Trang chủ Thể loại Hiện đại

Hiện đại

YÊU NHẦM TRÙM TRƯỜNG

Tôi có khả năng bước vào giấc mơ của người khác. Chỉ cần trước khi ngủ nghĩ về ai, tôi sẽ bước vào giấc mơ của người đó.Vì vậy, tôi đã nhẩm tên của hot boy trường 180 lần trước khi ngủ. Nhưng khi mở mắt, tôi lại nằm trên giường của “trùm trường”.Tôi vừa định rời đi. Anh ta trở mình, đè tôi lại. Môi chạm nhẹ vào tai tôi.“Đã đến rồi thì đừng nghĩ đến chuyện đi nữa.”

BÍ MẬT YÊU ĐƯƠNG VỚI SẾP TỔNG

Trả lời tin nhắn của bạn trai, mắt mờ nên đã gửi nhầm “ngủ thêm một giờ nữa” thành “đang ngủ với một sinh viên đại học”.Hoắc Cẩm Thần: 【?】Hai tiếng sau, tôi bị dồn vào góc văn phòng, không dám lên tiếng.Ngón tay thon dài của anh ấy vuốt ve mái tóc tôi, bộ dạng quyến rũ đến cực điểm, đột nhiên kéo mạnh một cái.“Gan em cũng lớn nhỉ?”

THẦM YÊU EM TỪ LÂU

Tôi thích Cố Thanh Hoài, từ lúc mười tám đến hai mươi hai tuổi.Những năm đó, trò tiêu khiển lớn nhất trong giới thượng lưu Bắc Kinh là xem tôi ‘theo đuổi’ anh ta, làm đủ thứ ngu ngốc vì anh ta.Sau này có bạn bè hỏi, không thích tôi sao anh ta không trực tiếp từ chối.Cố Thanh Hoài cười một cách thờ ơ: “Giữ lại để giải trí thôi.”Bắt đầu từ ngày đó, tình yêu cuồng nhiệt ấy của tôi đột nhiên không còn nữa.Tôi không còn bám lấy anh ta nữa, tháo chiếc vòng cổ anh ta tặng, và cũng dần dần trở nên im lặng hơn.Khi anh ta có tin đồn tình ái với người khác, tôi chỉ mỉm cười cho qua.Khi anh ta dẫn bạn gái mới đi tham gia tiệc, tôi cũng không còn ghen tuông, la lối.Sau này anh ta nói anh ta sẽ kết hôn, và sẽ tự tay đưa thiệp mời cho tôi, tôi cũng im lặngMọi người đều đang chờ đợi tôi gục ngã, chờ tôi hối hận, bạn thân tốt nhất của anh ta cũng giận dữ hỏi tôi:“Thật sự không đi tìm cậu ta à?”Tôi nhíu mày, giọng run rẩy, đứt quãng:“Trần Hạn Châu, khi anh hỏi câu này, có thể xuống khỏi người tôi trước không?”

CUỒNG YÊU EM

Tôi bị tai nạn, đập đầu mất trí nhớ, quên rằng mình đã kết hôn một năm.Nhưng người chồng lạnh lùng trong cuộc liên hôn bỗng trở nên yêu tôi đến không tưởng.“Vợ à, mỗi đêm em đều ôm anh ngủ.”“Em thích tạo dấu hôn lắm, ngay trên cổ anh nè.”“Mỗi tuần bảy lần, mỗi lần ba tiếng, đó là mới khởi động thôi đấy.”Sau này, khi tôi khôi phục trí nhớ, tôi nghĩ: “Hehe. Diễn, tiếp tục diễn đi.”

YÊU ĐƯƠNG VỚI TRÙM TRƯỜNG VẪN LÀ HỌC BÁ

Học thần lạnh lùng luôn đứng nhất vì một cô gái mà bị kéo xuống khỏi vị trí thứ nhất. Cô gái đó học không giỏi, nhưng đáng yêu và thích dựa dẫm. Tôi rất vui. Đừng hiểu lầm, tôi không phải cô gái đó. Tôi là người luôn đứng thứ hai, cơ hội của tôi đã đến rồi!

TRÙM NỢ CHỐN ĐỊA PHỦ

Sau khi tôi mất, mỗi năm Thịnh Nghiễn đều đốt rất nhiều tiền vàng cho tôi.Điều này khiến tôi hình thành thói quen tiêu xài phung phí dưới âm phủ.Bỗng nhiên một ngày, anh ấy đột nhiên không đốt tiền cho tôi nữa.Tôi chờ mãi, nhiều lần thử cố gắng xuất hiện trong giấc mơ của anh ấy nhưng đều thất bại, cuối cùng chắc chắn rằng anh ấy đã quên chuyện này.Vì trước đó không nghĩ đến việc tiết kiệm, để duy trì cuộc sống xa hoa, tôi đã nợ địa phủ vài trăm tỷ.Tức giận đến mức, tôi đột nhiên “sống lại” vì quá phẫn nộ.

CỨU RỖI NỮ PHỤ ĐỘC ÁC

Tôi đã xuyên không vào một cuốn tiểu thuyết, trở thành nhân vật phụ nghèo khó trong đó.Khi tôi thấy nam chính ném tấm thẻ ngân hàng mà nữ phụ độc ác đưa cho, rồi quát cô ta: “Tôi không cần sự bố thí của cô.”Nữ chính còn phụ họa thêm: “Đừng khinh thường bọn tôi, đừng cậy giàu có mà hiếp đáp người nghèo.”Tôi lập tức nhặt tấm thẻ ngân hàng lên: “Tôi cần! Tiểu thư, cho tôi xin sự bố thí của cô đi! Cứ khinh thường tôi đi!”Nam nữ chính: ???Nữ phụ độc ác khẽ gật đầu, từ đó tôi trở thành người đi theo cô ấy, và bước lên đỉnh cao cuộc đời.

TÌNH MỘT ĐÊM VỚI THÁI TỬ GIA

Tôi đã ngủ với thái tử gia của giới Bắc Kinh.Sáng hôm sau, anh ta chặn tôi lại, lạnh lùng đến đáng sợ: “Khương ảnh đế, cô gái tối qua là em gái cậu phải không? Giao người ra đây.”Tôi lặng lẽ che vết đỏ trên cổ, hạ thấp giọng: “Tổng giám đốc Thẩm, anh nhầm rồi phải không? Tôi không có em gái.”“Chẳng lẽ tối qua chỉ là giấc mơ? Nhưng rõ ràng là khuôn mặt y hệt nhau…”“Vậy chẳng phải là ông đây mơ thấy mình với một người đàn ông…”Sắc mặt Thẩm Trì lập tức tối sầm lại, từ đó tránh xa tôi tám thước.Cho đến khi anh ta bắt gặp tôi đến nhà cậu bạn thanh mai trúc mã đang là đỉnh lưu, cả đêm không về.Đêm đó, Thẩm Trì ôm cột đèn dưới lầu, vừa khóc vừa đăng liên tục lên Weibo:[Tại sao cậu ấy không hỏi tôi một lần, tôi đâu phải không thể cong!][Nếu tôi làm gay thì chắc chắn cũng sẽ là gay trong số những gay xuất sắc nhất! Là chiến đấu cơ trong các vị vua!][Hu hu hu, tại sao lại chọn cậu ta mà không chọn tôi.]Sáng hôm sau, tôi nhìn hot search mà lặng thinh.Thẩm Trì muốn cong thì cứ cong, nhưng tôi là con gái mà.

TÌNH YÊU CỦA HẠ VŨ

Vào tháng thứ ba sau khi Cố Gia Trần và bạn gái cũ quay lại với nhau, anh đột nhiên hỏi về tôi.“Những ngày gần đây Hạ Vũ có phải lại trốn đâu đó khóc một mình không?”Bạn bè nhìn nhau ngơ ngác: “Hình như đã lâu rồi không thấy cô ấy.”“Tôi nghe nói, dạo gần đây cô ấy đã lấy chồng rồi?”“Không thể nào, chắc chỉ là tin đồn thôi, muốn ép Gia Trần quay lại đó mà.”Giọng Cố Gia Trần nhẹ nhàng: “Đi bảo cô ấy, tối nay gặp ở chỗ cũ.”Bạn bè trêu chọc: “Nếu Hạ Vũ khóc, cậu sẽ mềm lòng chứ?”Anh khẽ cười: “Xem đã.”Nhưng đêm đó anh chờ mãi đến khuya, tôi vẫn không đến.Anh gọi điện cho tôi, nhưng tôi cũng không nghe máy.Anh có bạn gái, tôi cũng đã có chồng, vậy thì càng nên tránh đi mới phải.

THIÊN KIM GIẢ VÀ GIẢ THIÊN KIM

Tôi và thiên kim giả là kẻ thù không đội trời chung.Biết được cô ấy sắp kết hôn với thái tử gia giới Kinh Thành.Tôi không phục, liền đi tìm thái tử gia khác… là chú của cậu ta.Sau đó, người trong lòng của thái tử gia đến khiêu khích cô ấy.thiên kim giả: “Tức chết đi được, tôi muốn ly hôn.”Tôi: “Kết hôn sớm hơn tôi thì cũng thôi, ly hôn còn muốn sớm hơn tôi, đừng mơ!”thiên kim giả: “Không quan tâm, tôi ly trước.”Tôi: “Dựa vào cái gì, để tôi ly trước!”Chúng tôi tranh nhau thắng thua, ngay tại chỗ lập thỏa thuận ly hôn, nhất định phải phân cao thấp.Rồi cả hai bị chú cháu kia mỗi người đưa về nhà.Đêm đó, ông chồng bệnh tật của tôi suy nghĩ mãi, nước mắt rơi mãi, cuối cùng ôm tôi ấm ức nói:“Không phải chứ, là lỗi của cháu anh có người trong lòng, thì có liên quan gì đến anh, sao lại phải phạt anh chịu cảnh ‘không vợ’ chứ?”

CHƯA TỪNG HẾT YÊU EM

Vô tình đi khám răng thì gặp lại mối tình đầu từng chia tay, nhưng anh ấy không còn nhận ra tôi nữa.Sau khi nhổ xong răng, anh ấy chủ động nói: “Cô Từ, thêm WeChat của tôi đi.”Tôi ngập ngừng. Anh ấy khẽ nhếch mép cười: “Đừng hiểu lầm, tôi có bạn gái rồi.”

YÊU EM ANH CHẤP NHẬN LÀM CÚN

Nhà họ Kỷ đã tài trợ cho tôi nhiều năm.Vì thế, tôi trở thành người thu dọn hậu quả cho  Kỷ tiểu thiếu gia ở khắp mọi nơi.Nhưng Kỷ Yến Ngô lại không thích tôi.Cậu ấy cảnh cáo tôi không được có tình cảm với cậu, còn hùng hồn tuyên bố trước mặt bạn bè: “Dù có biến thành chó, tôi cũng không bao giờ thích cô ấy!”Thế là tôi nghe lời, kìm nén suy nghĩ của mình, chỉ chờ ngày vị tiểu thiếu gia này nắm quyền quản lí rồi sẽ từ chức và rời đi.Nhưng sau này, trong một lần say rượu, Kỷ Yến Ngô chặn trước cửa phòng tôi, nghiến răng nói: “Thẩm Thính, nếu chị dám để gã đàn ông kia chạm vào chị, tôi sẽ nhảy xuống đây!”Chưa kịp để tôi mở miệng, cậu ấy lại vô lý nắm lấy tay tôi, áp lên mặt mình, thì thầm “Gâu” một tiếng.Rồi nhỏ giọng đầy tủi thân: “Chó què chân sẽ không có ai cần…”

QUÀ TỐT NGHIỆP CHO EM

Tôi vô tình nghe thấy có người hỏi Lục Dư có định cưới tôi không.Lục Dư lại thản nhiên nói: “Chỉ là anh em thôi, sao có thể cưới cô ấy được.”Vì vậy, khi Lục Dư bị tai nạn xe và mất trí nhớ, anh ấy hỏi chúng tôi có quan hệ gì, tôi đã thành thật trả lời: “Chỉ là anh em thôi.”Nhưng sau đó, Lục Dư trốn khỏi bệnh viện, đẩy tôi vào tường trong phòng vẽ, nhìn tôi với vẻ ấm ức, đôi mắt phượng tuyệt đẹp còn ngấn nước.“Mạn Mạn, chúng ta thực sự chỉ là anh em thôi sao?”

TIN NHẮN NHẦM ĐÁNG YÊU

Tôi gửi tin nhắn cho crush, đáng lẽ phải là “Em muốn ngủ một chút” nhưng lại thành “Em muốn ngủ với anh”.Tống Tư Niên: “?”Hai phút sau.“Hôm nay hả? Đợi anh một tiếng được không? Thi xong anh về ngay.”Hai tiếng sau, dưới ký túc xá, Tống Tư Niên chặn tôi lại.Nhìn thấy tôi quần áo lộn xộn, trên cổ lại có dấu vết đáng ngờ, anh ấy đỏ mắt, giọng tủi thân hỏi:“Em có người khác rồi hả?”

THUẦN PHỤC BẠN TRAI

Trình Hữu vì tức giận với “bạch Nguyệt quang” của anh ta, Vệ Anh, mà cố ý tỏ tình với một học sinh nghèo như tôi.Tôi đồng ý.Vệ Anh nhìn tôi với ánh mắt thương hại, nói:“Cô nên tranh thủ lúc anh ấy còn giận tôi mà kiếm thêm vài cái túi để bù đắp đi.”Tôi không để tâm.Việc anh ta có thích tôi hay không không quan trọng. Điều quan trọng là anh ta đẹp trai và giàu có, dù sao tôi cũng có lợi.Sau đó, trong lễ cưới của tôi và Trình Hữu, Vệ Anh mặc váy cưới xông vào, mắt đỏ hoe, cầu xin Trình Hữu đi theo cô ta.“Trước đây là em bướng bỉnh không biết trân trọng, nhưng giờ vẫn còn kịp mà.”Người đàn ông bên cạnh tôi không chút dao động, ra hiệu bảo vệ đuổi cô ta ra, rồi quay sang tôi xin lỗi:“Xin lỗi, là anh chưa xử lý tốt, hứa với em lần sau sẽ không tái phạm.”Thấy không, việc thuần phục “con chó hoang” cũng không phải quá khó.

THANH THANH MUỐN ĐƯỢC YÊU THƯƠNG

Bạn thời thơ ấu của Cố Nhất Thần kết hôn.Anh ta là phù rể.Chỉ là không ngờ, lễ cưới vừa bắt đầu, anh ta liền biến thành chú rể.Anh ta nắm tay cô dâu, hôn lên môi cô ấy.Khi phát biểu, Cố Nhất Thần nhìn về phía tôi:“Thanh Thanh, anh đã suy nghĩ rất lâu và cuối cùng quyết định nói câu này với em trong lễ cưới.”Bạn của Cố Nhất Thần lặng lẽ xuất hiện xung quanh tôi, như sợ rằng tôi sẽ lao lên sân khấu, phá hỏng không khí buổi lễ.“Suốt những năm qua, cảm ơn em đã ở bên anh, nhưng rất tiếc, người anh muốn cưới là một cô gái khác…”Hai tháng sau, trong một lễ cưới với khung cảnh tuyệt đẹp.Bức ảnh tôi làm cô dâu, hôn Mạnh Dịch Lâm, được lan truyền điên cuồng trong vòng bạn bè.Nghe nói sau khi biết tin, Cố Nhất Thần đã đập vỡ ngôi nhà mới mà anh ta vừa dọn vào.

MÃI MÃI LÀ EM

Tôi và Lục Cẩn kết hôn được năm năm, trong mắt mọi người, tôi là Lục phu nhân hoàn hảo, cư xử lịch thiệp, làm việc thấu đáo, thậm chí còn được tạp chí lá cải đánh giá là “Người vợ đảm số 1”.Mọi người đều ghen tị vì tôi lấy được một người chồng tốt, nhưng không ai biết trong cuộc hôn nhân này, tôi thực sự đóng vai trò như thế nào.Năm năm qua, anh ấy luôn giữ thái độ lạnh nhạt, còn tôi, dần dần cũng mài mòn đi sự cuồng nhiệt yêu thương ban đầu.Tôi biết, trong lòng anh ấy, tôi vẫn không phải là người đó.Người khiến anh ấy mãi không thể nguôi ngoai.Vì vậy, tôi đã đề nghị ly hôn và dọn ra khỏi nhà.Nhưng một tuần sau, anh ấy chặn tôi trước cửa ngôi nhà mới.“Ly hôn?” Anh ấy nhìn tôi, mắt đỏ hoe, “Tô Nhiễm, em nói lại lần nữa xem?”

THIÊN KIM THẬT TRỞ VỀ NÊN LÀM GÌ

Tôi là con gái ruột của nhà họ Lục, bị trao nhầm từ nhỏ.Vừa trở về nhà họ Lục, việc đầu tiên tôi làm là đưa ra cho bố mẹ ruột hai lựa chọn.“Hai trăm triệu, cắt đứt quan hệ, tôi sẽ đi. Hoặc là trong một ngày đuổi Lục Minh Châu đi. Cô ta đi, thì tôi ở lại.”

XUYÊN KHÔNG THÀNH THIÊN KIM GIẢ

Sau khi làm việc đến chết vì tăng ca, tôi xuyên không thành “thiên kim giả” vừa bị đuổi ra khỏi nhà.Thiên kim thật bận rộn tiếp quản mọi thứ của tôi, còn tôi thì ôm khoản tiền tiết kiệm trong tay, sống phó mặc và hoang đường, ba ngày đổi ba người bạn trai.Không ngờ hai tháng sau, tôi mang thai nhưng hoàn toàn không biết bố của đứa bé là ai.Tôi lần lượt đi tìm từng người, ba tổng tài mỗi người đặt cược 100 tỷ để xem ai là bố đứa bé.Khi ba người họ đang tranh cãi không ngừng, tôi giơ tay tham gia vào cuộc chơi:“Tôi đặt cược rằng đứa bé là của cả ba người.”Ba người nhìn tôi rồi đồng loạt lắc đầu không tin.Đến ngày sinh, cả ba người tranh giành quyền nuôi con khiến tin tức nóng hổi trên mạng.

THEO ĐUỔI NAM THẦN

Để theo đuổi Giang Bạch, tôi một tiểu thư với tiền tiêu vặt hàng tháng vài trăm triệu đã giả nghèo suốt ba năm trời, chỉ để ăn ké và uống ké của anh ấy.Nhưng giờ đây, ánh trăng sáng của anh ấy bỗng nhiên quay lại và còn mỉa mai tôi là đứa nghèo nàn.Được thôi! So tiền đúng không?Tôi không giả vờ nữa!