Trang chủ Thể loại Hiện đại

Hiện đại

ĐẠI CHIẾN NAM THẦN VÌ TÌNH YÊU

Cô bạn cùng phòng mới học nhiếp ảnh, kéo cả ký túc xá ra làm mẫu.Kết quả là ai cũng được chụp đẹp như minh tinh.Các bạn khác hào hứng khoe ảnh lên mạng, còn tôi thì chơi lớn hơn – dùng tài khoản phụ đăng thẳng ảnh mình lên tường tỏ tình.“Ad ơi, duyệt bài cho mình với. Nhắn cô ấy là tôi cao 1m85, có 8 múi, chơi bóng rổ giỏi, còn biết hát tình ca.”Năm phút sau, một bình luận mới xuất hiện:“Trùng hợp ghê, đây cũng là crush của tôi. Tôi cũng cao 1m85, cũng có 8 múi, cũng chơi bóng rổ giỏi, cũng biết hát tình ca.Chiều thứ ba tuần sau, 5h30, sân bóng rổ tòa Yifu, solo một trận. Thua thì tránh xa crush của tôi ra!.”

OAN GIA NGÕ NHỎ

Năm đó còn nhỏ dại, tôi đã suýt cắt của quý của Tống Diễn.Lớn lên nghe tin phải kết hôn với anh ta, tôi sợ đến bốc khói bảy màu, lập tức bỏ chạy.Tống Diễn tóm chặt lấy tôi, nghiến răng nghiến lợi:“Chơi tôi xong còn muốn chạy?”Tôi run lẩy bẩy:“Tôi… tôi sợ anh trả thù, nhốt tôi lại!”Tống Diễn nhắm mắt, thở dài:“Làm ơn, xóa ngay cái app đọc tiểu thuyết của em đi!”

TÌNH YẺU GIẤU KÍN ĐỢI EM

Ở bên nhau ba năm, tôi đã chán ngấy cái thái độ lạnh lùng và xa cách của Cố Tri Lễ.Để chia tay một cách sảng khoái, tôi gửi cho anh ta một tin nhắn nặc danh:“Anh à, khi nào thì anh chia tay cô ấy đây? Tôi đợi đến sốt cả ruột rồi.”Kèm theo đó là một bức ảnh chụp tôi đang ngủ, gương mặt yên tĩnh, trên cổ đầy dấu hôn kéo dài, thấp thoáng lộ ra viền ren mờ ảo.

ĐƯỜNG ĐƯỜNG KỲ BẠCH

Giang Kỳ Bạch biết tôi sắp đi xem mắt, là người đầu tiên bị tổn thương.“Ngủ cũng ngủ rồi, mẹ cũng gọi rồi.“Bây giờ em còn đi xem mắt, vậy anh là gì đây?“Thật sự thành con trai em rồi à?”

CHẠY TRỐN TÌNH YÊU

Để phản kháng việc bị thúc giục kết hôn, anh trai tôi dẫn một người đàn ông về nhà giả vờ công khai đồng tính.Mẹ ra lệnh cho tôi:“Đi, đi phá hoại chuyện của anh con đi.”“Nhưng đó là bạn trai cũ của con!”“Bạn trai cũ thì sao?”“Anh ta còn là sếp con!”“Sếp thì có vấn đề gì?”“Con không làm đâu.”Mẹ bình tĩnh ra giá:“Nếu thành công, mẹ cho con năm triệu, kèm theo một căn nhà.”Tôi im lặng ba giây:“… Thỏa thuận!”Nửa đêm, tôi mặc bộ đồ ngủ hình thỏ mà anh ta thích nhất.Gõ cửa phòng khách:“Sếp, ngài… nghỉ ngơi có tốt không?”Cửa phòng đột ngột mở ra.Cổ tay tôi bị nắm chặt, cả người bị kéo vào một vòng tay nóng rực.“Không tốt.”“Vừa nhìn thấy em, trong lòng liền bốc hỏa…”“Hoàn toàn không ngủ được.”

PHẢN DIỆN CUỒNG YÊU VỢ

Tôi chết vào lúc nhân vật phản diện cố chấp yêu tôi nhất.Trước khi “chết,” tôi cho hắn một nhát chí mạng, khiến hắn hoàn toàn hắc hóa.Chưa đầy ba tháng, hệ thống phát cảnh báo:【Thế giới gốc sắp sụp đổ, nhiệm vụ khởi động lại.】Gặp lại, người đàn ông ấy ôn hòa và khiêm nhường.Hắn nhẹ nhàng gỡ bỏ hệ thống của tôi, nhẹ nhàng nâng cằm tôi lên:「Như vậy, còn chạy được không?」

XUYÊN VÀO TIỂU THUYẾT TRUY THÊ

Chiến lược hoàn thành, chỉ cần lấy được khoản tiền thưởng khổng lồ là có thể rút lui an toàn.Tôi bắt đầu thu lại toàn bộ sự nhiệt tình, không làm kẻ si tình nữa.Chu Thận lạnh lùng với tôi? Tôi còn lạnh lùng hơn anh ta.Nhưng tôi không ngờ rằng, vị tổng tài kiêu ngạo, lạnh lùng này lại hóa thân thành kẻ dính người vô cùng.“Vợ ơi, hôm nay sao không hôn anh? Có phải em thích người khác rồi không?”“Vợ ơi, sao hôm nay không nắm tay anh? Có phải em thấy anh mất mặt quá không?”“Vợ ơi, sao lại nhìn người khác? Không còn yêu anh nữa à?”“Vợ ơi…”“Vợ ơi…”…Nhìn tình hình ngày càng không thể kiểm soát, tôi nhìn Chu Thận trước mặt, thăm dò mở miệng.“Hay là… chúng ta chia tay đi?”Giây tiếp theo, tôi liền bị đè xuống giường.Chu Thận nghiến răng, ánh mắt nhìn tôi như muốn nuốt chửng tôi vào bụng.“Trần Hoàn, xem ra anh vẫn chưa đủ cố gắng, đến mức em lại có ý nghĩ này.”

GẶP LẠI NGƯỜI THỪA KẾ

Tôi từng yêu một chàng trai lạnh lùng, sống nhờ trợ cấp.Vì anh ta mà tôi vung tiền, làm đủ chuyện điên rồ.Nhưng trong lòng anh ta, từ đầu đến cuối chỉ có một cô gái khác.Không cam tâm, tôi tận dụng mọi thứ rồi bỏ đi.Không ngờ, hai năm sau.Chàng trai nghèo năm nào lại trở thành người thừa kế tập đoàn, xuất hiện tại tiệc sinh nhật của tôi.Anh ta giờ đây cao quý, lạnh lùng, không thể với tới.Tôi giả vờ không quen biết, quay người rời đi.Nhưng lại bị anh ta giữ chặt tay.“Chị chạy gì chứ?”“Ngủ với tôi rồi định phủi sạch quan hệ sao?”

SỰ CỐ ĐÁNG YÊU

Tết này tôi vội vàng bắt tàu cao tốc về quê, ai ngờ kẻ thù không đội trời chung lại ngồi ngay bên cạnh, còn liên tục hóng chuyện.Tôi: “Bảo bối hôm nay thế nào rồi?”Anh ta hơi chần chừ, nhỏ giọng đáp: “Cũng ổn.”Tôi: “Vậy có phải sắp theo tôi về nhà rồi không?”Anh ta sững người, tai đỏ bừng: “Có nhanh quá không?”Trong khi đó, đầu dây bên kia, bạn thân tôi vẫn thao thao bất tuyệt:“Yên tâm đi, đảm bảo giúp cậu mang con mèo nhỏ về nhà an toàn…”Mà tên kẻ thù ngồi cạnh tôi đã tự diễn tiến tâm lý đến mức suy nghĩ xem nên chuẩn bị sính lễ cưới bao nhiêu rồi.Tôi: “??”

YÊU ĐƯƠNG BẰNG TIỀN

Thiếu gia Bắc Kinh mỗi tháng cho tôi một triệu.Hôm đó, tôi bắt gặp anh ta đang tay trong tay dạo phố với một cô gái xinh đẹp.Ngay trước khi anh ta quay đầu lại, tôi nhanh như chớp nhảy vào thùng rác bên cạnh.Mùi đúng là kinh thật.Nhưng phụ nữ thông minh sẽ không tự chuốc phiền phức vào mình.

VÔ TÌNH ĐẠP TRÚNG ĐẠI CA TRƯỜNG

vô tình đạp trúng đại ca trường. Anh ta lập tức túm cổ áo nhấc bổng tôi lên, ánh mắt đầy hung dữ nhìn chằm chằm.“Cậu mù à?”Tôi nhanh trí nói: “Xin lỗi, mẹ tôi định từ bỏ việc chữa trị mắt cho tôi rồi. Tôi buồn quá mới ra ngoài uống rượu.”Tôi cố ép ra hai giọt nước mắt, trông thật đáng thương..,..“Anh… đạp lại tôi đi.”Anh ta giơ tay quơ quơ trước mặt tôi, khuôn mặt hiện lên vẻ kinh ngạc, hối hận và tự trách.Về sau, đại ca trường tìm đến tôi, nhét vào tay tôi một tấm thẻ.“Ở đây có 500.000 tệ, đủ không?”Cậu ta thật sự rất thành thật!Rồi sau đó nữa, khi phát hiện tôi giả mù, anh ta lại túm tôi nhấc lên một lần nữa, giọng nói lạnh lẽo rợn người.“Dám lừa tôi à?”“Để… để tôi giải thích!”

LỠ ĐÂM VÀO XE CỦA TRÙM TRƯỜNG

Một lần bất cẩn, tôi lỡ làm trầy chiếc mô tô sang chảnh của “ông trùm” trường.Ngày hôm sau, tôi bị truy nã toàn trường trên tường confession.“Tìm một cô gái, xe của lão tử bị cô ta cào trầy, vậy mà cô ta chạy nhanh như gió. Ai có thông tin liên lạc của cô ấy thì gửi cho tôi.”Bên dưới bài đăng là một bức ảnh. Trong ảnh, một cô gái mặc váy trắng đang vội vã đẩy chiếc xe đạp.Ảnh hơi mờ, không nhìn rõ mặt.Tốt lắm, dám làm trầy xe của “trùm trường” mà còn chạy trốn?Rất có gan.Tôi muốn thả tim cho cô ấy nếu như….người trong ảnh không phải là tôi.Rồi thì, câu chuyện còn tiến xa hơn.“Trùm trường” quỳ gối xin tôi tha thứ.

THANH XUÂN TƯƠI ĐẸP

Tôi là một sinh viên nghèo, nhờ có sự tài trợ từ gia đình Yến Hứa mà tôi mới được vào đại học.Khai giảng xong, tôi lập tức đi tìm Yến Hứa, muốn cảm ơn anh ấy và trả món ân tình này.Nhưng Yến Hứa lại chê tôi nghèo, không muốn dính dáng gì đến tôi.Hôm đó, anh cố ý chỉ vào người bạn bên cạnh và nói:“Em nhận nhầm người rồi, cậu ấy mới là Yến Hứa.”Tôi tin thật, coi người đó là Yến Hứa và hết lòng cảm ơn.Một tháng sau, chính Yến Hứa lại tìm đến tôi:“Làm bạn gái tôi, coi như trả ơn.”Người trả lời anh ấy lại là người bạn kia:“Hoan Hoan trả ơn rồi.”“Khi nào? Sao tôi không biết?”“Vừa nãy, cô ấy cảm ơn đến khản cả giọng, nghe dễ chịu muốn chết.”

TÔI CƯỚI MỘT TỔNG TÀI MÙ

Sau khi cưới tổng tài mù.Tôi dựa vào việc anh ấy không nhìn thấy, liền hôn anh một cái, rồi lại một cái. Anh đỏ mặt, liên tục nói: “Cô Lâm, đừng như vậy.”Sau này, anh thế mà lại ép tôi vào góc tường, nhìn tôi bằng ánh mắt sâu thẳm: “Vợ yêu, lại đây~”

YÊU NHẦM THÁI TỬ GIA

Tôi nhầm tưởng Thái tử gia của giới thượng lưu Bắc Kinh là người yêu qua mạng của mình.Lần đầu gặp mặt, tôi ôm chầm lấy anh ấy, vừa hôn vừa cắn, miệng cứ gọi mãi nào là “bảo bối”, nào là “chồng yêu”.Anh ấy thản nhiên nhận hết, mỗi tháng còn đưa tôi 200.000 tệ làm phí sinh hoạt, lại còn tặng thêm một căn nhà.Chỉ số rung động của anh ấy ngày càng tăng, còn tôi thì sung sướng cười đến mức không ngậm miệng lại được.Cho đến một ngày, bạn trai thật sự của tôi tìm tới cửa.Lúc tôi vẫn còn đang ngơ ngác, Thái tử gia ôm chặt tôi vào lòng, rồi tung một cú đá khiến người kia bay ra:“Đây là vợ tôi. Còn dám gọi bậy nữa thì tôi bẻ gãy một chân của cậu.”

ĐỢI MỘT NGÀY ĐỂ NÓI YÊU EM

Nửa tháng trước, tôi đi nghe một buổi thuyết giảng.Diễn giả là một giáo sư trẻ tuổi, điển trai và là người theo chủ nghĩa duy vật, không tin vào thần linh hay ma quỷ.Sau đó, tôi xuất hiện trong phòng tắm trước mặt anh ta khi anh ta đang chuẩn bị tắm, nhíu mày hỏi:“Giáo sư Lục, anh thực sự không nhìn thấy tôi sao?”Những giọt nước lăn dài trên dái tai đỏ ửng của anh ta.Anh cúi đầu rất thấp, khẽ nói một câu:“Ra ngoài!”

LUÔN CÓ NGƯỜI CHỜ EM

Sau tai nạn xe, người đầu tiên chạy đến bệnh viện là Tống Kỳ.Tôi nhào vào lòng anh ấy, ấm ức làm nũng.“Chồng ơi, em sợ lắm.”Cơ thể Tống Kỳ khẽ run lên.Anh ôm chặt lấy eo tôi, giọng trầm ấm an ủi.“Không sao, anh ở đây.”Tống Kỳ đưa tôi về nhà.Nhưng dần dần, tôi cảm thấy có gì đó sai sai.Tại sao trong nhà không có quần áo của tôi?Tại sao dì giúp việc không biết tôi thích ăn gì?Tại sao căn phòng không phải phong cách tôi yêu thích?Và quan trọng nhất là… chồng tôi có bụng tám múi, tại sao không cho tôi ngủ chung? 

HAI LẦN YÊU EM

Sau khi trở thành vợ của thiếu gia xã hội đen, để tự bảo vệ mình, tôi giả vờ làm người câm điếc.Kết quả là anh ấy thực sự nghĩ tôi không nghe được, cả ngày cứ than phiền bên tai tôi:“Em làm cái biểu cảm như ăn phải phân khi tôi hôn em là ý gì? Ghét lắm à? Ghét thì lần sau tôi còn hôn nữa, hôn mạnh hơn!”“Hôm qua em lại nói chuyện với thằng Tiểu Triệu ngoài cổng, mai tôi sẽ chuyển nó đi.”“Còn nữa, em có thể cười với tôi nhiều hơn không? Nhìn con chó đất trong nhà còn vui mừng khi gặp tôi hơn em. Tiếp tục thế này là tôi sẽ xử lý em thật đấy.”…Thế là tôi dựa vào việc anh ấy không hiểu ngôn ngữ ký hiệu để phản pháo lại không thương tiếc.Cho đến khi anh ấy âm thầm mời thầy học lén ngôn ngữ ký hiệu, chuyện tôi giả điếc bị lộ tẩy hoàn toàn.Sau bữa tối, anh ấy ngậm điếu thuốc, vẻ mặt âm u chắn trước mặt tôi, tháo chiếc máy trợ thính của tôi ra, cúi sát người cười khẽ:“Dám lừa tôi à? Xong đời em rồi. Lần này tôi xử em thật đây.”