Trang chủ Thể loại Hiện đại

Hiện đại

BẠN TRAI CŨ BẮT GẶP TÔI NHÌN ANH HÀNG XÓM TẮM

Trước khi về nước, bạn trai cũ đăng một bài lên trang cá nhân:“Pháp vào mùa đông rồi, Paris có tuyết rơi. Anh rất nhớ em.”Lúc đó tôi đang ở quê cho lợn ăn, hất hàm cười khẩy rồi bình luận ngay:“Anh thì sang chảnh thật đấy, mỗi ngày đều ăn diện bảnh bao, để tôi ở nhà với ba đứa con còn phải cho lợn ăn.”Tối hôm ấy, Phí Khiêm Nam bắt chuyến bay, rồi lại đi tàu hỏa, bắt thêm ba chuyến xe khách, cuối cùng còn ngồi xe ôm về làng tôi.Đúng lúc ấy, anh bắt gặp tôi đang chồm lên tường, trộm ngó anh hàng xóm cơ bắp đang tắm.

Khúc Ngẫu Hứng Mơ Màng

Khúc Ngẫu Hứng Mơ Màng Tôi xuyên vào tiểu thuyết 18+ thể loại mệt tâm, vừa đến đã đâm thẳng vào ổ phản diện. Tin tốt: anh nào cũng đẹp trai. Tin xấu: thằng nào cũng không điêng thì khùng. Nữ chính cuối cùng cũng xuất hiện, nhưng còn chạy nhanh hơn tôi: “Một lũ bí*n thái, thích cô ta thì không thể thích tôi à?!”

Chồng Tôi Cứng Lắm

Chồng Tôi Cứng Lắm Con nhỏ trà xanh nhặt được món quà mà chồng tôi định tặng, rồi đăng lên mạng khoe mẽ: “Cảm ơn anh Quý đã chọn sợi dây chuyền này, em thích lắm, yêu anh~” Chồng tôi lập tức báo công an.

Kết Thúc Rung Động

Kết Thúc Rung Động Vào đúng ngày lễ Tình nhân, tôi phát hiện bằng chứng anh người yêu vượt rào, ngay trong chính chiếc máy tính của anh ta.Chiếc dây chuyền anh tặng tôi, hóa ra được mua thành hai cái.Một cái cho tôi, cái còn lại… cho cấp dưới của anh.Suốt nửa năm qua, họ nhắn nhau chúc ngủ ngon, chào buổi sáng mỗi ngày.Cô ta từng mang đồ ăn sáng cho anh, mời anh uống trà sữa.Anh thì từng chắn rượu giúp cô ta, tặng cô ta bó sao băng mà cô ta thích.Năm năm yêu nhau, lòng tin tôi dành cho anh, đến giờ nhìn lại, thật nực cười.

CẢ ĐỜI CHỈ YÊU MỘT MÌNH EM

Tôi là đại tiểu thư tỉnh táo nhất của hào môn.Khi một chàng trai nghèo khó trong trường định tiếp cận tôi, tôi thẳng thừng từ chối:“Theo kịch bản tiểu thuyết, nếu bao nuôi một anh chàng thuần khiết, gia đình tôi chắc chắn sẽ lụn bại, sự nghiệp của cậu thì sẽ phất lên, rồi lúc gặp lại, cậu sẽ cho tôi một cú tát đau điếng.”Quả nhiên, sau này anh ta thật sự đã phất lên.Chàng trai nghèo ngày nào hóa ra là công tử thất lạc của một gia tộc quyền quý ở kinh thành, tài sản và địa vị còn vượt xa nhà tôi.Khi đã trở thành tổng tài bá đạo, anh ta lại tiếp cận tôi lần nữa.Tôi nhìn vào cơ bụng sáu múi của anh mà nuốt nước miếng ừng ực, nhưng vẫn khéo léo từ chối:“Tôi không thích kiểu nam cao nữ thấp, làm tôi là đại tiểu thư mà cảm thấy thấp kém chết đi được.”Thái tử gia dường như nghiến răng nghiến lợi:“Vậy nếu gia đình tôi phá sản, em sẽ ở bên tôi chứ?”Tôi nhìn anh với vẻ mặt như thể anh bị điên:“Cái này còn phải hỏi sao? tất nhiên là không rồi, ai mà thích ở bên một gã đàn ông nghèo cơ chứ?”Ngày hôm sau, tôi bị anh nhốt trong biệt thự, hét đến khản cả giọng.Thái tử gia ép tôi vào chiếc giường lớn sang trọng, mỉm cười dịu dàng:“Đại tiểu thư, dịch vụ của tôi khiến em hài lòng chứ?”

Chim Hoàng Yến Luôn Muốn Bỏ Trốn

Chim Hoàng Yến Luôn Muốn Bỏ Trốn Kim chủ của tôi bị mất trí nhớ rồi. Trong phòng bệnh, cô thanh mai trúc mã của anh giả làm tôi, giọng ngọt như mật: “Chồng ơi, em là vị hôn thê của anh mà!” Tôi chết trân tại chỗ. Vừa lau nước mắt, vừa âm thầm mừng rỡ trong lòng: 【Cuối cùng cũng không cần phải đi làm nữa rồi!】 【Con trâu khó dỗ, mảnh ruộng cày nát.】 【Đã nói là kết hôn giả, kết quả tôi phải cày 365 ngày không nghỉ!】 Tôi lập tức gom tiền, tính kế bỏ trốn trong đêm. Nhưng lại bị Phó Dụ Bạch dẫn người chặn ở sân bay. Anh nhìn chằm chằm vào mặt tôi, cười lạnh tức giận: “Chồng em sắp bị người ta cướp mất rồi, mà em còn giả vờ không biết sao?” “Bao năm nay, xem như nuôi em uổng phí rồi.”  

Người Chồng Giữ Mình Vì Tình Yêu

Người Chồng Giữ Mình Vì Tình Yêu Ngày nhận được chẩn đoán bệnh của chồng, anh đột nhiên lắp một chiếc camera trong phòng ngủ chính. Đêm đó, tôi thấy anh gọi điện thề thốt: “Tôi sẽ không động vào cô ấy nữa, tài khoản và mật khẩu tôi đã gửi hết cho em, em có thể đăng nhập kiểm tra bất cứ lúc nào.” “Tôi quyết định, sẽ giữ mình vì tình yêu.” Nhìn khuôn mặt đỏ ửng đầy cảm xúc của anh ta, tôi lặng lẽ nhét tờ chẩn đoán vào máy hủy giấy. Giữ mình vì tình yêu… Ừ, vậy thì giữ cả đời đi.

Tôi Làm Việc Trong Ngành Giải Trí

Tôi Làm Việc Trong Ngành Giải Trí Tôi là nhân viên cục thuế, lãnh đạo gài tôi vào một công ty quản lý nghệ sĩ để nằm vùng, hòng đạt chỉ tiêu cuối năm. Thế là nghiễm nhiên tôi thành người quản lý cho các ngôi sao. Các nghệ sĩ mà tôi quản lý lũ lượt bị cấm sóng do trốn thuế và phải đối mặt với khoảnh bồi thường khổng lồ, cả ngành giải trí run lẩy bẩy. Còn Tô Minh Triết do một tay tôi lăng xê thì hot rần rần như mặt trời giữa trưa. Cho đến một ngày, tôi phát hiện ra hắn giấu tôi mua biệt thự, giữa thanh thiên bạch nhật cả đám kéo rèm lại quẩy, mặc kệ mùi lá đu đủ nồng nặc tràn ra ngoài cửa sổ. Tôi đau lòng lắm luôn. Nhưng vốn là đầy tớ của nhân dân, cũng là một công dân gương mẫu, tôi buồn bã móc điện thoại gọi 113. Điện thoại còn đang đổ chuông chưa ai bắt máy mà xe cảnh sát đã hú còi tới rồi. Tôi theo cảnh sát xông vào. Trong phòng sương khói mờ nhân ảnh, mỗi đứa được tặng một cặp vòng bạc thời thượng sang chảnh, kèm xe đưa đón miễn phí về đồn. Mà không thấy bóng dáng Tô Minh Triết đâu. Lại nghe thấy… “Tiểu Tô khá quá! Lần này đội phòng chống mai thúy Triều Dương của chúng ta lại lập công to nhất thành phố rồi!”

SOÁI CA TRƯỜNG HỌC THẦM THÍCH TÔI

Soái ca trường học – Chu Cẩn đang thầm thích tôi.Nửa đêm, tôi trùm chăn nằm trong ổ, lén gửi tin nhắn cho anh ấy:“Gửi ảnh đi, đàn ông không to, tôi không yêu.”Ai ngờ gõ vội quá, quên mất hai chữ “cơ bụng”.Cậu ấy trả lời liền:“Gửi trên điện thoại thì hơi bất tiện nhỉ?”“Hay là… cậu đến đây, sờ thử cho chắc?”

Chiến Lược Cho Nhân Vật Phản Diện

Chiến Lược Cho Nhân Vật Phản Diện Sau khi công lược nhân vật phản diện thất bại, tôi giả chết và chạy trốn. Suốt bảy năm qua, Tạ Tề Yến chưa bao giờ động lòng với tôi. Cuối cùng, tôi cũng bỏ cuộc và quay về thế giới khác. Nhưng khi đối tượng công lược mới xuất hiện, tôi phát hiện đó vẫn là Tạ Tề Yến. Tôi hoảng hốt hỏi: “Làm sao cậu tìm được nơi này?” Tạ Tề Yến cúi đầu, hôn nhẹ bàn tay đang cứng ngắc của tôi, nở một nụ cười dịu dàng: “Chị nói tôi là chó điên mà, đương nhiên tôi phải ngửi mùi và tìm đến rồi, bảo bối.”

Làm Bác Sĩ Riêng Trong Truyện Abo

Làm Bác Sĩ Riêng Trong Truyện Abo Tôi là một beta sống trong thế giới ABO. Thật không may, tôi còn là một bác sĩ riêng. Cuộc sống hằng ngày của tôi chính là chứng kiến vị thượng tướng cùng cậu vợ omega bé nhỏ ngọt ngào, nửa đêm bị dựng dậy gọi đi làm, rồi lại hóng drama, hóng drama, hóng drama… Cho đến một ngày, tôi hóng đến chính mình. Em trai của thượng tướng – một đại minh tinh cũng là alpha – bị đồn có quan hệ với một beta. Khoan đã, beta đó hình như là tôi thì phải??

Thế Giới Này Không Cần Nam Chính

Thế Giới Này Không Cần Nam Chính Tuần thứ ba tôi mang cơm cho Trần Tứ Niên, trong lớp bắt đầu rộ lên tin đồn tình cảm giữa tôi và cậu ta. Học sinh chuyển trường mới tới vừa khóc vừa truy hỏi đến cùng. Trần Tứ Niên cười khẩy, giọng thờ ơ. “Chẳng qua chỉ là con gái của người giúp việc trong nhà mà thôi.” “Nếu phụ nữ trên đời này có tuyệt chủng hết, tôi – Trần Tứ Niên – cũng sẽ không thích một đứa giả trai như cô.” Tôi thu lại ánh nhìn, nuốt lời định nói về chuyện sắp chuyển nhà. Sau này, khi gặp lại, cũng chính là lúc cậu ta tức giận đến mức đỏ ngầu đôi mắt, dồn tôi vào góc tường. “Hứa Nguyệt, bỏ đi không lời từ biệt, cô mẹ nó muốn lấy mạng tôi thật à!”

Chơi Mạt Chược, Kiếm Được Bạn Trai

Chơi Mạt Chược, Kiếm Được Bạn Trai Tết về quê bị kẹt xe, tôi bèn chơi mạt chược trên đường cao tốc. Chơi vài ván, tôi thắng lớn. Chị gái ngồi đối diện tôi, lái một chiếc xe sang, không cam tâm, nghiến răng nói: “Nếu ván sau tôi thua nữa, tôi đem em trai ra cược với cô!” Mười phút sau, tôi lại thắng. Cô ấy giữ chữ tín, quay vào trong xe nói: “Xin lỗi nhé, em trai, có vẻ em phải đổi nhà rồi.”

GIÀNH QUYỀN NUÔI MÈO VỚI CHỒNG CŨ

Sau khi chia tay, con mèo nuôi chung cho anh chồng cũ nuôi.Một đêm nọ, tôi thật sự không nhịn nổi nữa.Tôi gọi điện cho anh ấy.“Tôi… thật ra… tôi thật sự rất muốn… chính là, sau khi chia tay, chúng ta có thể…”Anh chồng cũ căn bản không nghe tôi nói xong.Trực tiếp dập máy.Tôi càng khóc to hơn.Cho đến hai mươi phút sau, cửa nhà bị gõ.Anh chồng cũ mặc bộ vest tôi yêu thích nhất.Bên trong hoàn toàn trống rỗng, lộ rõ cơ bụng săn chắc.“Được, có thể làm.”Tôi: ?

Bị Tâm Thần Cũng Thật Sảng Khoái

Bị Tâm Thần Cũng Thật Sảng Khoái Trên tàu điện ngầm, gã đàn ông lặng lẽ kéo khóa quần ngay trước mặt tôi. “Hàng ngon thế này chắc cô em chưa thấy bao giờ đúng không?” Tôi liếc mắt nhìn một cái. “Đúng là chưa bao giờ thấy con hàng nào… nhỏ đến vậy.” Mặt hắn lập tức biến sắc, như thể bị chọc trúng điểm yếu. Hắn điên tiết, vung tay tát tôi một cái nổ đom đóm mắt. Tuyệt vời! Đây tính là phòng vệ chính đáng rồi nhỉ? Tôi có thể tiễn hắn lên đường luôn không?

Chị Em Tốt Đồng Lòng

Chị Em Tốt Đồng Lòng Tôi cùng bạn thân sau khi xuyên không đã mạo danh thành y phi và tài nữ. Tôi là y phi, học online đã được ba năm, chẩn đoán bệnh đều dựa vào sách giáo khoa. Cô ấy là tài nữ, nhưng tổng văn chỉ được 180. Hết lần này tới lần khác hai chúng tôi lại gặp phải một vương gia bệnh tật và một Hầu gia văn võ song toàn. Cô ấy: “Thơ Đường, từ Tống đã thuộc hết rồi, ngày mai sẽ học thêm lời bài hát “Bất đắc dĩ phải yêu?” Tôi: “Hôm qua tớ chẩn đoán ra bệnh nhân kia có hỉ mạch…” Chúng tôi im lặng, ý thức được nếu ở lại lâu hơn nữa sẽ bị lộ tẩy cả đôi. Thế là nhất trí, trực tiếp bỏ trốn. Kết quả trên đường cô ấy bị Hầu gia bắt được: “Cô ấy không phải nói là bất đắc dĩ phải yêu sao?” Tôi quay đầu định bỏ cô ấy lại mà chạy. Nhưng lại thấy vương gia ma bệnh ở đằng sau chặn đường: “Thuốc dưỡng thai của bổn vương, phu nhân sắc thế nào rồi?”

BỮA TIỆC ĐÍNH HÔN CỦA CHÍNH MÌNH

Tôi vừa đi công tác về.Đúng lúc nhà tổ chức tiệc rượu.Tôi cúi đầu ăn uống một cách say sưa.Bên cạnh tôi là một người đàn ông quen mặt.Anh ta cũng đang chăm chú ăn uống.Ăn được nửa chừng, bố cầm micro lên.Ông xúc động nói:“Hôm nay là tiệc đính hôn của con gái út nhà tôi – Tống Vãn và người thừa kế duy nhất của tập đoàn Cố thị – Cố Thần, cảm ơn mọi người đã đến tham dự…”Đũa trên tay tôi rơi xuống cái “cạch”.Tôi và người đàn ông bên cạnh đồng loạt đánh rơi đũa xuống đất.Tôi không thể tin nổi.Hóa ra mình đang ăn tiệc đính hôn của chính mình?

Lời Hứa Hóa Hư Vô

Lời Hứa Hóa Hư Vô Kết hôn 5 năm, tôi và Thẩm Tự Bạch vẫn chưa có con. Sau này, chúng tôi làm thụ tinh ống nghiệm suốt 3 năm. Cuối cùng, đến năm thứ 8, tôi mang thai đôi thành công. Thế nhưng khi thai được hơn 4 tháng, tôi vô tình nghe được cuộc nói chuyện giữa anh ta và bạn. “Cậu bị tinh trùng yếu, người ta hứa hẹn thời gian 3 năm, làm tới bảy tám lần thụ tinh, nhìn mà già đi cả chục tuổi. Thế mà cậu lại lén chuyển phần lớn tài sản trong hôn nhân sang tên tiểu tam, có phải quá độc ác rồi không?” Thẩm Tự Bạch chỉ nhướng mày, mặt không đổi sắc. “Nếu không vì thấy cô bé kia phải làm thụ tinh thì tội nghiệp, tôi đã ly hôn với cô ấy từ năm ngoái rồi.” “Cậu chưa thấy vợ tôi bây giờ đâu, cởi đồ ra là một đống thịt, mặt đầy tàn nhang vì bầu bí, nhìn mà muốn nôn.” Tôi cúi đầu nhìn tờ kết quả siêu âm đang cầm trong tay, sau đó xoay người, đến bệnh viện đặt lịch p/h/á t/h/a/i.

Ký Sinh Trùng

Ký Sinh Trùng Bạn bè của Thái tử gia Bắc Kinh luôn cười nhạo chê tôi quê mùa, hoàn toàn không xứng làm người thay thế cho bạch nguyệt quang của hắn. Họ còn đoán rằng tôi sẽ phải dọn đồ ra đi trong vòng một tháng. Tôi cảm thấy lo lắng, vội vàng gọi bảy chị gái của tôi tới, tiến hành huấn luyện khẩn cấp để trở thành thế thân của bạch nguyệt quang. Dù có bị sa thải, tôi cũng không thể để công việc béo bở này rơi vào tay người khác! Cho đến một năm sau, bạch nguyệt quang về nước, Thái tử gia nhìn thấy khuôn mặt của cô ta — đã nôn ra. Hắn run rẩy nói: “Ngấy, ngấy lắm rồi, cả đời này, tôi không muốn nhìn thấy gương mặt này lần nào nữa!”

Chia Tay Xong, Tôi Nhanh Chóng Kết Hôn Với Một Yêu Tinh Quyến Rũ

Chia Tay Xong, Tôi Nhanh Chóng Kết Hôn Với Một Yêu Tinh Quyến Rũ Trên tàu cao tốc, cô em thanh mai trúc mã của bạn trai tôi – Lương Thư – bỗng nhiên thức tỉnh thành yêu tinh mê hoặc, cứ nhào vào lòng anh ta, đòi ôm đòi hôn. Tôi nhắc nhở cô ta, thời kỳ phát tình có thể tự mình chịu đựng. Vậy mà Kỷ Tiêu lại lạnh lùng trách mắng tôi: “Cho em uống thuốc kích tình thử xem em chịu được không?” “Anh chỉ đang giúp cô ấy giảm bớt đau đớn, giống như quan hệ giữa bác sĩ và bệnh nhân, đừng nghĩ bẩn như thế!” Tôi hoàn toàn thất vọng, đề nghị chia tay, rồi quay người xuống tàu. Kỷ Tiêu bận ôm cô em nhỏ không rảnh phân thân, liền nhờ người anh em thân thiết của anh ta – Lâm Tự Nam – đi tìm tôi. “Con gái thì nhỏ mọn vậy đấy, cậu giúp tôi dỗ dành cô ấy một chút.” Kết quả, Lâm Tự Nam dỗ thẳng tôi đến tận Cục Dân Chính. Khi Kỷ Tiêu biết chuyện, trời như sụp xuống, mắt đỏ ngầu đi tìm Lâm Tự Nam đòi công lý. Lâm Tự Nam lạnh lùng cười khẩy: “Xe đâm vào tường mới biết rẽ, con chết rồi mới đến cho bú.” “Cậu biết vì sao Vệ Ca là vợ tôi mà không phải vợ cậu không? Bởi vì tôi dám tranh dám đoạt!”