Hoàng Cung
Thương Sinh Hữu Tình Nhà ta qua bao đời nay đều hành y cứu người, m//áu của cả nhà đều có thể làm thuốc dẫn. Ngày đó, công chúa đến Nguyệt Thành du ngoạn vô ý ngã ngựa, mất m//áu sắp chet, phò mã ra lệnh để cho cha mẹ ta lấy m//áu cứu công chúa. Cha mẹ ta xem rồi bắt mạch cho công chúa, thật sự thân thể vô phương cứu chữa, cho dù là dùng thiên huyết cũng không có cách nào xoay chuyển trời đất. Phò mã: “Nếu một chén m//áu không đủ, vậy hãy đem toàn bộ m//áu trên người các ngươi truyền cho công chúa!” Cha mẹ lập tức bị quan binh áp giải lấy m//áu cả đêm, tiểu muội sáu tuổi cũng bị cắt m//áu làm thuốc, suy yếu chet th//ảm. Công chúa tỉnh lại biết được việc này, bình thản nói: “Có thể cứu bổn cung ta một m//ạng, cũng là phúc của nhà bọn họ” Bọn họ không biết, trong nhà thần y còn có một trưởng nữ rất giỏi am hiểu vu thuật. Ba năm sau, công chúa mang thai, vô cùng khó chịu. Ta ngụy trang thành nữ y bình thường, đến bên cạnh công chúa hầu hạ nàng ta mang thai. Trải qua sự “tỉ mỉ trị liệu” của ta, công chúa hạ sinh một đứa con trai, chỉ khác là đứa con trai này – lại có cả ba khuôn mặt. Ta ôm đứa nhỏ, đối diện với ánh mắt hoảng sợ của phò mã và công chúa, cười nói: “M//ạng của công chúa là dùng m//áu của ba người đổi lại, hôm nay, ba người kia đầu thai trở về tìm công chúa rồi! Các ngươi sợ cái gì?”
Lâm Uyên Hòa Húc Trưởng Công Chúa Thẩm Gia Ý “Quyền khuynh triều dã,” là một mỹ nhân hết sức nguy hiểm. Nàng mười tuổi dìm chết cung nữ, mười hai tuổi rạch mặt con gái tể tướng, mười bốn tuổi chém chết con trai duy nhất của Tào tướng quân, mười sáu tuổi chỉ huy quân đội tàn sát cả một tòa thành. Ma đầu Tây Lăng, chính là chỉ Trường Công Chúa. Gần đây, Trưởng Công Chúa bỗng nhiên yêu thích phong hoa tuyết nguyệt, nuôi dưỡng nam kĩ, nâng đỡ đào kép, tuyển chọn người đẹp, rất chi là phong lưu. Mà những người tình của nàng đều có ngoại hình tương tự: phong nhã khí chất, tuấn tú trắng trẻo, có lúm đồng tiền, đuôi mắt ửng hồng. Những người tình của nàng trông giống vài phần với Thủ Phụ Đại Nhân Quý Lâm Uyên. Thế nên có người đồn rằng Trưởng Công Chúa đã thầm mến Thủ Phụ Đại Nhân từ lâu, tiếc thay hoa rơi có ý nước chảy vô tình, Thủ Phụ Đại Nhân và con gái của Tào Tướng Quân sắp thành thân, Trưởng Công Chúa đành tìm vài người thay thế để giải tỏa tương tư.
Nhạc Bình Công Chúa Ta từ nhỏ được nuôi ở trong cung, nhưng đáng tiếc chỉ là thế thân của Công chúa thật sự. Khi Công chúa chân chính lưu lạc bên ngoài trở về, Hoàng đế muốn đuổi ta ra ngoài. Ta vui vẻ đi suốt đêm. Những nữ công thêu thùa tra tấn ta mười mấy năm, thi thư lễ nghi, quy củ giáo điều đi gặp quỷ hết đi! Nhưng không ngờ, Công chúa lại cầu xin Hoàng đế giữ ta lại. “Tỷ tỷ đi ra ngoài cũng không có nơi nương tựa, chi bằng để cho tỷ ấy lại đi.” Kiếp trước, ta tin những lời này của nàng ta, cuối cùng chet thảm. Đời này, ta muốn tự tay xé nát đóa bạch liên hoa này!
Yêu Hậu Quý phi nói rằng, thực ra nàng ta là người xuyên không đến đây, còn chúng ta đều là nhân vật trong tiểu thuyết. Nàng ta là nữ chính, còn ta là nữ phụ ác độc, Hoàng thượng là nam chính, và nàng ta nhất định phải chinh phục được ngài ấy. Quả nhiên, nàng ta đã chiếm được sự sủng ái đặc biệt của Hoàng đế, lấy quyền quản lý hậu cung, thậm chí còn muốn cướp luôn ngôi vị Hoàng hậu của ta. “Ngươi dựa vào cái gì, chẳng phải chỉ là sự sủng ái của một tên nam nhân thôi sao?” Ta thực sự không thể chịu đựng nổi nữa, người xuyên không này không có chút quyền lực nào, làm sao dám đụng đến vị trí của ta? “Chim sẻ vẫn là chim sẻ, bản cung dù có nhường tổ phượng hoàng này, ngươi có ngồi vững được không?” Tổ tiên của ta là công thần khai quốc, tổ phụ vì cứu giá mà được phá cách chôn vào hoàng lăng, phụ thân ta thừa kế tước vị, ca ca ta hiện giờ cũng là Tể tướng nhất phẩm. “Ngươi gọi cái này là “cung đấu” ư? Bản cung phải xem ngươi lấy gì để đấu với ta!”
Phù Mộng Ký Năm thứ hai sau khi gả cho Chung Hoài, hắn muốn hòa ly với ta để cưới thanh mai đang mang thai của hắn. Ta không khóc, không nháo, chỉ dẫn theo một nha hoàn quét dọn ở sân sau đi. Mọi người đều cười ta không biết tốt xấu. Chỉ có ta mới biết, nha hoàn này là con gái ruột của Hoàng thượng bị lưu lạc trong nhân gian. Tương lai nàng sẽ kế vị. Còn ta, Hà Chi Ninh, đã định sẽ trở thành Thừa tướng đầu tiên của nàng.
Tha Đích Chinh Đồ Sau khi sinh con, trên mặt ta xuất hiện những vết nám, dáng người cũng thay đổi. Cuối cùng, Tôn Viêm không chịu nổi nữa, rước một nữ nhân khác vào nhà làm bình thê. Hắn nói với ta: “Nhàn Nhi và chúng ta đều đến từ cùng một nơi, không thể để nàng ấy chịu thiệt thòi làm thiếp được.” Hắn lại nói: “Con cũng đã sinh rồi, ở thời cổ đại này, nàng có thể làm gì chứ?” Nhưng hắn quên mất rằng, chúng ta xuyên đến đây cùng nhau. Những gì hắn biết, ta cũng biết; những gì hắn không biết, ta vẫn biết.
Quý Phi Muốn Làm Hoàng Hậu! Ngày đầu tiên tiến cung, ta đã được phong làm Quý phi. Thánh chỉ vừa hạ xuống, ta tức đến nỗi ném vỡ liền hai chén trà. Hoàng thượng hỏi ta: “Ái phi bất mãn chuyện gì?” Ta hừ lạnh một tiếng. “Cha ta lên triều còn đứng trên cả trăm quan, lẽ nào ta còn không xứng làm Hoàng hậu?”
Mẫu Phi, Người Đừng Quá Ngọt Ngào Ta là phi tần, gần đây ánh mắt Thừa tướng và Thái tử nhìn ta không đúng lắm. “Mẫu phi, há miệng ra nào.” “A, đừng……” “Ngoan.” Hắn thấp giọng dỗ dành, ta ngoan ngoãn ngậm lấy trái vải. “Thật sự là mẫu từ tử hiếu mà.” Giọng nói lạnh như băng vang lên. Quay đầu lại, Thừa tướng đang lạnh lùng nhìn chằm chằm chúng ta, ánh mắt như d ao găm.
Sống Lại Bảo Vệ Muội Muội Ta cùng đích tỷ đồng thời cứu giúp một đứa trẻ câm mồ côi từ tiền triều. Ta không đành lòng để thiếu niên ăn xin đầu đường xó chợ, nên đã dạy hắn biết chữ đọc sách, cùng hắn đi đến ngôi vị thiên tử. Nhưng đến ngày hắn công thành xưng đế, lại cắt đứt gân tay ta, ném ta vào doanh trại quân địch. Tên nam nhân bóp chặt cổ ta, hận ta hủy hoại cuộc đời hắn, làm mất người đích tỷ đã lập ước hẹn thời thơ ấu với hắn. Cha mẹ yêu thương ta như mạng, sau khi nghe được tin thì khóc mù cả mắt, tức giận đến mức tuyệt vọng nhảy xuống sông tự vẫn. Ta ôm hận mà chết. Lần nữa mở mắt ra, ta đã trở về ngày tiểu khất cái mình đầy thương tích, đang giành giật thức ăn với chó hoang. Thiếu niên gầy gò cao lớn nắm chặt góc váy ta và đích tỷ không buông, đôi mắt cún con ửng đỏ tràn đầy hy vọng. Không ngờ lần này, đích tỷ lại ra tay trước ta, đá hắn một cước thật mạnh: “Đồ tiện dân từ đâu tới, đừng làm bẩn mắt muội muội ta.”
Mưu Kế Nội Trạch Vào đêm thành hôn, tiểu Thanh mai của phu quân dùng kế gọi hắn đi. Nàng ta tùy tiện kiêu căng, xem thường một quý nữ vọng tộc đoan trang như ta. “Đích nữ của Cố phủ cũng chỉ có vậy, rốt cuộc cũng chẳng giữ nổi lòng phu quân, chỉ là cái vỏ rỗng mà thôi.” Ta lười để ý đến nàng ta, chỉ nắm giữ quyền quản gia của vương phủ, làm tốt bổn phận của mình với tư cách là đương gia chủ mẫu. Dù sao cũng chỉ là một cuộc hôn nhân được ngự ban, ta chỉ cần thể diện tôn quý.
Hỉ Đoàn Viên Nàng dùng một bài “Trâm Đầu Phượng” c//ướp đi danh tiếng đệ nhất tài nữ của ta. Nàng dương dương tự đắc nói: “Ngươi cũng chỉ là sản vật của thời đại phong kiến, làm sao xứng tranh với ta.” Ta chỉ cười không nói, mơ hồ nhớ lại thảm trạng của nàng đời trước bị ngũ mã phanh thây.
Đích Thứ Nữ Ta là thứ nữ trong nhà, sinh ra đã phải chịu cảnh bị trưởng tỷ đạp dưới chân. Cha mẹ thiên vị, huynh trưởng yêu chiều, ngay cả vị hôn phu lãnh đạm, cấm dục của ta cũng treo bức họa của trưởng tỷ trong thư phòng, hằng ngày nhung nhớ. Kiếp trước, ta không cam chịu, đã cùng nàng tranh đấu, cuối cùng bị đ//ánh g//ãy chân, bị đuổi khỏi nhà, rồi chêet cóng giữa đường. Kiếp này, ta không muốn tranh giành nữa. Tình yêu của cha mẹ, sự yêu chiều của huynh trưởng, và cả vị hôn phu lạnh lùng như thần tiên ấy, ta đều không cần. Dù không ai yêu ta, ta cũng sẽ sống thật tốt.
Mỹ Nhân Mưu Cha ta, Liễu Nguyên, vào ngày đậu Thám hoa đã hưu mẹ ta, ông ta nói bởi vì mẹ ta không tuân thủ nữ tắc, thừa dịp ông ta vào kinh đi thi đã tư thông cùng người khác, mang thai nghiệt chướng, mà nghiệt chướng này chính là ta. Tổ phụ ta tìm cha ta lý luận, lại bị cha ta lấy chuyện dìm mẹ ta vào lồng heo uy hiếp, làm cho tổ phụ không dám gây lớn chuyện. Đáng tiếc cha ta một lòng muốn bỏ vợ, tổ phụ tức giận đến mức bệnh không dậy nổi, không quá mười ngày đã buông tay nhân gian. Mẹ ta vô cùng đau khổ, nếu không phải trong bụng còn có ta, chỉ sợ bà đã sớm nhảy sông tự sát rồi. Cha ta nói niệm tình tổ phụ ta giúp đỡ ông ta đi học nhiều năm, chỉ bỏ vợ mà không dìm lồng heo, các hương thân đều nói cha ta đọc sách hiểu lý, trạch tâm nhân hậu. Quay đầu cha ta lập tức cưới thiên kim của đại nhân chủ khảo năm ấy làm vợ, cùng năm thiên kim kia sinh hạ một nữ nhi, so với ta còn sớm hơn nửa tháng.
Tịnh Đế Liên Tỷ tỷ yêu phải một hoàng tử sa cơ, vì hắn mà tự tay mổ tim sen để làm thuốc, cam tâm tình nguyện từ bỏ ưu điểm dễ thụ thai của hoa sen, từ đó không thể sinh con. Nhưng sau này hoàng tử lên ngôi, lập tức vứt bỏ nàng, cưới người biểu muội có tướng cực phẩm dễ sinh con trai làm quý phi, còn lột da rút xương tỷ tỷ, nấu thành một nồi canh sen an thai. Nhưng bọn hắn không biết. Sen nở tịnh đế, đồng tình chung cảm giác. Ta là ác sen chuyên hút dương khí của người, vốn nên bị tỷ tỷ, đóa thiện sen này trấn áp mãi mãi. Hiện tại không còn phong ấn, ta hóa hình lên bờ, thẳng tiến hoàng cung. So sinh con có đúng không? Chuyện này ta chưa từng thua ai! *Tịnh Đế liên là đóa hai hoa sen nở trên cùng một cuống, được coi là đứng đầu về sự thanh tao thuần khiết, hiếm gặp, tượng trưng cho điềm lành, may mắn, sự thịnh vượng, sung túc. Xưa loài sen này chỉ dành để tiến vua, nên mới có tên là “Tịnh Đế”.
Xóa Bỏ Nam Chính Ngày đầu tiên bạch nguyệt quang của Cố Hoài Quân trở về, ta bị hắn ta đánh vào mặt trước mặt quần thần. Ngày thứ hai, nghi thức phong hậu bị hoãn vô thời hạn. Sau đó, ta như một nha hoàn, quỳ trước mặt hắn ta và bạch nguyệt quang, dâng trà hầu hạ, nhìn hai người họ ân ân ái ái. Cuối cùng, nốt chu sa là ta cũng chỉ trở thành một vệt máu muỗi trên tường. “Ting ting! Kiểm tra ký chủ công lược thất bại!” “Đếm ngược: 5, 4, 3, 2, 1!” “Bắt đầu chế độ xóa sổ nam chính!” Ta: “???” Hệ thống: “Sống vốn đã không dễ dàng, có thể đổ lỗi cho người khác thì đừng đổ lỗi cho chính mình!”
Xuyên Không Ta Bị Tra Nam Giam Cầm Năm thứ bảy ở bên cạnh Chu Nguyên Kỳ. Hắn chọn phụ bạc ta, quyết định lập nữ nhi thừa tướng làm hoàng hậu. “Vân Nhi xuất thân cao quý, còn ngươi lai lịch không rõ. “Nhưng chỉ cần ngươi cung kính với nàng ấy, ta vẫn sẽ phong ngươi làm phi.” Nhưng hắn đã từng nói, đời này chỉ cưới một mình ta, tuyệt đối không phản bội. Là người xuyên qua, ta sẽ không dùng chung trượng phu với người khác nên cuối cùng lựa chọn rời đi. Nhưng Chu Nguyên Kỳ lại giam cầm ta. Hắn không cho ta rời đi, nhưng lại dung túng cho Tạ Vân Nhi làm nhục ta. Đêm tân hôn, hắn lại đến khuyên nhủ, bị ta từ chối lần nữa. Chu Nguyên Kỳ tức giận: “Ở đây, ngươi chỉ là lục bình không rễ, chỉ có thể dựa vào ta mà sống, hiểu chưa?” Hắn đi rồi nhưng khuê mật lại đột nhiên xuất hiện. Nàng dang rộng vòng tay về phía ta—— Nói: “Nghênh Nghênh ngốc, tớ đến đón cậu về nhà đây.”
Dữ Khanh Tri Năm ta tiến cung chỉ mới mười bốn tuổi. Tất cả mọi người đều cho rằng ta là bị đích mẫu tính kế, bị ép vào cung để giúp đích tỷ cố sủng. Chỉ có ta biết rõ, đây là ta hao hết tâm tư trù tính mới có được, ta muốn tiến cung trở thành người được sủng ái nhất, tiêu diệt Phó gia, báo thù cho mẹ ruột ta.
Tâm Cơ Của Phu Quân Ốm Yếu Ta có hai vị thanh mai trúc mã, nhưng chẳng ai thích ta. Người họ thích, đều là người muội muội yếu ớt như liễu rủ trong gió kia của ta. Ta lại trời sinh sức mạnh vô cùng lớn, lòng dạ độc ác. Khi muội muội ta cập kê, món quà họ nhờ ta chuyển đến không hiểu sao lại nhiễm độc, khiến muội muội ta hôn mê trên giường. Ta trở thành nữ tử rắn rết mà mọi người trong kinh thành đều tránh xa. Nhưng Bình Dương Vương Tiêu Cảnh Sách lại phái người đến cầu hôn, cưới ta về để xung hỉ. Nghe nói Tiêu Cảnh Sách bệnh tật ốm yếu, cưới ta cũng chỉ vì mệnh cách ta hung ác, có thể chế ngự được hắn. Trước khi xuất giá, tiểu nương ta dặn đi dặn lại, không được để lộ tính cách thật trước mặt Tiêu Cảnh Sách. Đêm tân hôn, Tiêu Cảnh Sách bị bệnh nằm liệt trên giường bệnh, trên mặt lộ ra vẻ áy náy: “Nghe nói phu nhân ngưỡng mộ Vệ tiểu tướng quân, lần này ta lại hoành đao đoạt ái, thật sự có lỗi.” Vệ tiểu tướng quân, chính là một trong hai vị thanh mai trúc mã của ta. Nhờ có hắn đem chuyện này truyền bá khắp kinh thành, nếu không danh tiếng của ta còn chưa thể khó nghe đến vậy. Ta nghiến răng, nhớ đến lời dặn của mẫu thân, giả vờ yếu đuối nói: “Sao có thể trách phu quân được, chỉ tại thiếp không phân biệt được người với chó mà thôi…” Tiêu Cảnh Sách khẽ cười một tiếng: “Để bù đắp, phu nhân muốn gì, ta cũng sẽ không từ chối.” Ta lập tức phấn chấn nhưng vẫn lịch sự quan tâm một câu: “Chàng… ta thật sự có thể sao?” Phu quân yếu đuối vô cùng của ta sắc mặt tái nhợt, quay đầu ho khan hai tiếng: “Xin phu nhân thương xót.” Sắp tới Mê Truyện có kết hợp với Lazada/Shopee tung ra một loạt các mã giảm giá cực sâu, các mã giảm giá 30k, 60k, 100k. Mấy bà join nhóm dưới đây để nhận mã nhanh nhất nhen😘 👉 https://zalo.me/g/oegfon933
Lựa Chọn Bệ hạ lại nạp thêm một mỹ nhân. Dung nhan diễm lệ, thân hình mềm mại. Giống hệt ta lúc mười sáu tuổi. Tỳ nữ vì ta mà bất bình: “Người bầu bạn với bệ hạ ở lãnh cung tám năm là nương nương, người vào sinh ra tử vì bệ hạ là nương nương.” “Nàng ta là cái thá gì? Bệ hạ sẽ sủng ái nàng ta sao?” Ta chỉ nhấp một ngụm trà. Nhiệm vụ công lược sắp hoàn thành, ta sẽ trả lại thân xác này cho chủ nhân của nó ngay thôi. Hắn sủng ái ai yêu thương ai, liên quan gì đến ta? Nhưng khi bệ hạ phát hiện ra linh hồn trong thân xác này đã thay đổi, hắn đã phát điên. Cầu xin khắp chư thiên thần phật, chỉ mong đổi lại hoàng hậu của hắn trở về.
Thái Tử Phi Nghịch Tập Ta là thê tử kết tóc của hắn suốt mười năm, nhưng khi hắn đăng cơ, lại chỉ phong ta làm Quý phi. Ta đứng dậy tiếp nhận thánh chỉ, rồi hỏi tiểu thái giám đến truyền chỉ kia: “Vậy Hoàng hậu là ai?” Hắn run rẩy, không dám nhìn thẳng vào ta: “Là… là Chu nương nương…” Ta khẽ cười, phất tay bảo hắn lui ra. Trong điện, các cung nữ đều cẩn trọng quan sát sắc mặt ta, nhưng ta chỉ ôm thánh chỉ mà cười: “Thật đáng buồn cười, trên đời này lại có Hoàng hậu được phong vì tình yêu.”