Tình Cảm Gia Đình

Ngàn Hoa Rực Rỡ Năm thứ ba sau khi ta và Lục Chiêu đính hôn, đại tỷ của ta, người làm thiếp ở Tiền gia gặp nạn. Hắn lật giở khắp luật lệ triều đình, bất chấp tiền đồ của mình để cứu bằng được ý trung nhân. Nhắc đến ta, giọng điệu hắn lạnh nhạt: “Việc đính hôn với Lâm Lê vốn không phải điều ta mong muốn, đời này ta chỉ lấy Phiến Nguyệt.” Phụ thân gật đầu đồng tình: “A Lê thô tục, đâu giống như Nguyệt nhi đã từng vào ở trong đại hộ nhân gia, lại trải qua nhiều sóng gió. Hôn sự này cứ để ta làm chủ, gả cho Nguyệt nhi đi.” Ta bình thản xé nát hôn thư, thu dọn hành lý, rời khỏi Lâm gia. Mẫu thân đuổi theo, khuyên ta đừng hành động bốc đồng: “Con là một nữ nhi bị từ hôn, rời khỏi chúng ta rồi, còn có thể đi đâu?” Ta không ngoảnh lại, ta không cần Lục Chiêu nữa, cũng không cần cái nhà này. “Núi có thể vượt, biển có thể qua, ta tự có thể tìm ra con đường của chính mình.”

Thu Thực Sau khi được một gia đình giàu có nhận nuôi, chị gái tôi quyết đoán ra đi, bỏ lại tôi và bà nội nương tựa vào nhau. Chị ta cứ tưởng từ đó trở đi sẽ sống trong vinh hoa phú quý. Kết quả, ở nhà hào môn có một người anh trai là kẻ đ//iên, ngày nào cũng bạo hành chị ta. Cha mẹ giàu có chỉ biết thiên vị, luôn luôn chỉ trích chị ta. Cuối cùng chị ta phát đ//iên, đ//âm bị thương cả gia đình, sau đó bị cảnh sát bắt giữ. Còn tôi lại trở thành viện sĩ trẻ nhất của Viện Khoa học Nông nghiệp, lai tạo ra giống lúa mì cao cấp, được đề cử giải thưởng đặc biệt, tương lai rộng mở. Chị gái tôi vượt ngục, đột nhập vào lễ trao giải, hung hãn lao vào giet tôi. Khi mở mắt ra lần nữa, trở lại ngày gia đình giàu có đến nhận nuôi chị gái. Chị gái nhảy vào lòng bà ngoại trước, ánh mắt oán đ//ộc: “Em gái, lần này đến lượt em phải xuống địa ngục rồi.” Nhưng chị ta không biết rằng dù chọn con đường nào mà không mang theo đầu óc thì cũng sẽ đi vào đường chet mà thôi. Còn giấc mơ của tôi, từ đầu đến cuối, chỉ có một: Phát triển nông nghiệp và thay đổi thế giới.

Diều Giấy Cũ Tôi đã trọng sinh rồi. Năm 2001. Mẹ vẫn còn sống. Ba vẫn chưa trở nên u uất, lặng lẽ. Chiếc răng sâu của tôi vẫn còn đau. Chú chó hoang A Mao ở góc phố vẫn còn giành giật khúc xương. Cô bạn thân đi vệ sinh cùng – Mỹ Mỹ bất ngờ đưa que kem ra trước mặt tôi: “Ăn nhanh đi, ăn xong còn nhảy dây.” Sau giờ tan học, quanh dãy nhà cấp bốn vẫn là đám bạn nghịch ngợm chơi đùa cùng nhau, chưa ai rời xa. Tuổi thanh xuân mà tôi đã mãi mãi đánh mất… Đã quay trở về. Ai đó đẩy tôi một cái, tiếng của bạn cùng bàn vang bên tai, ngân nga như một câu hát tuổi thơ: “Này, cậu nói xem, lớn lên sẽ như thế nào nhỉ?”

Tính Toán Của Chị Dâu Chị dâu tôi muốn giảm cân khi mang thai, uống phải thuốc hết hạn dẫn đến ngộ độc, mất con.Nhưng cô ta lại đổ hết mọi lỗi lầm lên đầu tôi.Cô ta khăng khăng nói rằng chính vì ăn cua mà tôi mua nên mới sả//y tha//i.Bố mẹ chồng căm hận tôi đến tận xương tủy.Về sau, khi phát hiện chồng mình ngoại tình, cô ta không tìm gã cặn bã kia tính sổ mà lại quay sang trả thù tôi.Cô ta đốt cháy tôi trong biển lửa.Nhưng khi mở mắt ra lần nữa, tôi lại quay về thời điểm mình vừa xách túi cua đến thăm bố mẹ chồng cùng chồng.Không nói hai lời, tôi xé toạc túi nilon, đổ hết mớ cua vào cống nước thải.“Ăn cua á? Cút hết mà ăn phân đi!”

Cha Tôi Là Một Kẻ Lưu Manh Tôi lớn lên trong vòng tay của một tên du côn. Chỉ có tôi biết, hình xăm thanh long bạch hổ trên cánh tay bố nuôi thực ra là dùng bút vẽ lên. Thấy tôi bật cười, ông ấy giận dữ quát: “Cười cái gì! Nếu không phải vì con, bố có cần phải ra ngoài lăn lộn không?”

Tạm Biệt Nửa năm trước, mẹ quỳ xuống đất cầu xin tôi hiến một quả thận cho con gái của ba dượng. Nửa năm sau vào đêm trước ngày tôi kết hôn, mẹ lại quỳ xuống đất cầu xin tôi, để tôi nhường chồng chưa cưới cho đứa con gái mà bà ấy yêu thương. Anh trai ruột tát tôi một cái: “Ninh Kỳ, sao em lại không hiểu chuyện như vậy, nó sắp chết rồi, em không biết sao?” Không sao, thêm hai tháng nữa, tôi cũng sẽ chết, sẽ khiến tất cả mọi người hài lòng.

Hương Hỏa Bị Đánh Tráo Suốt nhiều năm kết hôn, tôi vẫn không thể mang thai. Mẹ chồng vì muốn duy trì “hương hỏa” của dòng họ, định chuốc say chồng tôi rồi đưa phụ nữ lên giường anh. Khi biết chuyện, tôi không làm ầm lên, mà lặng lẽ đưa người phụ nữ đó, lên giường bố chồng. Mười tháng sau, mẹ chồng bế đứa trẻ đến ép tôi ly hôn nhường chỗ. Chồng tôi lập tức ôm lấy đứa trẻ, nhét vào tay bố chồng: “Mẹ à, mẹ nhầm rồi, đây đâu phải con của con, rõ ràng là con trai út của bố mà.”

Đừng Để Cô Ấy Gánh Tội Thay Con gái tôi đòi mua iPhone 14 Pro Max màu tím đậm. Tôi không do dự mà đồng ý ngay. Nhưng chồng cũ của tôi liền nhéo eo tôi: “Con gái của chúng ta mới có một tuổi, làm sao gánh nổi tội danh này chứ?” Tôi nhướn mày: “Tôi mua cho anh đấy.”

Làm Chủ Mẫu Hầu Phủ, Còn Sợ Một Thiên Kim Giả Như Ngươi Ta là đương gia chủ mẫu của phủ Vĩnh An Hầu.Cuối cùng ta cũng đợi được đến ngày phu quân liệt giường!Toàn bộ thiếp thất, ngoại thất của hắn, ta đã quét sạch không chừa một ai.À, tiện thể phế luôn cả tên gian phu mà hắn nhét dưới danh nghĩa của ta.Vốn đang định nằm trên ghế thất bảo mà hưởng thụ nửa đời sau an nhàn…Ai ngờ, chợp mắt một giấc, lại phát hiện…Ta xuyên không rồi???

Bài Ca Ly Biệt Vào ngày sinh nhật lần thứ sáu mươi, chồng tôi đưa mối tình đầu của ông ấy là Trần Mạt Vân về nhà, người đã bị con cái bỏ rơi. Ông ấy nói: “Bà ấy đã bị những đứa con bất hiếu làm tổn thương, chẳng lẽ chúng ta không thể cho bà ấy một chút hơi ấm gia đình sao?” “Bà chẳng phải đang buồn vì không có việc gì làm sau khi nghỉ hưu sao? Vậy thì hai người có thể bầu bạn với nhau.” Ngay cả con gái tôi cũng lên tiếng: “Mẹ à, bây giờ đang thịnh hành chị em giúp đỡ lẫn nhau, mẹ cứ xem như giúp đỡ dì Trần đi!” Ngọn nến trên chiếc bánh sinh nhật sắp cháy hết. Tôi nhớ lại điều ước vừa mới cầu – Mong rằng quãng đời còn lại có thể tự do tự tại. Tôi không nói gì, chỉ lặng lẽ vào phòng thu dọn đồ đạc. Sáng hôm sau, tôi rời khỏi nhà. Vì không ai quan tâm đến tôi, vậy thì tôi cũng không cần phải bận tâm đến ai nữa. Tôi sẽ lập tức bắt đầu thực hiện điều ước sinh nhật của mình.

Xuyên Thành Con Của Nữ Phụ Độc Ác Tôi xuyên vào bụng của nữ phụ đang mang thai, trở thành một đứa trẻ mới sinh. Ba tôi là ảnh đế, sau khi say rượu cùng mẹ tôi xuân phong nhất độ mà có tôi. Nhưng trong tiểu thuyết, tôi căn bản không được sinh ra! *春风一度; [chūnfēngyīdù] ; Hán Việt: XUÂN PHONG NHẤT ĐỘ ; giao hợp; làm tình.

Sau Khi Mẹ Qua Đời, Bố Cưới Bạch Nguyệt Quang Em gái kế bỏ hồng hoa vào nước đường đỏ của tôi. Vào ngày thi đại học, bụng tôi đau quặn như dao cắt, phải khiêng ra khỏi phòng thi. M áu kinh nhuộm đỏ nửa chiếc ghế. Ba tôi thờ ơ nói: “Em con vẫn còn nhỏ mà.” Mẹ kế nâng cao bụng lớn, giễu cợt: “Làm gì có ai đến kỳ kinh nguyệt mà ra nhiều m áu như vậy? Không chừng mắc bệnh gì bẩn thỉu rồi!” Bà nội ghét tôi tốn kém: “Thi cử thôi cũng phải vào viện, suốt ngày đau ốm tiêu tiền, sao không thấy ch .t quách đi cho rồi?” Tôi mất quá nhiều m áu mà ch .t. Khi mở mắt ra lần nữa, tôi đã quay về thời điểm trước khi kế muội hạ thuốc. Tôi thu lại ly nước đường đỏ, thay bằng trà hoa an thần của mẹ kế. Đêm đó, dưới lầu tiếng xe cấp cứu vang lên suốt đêm.

Bà Nội Quyết Định Ly Hôn Vào ngày đại thọ 60 tuổi của bà nội, bà quyết định ly hôn. Lý do chỉ vì một chuyện tưởng chừng nhỏ nhặt: Bà giúp người khác nấu ăn trong tiệc cưới và nhận 200 tệ tiền công, nhưng ông nội đã tát bà trước mặt bao nhiêu người. “Bà chỉ nấu ăn thôi, mà dám đòi 200 tệ! Sao lại lòng dạ hiểm độc như vậy? Bà làm tôi mất mặt với cả làng rồi!” Người trong làng đều bảo ông nội là người tốt bụng, còn bà nội thì keo kiệt, hay tính toán. Sau khi ly hôn, mọi người khuyên ông nên xin lỗi, nhưng ông kiêu ngạo nói: “Bà ấy chẳng là gì khi không có tôi, nhiều nhất là một tháng, bà ấy sẽ quay lại thôi.” Thế nhưng, bà nội rời xa ông và dựa vào tay nghề nấu ăn để gây dựng sự nghiệp thành công ở thành phố lớn, trở thành một người nổi tiếng với hàng triệu người theo dõi, một bài quảng cáo cũng kiếm được mười vạn tệ. Bấy giờ, ông nội bắt đầu chạy theo, trông mong gọi tên bà: “Thục Phân, anh sai rồi, em quay về với anh đi.”

Sau Một Cái Tát, Chồng Tôi Lĩnh Trọn Gói Tuyệt Tự Tuyệt Tôn Hai năm làm IVF cuối cùng cũng có thai, nhưng cả nhà chồng lại ép tôi phải đưa tiền cho em chồng kết hôn. “Hai vợ chồng làm IVF hết ba trăm nghìn, số tiền này là tiêu trên người cô, vậy cô phải bỏ ra!” Tôi nghẹn họng phản bác: “Lúc trước là chính các người cầu xin tôi đi làm IVF mà.” Chưa kịp dứt lời, chồng đã vung tay tát tôi một cái. Vậy nên tôi đã biến mình thành người độc thân, tiện thể khiến hắn tuyệt tự tuyệt tôn.

Đứa Con Riêng Tham Lam Sau khi tôi mang thai, đứa con riêng của chồng liền từ nước ngoài trở về, mở miệng đòi 20% cổ phần công ty, nếu không thì phải phá thai. Cậu ta nói: “Tài sản của cô có một phần của ba tôi, đương nhiên cũng có phần của tôi. Để tránh sau này cô thiên vị con ruột, tốt nhất bây giờ đưa cho tôi phần thuộc về tôi luôn đi.” Tôi nhìn đứa con riêng mà mình đã nuôi dạy hơn mười năm, chỉ cười giận: “Công ty là của tôi, không liên quan gì đến ba cậu.” Không ngờ cậu ta hừ lạnh: “Cái gì mà của cô? Bao năm nay toàn ba tôi quản lý công ty, không có ông ấy thì cái công ty của cô sớm phá sản rồi. Công ty đương nhiên có một nửa là của ba tôi.” “Muốn sinh con thì đưa cổ phần đây. Không thì tôi không đồng ý. Tôi sẽ ép ba tôi ly hôn với cô.” Tôi suýt bật cười. Ba cậu ta chẳng qua là một quản lý cấp cao được thuê. Thế mà đứa con lại nghĩ anh ta là… chủ tịch hội đồng quản trị. Càng buồn cười hơn là, tôi chưa từng kết hôn với ba cậu ta. Cậu lấy tư cách gì mà đòi chia cổ phần từ tôi?

Người Vợ Đến Từ Địa Ngục Ra ngoài mua thức ăn, tôi rơi xuống cống thoát nước, khi được cứu lên thì đã bất tỉnh. Nhưng không ngờ trong khoảng thời gian đó, nhà tôi xảy ra vụ n ổ khí gas, chồng tôi ch .t ngay tại chỗ. Tôi nước mắt giàn giụa, vừa khóc vừa loạng choạng chạy về nhà. Hàng xóm ai cũng cảm thán rằng tình cảm vợ chồng chúng tôi thật sâu đậm. Chỉ có tôi biết, tôi chỉ đang nôn nóng muốn kiểm tra thành quả của mình. Dù sao, không tận mắt nhìn thấy, tôi cũng chẳng yên lòng được…

Tình Yêu Không Dấu Vết Quyết định ly hôn với Kỷ Tòng, là vào ngày sinh nhật của tôi. Trên bàn ăn, tôi giả vờ đùa cợt hỏi anh: “Anh có yêu em không?” Kỷ Tòng cười gượng gạo, không thật lòng: “Ba mươi mấy tuổi rồi, còn làm bộ làm tịch cái gì?” Tôi cúi đầu không nói gì, liếc nhìn bức ảnh chụp màn hình trên điện thoại. Trong ảnh nền cuộc trò chuyện, Kỷ Tòng đang ôm hôn thắm thiết một người phụ nữ. Khung tin nhắn hiển thị lời tỏ tình đầy sâu sắc của Kỷ Tòng gửi cho cô ta: “Cả đời này, Kỷ Tòng tôi chỉ yêu một mình em, Chu Tình.” Ngẩng đầu lên, tôi hỏi Kỷ Tòng: “Tặng em một món quà sinh nhật được không?” Kỷ Tòng lập tức đáp: “Em muốn gì? Chỉ cần em nói.” Tôi nhanh chóng tháo chiếc nhẫn trên tay ra: “Tặng em một khởi đầu mới đi. Kỷ Tòng, chúng ta ly hôn thôi.”

Mẹ Chồng Nàng Dâu Sau khi kết hôn, mẹ chồng cho rằng bà có thể kiểm soát tôi. Bà muốn tôi trả lại toàn bộ sính lễ cho nhà bà. Theo lời bà, bây giờ kết hôn không giống như ngày xưa nữa, sính lễ chỉ là một hình thức, hoàn thành nghi thức là đủ rồi. Người trẻ thì không nên dựa dẫm vào cha mẹ. Vì vậy, tôi quyết định trả luôn con trai bà lại cho bà.

Giấc Mộng Vinh Quang Mẹ tôi tung tin đồn, ép chết người đứng đầu kì thi tuyển sinh đại học. Đối mặt với sự chất vấn, bà như phát điên: “Không phải mẹ là vì để con có thể giành được vị trí số một của trường sao!” Bởi vì như vậy, bà ấy mới có thể có được tư cách trở thành đại diện phụ huynh ưu tú lên bục diễn thuyết, giành được vinh quang. Bởi vì vinh quang đó, trong 18 năm, bà ép đến mức ba phải bỏ đi, tan nhà nát cửa, hủy hoại thanh xuân của tôi. Thậm chí, khi ý thức được tôi chỉ có thể đứng thứ hai, bà gạt bỏ tương lai của chàng thiếu niên đứng đầu kia. Vì vậy khi hội phụ huynh tuyên bố hủy bỏ hoạt động để tưởng niệm trạng nguyên, bà ấy đã phát điên. Đó là kì nhập học đại học 3 năm trước, trước mặt toàn trường, bà ấy nhéo tai tôi chửi mắng : “Cái ngữ chỉ thi đứng thứ hai, tao nuôi mày được ích lợi gì? Sao mày không đi chết đi! Tao không đóng học phí đại học cho mày, tự đi bán cái thân mày mà đóng đi!” Do vậy ngày thứ hai, tôi cúi mình dập đầu 3 cái trước nhà cậu thiếu niên ấy. Sau đó đi lên tầng thượng mà cậu Trạng nguyên kia từng đến.

Em Gái Của Phản Diện Bệnh Kiều Anh trai tôi là nam phụ phản diện, kiểu bệnh kiều u ám. Nhưng giờ đây… anh lại có thêm một đứa em gái mới sinh — chính là tôi. Khi nữ chính bỏ trốn với nam chính, theo kịch bản, anh lẽ ra phải hắc hóa, giam giữ nữ chính để trả thù tình. Vậy mà giờ, anh lại mặt lạnh như băng, thuần thục thay tã cho tôi, tay còn lắc bình sữa vừa pha nóng hổi. Khi anh bôn ba ngàn dặm để bắt nữ chính về, tôi ở biệt thự khóc đến xé ruột xé gan. Anh bất đắc dĩ thở dài: “Bắt người tạm hoãn, về dỗ trẻ con đã.” Sau đó, nam nữ chính kết hôn. Anh tôi ôm tôi ngồi ở bàn chính. Nam nữ chính cảm kích đến mức làm hẳn một bàn đồ ăn dặm dành cho tôi. Anh quét mắt một vòng, sắc mặt lập tức đại biến: “Không biết trẻ con không ăn được đồ lạnh à? Nó mà tiêu chảy, ai trong mấy người định giặt quần cho con bé?”