Trang chủ Thể loại Tình Cảm Gia Đình

Tình Cảm Gia Đình

Người Được Chọn Thay Thế

Người Được Chọn Thay Thế Anh trai tôi mua được một món đồ cổ bằng đồng thanh ở chợ đen. Khi đổ đầy nước vào, món đồ này có thể trò chuyện với người từ thời cổ đại. Anh dùng lời ngon tiếng ngọt, để dụ dỗ một tiểu thư thế gia xuyên không đến đây. Cô gái ấy không chỉ dịu dàng hiền thục mà còn vô cùng hào phóng, khéo léo. Anh trai tôi cảm thấy rất hài lòng, khoe khoang khắp nơi rằng anh không cần sính lễ mà vẫn có thể lấy được vợ. Sau đó, anh lại muốn giở trò cũ, học theo người xưa để cưới thêm ba vợ bốn nàng hầu. Tôi khuyên anh nên cẩn thận khi sử dụng món đồ đồng này. Nhưng anh cho rằng tôi nhỏ mọn, đố kỵ vì anh sở hữu bảo vật. Thậm chí, anh sợ tôi phá hỏng chuyện tốt và tiết lộ bí mật, nên đã hợp sức với mẹ đẩy tôi ngã từ cửa sổ xuống. Khi tôi mở mắt ra lần nữa, tôi đã được trọng sinh.

Tạ Đường! Sinh Nhật Vui Vẻ

Tạ Đường! Sinh Nhật Vui Vẻ Tôi là thiên kim thật của Phủ Thừa tướng. Khi tôi trở về, thiên kim giả đã chết. Nàng ta trở thành ánh trăng sáng trong lòng tất cả mọi người. Còn tôi lại trở thành thế thân của nàng ta. Cha mẹ tìm kiếm bóng hình nàng ta trên người tôi. Huynh trưởng nguyền rủa sao người chết không phải là tôi. Ngay cả phu quân của tôi, khi ân ái với tôi cũng gọi tên nàng ta. Rốt cuộc, là tôi công lược thất bại rồi. [Ký chủ, trước khi biến mất, tôi có thể giúp cô hoàn thành tâm nguyện cuối cùng.] Tâm nguyện cuối cùng sao? Tôi cười cười: “Vậy thì hãy để ‘ánh trăng sáng’ của bọn họ trở về đi.”

Màu Hạnh Phúc

Màu Hạnh Phúc Năm thứ ba con gái bị bắt cóc, Phó Dữ từ bỏ việc tìm kiếm. Anh ta nói rằng sinh tử có số mệnh, tôi không thể quá ích kỷ, sống tốt cho hiện tại là quan trọng nhất. Nhưng sau đó, ánh trăng sáng của anh ta cũng mất tích. Phó Dữ bạc trắng đầu trong một đêm, tìm kiếm ánh trăng sáng suốt năm mươi năm. Sống lại một lần nữa, tôi đi trước một bước bảo vệ con gái cũng như nộp đơn ly hôn. Không ngờ, Phó Dữ cũng được tái sinh. Đêm đầu tiên anh ta trở về, anh ta đã đặt vé máy bay, đưa ánh trăng sáng ra nước ngoài du lịch. Mãi đến nửa năm sau, anh ta mới nhớ đến con gái. Phó Dữ ôm con búp bê mua từ sân bay, muốn đến đón con gái tan học. Nhưng con gái không chút do dự đẩy anh ta ra, quay người lao vào vòng tay của một người đàn ông khác: “Xin lỗi, con đã có bố mới rồi!”

Thu Thực

Thu Thực Sau khi được một gia đình giàu có nhận nuôi, chị gái tôi quyết đoán ra đi, bỏ lại tôi và bà nội nương tựa vào nhau. Chị ta cứ tưởng từ đó trở đi sẽ sống trong vinh hoa phú quý. Kết quả, ở nhà hào môn có một người anh trai là kẻ đ//iên, ngày nào cũng bạo hành chị ta. Cha mẹ giàu có chỉ biết thiên vị, luôn luôn chỉ trích chị ta. Cuối cùng chị ta phát đ//iên, đ//âm bị thương cả gia đình, sau đó bị cảnh sát bắt giữ. Còn tôi lại trở thành viện sĩ trẻ nhất của Viện Khoa học Nông nghiệp, lai tạo ra giống lúa mì cao cấp, được đề cử giải thưởng đặc biệt, tương lai rộng mở. Chị gái tôi vượt ngục, đột nhập vào lễ trao giải, hung hãn lao vào giet tôi. Khi mở mắt ra lần nữa, trở lại ngày gia đình giàu có đến nhận nuôi chị gái. Chị gái nhảy vào lòng bà ngoại trước, ánh mắt oán đ//ộc: “Em gái, lần này đến lượt em phải xuống địa ngục rồi.” Nhưng chị ta không biết rằng dù chọn con đường nào mà không mang theo đầu óc thì cũng sẽ đi vào đường chet mà thôi. Còn giấc mơ của tôi, từ đầu đến cuối, chỉ có một: Phát triển nông nghiệp và thay đổi thế giới.

Thuận Tụng Thì Nghi

Thuận Tụng Thì Nghi Ta là thiên kim giả của tướng phủ, còn thiên kim thật lại là một cô gái câm. Mọi người đều bảo vệ ta, chỉ vì ta tài năng xuất chúng, sớm đã trở thành đệ nhất quý nữ của kinh thành. Nhưng ta nhớ ra, kiếp trước cô gái câm này đã chet vì cứu ta. Thế gian cười nhạo nhị tiểu thư của tướng phủ không hiểu lễ nghĩa, tính cách kỳ quái, âm thầm bắt nạt nàng ấy. Ta dùng gậy đ//ánh lại từng người bắt nạt tiểu muội. Nhẹ nhàng nói: “Tiểu muội, sau này cầm kỳ thi họa, tứ thư ngũ kinh, tỷ tỷ sẽ đích thân dạy muội. Muội thích thứ nào?” Thôi Chi Ý từ dưới bùn đất ngẩng đầu lên, đôi tay đang bắt côn trùng run nhẹ.

Bụi Và Mây

Bụi Và Mây Mẹ kế là bạn thân nhất của mẹ tôi, bà ta luôn chiều chuộng tôi, chiều chuộng đến mức bố tôi vô cùng thất vọng về tôi và chuyển sang bồi dưỡng con gái riêng của bà ta. Sau khi bố tôi qua đời, mẹ kế tôi đã biển thủ tài sản thừa kế và đuổi tôi ra ngoài khỏi nhà. Tôi nằm chet trên đường vào một đêm tuyết rơi. Khi mở mắt ra, tôi đã trở lại ngày chuẩn bị vào năm hai cao trung, mẹ kế đang lén lút nhét tiền nói: “Về phần bố con, con không phải lo, dì ủng hộ con học nhạc. Theo đuổi ước mơ của mình.”

Hoa Khôi Mãn Xuân Lâu

Hoa Khôi Mãn Xuân Lâu Ta là hoa khôi đẹp nhất của Mãn Xuân Lâu. Biết bao khách quý vung tiền như rác chỉ để mua lấy nụ cười của ta. Nhưng ta lại dùng hết tâm cơ để vào Cố phủ, trở thành thiếp của Cố Bùi. Phụ thân hắn ghét ta xuất thân hèn kém, đã dùng roi quất ta một trận, quất đến da thịt nát bươm. Cố Bùi đau lòng hỏi ta: “Tích Kiều, đau không?” Ta cười đáp: “Không đau.” Đúng vậy, chút đau này thì là gì chứ? Phụ mẫu chết thảm, kêu oan không ai thấu, trong lòng ta chỉ còn đầy hận thù.

Mẹ

Mẹ Ngày vị hôn phu đến phủ hủy hôn, mẫu thân ta kích động đến nỗi nước mắt giàn giụa. Hóa ra, ta không phải con ruột của bà. Bà nhận nuôi ta, chỉ là để cản tai cho con gái ruột của bà. Bà nói: “Bây giờ kiếp số đã ứng, con cũng nên trở về nhà mình đi.” Ta thu dọn hành lý, đồ đạc mang theo không nhiều, cũng nhẹ nhàng. Thân sinh mẫu thân của ta chờ ở cửa sau, giọng nói bà lớn, lại còn đánh xe bò đến, trông y hệt một nông phụ không biết lễ nghĩa. Mọi người trong Hầu phủ vì bà mà càng khinh thường ta. Nhưng bà cũng chính là người cho ta một thân vinh hoa quay về kinh thành.

Tri Tự

Tri Tự Mẫu thân của ta là một nữ nhân rất đáng thương. Không bao lâu sau khi gả cho phụ thân, bà đã bị ông chuyển tay giao cho quyền quý. Rõ ràng ai cũng biết bà bị vu oan tội thông gian, nhưng bà vẫn bị đày về quê. Nhi tử từng thề sẽ đón bà trở về, thực ra lại mong bà sớm ngày chết đi. Khi bà còn sống, Ứng gia muốn đoạn tuyệt quan hệ với ta; nhưng khi bà mất rồi, nhà đó lại nhớ đến việc định thân cho ta. Ta xách theo một thanh đao rỉ sét tiến đến kinh thành. Tháng Ba qua đi sẽ đến tiết Thanh Minh, khi ấy ta sẽ xem xem đầu của ai xứng đáng làm bia mộ cho mẫu thân của ta?

Mẹ Kế Của Diệp Vãn

Mẹ Kế Của Diệp Vãn Sau khi mẹ qua đời, ba dẫn về nhà một người mẹ kế. Mẹ kế rất xinh đẹp, tính tình nóng nảy, miệng mồm sắc bén, điều bà thích làm nhất chính là đấu võ mồm cãi nhau với tôi. Sau này, ba gặp xảy ra tai nạn ngoài ý muốn, cũng rời xa tôi. Tôi đã nghĩ mình sẽ trở thành trẻ mồ côi. Thế nhưng, mẹ kế lại nắm chặt lấy tôi. “Tôi là mẹ của con! Con không theo tôi, chẳng lẽ còn muốn theo ai?”

Xuyên Thành Mẹ của Phản Diện

Xuyên Thành Mẹ của Phản Diện Xuyên thành mẹ kế độc ác của phản diện, hệ thống yêu cầu tôi không được phá vỡ thiết lập nhân vật. Tôi nhìn đứa trẻ năm tuổi bên chân mình, hung dữ đổi cốc sữa trong tay thằng bé thành nước ép khổ qua. Cũng từ đó, không cho phép nó được kén ăn. Nuôi thú cưng cũng phải tự xúc phân. Sau này khi điền nguyện vọng đại học, tôi còn lén sửa nguyện vọng của nó. Nhiều năm sau, phản diện thành công vang dội. Tôi tưởng mình sắp gặp họa lớn. Không ngờ nó lại đứng trước mặt giới truyền thông nói: “Người tôi biết ơn nhất chính là mẹ tôi, tình yêu của bà ấy đã đồng hành cùng tôi lớn lên, là bà ấy đã chỉ cho tôi phương hướng cuộc đời.” Khoan đã, có phải có chỗ nào không đúng không?

Tranh Giành Suất Học Vị

Tranh Giành Suất Học Vị Tôi đã bỏ ra 500 vạn để mua căn nhà gần trường, đến lúc đăng ký cho con gái thì mới phát hiện ra suất học đã bị chiếm mất. Mà trong hộ khẩu của tôi lại vô duyên vô cớ xuất hiện thêm một cậu bé bảy tuổi. Tôi vội vã tìm đến nhà phụ huynh của cậu bé để chất vấn, nhưng họ lại ngang nhiên nói: “Dù sao con trai tôi cũng đã học một năm rồi, anh không muốn cũng không còn cách nào, cùng lắm thì tôi đền cho anh hai vạn thôi.” Tôi tức điên lên. Một bên chuẩn bị khởi kiện, một bên dùng tư cách người giám hộ chuyển học bạ của con trai họ đến một vùng núi cách xa cả nghìn cây số. Lần này đến lượt họ phát điên. Tôi càng ngang nhiên hơn: “Ở chung một hộ khẩu thì đó chính là con trai tôi, chuyện của con trai tôi liên quan gì đến các người!”

Bông Tai Hoa Trà

Bông Tai Hoa Trà Ba tôi không thích tôi, điều đó tôi đã biết từ khi còn rất nhỏ. Bởi vì tôi không phải là đứa con trai mà ông mong muốn. Để sinh được con trai, ông đã đưa tôi đi nơi khác: “Con trai mới là gốc rễ, tao đâu có cần con gái.” Chưa từng được sống trong tình yêu thương, điều đó khiến tôi đau khổ trong một thời gian dài. Nhưng khi cần người chăm sóc lúc già, ông lại nói: “Con trai chẳng làm được việc gì, con gái vẫn là chỗ dựa dẫm tốt nhất.” “Nhị Muội, ba già rồi, sau này chỉ trông cậy vào con thôi!”

Tiệm Vàng Mã 1: Người Giấy Văn Văn

Tiệm Vàng Mã 1: Người Giấy Văn Văn Tôi thừa kế tiệm vàng mã của ông nội. Cả nhà bác Cả kéo đến làm loạn, nói rằng con gái không có tư cách thừa kế. Tôi cười lạnh: “Nhà bác sắp gặp đại họa rồi, còn tâm trí đâu mà tranh giành tiệm với tôi?” Sau đó, anh họ gặp tai nạn xe, chị họ mất tích, bác Cả khóc lóc cầu xin tôi cứu gia đình họ. Nhưng tôi cũng chẳng thể làm gì được. Bởi vì tiệm này… chỉ những người sắp chết mới có thể nhìn thấy.

Nuôi Dưỡng Nữ Phụ Ác Độc Thành Nhà Tư Bản

Nuôi Dưỡng Nữ Phụ Ác Độc Thành Nhà Tư Bản Sau khi tiền bồi thường từ việc giải tỏa 10 căn nhà được chuyển vào tài khoản, tôi phát hiện ra mình là nhân vật trong một cuốn tiểu thuyết – mẹ của nhân vật phản diện. Lúc này, cục bông nhỏ trong vòng tay tôi chỉ biết phun bong bóng sữa, sau này lớn lên sẽ vừa ngốc nghếch vừa giàu có, mỗi khi mở miệng lại nói: “Cho cô 500 triệu, mau cút đi.” Cuối cùng, con bé làm đủ mọi điều ác, và chết không toàn thây. Để thay đổi tương lai bi thảm của con bé, tôi cầm chiếc thẻ ngân hàng với dãy số không đếm xuể, quyết tâm bước lên con đường giả nghèo. “Con yêu à, ban ngày mẹ làm bảo mẫu, ban đêm còn phải đan áo len thuê cho người ta, mẹ là một bà mẹ đơn thân vĩ đại phải làm hai công việc một ngày! Con không được tiêu tiền bừa bãi đâu nhé!”  

Thiên Thần Đến Rồi!

Thiên Thần Đến Rồi! Sau khi sống lại, chuyện đầu tiên tôi làm chính là đến bệnh viện bỏ đứa bé trong bụng, sau đó ly hôn với Cố Cảnh. Tôi không cần quyền nuôi dưỡng con trai Cố Thời Bạch, cũng không cần tài sản khác, chỉ cần một căn nhà view biển ở một thị trấn nhỏ ven biển. Ba phòng ngủ một phòng khách nho nhỏ được tôi bố trí rất ấm áp, tất cả dụng cụ mua đều là bộ đồ gia đình. Ngay từ đầu Cố Thời Bạch cho rằng những thứ này được chuẩn bị cho nó, chẳng thèm quan tâm. Cho đến khi nó phát hiện ra căn phòng màu hồng của trẻ em đầy búp bê và tủ quần áo đầy những chiếc váy công chúa xinh đẹp, nó mới hoảng sợ. Nó và Cố Cảnh đều cảm thấy tôi bị bệnh, tôi điên rồi. Nó khóc lóc chất vấn tôi: “Mẹ, con mới là con ruột của mẹ, vì sao mẹ không nhìn con một cái, lại đối xử tốt với đứa con gái mà mẹ tưởng tượng ra như vậy?” Nó không biết, đây không phải tưởng tượng, tôi thật sự từng có cô con gái xinh đẹp ngoan ngoãn. Con bé sống trong ký ức kiếp trước của tôi.

Chủ Nhà Nữ Quỷ

Chủ Nhà Nữ Quỷ Ta bị một tờ hưu thư đuổi ra khỏi nhà. Sau đó, ta dắt theo hai đứa con, một lớn một nhỏ, dọn vào sống trong căn nhà ma ám. Chúng ta sống nương tựa vào nhau và trở thành tỷ muội với một nữ quỷ. Nhưng cuối cùng, chính tay ta đã khiến quỷ muội hồn phi phách tán.

Bánh Đúc Có Xương!

Bánh Đúc Có Xương! Ngày nhận nuôi tôi, mọi người xung quanh đều thở dài với bố mẹ tôi: “Nuôi một đứa con gái bị bệnh như vậy, trước sau gì thì sau này cũng sẽ liên lụy đến hai người, không bằng tự mình sinh một đứa.” Sau đó, bố mẹ tôi ở biệt thự lớn tôi mua, lái xe sang do tôi mua. Họ lại bắt đầu hâm mộ bố mẹ tôi: “Hai người đúng là có phúc, đứa con nuôi này còn tốt hơn cả con ruột!”

Nhất Sinh Bình An

Nhất Sinh Bình An Vào ngày phu nhân tướng quân Dịch gia hạ sinh, bầu trời kinh thành đỏ rực, ánh vàng chiếu khắp phòng. Một đạo sĩ đã lớn tiếng nói rằng đây là điềm đại cát, giống như có điềm báo của phượng hoàng. Tuy nhiên, đạo sĩ này không ngờ rằng Dịch gia lại sinh đôi hai nữ nhi. Mọi người đều cười, làm sao phượng hoàng có thể tồn tại cùng lúc hai con? Thế là đạo sĩ bị đuổi ra khỏi kinh thành vì bị coi là lừa đảo. Chỉ có ta biết, ông ấy nói đúng sự thật.

Con Trai Tôi Muốn Cưới Vợ

Con Trai Tôi Muốn Cưới Vợ Đứa con trai độc thân 20 năm của tôi, vào ngày tôi bán cổ phiếu, đột nhiên dẫn về một cô gái xinh đẹp. “Mẹ, con muốn kết hôn.” Cô gái mỉm cười đưa cho tôi một danh sách chuẩn bị cưới. Khi nhìn thấy khoản sính lễ hàng chục vạn, tôi liền cười nhìn con trai. “Con trai, nếu con chọn chia tay ngay bây giờ, mẹ sẽ coi con là đấng nam nhi.”