Sảng Văn
Tôi Khiến Tiểu Tam Gà Bay Trứng Vỡ Hôm nay là sinh nhật mẹ tôi, tiểu tam vác cái bụng bầu tới tận cửa. Cô ta cười toe toét, đưa cho mẹ tôi một cái đồng hồ: “Cô soi mặt vào nước tiểu mà xem lại cái bộ dạng đàn bà già nua nhà cô kìa, bảo sao chồng tôi thấy cô là buồn nôn. Tốt nhất là ly hôn sớm, tha cho chồng tôi đi. Thu dọn đồ đạc, kiếm ông già nào đó mà gả, biết đâu còn được nếm lại mùi đàn ông.” Tôi lập tức tặng cô ta hai bạt tai, rồi đè đầu cô ta xuống bắt phải quỳ gối xin lỗi mẹ tôi. Ba tôi định cản, tôi chỉ thẳng vào mặt ông ta: “Thứ gà rừng nào cũng dám dắt về nhà à? Nói thêm một câu nữa tôi bứt sạch lông nó rồi nhét vô mõm chó của ông đấy! Biến ngay! Không thì tôi đánh luôn cả ông!”
Một nhân vật quyền lực mới nổi trong giới thượng lưu Bắc Kinh vừa đăng video khoe một con búp bê LABUBU có chữ ký. Hàng độc nhất vô nhị, trị giá tận hai triệu tệ. Ngay sau đó, nữ ảnh hậu khách mời trong buổi livestream của tôi quay đầu đăng ảnh con gái: “Dạo này con bé ngủ cứ ôm khư khư con búp bê ba nó tặng!” Bình luận nổ tung! Tôi cũng phát điên rồi. Vì đó rõ ràng là quà chồng tôi tặng cho con trai tôi! Nếu không phải vì con búp bê đó đang đeo chiếc lắc tay cưới của tôi trên cổ, thì tôi thật sự đã tưởng chồng mình có… con riêng bên ngoài rồi đấy! Về đến nhà, nhìn một lớn một nhỏ run rẩy đứng nép vào nhau, tôi khoanh tay, bật cười lạnh: “Ghê gớm nhỉ, thứ gì cũng dám mang cho người ta mượn, hay là tiện thể cho mượn luôn cái nhà này đi?”
Thanh Xuân Cảm Lạnh Sau khi thiên kim thật trở về, hàng giả là tôi đây bị đá khỏi nhà hào môn. Giữa đêm tối, không một xu dính túi, tôi buộc phải nai lưng ra kiếm tiền nuôi sống bản thân. Trùm trường đó giờ chẳng quan tâm tới chuyện trường lớp lại đột nhiên tới tìm tôi. “Làm bạn gái anh đi, em dạy anh học, anh bao nuôi em.” Tôi cảm thấy rất được nhưng các bạn khác lại lo lắng thay tôi. Lớp trường: “Thần đồng là của chung.” Lớp phó học tập: “Yêu nhưng không được bỏ rơi bạn bè.” Thiên kim thật: “Mình sẽ buồn lắm nếu thiếu bạn.” Vậy nên bọn họ quyết định để tôi làm bạn gái của ba mươi mốt con người cùng một lúc. Được, được, được lắm, học sinh cấp ba phải điên vậy mới đúng.
Phu Nhân Phản Kích Trong giới ai cũng biết, từ nhỏ tôi đã thèm khát Cố Bùi Tư. Anh học gì, tôi học nấy. Anh học 8 thứ tiếng, tôi cũng học 8 thứ tiếng. Anh học tài chính, tôi cũng học tài chính. Dù sao thì hai nhà Cố và Thẩm chắc chắn sẽ liên hôn. Đế chế thương mại rễ sâu gốc vững, thiếu một bên cũng không được. Nào ngờ đến ngày cưới, Cố Bùi Tư trên đường đi đón dâu lại bất ngờ rẽ hướng, bay ra nước ngoài cứu ánh trăng sáng yếu đuối kia. Thanh mai trúc mã, trở thành trò cười lớn nhất. Tôi mặc chiếc váy cưới giá tám chữ số, một mình hoàn thành hôn lễ xa hoa này. Hôm đó tin tức phủ khắp trời đất, tên tôi lần đầu tiên được xếp trước anh ta. Đồ ngốc. Đàn ông hai chân đầy ngoài đường. Đế chế thương mại đã thành hình, chỉ có một cái, không có người thay thế. Tôi không chỉ thèm thân thể anh ta, tôi còn thèm cả tiền của anh ta.
Hào Quang Thiếu Nữ Bố mẹ ruột không cho tôi gọi họ là bố mẹ, bắt tôi gọi là chú, dì. Sau này, tôi thi đỗ vào Thanh Hoa. Họ gặp ai cũng nói: “Đây là con gái tôi…” Tôi cười phản bác: “Chú, dì ơi, không thể nhận con bừa bãi được.”
Thiên Kim Thật Tung Hoành Tứ Phương Khi cha mẹ ruột tìm thấy tôi, sau lưng họ còn dẫn theo một “thiên kim giả” và một “thiếu gia giả”. Mẹ tôi áy náy giới thiệu: “Sau khi lạc mất con, ba và mẹ vì quá đau lòng nên mẹ đã nhận nuôi anh trai, còn ba con thì nhận nuôi em gái… “Nam Nam, sau này họ chính là anh chị em ruột của con, được không?” Tôi nhìn những gương mặt có nét giống nhau kỳ lạ kia, ngây thơ vô tội nói: “Tất nhiên chúng ta là anh chị em ruột rồi… Dù sao thì, anh trai giống mẹ như đúc, em gái cũng giống ba y hệt… “Chỉ có mình con là khác biệt, vừa giống ba vừa giống mẹ…” Lời vừa dứt, sắc mặt cả nhà liền thay đổi. Còn tôi, chỉ khẽ cười. Cái gì mà thiếu gia giả với thiên kim giả chứ. Chẳng qua chỉ là cho con riêng một danh phận mà thôi. Đời trước, tôi ngoan ngoãn tuân thủ bổn phận, nhưng lại bị thiếu gia giả và thiên kim giả hợp lực hãm hại đến phát điên, bị cha mẹ đuổi khỏi nhà, chết thảm ngoài đường. Đời này. Đừng hòng ai sống yên ổn!
Tôn A Bảo Ta thay đích tỷ gả cho thế tử ngu dại. Ngày xuất giá, đích tỷ còn mỉa mai ta: “Tiện tỳ lấy thằng ngốc, trời sinh một cặp!” Ta thương hắn là kẻ bất hạnh. Sau khi thành hôn vẫn luôn hết lòng đối đãi. Ta thay hắn chịu đựng sự ức hiếp của huynh đệ tỷ muội, lại thay hắn gánh vác mầm tai vạ do hắn gây ra. Ta tưởng rằng, chúng ta sẽ mãi mãi nương tựa vào nhau, bình dị sống trọn kiếp này. Cho đến khi – biến loạn kinh thành, phu quân ngu dại của ta lại lắc mình trở thành thái tử tiền triều. Lúc đó, ta mới biết, ngu dại chỉ là vỏ bọc của hắn. Một đêm tàn sát, thuận lợi lên ngôi. Ta tự biết từ nay trở đi ta và hắn sẽ là người xa lạ, đã chuẩn bị sẵn đơn hòa ly. Nhưng hắn lại lấy đích tỷ ta làm hoàng hậu. Đem ta loạn tiễn xuyên tim, giết chết tại phủ thế tử. Hắn giẫm lên vật đính ước của chúng ta, mỉa mai: ” Tiện tỳ sao xứng làm hoàng hậu!” Sống lại một đời. Ta trở về đêm trước khi thay đích tỷ gả đi.
Mẹ Điên Mẹ ta là một mỹ nhân điên dại, khắp mười dặm tám hương chỉ có cha ta không ghét bỏ bà, thậm chí ông còn nổi danh là người thương vợ nhất. Một ngày nọ, một toán nhân mã xông vào thôn, đột nhiên mẹ ta lại khôi phục thần trí. Hôm sau, thi thể cha nổi lềnh bềnh trên con sông nhỏ đầu thôn, còn mẹ thì theo đám người đó rời đi, biệt tăm biệt tích. Người trong thôn ai nấy đều mắng bà độc ác nhẫn tâm, bất trung bất nghĩa. Nhưng bọn họ không biết rằng… Người đã mật báo cho bọn người kia chính là ta. Mà kẻ gi/ế/t c/hế/t cha, cũng là ta.
Tội Lỗi Anh trai và chị dâu cưng chiều con trai như mạng sống, ngoan ngoãn phục vụ con mình. Cháu trai muốn lấy phân bôi lên thang máy, bị tôi phát hiện ngăn lại, nhưng cháu lại hắt hết phân lên người tôi, anh trai và chị dâu còn giận dữ mắng tôi: “Tuổi thơ chỉ có một lần, sao em có thể ngăn cản cháu phát huy trí tưởng tượng của mình như thế? Phải để thằng bé điên cuồng một chút mới đúng!” Không lâu sau, cháu trai lại muốn vén váy một bé gái, tôi lập tức kéo cháu về nhà. Thấy con trai mình khóc lóc, anh trai và chị dâu lại trách tôi: “Đều là trẻ con cả thôi, thằng bé có nhìn thấy gì đâu, vén một cái thì có sao đâu? Sao em có thể tước đi niềm vui của cháu mình chứ?” Sau đó, cháu trai lại nhắm vào tôi, cố ý để xà phòng trong nhà vệ sinh, hại tôi một xác hai mạng! Sau khi tôi chết, cháu trai dùng nước mắt để che giấu tội ác của mình, anh trai và chị dâu liền an ủi nó: “Con trai mẹ không làm gì cả, chắc chắn là cô của con đi đứng không cẩn thận nên mới bị té ngã, không sao đâu con yêu của mẹ.” cha mẹ tôi nhanh chóng dọn dẹp nhà vệ sinh, đưa tôi đi hỏa táng, ký tên. Chồng và cha mẹ chồng biết tin thì đau khổ vô cùng, lần lượt gặp chuyện, linh hồn tôi tức giận đến mức tan biến! Khi mở mắt ra, tôi trở về ngày cháu trai muốn lấy phân bôi lên thang máy.
Một Đèn Sáng Suốt Tháng Năm Mười hai tuổi năm ấy, chỉ vì ba lượng bạc, nương liền đem ta bán cho một bà mối. Bà mối kia khôn ngoan, lại dùng năm lượng bạc bán ta cho Vương gia trong trấn làm con dâu nuôi từ bé. Chỉ là ta không đủ khôn khéo, lang quân chán ghét, cha mẹ chồng không ưa, ngày ngày bị đánh mắng, trên người chẳng còn chỗ nào lành lặn. Cơm không đủ ăn, áo chẳng đủ mặc, đã trở thành chuyện thường như cơm bữa. Mùa đông năm ta 16 tuổi, một lần nữa bị nhốt vào phòng củi. Áo mỏng thân lạnh, gió lớn thổi cửa sổ vang lên “ù ù”. Ta vớ lấy dao chẻ củi sau cửa, phá khóa mà ra. Trong bóng đêm lặng lẽ lên thuyền xuôi về phương Nam.
Bụi Trần Lắng Đọng Vị hôn phu của tôi cầu hôn chị gái tôi. Mọi người đều nghĩ tôi sẽ làm loạn. Ngay cả chị ấy cũng khuyên tôi nên nhường chị em một chút. Nhưng không ai ngờ, tôi bình thản chúc phúc cho họ. Thậm chí còn công bố hôn sự giữa tôi và thái tử giới hào môn, Thẩm Vọng. Xin lỗi nhé. Từ giờ, tôi không diễn phim ngược tâm nữa, mà đổi sang kịch bản nữ chính sảng văn.
Tổ Mẫu Độc Ác Nhìn Thấy Bình Luận Rồi Lúc con dâu ta khó sinh, ta đứng ngóng trông ngoài phòng sinh, trong lòng lo lắng như lửa đốt. Chợt thấy bên tai như vang lên từng hàng chữ quái dị: 【Thật đáng thương thay cho nữ chính, rõ là thiên kim phủ Hầu lại phải lưu lạc chốn nông gia.】 【Vừa sinh ra đã phải chịu cảnh bị bà mẹ chồng độc ác này hành hạ.】 【Nữ chính mau tỉnh ngộ, hãy vùng lên, giết chết lão bà này đi thôi!】 Thì ra đứa nhỏ trong bụng con dâu ta lại là con gái của Hầu gia. Chốc lát sau, bà đỡ từ trong phòng sinh hớt hải chạy ra, hai tay nhuốm máu, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy: “Không ổn rồi! Sản phụ huyết ra như suối, e là giữ chẳng nổi cả hai!” “Nay xin hỏi… giữ mẹ, hay giữ con?” Ta khẽ cong môi, ánh mắt tà mị lướt qua: “Cả lớn lẫn nhỏ… đều không cần.”
Đạo Sĩ Cà Lơ Phất Phơ Tuyết Mai đứng trước mặt sư phụ, đôi mắt đầy kiên định nhưng lại có chút ngại ngùng: “Sư phụ, con… con thật sự không muốn xuống núi.” Sư phụ cô, một ông lão tóc bạc phơ, vuốt râu nhìn cô, gật gù: “Không muốn à? Nhưng đạo quán này cần sửa chữa, không phải đợi gió tự thổi bay tiền vào đây đâu!” “Vậy con làm sao có tiền?” Tuyết Mai nhíu mày. “Đi kiếm thôi! Hỏi xem người ta có muốn xem vận mệnh không, có ai cần diệt quái không, kiểu gì cũng kiếm được một ít. Đừng có nằm nhà mãi như con mèo lười, con phải tự lo lấy cho mình!” Sư phụ nói, giọng đầy nghiêm túc, nhưng lại pha chút… không thèm quan tâm. Tuyết Mai thở dài, tự nhủ: “Kiếm tiền cũng như đấu ma, chỉ cần gặp người ngu là xong!” Vậy là, cô xuống núi, mang theo hy vọng và một túi tiền rỗng, chẳng biết thế giới ngoài kia sẽ đối xử với cô như thế nào.
Hủy Hôn Cũng Phải Có Phong Cách Sau khi đính hôn, gia đình bạn trai tôi bất ngờ gửi yêu cầu “chỉ hoàn tiền, không trả hàng”. Họ còn đệ đơn kiện tôi lên đồ/n c/ông a .n, tố cá/o tôi nhận sính lễ giá c .ắ/t cổ. “Bây giờ là năm 2024 rồi, ai còn lấy sính lễ để cưới xin chứ!” “Thưa cả/nh s/át, chuyện này là vi phạm pháp luật đó ạ!” “Lại còn đòi sáu mươi sáu triệu, muốn lấy mạng nhà tôi à!” Đối mặt với sự trơ trẽn vô lý của nhà bạn trai, tôi không nói nhiều, lập tức đồng ý trả tiền. Mẹ anh ta được đà lấn tới: “Thấy con biết điều vậy là tốt đấy, sau này cưới rồi nhớ chăm sóc con trai bác cho tử tế nhé.” “Ráng đẻ cho bác hai đứa cháu trai, thế là cả nhà yên ổn rồi.” Tôi bật cười thành tiếng. Cưới à? Ai thèm cưới cái nhà này chứ! Tối hôm đó, tôi tổ chức hẳn một “lễ hoàn sính lễ” cực kỳ hoành tráng. Sáng hôm sau, cả nhà bạn trai đã nổi như cồn trên mạng xã hội.
Người Mặt Dày Sẽ Vô Địch Thiên Hạ Ba chồng tôi vì muốn đuổi mẹ tôi ra khỏi nhà mà trực tiếp đặt một chiếc giường tầng trong phòng ngủ. Còn vô cùng “rộng lượng” nói: “Bà là khách, bà chọn trước đi, muốn nằm giường trên hay giường dưới?” Thậm chí còn mặt dày tuyên bố: “Đây là nhà con trai tôi, tôi ở nhà con trai mình thì có gì sai?” “Ngược lại là bà đó, làm mẹ vợ mà ở lì đây gần chục năm rồi, bà không thấy ngượng à?” “Nếu bà không thấy ngượng thì sau này hai ta cùng ở một phòng, tôi không chê đâu!” Nghe mấy lời này, không chỉ mẹ tôi mà cả tôi cũng t/ứ/c đến toàn thân run rẩy. Đúng là vô liêm sỉ! Ông ta quên ai là người bỏ tiền mua căn nhà này rồi sao?
Kế Hoạch Trả Thù Của Công Chúa Sau khi ta mất trí nhớ, ta được một nhà nông phu “tốt bụng” cưu mang. Tháng đầu tiên được cưu mang, bụng ta đã lớn. Sau đó, quan binh tìm đến, nói rằng họ bắt cóc nữ tử lương thiện để làm vợ lẽ. Nông phu nói: “Ta chỉ tốt bụng cưu mang, nếu không thì ả đàn bà này đã chết cóng ngoài kia rồi!” Tỷ tỷ hắn nói: “Nàng ta chỉ là một kẻ ngốc, chẳng có ích gì cho giang sơn xã tắc! Sinh con trai cho ca ca ta là mục đích duy nhất để nàng ta tồn tại trên cõi đời này!” Họ đều nghĩ rằng quan binh chỉ đến hỏi thăm theo lệ, chỉ cần qua loa cho xong là được. Nhưng họ không ngờ rằng, lần này đến là Cấm vệ quân. Ta nhớ ra rồi, trước khi mất trí nhớ, ta chính là công chúa tôn quý nhất. Lúc này, đứa con trai mười hai tuổi nắm lấy tayta: “Mẫu thân, người đừng nghĩ đến chuyện rời chồng bỏ con! Người phải ở lại đây chăm sóc con với đệ đệ cả đời! Đừng hòng bỏ trốn!” Ta xoa đầu đứa con bất hiếu, làm ra vẻ không nỡ: “Phụ thân con đã cưu mang mẫu thân nhiều năm, ta sớm đã coi mọingười như người nhà.” Ta nhìn quanh đám súc sinh trong nhà, cười nói: “Hay là, các ngươi theo ta về kinh thành hưởng vinh hoa phú quý đi?”
Mất Hết Mặt Mũi Trước Nam Thần Nhà tôi bốc cháy, anh bạn cùng bàn hồi cấp ba, mặc đồng phục lính cứu hỏa, khiêng ra từ nhà tôi một bức tượng giống hệt anh ấy. Lúc tấm vải quấn quanh eo bức tượng bị kéo xuống, tôi muốn chết ngượng.
Cơn Ác Mộng Ngày Tết Bạn trai lừa tôi về quê anh ta ăn Tết. Hành lý còn chưa kịp đặt xuống, mẹ anh ta đã đẩy tôi vào bếp. “Rửa bát, lau nhà, nửa tiếng làm mười món.” Tôi chỉ có thể vừa khóc vừa… đốt cháy cả căn bếp. Trên bàn ăn, bố anh ta trước mặt họ hàng điên cuồng khoác lác: “Sinh viên đại học thì có gì ghê gớm? Giờ không phải cũng cầu xin gả vào nhà tôi à?” “Muốn vào gia phả nhà này đâu dễ thế! Ít nhất phải sinh cho tôi năm đứa con trai!” “Còn đứng đó làm gì? Mau lại đây rót rượu đi, không thấy ly của ba cạn rồi sao?” Tôi cười tươi đáp lại: “Dạ được ạ!” Sau đó, quay đầu, dùng chai rượu đập thẳng vào đầu bạn trai đang im lặng bên cạnh. Bạn trai tôi bật khóc nức nở. “Anh có nói gì đâu! Sao lại đập anh?!”
Hoa Tàn Máu Lệ Khi ta tìm thấy tiểu thư ở bãi tha ma, cơ thể của nàng đã bị nữ xuyên không chiếm đoạt. Nữ xuyên không hứa rằng sẽ giúp tiểu thư báo thù, nhưng khi vào được phủ Tể tướng, nàng lại tha thứ cho tất cả những kẻ đã làm hại tiểu thư: “Tể tướng phụ thân trước đây không cố ý hại chết thân mẫu của tiểu thư nhà ngươi, nên tha thứ cho ông ấy đi.” “Chủ mẫu ngày ngày tặng ta cao hương phấn thơm, cho ta ăn sơn hào hải vị, quả thực không giống người cay nghiệt như tiểu thư nhà ngươi từng nói.” “Trương lang đối xử với ta rất tốt, hắn lãng tử quay đầu, cũng thật khó có được. Chắc chắn là do tiểu thư nhà ngươi trước đây hay ghen tuông quá thôi!” Nữ xuyên không được mọi người yêu quý, được cưng chiều, ăn ngon mặc đẹp, nhưng lại bỏ qua mối thù của tiểu thư, đắc ý nói: “Là tiểu thư nhà ngươi đáng ghét, bị mọi người chán ghét nên mới bị hại, cũng là đáng đời! Ngươi xem, ta thay nàng sống, mọi người đều yêu mến ta, đến cả Thái tử điện hạ cũng thích ta! Hiện tại, ta chính là trung tâm của mọi người, là bảo bối được cưng chiều nhất!” Nhưng nàng không biết, công chúa trong cung cách đây không lâu bị bỏng nặng trong một trận hỏa hoạn, cần một làn da hoàn hảo của mỹ nhân để hóa trang. Tiểu thư trước đây chịu cảnh ngược đãi, thân hình gầy gò, làn da khô ráp. Hiện tại, những kẻ đó cưng chiều nàng, chỉ để dưỡng cho làn da trở nên hoàn mỹ, căng mịn. Bây giờ, làn da của nàng đã được chăm sóc rất khá, rất bóng loáng.
Phượng Hoàng Niết Bàn Ta và tỷ tỷ là song sinh nữ của tướng phủ. Sau khi trọng sinh, tỷ tỷ quyết định đổi cuộc đời với ta. Nàng nói: “Người làm đích nữ tướng phủ là ngươi, ta muốn trở thành vũ cơ vang danh thiên hạ.” Ở kiếp trước, nàng được gả vào Đông cung theo sự sắp đặt của phụ thân, không ngờ Thái tử hoang dâm vô đạo, mưu phản và bị tru diệt. Nàng bị ép phải tuẫn táng, cảnh tượng như một giấc mộng hư ảo. Còn ta, từ nhỏ bị bỏ rơi, lưu lạc chốn thanh lâu, tình cờ gặp gỡ Vĩnh vương, trở thành hoàng hậu mẫu nghi thiên hạ. Nhìn bóng lưng nàng rời khỏi tướng phủ, trong lòng ta lạnh lùng. Nàng không biết rằng, nếu không có sự bày mưu tính kế của ta, Vĩnh vương không thể nào trở thành hoàng đế.