếp cô ấy.”

Thái tử giới giải trí Quảng Đông tuyển chim hoàng yến! Lương tháng một triệu tệ!Tôi ưỡn ngực, tự tin tiến cử bản thân.“Anh có biết tôi lợi hại thế nào trên giường không?”Thái tử gia nở nụ cười đầy tà khí: “Cụ thể xem nào.”“Tôi không ăn không uống cũng có thể nằm suốt một ngày.”Nụ cười trên mặt thái tử gia lập tức biến mất.Quản gia sợ đến run rẩy: “Con ngốc ở đâu chui ra thế này? Mau, đuổi ra ngoài!”Thái tử gia đưa tay ngăn quản gia, quan sát tôi từ đầu đến chân: “Ngực to, đầu rỗng, cũng được đấy. Chính là cô rồi!”