Trang chủ Thể loại Tình Cảm Gia Đình

Tình Cảm Gia Đình

Ly Hôn Với Chồng Già

Ly Hôn Với Chồng Già Khi tôi nói muốn ly hôn, vợ tôi đang nấu cơm trong bếp. Tay bà ấy khẽ run lên, rồi nhẹ nhàng đáp lại: “Được.” Đây là lần thứ 10 tôi đề nghị ly hôn. Chín lần trước, bà ấy như phát điên, vừa khóc vừa gào, nói tôi ép bà ấy ch .t khi bắt một người sắp xuống mồ phải ly hôn. Tôi đã quá chán cái mùi già nua trên người bà ấy, không như tình nhân của tôi, lúc nào cũng tràn đầy sức sống. Không ngờ lần này bà ấy lại đồng ý. Đồng ý nhẹ hẫng như thể tôi chỉ hỏi “hôm nay ăn gì.” Tôi nhìn bóng lưng tất bật trong bếp của bà ấy, trong lòng mừng rỡ… mà cũng bất an kỳ lạ.

Con Dâu Tôi Là Người Cổ Đại

Con Dâu Tôi Là Người Cổ Đại Con trai tôi đột nhiên kết hôn chớp nhoáng, dắt về một cô con dâu từng ly hôn, lại còn dắt theo cả con riêng.Tôi bảo cô ta nấu cơm, thì bữa nào cũng chỉ toàn đồ luộc, khiến tôi đói đến nỗi nửa đêm không ngủ nổi.Bảo cô ta giặt đồ, thì quần áo tôi bị giặt đến biến dạng, tôi đau lòng đến mức không thốt nên lời.Bảo cô ta đổ rác, thì cô ta nhặt rác về… may thành quần áo cho tôi mặc, mà còn may cũng đẹp lắm mới ghê chứ.Bề ngoài nhìn yếu đuối, nhưng lại vung dao chặt củi không hề tốn sức, làm thịt gà không chớp mắt, thậm chí đi làm đồng còn xung phong gánh phân.Khiến tôi mỗi ngày đều không ngừng thầm nghĩ:Con dâu này… rốt cuộc là có lai lịch gì vậy trời!?

Người Mẹ Giả Của Tôi

Người Mẹ Giả Của Tôi Khi Giang Nồng đến nhà tôi, mẹ đã chia đôi tình yêu của mình. Giang Nồng được phần lớn, còn tôi chỉ có một phần nhỏ. “Con còn có bố, nhưng Tiểu Nồng chẳng còn ai cả.” Vì vậy, việc mẹ thiên vị cậu ta là điều hiển nhiên. Sau này, tôi không cần mẹ nữa. Tôi không giống mẹ mình, tình yêu của tôi không thể chia nhỏ. Tôi dành toàn bộ tình yêu của mình cho mẹ mới.

Giả Vờ Ly Hôn

Giả Vờ Ly Hôn Vào đêm sinh nhật 50 tuổi, người chồng đã ngủ riêng giường với tôi nhiều năm bất ngờ chủ động muốn gần gũi. Tôi cứ ngỡ đó là món quà sinh nhật, nhưng ngay khi xong việc, anh ta lại nói: “Chúng ta ly hôn đi, vẫn như lần trước, toàn bộ tài sản để lại cho em.” Tôi vừa khóc vừa gật đầu đồng ý. Người phụ nữ anh ta ngoại tình cách đây 5 năm, đã quay lại… và mang theo một đứa trẻ. Hôm nhận giấy ly hôn, tôi đưa cho anh ta một tờ xét nghiệm ADN.

Con Quỷ Nghèo

Con Quỷ Nghèo Lịch sử trò chuyện giữa tôi và bố đã bị rò rỉ ra ngoài. [Tháng này bố có chút khó khăn, chỉ có thể cho con tầm 100 tiền sinh hoạt phí.] [Không sao đâu bố, vẫn có thể sống sót được.] Trong chốc lát, tôi liền trở thành con quỷ nghèo được cả trường biết đến, đối tượng mập mờ của tôi lập tức xóa tôi ra khỏi danh sách bạn bè. Tôi:”……”. Chẳng lẽ 100 mà bố tôi nói có thể không phải là 100 tệ mà ngược lại là 100 vạn tệ (~3,5 tỷ) à?.

Sau Khi Đỗ Đại Học, Tôi Cắt Đứt Quan Hệ Với Bố Mẹ

Sau Khi Đỗ Đại Học, Tôi Cắt Đứt Quan Hệ Với Bố Mẹ Mùa hè năm lớp 9, mẹ tôi để lại 1.000 tệ rồi dắt theo em trai rời đi. Sau đó, tôi được bà Vương nhà bên cạnh nhận nuôi, rồi đỗ đại học. Mẹ tôi lại tha thiết muốn đón tôi về. Tôi nhìn bà ta từ trên xuống dưới, lạnh nhạt cất lời: “Khoan đã, bác gái, bà là ai vậy?”

Chồng, Em và Tôi

Chồng, Em và Tôi Sau khi em chồng ly hôn thì tới ở nhờ nhà chúng tôi, nhưng lại không có ý định chuyển đi. Cô ta mặc áo ngủ của tôi, nằm trên giường của tôi, ôm áo sơ mi của anh trai cô ta… Sau này, tôi muốn ly hôn nhưng chồng không đồng ý. “Gia Gia chỉ quá ỷ lại vào anh, không liên quan đến luân thường đạo lý gì hết, em đừng nghĩ nhiều, không được nữa thì anh bảo cô ấy dọn ra.” Em chồng chạy tới chỗ làm của tôi. “Chị đòi ly hôn để đuổi tôi đi, chị là con đàn bà ác độc…” Trong lúc đôi co, tôi bị cô ta đẩy ngã dẫn đến s//ảy thai. Chồng xin tôi tha thứ, hứa sẽ không để tôi thấy em chồng nữa. Tôi cũng xin anh ta: “Anh em các người cứ xích chặt lấy nhau đi, đừng rước tai họa cho người khác.” Không ngờ câu nói này lại thành sự thật.  

Người Con Gái Bị Mẹ Ghét Bỏ

Người Con Gái Bị Mẹ Ghét Bỏ 【Tôi ghét con gái mình thì phải làm sao đây?】 【Nó càng xinh đẹp, càng thông minh tôi lại càng ghét nó!】 Tôi lướt qua từng trang bài đăng như đang đọc một câu chuyện hài hước. Nhưng càng đọc, tôi càng cảm thấy ớn lạnh. Những chi tiết trong bài viết về cách cư xử với con gái dường như đều trùng khớp với tôi? Sao có thể chứ? Mẹ tôi là người yêu thương tôi nhất trên đời mà. Yêu thương đến mức đôi khi tôi cảm thấy áy náy với em trai mình.

 Tôi Hối Hận Vì Lấy Sai Chồng

Tôi Hối Hận Vì Lấy Sai Chồng Tôi đang quỳ trên sàn, lau từng viên gạch men. Mẹ chồng khoác lên người một chiếc váy dài, bên ngoài là áo lông chồn sang trọng. Bà ta chỉnh lại tóc, quệt thêm một lớp son đỏ rồi thản nhiên nói: “Giang Đào, mẹ đi cắt tóc đây.” Tôi ngoan ngoãn đáp lời: “Vâng, mẹ.” Ánh mắt tôi lướt qua đôi môi được tô vẽ cẩn thận, rồi dừng lại trên cái bụng đang nhô cao của bà ta. Trong lòng khẽ thầm thì: Mẹ à, thật mong mẹ có thể bình an quay về…

Về Hưu Rồi, Con Trai Tìm Việc Cho Tôi

Về Hưu Rồi, Con Trai Tìm Việc Cho Tôi Lướt mạng, tôi thấy có người đăng bài tìm việc cho mẹ vừa mới nghỉ hưu để bà tiêu khiển giết thời gian, nói rằng bà rất chịu khó, có thể dạy kèm trẻ, làm lao công, chấp nhận ca đêm hoặc chỉ nghỉ một ngày trong tuần, miễn là trong vòng hai tiếng di chuyển đều được. Phần bình luận gần như toàn bộ đều phản đối: “Nói thật, mẹ anh cũng khổ quá rồi. Biết bà ấy đã làm việc bao nhiêu năm mới đến lúc nghỉ hưu không? Giờ già rồi mà vẫn phải tiếp tục à?” “Tính toán khéo quá nhỉ, tôi ở nước ngoài cũng nghe thấy đấy. Sắp sáu mươi tuổi rồi còn phải ra ngoài kiếm tiền để bù đắp cho con trai, tặc tặc.” “Xin hỏi, dạy kèm trẻ, làm lao công, ca đêm, nghỉ một ngày trong tuần… có cái nào nghe giống ‘tiêu khiển giết thời gian’ không?” Người đăng bài bị chỉ trích dữ dội, vội vàng lên tiếng giải thích: “Mẹ tôi trước đây là giáo viên cấp cao của trường công lập, dạy kèm trẻ con với bà rất nhẹ nhàng.” “Sau khi ly hôn, bà vừa lo trong lo ngoài suốt mấy chục năm, làm việc nhà đã quen rồi. Hơn nữa, người già cũng có quyền lao động, mẹ tôi không muốn ngồi không ăn bám, có gì sai?” Xem xong bài đăng, tôi bỗng thấy lạnh toát cả người. Tôi cũng vừa mới nghỉ hưu, là một giáo viên già. Tuần trước, tôi vừa đến Bắc Kinh nương tựa con trai để dưỡng già. Và lúc này đây, tôi đang ngồi trong nhà sếp của con trai, dạy kèm bài tập cho cháu nội của ông ấy

Ba Sợ Dây Chuyền

Ba Sợ Dây Chuyền  Sau khi được chẩn đoán ung thư dạ dày. Tôi mua ba sợi dây chuyền, giấu ở ba nơi khác nhau: “Chồng à, đây là sợi dây chuyền em thích nhất, mỗi năm vào ngày giỗ phải đốt một sợi cho em đấy nhé.” Chỉ một câu nói, tôi đã trói chặt con chó điên tên là Thẩm Từ. Anh từ bỏ việc nhảy lầu, vứt bỏ thuốc ngủ. Dựa vào lời hứa ấy, anh đã sống qua năm này đến năm khác. Cho đến khi bên cạnh Thẩm Từ xuất hiện một cô gái nhỏ. Cô gái ngây thơ hiền lành, giống như một mặt trời nhỏ ấm áp. Thẩm Từ dọn ra khỏi căn nhà chung, tiễn con chó nhỏ tôi từng nuôi đi. Đến ngày giỗ năm thứ ba, Thẩm Từ không đến. Tôi len lén vào giấc mơ của anh, làm nũng: “Chồng à, anh đúng là đồ ngốc, năm nay vẫn chưa tìm thấy sợi dây chuyền đâu.” Thẩm Từ xưa nay luôn lắm lời với tôi, giờ lại im lặng lạ thường. Rất lâu sau, anh mới nói: “Thanh Thanh, đã ba năm rồi… anh cũng nên bắt đầu cuộc sống mới.”

Tội Ác Không Tha Thứ

Tội Ác Không Tha Thứ Lúc em gái tôi nửa sống nửa chết bị đẩy vào trong phòng cấp cứu, chiếc điện thoại nhuốm máu của con bé đột nhiên sáng lên. Đó là một đoạn video do một số điện thoại lạ gửi cho con bé. Trong video, em gái tôi ngồi liệt trên mặt đất, quần áo rách rưới, khuôn mặt sưng tấy bị vô số bàn tay vươn ra từ sau màn hình tát không ngừng. Vô số đôi giày nhãn hiệu nổi tiếng đá lên người con bé không chút lưu tình, giống như con bé là rác rưởi bẩn nhất trên thế giới vậy. Âm thanh trong video kia cũng ồn ào rất, xen lẫn tiếng cười và tiếng nhục mạ của nam nữ. Em gái tôi trong video giống như đã chết vậy. Tôi vui vẻ nhếch khóe miệng, xem tỉ mỉ hết video sáu phút ba mươi bảy giây này không sót chút nào.

Ba Mẹ Tôi

Ba Mẹ Tôi Ngày tôi được nhận nuôi, mọi người xung quanh đều thở dài với ba mẹ tôi: “Nuôi một đứa con gái bệnh tật thế này, sau này sớm muộn gì cũng là gánh nặng, chi bằng tự sinh một đứa còn hơn.” Về sau, ba mẹ tôi dọn vào biệt thự lớn tôi mua, lái chiếc xe sang tôi sắm. Mọi người lại lần lượt trầm trồ: “Hai người thật có phúc, con nuôi còn tốt hơn cả con ruột!”

Cơn Giông Tội Lỗi

Cơn Giông Tội Lỗi 11 giờ sáng, khi chồng tôi đang dần ngạt thở trong bồn tắm, tôi lại đang ngồi tám chuyện cùng mấy bà mẹ khác ở khu vực cầu trượt dưới khu nhà. Cầu trượt nằm ngay bên dưới cửa sổ phòng tắm nhà tôi, chỉ cách chừng năm sáu mét theo đường thẳng. Bình thường, tôi vẫn luôn về nhà lúc 11 giờ, nếu hôm đó cũng thế, có lẽ tôi đã kịp cứu anh ấy. Nhưng đúng hôm đó, mẹ của bé Hy Hy vừa mới mua một chiếc váy mới, nhiệt tình mời tụi tôi sang nhà cô ấy xem thử. 11 giờ 10, tôi dắt con gái về đến nhà thì chồng đã tắt thở từ lâu. Trong đám tang, tôi đau đớn tột cùng, mấy lần ngất xỉu. Ai nấy đều tỏ ra thương cảm, ai cũng xót xa. Mẹ chồng tôi là bà Lý Ngọc Anh cũng là hiệu trưởng trường tiểu học cũ của tôi, từ tận Tây Bắc lặn lội tới. Bà bước đến trước mặt tôi, trước ánh nhìn của biết bao người, gương mặt kiên nghị, từng chữ từng chữ rõ ràng: “Chính cô là người đã hại chet con trai tôi!”

Tiêu Gia Một Nhà Thân Thiết

Tiêu Gia Một Nhà Thân Thiết Hai ngày trước, mẹ chồng tôi lập một nhóm gia đình tên là “Tiêu gia một nhà thân thiết”. Trong nhóm có ba mẹ chồng, chồng tôi và ba chị gái của anh ấy. Lúc đầu, chồng tôi cũng thêm tôi vào nhóm, nhưng ngay sau đó mẹ chồng đã đá tôi ra. Tôi ngơ ngác hỏi chồng chuyện gì xảy ra, anh ấy ấp úng nói mẹ chỉ muốn gửi tin nhắn cho nhóm thôi nhưng lại nhầm tay, giờ nhóm đã giải tán rồi. Sau này tôi mới biết nhóm đó vẫn còn, chỉ có mỗi “người ngoài” như tôi là không có mặt. Rồi sau đó, mẹ chồng bị tai nạn xe, tôi lập tức bị kéo vào nhóm trong đêm. Chị cả: “@Em dâu, mẹ bị tiêu chảy ra quần rồi, mau tới đây!” Chị hai: “@Em dâu, viện phí chưa đóng, mau chuyển tiền đi!” Chị ba: “@Em dâu, một mình em sao chăm sóc nổi? Mẹ còn chưa có ai nấu cơm nữa. Ba mẹ em chẳng phải đã nghỉ hưu rồi sao? Bảo họ cùng tới giúp đi, dù sao cũng là người một nhà mà!” Tôi: “@Mọi người: Người một nhà? Thử gọi một tiếng mẹ nghe xem nào?” Chị cả: “?” Chị hai: Đầu cô bị vào nước à? Chị ba: “Đ.ệt!” Tiêu Bắc: “@Vợ, rút lại lời đó ngay!” Ba chồng: “Tố chất đâu?!!” Tôi: “Đã rời nhóm!”

Hóa Đơn Của Tình Thân

Hóa Đơn Của Tình Thân “Mẹ tôi quên đăng xuất WeChat trên iPad của tôi, Và ngay lúc này đang trò chuyện trong nhóm gia đình bốn người không có tôi.” Em trai: “Mẹ, tiền chuyển khoản giả vờ chia đều khi nào mẹ trả lại cho con? Con hết tiền mua vé máy bay về nhà rồi, hay là mẹ ứng trước cho con lần nữa nha?” Em gái: “Đúng đó mẹ, con cũng vừa trả tiền cọc nhà mới, 5000 tệ (~17.5tr) tiền du lịch Tết này thật sự khiến con kiệt quệ luôn, khi nào mẹ trả lại vậy?” Mẹ: “Hai đứa đúng là gấp gáp quá đấy. Chẳng phải đang đợi chị cả chuyển khoản sao? Từ trước đến giờ lần nào mẹ chẳng trả lại cho hai đứa? Mấy năm nay, ngoài việc trả lại tiền, mẹ còn chia đều tiền chị con gửi về cho hai đứa, thậm chí mẹ và ba tụi con còn phải bỏ thêm vào không ít đấy chứ.” Khi đọc được những dòng này, cả người tôi chết lặng. Tờ biên lai 300 vạn (~10 tỷ 543tr ) tiền bản quyền được tôi gấp thành cỏ bốn lá, cùng với món quà bất ngờ chuẩn bị cho gia đình, rơi xuống đất. Ngay sau đó, cha dượng tôi cũng lên tiếng: “Bà xã, ra xem con bé lớn sao rồi, về nhà hai ngày rồi mà chưa chịu chuyển khoản, đúng là chẳng ra gì!”

Mưu Cục Giang Gia

Mưu Cục Giang Gia A đệ Giang Ngọc si mê nữ nhi nhà nông. Ta khuyên can, nàng ta không thích hợp làm chủ mẫu Giang gia. Sau này, ta bị ch/ặ/t đ/ứt gân chân, bị l/ă/ng tr/ì trên pháp trường. Giang Ngọc ôm lấy nữ nhân kia, cười lạnh: “Khinh thường Doanh nhi, đây chính là kết cục ngươi đáng phải nhận.” Mở mắt ra lần nữa, Giang Ngọc đang nắm tay Tống Doanh nhi, vẻ mặt kiên định: “A tỷ, ta không phải nàng ấy không cưới.” Ta cười nhạt: “Giang gia và nàng ta, ngươi chỉ được chọn một.”  

Vạch Mặt Kẻ Dối Trá

Vạch Mặt Kẻ Dối Trá Cô học sinh nghèo được mẹ tôi tài trợ đã giả mạo thân phận của tôi ở trường. Ở cổng trường đông người qua lại, cô ta nhanh chóng bước lên xe trước tôi, và lớn tiếng gọi tôi, đủ để mọi người xung quanh nghe thấy: “Chiêu Chiêu, tôi biết chúng ta quan hệ tốt, tính toán mấy chuyện này lại làm tổn thương tình cảm.” “Nhưng, chúng ta không cùng đường, cô không thể lúc nào cũng đi nhờ xe của tôi được, cứ lợi dụng mối quan hệ mà để tài xế nhà tôi đưa cô về.” Lời vừa dứt, xung quanh ai nấy đều ném ánh mắt khinh bỉ về phía tôi. Nếu là trước đây, tôi chắc chắn sẽ đỏ mặt vì xấu hổ, không biết phải đối phó ra sao. Nhưng không may cho cô ta, tôi vừa tái sinh. Vì vậy, trước mặt mọi người, tôi không ngại kéo cô ta ra khỏi xe, leo lên xe, rồi phun một ngụm nước bọt vào mặt cô: “Cho cô sống mấy ngày yên ổn, cô thật sự không biết mình là ai rồi.” “Còn nói là tài xế nhà cô, cô thử gọi một tiếng xem, ông ấy dám trả lời không.”

Nguyệt Chiếu Cô Chiêu

Nguyệt Chiếu Cô Chiêu Mẹ ta là một nữ nhân xuyên không, đã cùng cha ta từ lúc nghèo khó đến lúc phú quý, chịu bao khổ cực. Thế nhưng, vào ngày cha ta được phục chức, ông lại mang thuốc cứu mạng của ta tặng cho nữ tử mà ông coi là bạch nguyệt quang. Mẹ ta ôm lấy ta, lúc ấy đang phát bệnh tim, nhưng không rơi một giọt nước mắt nào. Bà chỉ bình tĩnh hỏi ta: “Ba ngày nữa, con có muốn về nhà cùng ta không?” Ta ngơ ngác gật đầu, trong lòng có chút kinh ngạc: “Nhanh vậy sao?” Mẹ ta ngước nhìn trời, giọng nói càng thêm kiên định: “Đúng vậy, chỉ ba ngày nữa thôi.”

Căn Bệnh Của Chồng Tôi

Căn Bệnh Của Chồng Tôi Chồng tôi có một căn bệnh. Cứ ăn cơm là lại chê bai con trai. Con trai tôi sợ đến mức không dám ngồi vào bàn ăn, thậm chí còn bị viêm dạ dày. Tôi đã cãi nhau với anh ta vô số lần, nhưng anh ta vẫn nghĩ mình đúng: “Nếu mấy lời này còn chịu không nổi thì sau này ra xã hội làm sao mà tồn tại?!” Tôi không ngăn anh ta nữa, quay đầu đón bố tôi về ở cùng. Xét cho cùng, về vấn đề chê bai con cái, bố tôi có thể được coi là tổ sư gia rồi!