Hoàng Cung

Hơi Ấm Hoàng Cung

Hơi Ấm Hoàng Cung Năm 14 tuổi, ta tiến cung. Vì ta mang thể hàn*, nên Hoàng thượng luôn ôm ta mỗi khi ngủ. *Thể hàn là những người có dáng người hơi gầy, tính cách hướng nội, sợ lạnh, ít mồ hôi, rêu lưỡi trắng, sắc mặt cũng nhợt nhạt. Có một đêm, ta bị nóng đến tỉnh giấc, mơ màng đẩy người bên cạnh, rồi lẩm bẩm: “Nóng quá, người đâu mau mang bình nước nóng này đi chỗ khác”. Sau tiếng càu nhàu của ta, Hoàng thượng khàn giọng đáp: “Được”.

Cha, Xin Đừng Tạo Phản!

Cha, Xin Đừng Tạo Phản! Cha ta ở biên cương vụng trộm nuôi sáu vạn quân Thiết Kỵ, bị Hoàng đế phát hiện. Cẩm Y Vệ từ kinh thành đến truyền thánh chỉ, bắt cha ta giao binh quyền. Cha ta vứt thánh chỉ xuống đất, quát lớn một câu: “Vô lý, cẩu Hoàng đế, lại hoài nghi đến trên đầu trẫm!” Cẩm Y Vệ lập tức sa sầm mặt. Ta sợ đến mức nhảy dựng lên ba thước. Cha, con thay chín tộc chúng ta cảm ơn cha.

Đế Vương Si Tình

Đế Vương Si Tình Ta đã ở bên phế Thái tử suốt bảy năm, thử thuốc, đỡ tên thay chàng, cửu tử nhất sinh. Nhưng sau khi đăng cơ, chàng lại phong cho thanh mai trúc mã thành hoàng hậu, còn ta vẫn chỉ là một cung nữ hèn mọn. Ai cũng biết chàng ghét ta. Nhưng khi ta đến tuổi, chuẩn bị rời cung, chàng lại nắm chặt lấy cổ tay ta, chất vấn: “Rốt cuộc ngươi có tâm hay không?!”

Một Đời Có Người Cho Ăn Là Đủ

Một Đời Có Người Cho Ăn Là Đủ 【Thái tử ca ca, bánh hoa sen ngọt quá, để ta ăn thay người nhé?】 Thái tử lạnh nhạt đáp một tiếng: 【Ừm.】 【Thái tử ca ca, món ngũ bảo rau tươi này hình như người không thích ăn, để ta giúp người giải quyết nhé?】 Hắn không kiên nhẫn, đem hết đẩy sang cho ta. Cứ như vậy, theo chân Thái tử ở Từ An Tự ăn chay suốt cả mùa hạ, ta chẳng những không gầy đi, mà còn béo thêm ba cân. Trước lúc từ biệt, ta lưu luyến không rời mà nhìn Thái tử. Rời xa hắn rồi, ta lại phải chịu đói nữa rồi. Bất ngờ nghe hắn bực bội quát lên với ta: 【Ngẩn ra làm gì, trong cung còn nhiều món ta không thích ăn hơn nữa, còn không mau theo cho kịp!】

Chiếc Lồng Vàng

Chiếc Lồng Vàng Ta là Trưởng công chúa cao quý nhất của Khương Quốc. Tất cả mọi người đều nói ta sinh ra đã là Công chúa lá ngọc cành vàng, sống an nhàn không cần lo lắng chuyện gì. Cho đến sau này, ta quỳ xuống trước mặt Hoàng huynh, đó là lần đầu tiên ta hành lễ với huynh ấy như một quân thần, cẩn thận cầu xin: “Hoàng huynh, xin hãy hạ thánh chỉ đưa muội đến Bắc Ngô để hoà thân.” Hoàng huynh rất tức giận, không tin vào tai mình: “Muội có biết hắn là người như thế nào không hả?” Tất nhiên là ta biết. Hoàng đế Bắc Ngô, phu quân tương lai của ta, là một ông già khoảng sáu mươi tuổi. Nhưng lần này ta nhất định phải lấy hắn.

Kiến Xuân Thai

Kiến Xuân Thai Khi thành bị phá, ta và Công chúa cùng bị bắt đi. Phu quân ta mang binh chạy tới, bắt vợ của thủ lĩnh phản quân đến: “Vợ của ngươi, đổi lấy vợ của ta.” Phản quân đáp ứng. Lòng ta đầy chờ mong, lại thấy hắn từng bước từng bước đi về phía…… Công chúa.