Trang chủ Thể loại Tình Cảm Gia Đình

Tình Cảm Gia Đình

Ngàn Hoa Rực Rỡ

Ngàn Hoa Rực Rỡ Năm thứ ba sau khi ta và Lục Chiêu đính hôn, đại tỷ của ta, người làm thiếp ở Tiền gia gặp nạn. Hắn lật giở khắp luật lệ triều đình, bất chấp tiền đồ của mình để cứu bằng được ý trung nhân. Nhắc đến ta, giọng điệu hắn lạnh nhạt: “Việc đính hôn với Lâm Lê vốn không phải điều ta mong muốn, đời này ta chỉ lấy Phiến Nguyệt.” Phụ thân gật đầu đồng tình: “A Lê thô tục, đâu giống như Nguyệt nhi đã từng vào ở trong đại hộ nhân gia, lại trải qua nhiều sóng gió. Hôn sự này cứ để ta làm chủ, gả cho Nguyệt nhi đi.” Ta bình thản xé nát hôn thư, thu dọn hành lý, rời khỏi Lâm gia. Mẫu thân đuổi theo, khuyên ta đừng hành động bốc đồng: “Con là một nữ nhi bị từ hôn, rời khỏi chúng ta rồi, còn có thể đi đâu?” Ta không ngoảnh lại, ta không cần Lục Chiêu nữa, cũng không cần cái nhà này. “Núi có thể vượt, biển có thể qua, ta tự có thể tìm ra con đường của chính mình.”

Vừa Nhận Người Thân Đã Bị Giả Thiên Kim Bám Dính Như Keo

Vừa Nhận Người Thân Đã Bị Giả Thiên Kim Bám Dính Như Keo Tôi là thiên kim thất lạc nhiều năm, sau cùng lại được một ông trùm xã hội đen nuôi lớn như con gái ruột. Từ nhỏ, tôi gối đầu lên khẩu súng mà ngủ. Còn Lâm Du kẻ thay thế thân phận vốn thuộc về tôi, thì ôm búp bê ngủ mỗi đêm. Tôi không cần dùng đầu nghĩ cũng nghĩ ra được tám trăm cách tiễn Lâm Du đi gặp ông bà mà không ai hay biết. Nhưng ngay đêm đầu tiên tôi về nhà họ Lâm, Lâm Du đã lạch bạch chạy đến phòng tôi, ôm búp bê nhét vào giữa hai đứa. “Bảo bối không ngủ được à? Đừng sợ, chị đến ngủ với em.” Cơ thể tôi lập tức cứng đờ. Khẩu súng dưới gối bỗng trở nên… lố bịch vô cùng.

Oánh Oánh Nghiên Nghiên

Oánh Oánh Nghiên Nghiên Lúc em gái tôi nửa sống nửa chết bị đẩy vào trong phòng cấp cứu, chiếc điện thoại nhuốm máu của con bé đột nhiên sáng lên. Đó là một đoạn video do một số điện thoại lạ gửi cho con bé. Trong video, em gái tôi ngồi liệt trên mặt đất, quần áo rách rưới, khuôn mặt sưng tấy bị vô số bàn tay vươn ra từ sau màn hình tát không ngừng. Vô số đôi giày nhãn hiệu nổi tiếng đá lên người con bé không chút lưu tình, giống như con bé là rác rưởi bẩn nhất trên thế giới vậy. Âm thanh trong video kia cũng ồn ào rất, xen lẫn tiếng cười và tiếng nhục mạ của nam nữ. Em gái tôi trong video giống như đã chết vậy. Tôi vui vẻ nhếch khóe miệng, xem tỉ mỉ hết video sáu phút ba mươi bảy giây này không sót chút nào.

Ba Ngày Ở Nhân Gian

Ba Ngày Ở Nhân Gian Tôi trúng giải nhất của địa phủ – chuyến du ngoạn ba ngày ở nhân gian. Các bà mẹ quỷ khác đều ghen tị đến lóa cả mắt, riêng tôi lại chẳng thể vui nổi. Tôi có một đứa con trai. Là đứa con được sinh ra sau khi tôi bị cưỡng hiếp.

Tôi Và Mẹ Xuyên Thành Nữ Phụ Pháo Hôi

Tôi Và Mẹ Xuyên Thành Nữ Phụ Pháo Hôi Tôi thật không ngờ, một ngày nào đó tôi lại có thể cùng mẹ mình xuyên không. Kích thích không? Chính tôi cũng thấy vậy. Chuyện này kể ra cũng không dài, chỉ vì đêm hôm trước tôi thức khuya đọc tiểu thuyết, sáng hôm sau mẹ gọi tôi dậy không biết bao nhiêu lần mà tôi vẫn bám chặt giường không chịu rời. Điều này khiến mẹ tôi, người đang nấu bữa trưa, đeo tạp dề, tay phải cầm muỗng, xông thẳng vào phòng để “dạy bảo” tôi. Trong cơn bối rối, đầu tôi chưa kịp suy nghĩ, chân đã bật dậy chạy, rồi lại đ//âm thẳng đầu vào… trán của mẹ. RẦM! Đầu óc tôi tối sầm, mắt nổ đom đóm, tai ù ù. Sau đó, tôi không biết gì nữa. Khi tỉnh lại, thứ đập vào mắt tôi là một căn phòng xa hoa đến mức khó tin. Đây rõ ràng là một căn phòng công chúa! Dù não tôi lúc này vẫn hơi “đơ”, nhưng tôi hiểu rõ đây chắc chắn không phải nhà mình. Ngồi đờ người một lát, tôi quyết định bước xuống giường, vừa đi vừa nhìn quanh, cảm nhận lớp thảm mềm mại không biết làm từ chất liệu gì dưới chân. Rồi tôi vô thức đi đến trước gương— Ngực tôi! Rõ ràng trước đây chỉ là hai chiếc bánh bao nhỏ xíu, sao giờ lại thành C-cup thế này! Chưa kịp mừng rỡ, tôi ngẩng đầu lên và nhận ra… gương mặt này, hình như cũng không phải của tôi. Hả???

Làm Chủ Mẫu Hầu Phủ, Còn Sợ Một Thiên Kim Giả Như Ngươi

Làm Chủ Mẫu Hầu Phủ, Còn Sợ Một Thiên Kim Giả Như Ngươi Ta là đương gia chủ mẫu của phủ Vĩnh An Hầu.Cuối cùng ta cũng đợi được đến ngày phu quân liệt giường!Toàn bộ thiếp thất, ngoại thất của hắn, ta đã quét sạch không chừa một ai.À, tiện thể phế luôn cả tên gian phu mà hắn nhét dưới danh nghĩa của ta.Vốn đang định nằm trên ghế thất bảo mà hưởng thụ nửa đời sau an nhàn…Ai ngờ, chợp mắt một giấc, lại phát hiện…Ta xuyên không rồi???

Thu Thực

Thu Thực Sau khi được một gia đình giàu có nhận nuôi, chị gái tôi quyết đoán ra đi, bỏ lại tôi và bà nội nương tựa vào nhau. Chị ta cứ tưởng từ đó trở đi sẽ sống trong vinh hoa phú quý. Kết quả, ở nhà hào môn có một người anh trai là kẻ đ//iên, ngày nào cũng bạo hành chị ta. Cha mẹ giàu có chỉ biết thiên vị, luôn luôn chỉ trích chị ta. Cuối cùng chị ta phát đ//iên, đ//âm bị thương cả gia đình, sau đó bị cảnh sát bắt giữ. Còn tôi lại trở thành viện sĩ trẻ nhất của Viện Khoa học Nông nghiệp, lai tạo ra giống lúa mì cao cấp, được đề cử giải thưởng đặc biệt, tương lai rộng mở. Chị gái tôi vượt ngục, đột nhập vào lễ trao giải, hung hãn lao vào giet tôi. Khi mở mắt ra lần nữa, trở lại ngày gia đình giàu có đến nhận nuôi chị gái. Chị gái nhảy vào lòng bà ngoại trước, ánh mắt oán đ//ộc: “Em gái, lần này đến lượt em phải xuống địa ngục rồi.” Nhưng chị ta không biết rằng dù chọn con đường nào mà không mang theo đầu óc thì cũng sẽ đi vào đường chet mà thôi. Còn giấc mơ của tôi, từ đầu đến cuối, chỉ có một: Phát triển nông nghiệp và thay đổi thế giới.

Diều Giấy Cũ

Diều Giấy Cũ Tôi đã trọng sinh rồi. Năm 2001. Mẹ vẫn còn sống. Ba vẫn chưa trở nên u uất, lặng lẽ. Chiếc răng sâu của tôi vẫn còn đau. Chú chó hoang A Mao ở góc phố vẫn còn giành giật khúc xương. Cô bạn thân đi vệ sinh cùng – Mỹ Mỹ bất ngờ đưa que kem ra trước mặt tôi: “Ăn nhanh đi, ăn xong còn nhảy dây.” Sau giờ tan học, quanh dãy nhà cấp bốn vẫn là đám bạn nghịch ngợm chơi đùa cùng nhau, chưa ai rời xa. Tuổi thanh xuân mà tôi đã mãi mãi đánh mất… Đã quay trở về. Ai đó đẩy tôi một cái, tiếng của bạn cùng bàn vang bên tai, ngân nga như một câu hát tuổi thơ: “Này, cậu nói xem, lớn lên sẽ như thế nào nhỉ?”

Cha Tôi Là Một Kẻ Lưu Manh

Cha Tôi Là Một Kẻ Lưu Manh Tôi lớn lên trong vòng tay của một tên du côn. Chỉ có tôi biết, hình xăm thanh long bạch hổ trên cánh tay bố nuôi thực ra là dùng bút vẽ lên. Thấy tôi bật cười, ông ấy giận dữ quát: “Cười cái gì! Nếu không phải vì con, bố có cần phải ra ngoài lăn lộn không?”

Tính Toán Của Chị Dâu

Tính Toán Của Chị Dâu Chị dâu tôi muốn giảm cân khi mang thai, uống phải thuốc hết hạn dẫn đến ngộ độc, mất con.Nhưng cô ta lại đổ hết mọi lỗi lầm lên đầu tôi.Cô ta khăng khăng nói rằng chính vì ăn cua mà tôi mua nên mới sả//y tha//i.Bố mẹ chồng căm hận tôi đến tận xương tủy.Về sau, khi phát hiện chồng mình ngoại tình, cô ta không tìm gã cặn bã kia tính sổ mà lại quay sang trả thù tôi.Cô ta đốt cháy tôi trong biển lửa.Nhưng khi mở mắt ra lần nữa, tôi lại quay về thời điểm mình vừa xách túi cua đến thăm bố mẹ chồng cùng chồng.Không nói hai lời, tôi xé toạc túi nilon, đổ hết mớ cua vào cống nước thải.“Ăn cua á? Cút hết mà ăn phân đi!”

Hương Hỏa Bị Đánh Tráo

Hương Hỏa Bị Đánh Tráo Suốt nhiều năm kết hôn, tôi vẫn không thể mang thai. Mẹ chồng vì muốn duy trì “hương hỏa” của dòng họ, định chuốc say chồng tôi rồi đưa phụ nữ lên giường anh. Khi biết chuyện, tôi không làm ầm lên, mà lặng lẽ đưa người phụ nữ đó, lên giường bố chồng. Mười tháng sau, mẹ chồng bế đứa trẻ đến ép tôi ly hôn nhường chỗ. Chồng tôi lập tức ôm lấy đứa trẻ, nhét vào tay bố chồng: “Mẹ à, mẹ nhầm rồi, đây đâu phải con của con, rõ ràng là con trai út của bố mà.”

Đừng Để Cô Ấy Gánh Tội Thay

Đừng Để Cô Ấy Gánh Tội Thay Con gái tôi đòi mua iPhone 14 Pro Max màu tím đậm. Tôi không do dự mà đồng ý ngay. Nhưng chồng cũ của tôi liền nhéo eo tôi: “Con gái của chúng ta mới có một tuổi, làm sao gánh nổi tội danh này chứ?” Tôi nhướn mày: “Tôi mua cho anh đấy.”

Đường Cùng Tìm Thấy Lối Thoát

Đường Cùng Tìm Thấy Lối Thoát Mẹ tôi năm nay 43 tuổi, vừa được chẩn đoán mang thai ở tuần thứ 22. Cả nhà rơi vào bầu không khí tĩnh lặng đến đáng sợ. Chuyện này không quá nghiêm trọng, nhưng mẹ tôi đã bị liệt toàn thân suốt ba năm nay. Từ cổ trở xuống hoàn toàn không có cảm giác.

Bài Ca Ly Biệt

Bài Ca Ly Biệt Vào ngày sinh nhật lần thứ sáu mươi, chồng tôi đưa mối tình đầu của ông ấy là Trần Mạt Vân về nhà, người đã bị con cái bỏ rơi. Ông ấy nói: “Bà ấy đã bị những đứa con bất hiếu làm tổn thương, chẳng lẽ chúng ta không thể cho bà ấy một chút hơi ấm gia đình sao?” “Bà chẳng phải đang buồn vì không có việc gì làm sau khi nghỉ hưu sao? Vậy thì hai người có thể bầu bạn với nhau.” Ngay cả con gái tôi cũng lên tiếng: “Mẹ à, bây giờ đang thịnh hành chị em giúp đỡ lẫn nhau, mẹ cứ xem như giúp đỡ dì Trần đi!” Ngọn nến trên chiếc bánh sinh nhật sắp cháy hết. Tôi nhớ lại điều ước vừa mới cầu – Mong rằng quãng đời còn lại có thể tự do tự tại. Tôi không nói gì, chỉ lặng lẽ vào phòng thu dọn đồ đạc. Sáng hôm sau, tôi rời khỏi nhà. Vì không ai quan tâm đến tôi, vậy thì tôi cũng không cần phải bận tâm đến ai nữa. Tôi sẽ lập tức bắt đầu thực hiện điều ước sinh nhật của mình.

Xuyên Thành Con Của Nữ Phụ Độc Ác

Xuyên Thành Con Của Nữ Phụ Độc Ác Tôi xuyên vào bụng của nữ phụ đang mang thai, trở thành một đứa trẻ mới sinh. Ba tôi là ảnh đế, sau khi say rượu cùng mẹ tôi xuân phong nhất độ mà có tôi. Nhưng trong tiểu thuyết, tôi căn bản không được sinh ra! *春风一度; [chūnfēngyīdù] ; Hán Việt: XUÂN PHONG NHẤT ĐỘ ; giao hợp; làm tình.  

Tạm Biệt

Tạm Biệt Nửa năm trước, mẹ quỳ xuống đất cầu xin tôi hiến một quả thận cho con gái của ba dượng. Nửa năm sau vào đêm trước ngày tôi kết hôn, mẹ lại quỳ xuống đất cầu xin tôi, để tôi nhường chồng chưa cưới cho đứa con gái mà bà ấy yêu thương. Anh trai ruột tát tôi một cái: “Ninh Kỳ, sao em lại không hiểu chuyện như vậy, nó sắp chết rồi, em không biết sao?” Không sao, thêm hai tháng nữa, tôi cũng sẽ chết, sẽ khiến tất cả mọi người hài lòng.

Người Đi Trong Gió Lạnh

Người Đi Trong Gió Lạnh Sau kỳ thi Đại Học, trong chuyến du lịch tốt nghiệp, tôi gặp Cố Đường Sinh. Giống như thiên lôi đánh trúng địa cầu, tôi yêu anh ấy đến ch .t đi sống lại. Cho đến ngày anh ấy ném một que thử thai trước mặt bố tôi. “Trưởng phòng Lâm, con gái ông mang thai. Đứa trẻ là của tôi, nhưng tôi chuẩn bị đá cô ấy.” Cố Đường Sinh biến mất khỏi thế giới của tôi. Hóa ra, anh ấy ở bên tôi chỉ để trả thù cho mối tình đầu. Sau đó, bố tôi qua đời, mẹ tôi phát điên. Mười năm sau, tôi lại gặp Cố Đường Sinh.

Trọng Sinh Sau Thập Niên 70: Những Đứa Con Lang Sói

Trọng Sinh Sau Thập Niên 70: Những Đứa Con Lang Sói Chưa đầy nửa năm sau khi chồng mất, các con khuyên tôi bán nhà. Chúng nó nói sẽ thay phiên nhau nuôi tôi, mỗi nhà hai tháng. Tôi mềm lòng, đồng ý, bán căn nhà duy nhất trong tay và chia mấy trăm vạn cho cả bốn đứa con. Nào ngờ, đến lượt con út thì con dâu nhất quyết không cho tôi vào cửa. Nó bảo: “Lúc trước con sinh con, mẹ chẳng hề chăm sóc. Đã để con về nhà mẹ đẻ ở cữ thì giờ cũng đừng mong con lo dưỡng già cho mẹ.” Một đứa không cho vào, mấy đứa kia cũng bắt chước theo. Tôi đành dùng chút tiền còn lại thuê một căn phòng nhỏ. Mỗi tuần một nhà thay phiên nhau mang cơm tới. Đến tuần của con út, cả nhà nó dắt nhau đi du lịch. Tôi bị bỏ đói đến ch .t trong căn nhà trọ.

Mẹ Khóc Gọi Tôi Về Dọn Đống Tàn Cuộc

Mẹ Khóc Gọi Tôi Về Dọn Đống Tàn Cuộc Mẹ tôi vừa khóc vừa gọi điện cho tôi: “Con còn quan tâm cái nhà này nữa không?” “Em trai con mê con hồ ly tinh kia đến mức đòi huỷ hôn cho bằng được.” “Ba con thì chăm bà nội con xong, lại leo thẳng lên giường y tá.” “Bà nội thì bênh chằm chặp, cổ vũ ba con ngoại tình, còn đuổi mẹ ra khỏi nhà!” “Hay để mẹ ch .t quách cho xong, để cả nhà mấy người vui vẻ sung sướng?” Tôi cúp máy, quay sang dặn trợ lý đặc biệt: “Các lịch làm việc lùi hết lại, tôi có chuyện riêng phải giải quyết.” Trợ lý: “Vâng thưa sếp, ngài muốn dời bao nhiêu ngày thì phù hợp?” Tôi: “Ba ngày là đủ.” Thêm một ngày cũng coi như tôi ra tay chưa đủ tàn nhẫn!

Tội Ác Không Tha Thứ

Tội Ác Không Tha Thứ Lúc em gái tôi nửa sống nửa chết bị đẩy vào trong phòng cấp cứu, chiếc điện thoại nhuốm máu của con bé đột nhiên sáng lên. Đó là một đoạn video do một số điện thoại lạ gửi cho con bé. Trong video, em gái tôi ngồi liệt trên mặt đất, quần áo rách rưới, khuôn mặt sưng tấy bị vô số bàn tay vươn ra từ sau màn hình tát không ngừng. Vô số đôi giày nhãn hiệu nổi tiếng đá lên người con bé không chút lưu tình, giống như con bé là rác rưởi bẩn nhất trên thế giới vậy. Âm thanh trong video kia cũng ồn ào rất, xen lẫn tiếng cười và tiếng nhục mạ của nam nữ. Em gái tôi trong video giống như đã chết vậy. Tôi vui vẻ nhếch khóe miệng, xem tỉ mỉ hết video sáu phút ba mươi bảy giây này không sót chút nào.