Hoàng Cung
Tạ Quân Ân Muội muội vì một nam nhân mà hại chet cả nhà. Cha từng cứu một cô nhi, vì báo thù cho chúng ta, nàng vào cung rồi bị muội muội tàn nhẫn sát hại. Sống lại một đời, ta nâng thân thể gầy yếu của cô nhi kia dậy: “Từ nay về sau, muội chính là muội muội ruột của ta.” Nàng kinh hoảng lắc đầu: “Ta, ta chỉ là nha hoàn cho tiểu thư…… Ta làm sao xứng.” Thấy muội muội đang nhìn với ánh mắt ghen ghét, ta nắm chặt tay nàng: “Muội xứng, từ nay về sau, ta che chở cho muội.”
Kiến Xuân Thai Khi thành bị phá, ta và Công chúa cùng bị bắt đi. Phu quân ta mang binh chạy tới, bắt vợ của thủ lĩnh phản quân đến: “Vợ của ngươi, đổi lấy vợ của ta.” Phản quân đáp ứng. Lòng ta đầy chờ mong, lại thấy hắn từng bước từng bước đi về phía…… Công chúa.
Mở Ra Thịnh Thế Trước khi thành hôn, ta bắt phu quân thề độc. Nếu như hắn phụ ta, chân tay sẽ đứt đoạn, mắt mù tai điếc, mất hết tất cả, tâm huyết đổ sông đổ bể. Lúc đó, để cưới được ta, hắn đã vui vẻ đồng ý. Ba năm sau, dưới sự phò tá của ta, hắn đăng cơ xưng đế. Năm năm sau, hắn kiêu ngạo tự phụ, đày ta vào lãnh cung, nạp ba ngàn giai lệ vào hậu cung, lại đón vị muội muội thiên kim giả của ta vào cung làm hoàng hậu. Ta cười nhìn bọn họ ở trước mặt ta đắc ý vênh váo, trong lòng thầm niệm: “Lời thề đã thành, chuẩn bị kỹ càng để trả một giá thật lớn nào.” “Từ nay về sau, vận mệnh của các ngươi, do ta tiếp quản.”
Đoạt Thê Của Quần Thần Ta thích Ngụy Nguyên Hành mười năm, nhưng hắn lại chỉ coi ta là đồ chơi. Hắn nói: “Tuy là nữ nhi của địch thù, nhưng nàng ta ở trên giường rất thú vị, cho nên giữ lại trước đi.” Sau đó hắn vì để đăng cơ, độc sát ta cùng một đôi nhi nữ. Lại mở mắt ra, trở lại lúc ta mới mang thai, ta thỉnh chỉ muốn hòa ly với hắn. Ba năm sau, hắn đăng cơ hoàng đế lập hoàng hậu, mà ta cũng có phu quân của mình. Ta tưởng chúng ta sẽ không gặp lại nhau. Nhưng hắn lại nhốt ta ở trên giường, muốn đoạt thê của quần thần: “Viện nhi, nàng có biết không, ta ghen tị với hắn sắp điên lên rồi.” *Quần thần: Quan lại trong triều.
Thái Giám Thăng Chức Ký Ngày vào cung, mẫu thân ân cần dặn dò: “Nếu đã làm thì phải làm người dưới một người, trên vạn người.” Ta cẩn thận tuân theo lời mẫu thân dạy, nhiều năm làm việc chăm chỉ. Cuối cùng cũng trở thành người dưới một người, trên vạn người… Thái giám.
Tình Yêu Của Đế Vương Ta đã ở bên phế Thái tử suốt bảy năm, thử thuốc, đỡ tên thay chàng, cửu tử nhất sinh. Nhưng sau khi đăng cơ, chàng lại phong cho thanh mai trúc mã thành hoàng hậu, còn ta vẫn chỉ là một cung nữ hèn mọn. Ai cũng biết chàng ghét ta. Nhưng khi ta đến tuổi, chuẩn bị rời cung, chàng lại nắm chặt lấy cổ tay ta, chất vấn: “Rốt cuộc ngươi có tâm hay không?!”
Một Đời Có Người Cho Ăn Là Đủ 【Thái tử ca ca, bánh hoa sen ngọt quá, để ta ăn thay người nhé?】 Thái tử lạnh nhạt đáp một tiếng: 【Ừm.】 【Thái tử ca ca, món ngũ bảo rau tươi này hình như người không thích ăn, để ta giúp người giải quyết nhé?】 Hắn không kiên nhẫn, đem hết đẩy sang cho ta. Cứ như vậy, theo chân Thái tử ở Từ An Tự ăn chay suốt cả mùa hạ, ta chẳng những không gầy đi, mà còn béo thêm ba cân. Trước lúc từ biệt, ta lưu luyến không rời mà nhìn Thái tử. Rời xa hắn rồi, ta lại phải chịu đói nữa rồi. Bất ngờ nghe hắn bực bội quát lên với ta: 【Ngẩn ra làm gì, trong cung còn nhiều món ta không thích ăn hơn nữa, còn không mau theo cho kịp!】
Phong Cốt Trưởng tỷ tự cho mình là người có cốt cách thanh cao. Quân địch kéo đến chân thành, tướng địch muốn làm nhục triều ta, đưa ra điều kiện có thể dùng công chúa để đổi lấy mạng sống của toàn bộ dân chúng trong thành. Trưởng tỷ kiêu hãnh không khuất phục: “Người chỉ có một lần chết, hoặc nhẹ như lông hồng, hoặc nặng tựa Thái Sơn, hy sinh vì nước là vinh quang của người dân Đại Hạ, họ chết có ý nghĩa, chết có phong cốt!” Ta chủ động đứng ra, nhận trách nhiệm của một công chúa, dùng thân mình bảo toàn cho toàn bộ dân chúng trong thành. Nước mất nhà tan, giang sơn đổi chủ, trưởng tỷ bị ném vào quân doanh, trở thành thú mua vui cho người ta. Trưởng tỷ nổi giận đùng đùng: “Bản cung là Trấn quốc trưởng công chúa của Đại Hạ, lũ tiện nô dị tộc các ngươi không hiểu lễ nghĩa liêm sỉ, cũng dám mơ tưởng đến bản cung sao?!” Ta liều chết chiến đấu, liều mạng bảo vệ, may mắn giữ được tính mạng và sự trong sạch cho trưởng tỷ. Sau đó, trưởng tỷ vẫn giữ cốt cách kiên cường, được hoàng đế Đại Yên coi trọng phong làm quý phi, hết mực sủng ái. Còn ta vì khôi phục quốc gia mà âm thầm ẩn núp nhưng lại bị mắc bệnh đường sinh dục. Lúc sắp chết, ta nói với trưởng tỷ: “Tỷ tỷ, những thuộc hạ cũ mà ta thu nạp được đều giao cho tỷ, giúp tỷ hoàn thành đại nghiệp khôi phục quốc gia.” Đích tỷ bịt mũi đứng xa xa, thản nhiên nói: ” Triều đại thay đổi chính là thiên ý, người không thể nghịch thiên mà đi, bị thù hận che mờ đôi mắt. Ngược lại là ngươi, vì muốn sống mà bán rẻ thân mình, ta không có đứa muội muội không có phong cốt như ngươi!” Tỷ ta liền quay đầu đưa danh sách thuộc hạ cũ cho hoàng đế Đại Yên, tất cả mọi người đều bị bắt sạch. Mở mắt ra lần nữa, ta đã trở về ngày tướng địch đưa ra điều kiện dùng công chúa để đổi lấy dân chúng. Đích tỷ sắc mặt nhàn nhạt, lại nói ra những lời đầy phong cốt. Ta dùng cổ tay đánh tỷ ta ngất đi, ném trước mặt tướng địch.
Phong Hậu Năm thứ hai làm Hoàng hậu, ta thân nhiễm bệnh nặng, không tìm được nguồn căn của bệnh, từ nay về sau không thể sinh con nữa. Hoàng thượng ngược lại sủng ái Trân phi, mười năm bảy thai, thịnh sủng không ngừng. Cho đến khi thái y quỳ gối dưới chân Hoàng thượng, nói mệnh Trân phi không còn lâu nữa. Đời này, từ ngày ta sinh bệnh, cho đến hôm nay Trân phi chet. Nhưng ở kiếp trước, người chet chính là ta.
Phụng Hà Sơn Từ nhỏ, ta là công chúa được sủng ái nhất. Nhưng phụ hoàng tìm về đứa con gái thất lạc trong dân gian kia—nàng cướp đoạt tất cả của ta, chiếm đoạt người ta yêu, thậm chí còn muốn ta thân bại danh liệt, bị mọi người ruồng bỏ, cuối cùng bị đuổi khỏi hoàng cung. Thế nhưng khi gặp lại, ta là nữ đế, còn nàng chỉ là tù nhân dưới trướng ta.
Sách Mệnh Khi Thái tử đăng cơ, đã lập Thái tử trắc phi làm Hoàng hậu. Nguyên nhân rất đơn giản, trên sách mệnh có ghi, Hoàng hậu đầu tiên của Thái tử sẽ chết vì loạn tiễn xuyên tim. Ngày thánh chỉ phong Hậu hạ xuống, tỷ tỷ của ta, tức là Thái tử phi Thẩm Thành Vân, cười tươi rói đến cung của ta, hành lễ không mấy nghiêm chỉnh: “Thần thiếp xin chúc mừng Hoàng hậu nương nương.” Sau đó, nàng lại tiến đến gần ta, đôi môi đỏ tươi cong lên đầy ác ý: “Thẩm Nhược Nhược, hãy trân trọng hai ngày tốt đẹp này đi nhưng cũng đừng quá đắc ý, nếu để ta không vui thì sau khi ngươi chết có được thụy hiệu tốt hay không, đều do ta quyết định.” “Thật sao?” Ta lùi lại một bước, trầm giọng nói. “Vậy thì tỷ tỷ nhất định đừng chết trước ta.”
Tâm Hóa Tro Tàn Đêm trở thành hoàng hậu, ta đã có một cơn ác mộng. Hoàng hậu thất đức, trầm mê tà thuật, bị phế truất nhốt vào trong lãnh cung lạnh lẽo. Hoàng thượng, người hôm nay tự tay đội mũ phượng quan cho ta, sắc mặt lạnh như băng ban thánh chỉ, ôm lấy phi tần mới Dung Phi của hắn dứt khoát rời đi. Chỉ còn một mình ta sắc mặt khô héo, tóc tai bù xù, giống như người phụ nữ điên bị nhốt trong lãnh cung không thấy ánh sáng mặt trời. Một năm sau, Dung Phi trở thành hoàng hậu mới.
Bồ Đào Chi Thủy Hoàng tỷ hại ta ngã gãy một chân, khiến ta phải ngồi xe lăn, trở thành một Công chúa què. Trong thời gian buồn chán, ta đã nhận nuôi một nữ nhân xuyên không. Nàng ấy một chút quy tắc cũng không hiểu, lá gan lại rất nhỏ. Mỗi ngày đều ấm ức khóc lóc: “Tại sao không phải là đọc tiểu thuyết, ngày này cũng đọc y thư…” Ta cũng hận rèn sắt không thành thép, nữ nhân xuyên việt này thật là không có tâm nhãn. Về sau, nàng chữa khỏi chân cho ta, còn ta đày Hoàng tỷ tới Bắc Man hòa thân.
Tử Yến Ta là nữ thứ, do kỹ nữ sinh ra. Cha ta vì muốn thăng quan tiến chức, đã đem ta gả cho Cửu Thiên Tuế làm thiếp. Nghe nói thái giám là kẻ giỏi tr@ tấn phụ nữ nhất, nên từ lúc định ra hôn sự, ta đã ôm lấy quyết tâm phải ch-t. Lão già ấy muốn bán con gái cầu vinh hoa, ta thì nhất định không để lão ta được như ý. Không chỉ vậy, ta còn muốn kéo cả nhà hắn chôn cùng. Nhưng đêm tân hôn, ta lại sững người tại chỗ. Kẻ được đồn là quyền khuynh triều dã – Cửu Thiên Tuế – lại mang khuôn mặt giống hệt người trong lòng ta!
Kha Tố Đêm đầu tiên gả vào Vương phủ thay cho tỷ tỷ, Vương gia say rượu bỏ bê ta suốt một đêm. Ngày hôm sau thiếp thất có dung mạo tương tự năm phần với tỷ tỷ ta đến kính trà, lời nói đầy vẻ khiêu khích. Ta nhìn thiếp thất tự xưng đã mang thai đích trưởng tử, chỉ cười tiếp nhận trà. Bởi vì ta biết, Vương gia vẫn luôn vì bạch nguyệt quang của hắn, cũng chính là tỷ tỷ của ta thủ thân như ngọc. Cha của đứa bé trong bụng ngươi chỉ là một ám vệ, làm sao Vương gia có thể để con của một ám vệ làm đích trưởng tử của hắn chứ? Còn cười ngây ngô nữa, muội muội. Thật đáng thương.
Về Nhà Năm thứ năm xuyên không đến thời cổ đại, ta vẫn chưa tìm được cách trở về nhà, cuối cùng liền quyết định gả cho Tề Vương, người vẫn luôn theo đuổi mình. Ngày thành thân, hai chúng ta đã thành thật kể cho nhau nghe bí mật của mình. Ta nói với hắn: “Thật ra ta là người xuyên không, nếu chàng không tốt với ta, ta sẽ tìm cách trở về thế giới của mình, để cho chàng đi tìm người khác.” Tề Vương liên tục gật đầu, thề cả đời sẽ yêu ta như mạng sống. Nhưng sau đó, vị thanh mai trúc mã của hắn trở về… Ta trơ mắt nhìn ánh mắt của hắn dần bị người khác hấp dẫn. Thất vọng đến cùng cực, ta lại bắt đầu tìm cách trở về. Đập đầu, treo cổ, nhảy hồ… ta đều đã thử hết. Nhưng thái độ của Tề Vương lại càng ngày càng lạnh nhạt. “Ta thấy nàng rất thông minh, sao lại bắt đầu dùng những thủ đoạn như vậy để tranh sủng?” “Xuyên không gì chứ, nàng thật sự cho rằng ta tin sao?” Ta mới biết, hóa ra từ trước đến nay hắn chưa từng tin ta.
Song Phượng Hoàng Vào ngày phu nhân tướng quân Dịch gia sinh con, bầu trời trên kinh thành đỏ rực, ánh vàng tràn ngập phòng. Một đạo sĩ đã nói to rằng đây là điềm rất tốt, như thể có sự báo hiệu của phượng hoàng. Tuy nhiên, đạo sĩ không ngờ rằng Dịch gia lại sinh ra hai cô con gái. Mọi người đều cười, làm sao một phượng hoàng có thể có hai con cùng lúc? Vì vậy, đạo sĩ bị đuổi khỏi kinh thành vì bị coi là lừa đảo. Chỉ có tôi biết, ông ấy nói đúng sự thật.
Tỷ Tỷ Của Ta Là Trà Xanh Ta mắc chứng sợ giao tiếp, nhưng tỷ tỷ song sinh của ta lại là trà xanh chính hiệu.
Chước Chước Tỷ tỷ là đệ nhất mỹ nhân ở kinh thành, nhưng tỷ ấy chỉ là nữ nhi của một gia đình thương gia. Mệnh của nữ nhi nhà thương gia thì hèn kém, tỷ tỷ bị bắt đi, ngày thứ hai đã chet tại phủ của tiểu hầu gia. Để minh oan cho tỷ tỷ, phụ thân bị đ//ánh đến hộc m//áu, Thẩm gia bị lửa th//iêu ch//áy suốt một ngày một đêm. Mẫu thân nước mắt rơi đầy khóe mắt, máu lệ “tí tách” mà xuống: “Chước Chước, con nhất định phải trốn thoát ra ngoài, vì phụ thân con, vì tỷ tỷ con mà báo thù rửa hận!”
Đào Yêu Giang Sơn Vào ngày đại hôn của ta và Hoàng đế Tạ Thuần, cùng lúc có ba phi tử được đưa vào cung, trong số đó, Tiết Oản là con gái của Binh Bộ thị lang, có vẻ ngoài nổi bật nhất. Tối hôm đó, nàng ta ca một khúc “Cung Tường Liễu” trong Ngự hoa viên, kéo được Hoàng đế đến tẩm cung của nàng, ngày hôm sau lập tức được phong làm Oản Tiệp dư. Tạ Thuần đối với nàng ta vô cùng sủng ái, ban thưởng không dứt. Nàng ta dựa vào ân sủng của Tạ Thuần, vô cùng kiêu ngạo, còn bắt Thư mỹ nhân cùng Lâm mỹ nhân gọi nàng ta một tiếng tỷ tỷ. Ta nhìn hai người chơi mạt chược đang tỏ ra tủi thân trước mặt, rồi nói với nữ quan chưởng sự A Ly: “Vậy thì thăng vị phận cho Thư mỹ nhân cùng Lâm mỹ nhân đi.”