Tình Cảm Gia Đình
Cô Gái Nhỏ Khương Miên Mẹ tôi lúc sinh tôi vì khó sinh mà qua đời, anh trai hận tôi 20 năm. 18 tuổi khi tôi bị người ta xâm hại, anh cười nói, nếu tôi chết đi thì tốt. Vào ngày sinh nhật 24 tuổi, tôi leo lên ban công, anh lại khóc không thành tiếng cầu xin tôi, “Anh sai rồi, anh sai rồi mà…” Tiếng gió gào thét bên tai, tôi nhìn anh, cong môi mỉm cười: “Em sắp chết rồi, anh trai, anh có vui không?” Nghe nhạc tại đây
Bà Nội Của Tĩnh Tĩnh Bà nội đã một mình nuôi nấng tôi khôn lớn. Khi tôi thi đỗ vào trường 985, ba mẹ đột nhiên đến tranh giành quyền nuôi tôi. Họ không biết rằng, khi bà nội qua đời, trên người chỉ có vỏn vẹn 50 tệ được góp nhặt từ những đồng tiền lẻ. Bà dặn tôi mua thêm ít thịt để ăn. Bà mất trong căn nhà cũ, nơi không ai chăm sóc bà cho tới lúc cuối đời.
Chị Dâu Đỏng Đảnh Tôi nhắn tin cho anh trai ruột, nhưng bị chị dâu cảnh cáo. “Đừng có suốt ngày nhắn tin cho anh cô khi không có việc gì, anh ấy có việc phải làm, đừng làm phiền công việc của anh ấy, rảnh quá thì tự đi tìm bạn trai đi.” Tôi chụp màn hình trực tiếp và gửi vào nhóm gia đình, khiêu khích một cách châm biếm: 【Ai làm chị dâu con tức giận vậy? Sao lại nóng nảy thế. (Khóc hu hu)】
Bạn Thân Trọn Đời Bạn học tung tin đồn nhảm nói tôi được tuyển thẳng vào Thanh Hoa vì đã ngủ với hiệu trưởng. Ngay lúc đó, trước mặt tôi xuất hiện rất nhiều dòng bình luận: [Các cô gái giúp nhau nào, cứu tinh sẽ đến trong 5 giây nữa.] [Chị Ninh đã ghi âm lại rồi, chờ đợi cú phản đòn mạnh nhất!] [Chị đại Ninh Khê, mạch tình bạn này ngọt quá, cứu tôi với.] Tôi tự hỏi, chị Ninh là ai? Học sinh nghèo Ninh Khê bất ngờ giật lấy điện thoại của tôi và báo cảnh sát: “Chú cảnh sát, Tống Lam Lan bị hiệu trưởng chuốc thuốc và ngủ với cô ấy. Dù cô ấy không nhớ gì, nhưng ở đây có nhân chứng!” Cô ấy nháy mắt ra hiệu cho tôi, và tôi lập tức khóc lóc cầu xin những người tung tin: “Khi hiệu trưởng bị cảnh sát gọi đến, các cậu nhất định phải làm chứng trước mặt hiệu trưởng để minh oan cho tôi.” Bọn họ sợ đến đờ người, hận không thể quỳ xuống xin lỗi tôi. “Không không, chúng tôi không thấy gì cả, chúng tôi không phải nhân chứng.” Nhưng khi cảnh sát đến, học sinh nghèo lấy ra đoạn ghi âm bọn họ tung tin tôi ngủ với hiệu trưởng và khăng khăng: “Bọn họ chắc chắn đã nhìn thấy, chỉ là sợ hiệu trưởng trả thù nên không dám làm nhân chứng trước mặt hiệu trưởng.” Hiệu trưởng tức điên, yêu cầu cảnh sát điều tra rõ ràng để trả lại danh dự cho ông ấy. Cuối cùng, nguồn gốc tin đồn được phát hiện chính là học bá Từ Trường Thịnh – người có thành tích chỉ xếp sau tôi. Hiệu trưởng quyết định đuổi học cậu ta. Còn tôi và học sinh nghèo Ninh Khê trở thành bạn thân trọn đời.
Đồng An An Năm ta mười sáu tuổi, ta bị chủ mẫu độc ác bán đến nhà họ Triệu ở thôn Đào Thủy. Nghe nói nhà họ Triệu có ba nam nhân độc thân tràn đầy sức sống: Một người là nông dân chân lấm tay bùn, một người là mọt sách, một người là kẻ lêu lổng đầu đường xó chợ. Hơn nữa, hai em chồng của ta còn có sở thích nửa đêm nghe lén tẩu tẩu qua vách tường. Nhưng đến khi ta gả vào đó mới biết, thì ra gia đình mang tiếng xấu nhất này, lại đáng giá để ở lại.
Ánh Hoàng Hôn Rực Rỡ Tôi xuyên thành mẹ kế của nữ phụ độc ác, hệ thống yêu cầu tôi ngăn nữ phụ hắc hóa. Sau đó, tôi đã nuôi dưỡng nữ phụ độc ác trở thành một tiểu thiên sứ. Nhóm nhân vật chính lần lượt tìm đến: Nam chính với khuôn mặt ủy khuất: “Tại sao không thích tôi?” Nữ chính ôm cuốn “Ngũ Tam”: “Tan học đừng đi, hôm nay tôi kèm toán cho cậu.”
Tiểu Phúc Bảo Trên đường chạy nạn, cha mẹ nuôi đã bỏ rơi ta. Ta đi từng nhà hỏi, ai muốn nhận nuôi trẻ con không? Hỏi đến nhà thứ một trăm, một thư sinh nghèo đã cho ta nửa củ khoai lang. “Từ nay, con là Phúc Bảo, còn ta là cha của con.” Ta nhìn màu sắc vận khí trên đỉnh đầu của cha, “Cha đi về phía Bắc, tiền đồ vô lượng!”
Quỷ Dương Sát Chúng tôi ở ngôi làng có một từ đường tên là “Ngọc Từ”. Nghe đồn rằng các vị thần trong Ngọc Từ thích nhất là tiếng khóc của thiếu nữ. Nếu con gái nhà nào trong lễ cúng tế ở Ngọc Từ có thể khóc to nhất, thì gia đình đó sẽ sinh con trai trong lần mang thai tiếp theo. Không ngờ rằng năm nay người khóc to nhất lại là chị tôi. Nhưng khi chị trở về, cả nhà chúng tôi đều kinh hãi…
Muội Muội Của Ta Là Nữ Chính Ngược Văn Ta mang bệnh từ trong bụng mẹ, được chẩn đoán sống không quá tuổi cập kê, nhưng một lần rơi xuống nước đã khiến ta thức tỉnh. Ta mới biết được thì ra mình là ánh trăng sáng chết sớm trong tiểu thuyết ngược luyến tình thâm. Còn nữ chính của tiểu thuyết ngược luyến tình thâm lại là muội muội cùng cha khác mẹ của ta. Thuốc ta uống hằng ngày đều là cha mẹ dùng máu tim của nàng để nấu. Sau khi ta chết, cha mẹ bởi vì dung mạo của nàng giống ta nên trút giận đánh mắng nàng đủ điều. Thiếu niên thanh mai trúc mã của ta vì yêu ta nên đã cưỡng ép cưới nàng, nhưng sau khi thành thân lại ngày ngày hành hạ nàng. Cuối cùng nàng u uất mà chết. Sau khi chết, tất cả mọi người mới bắt đầu hối hận. Tỉnh dậy sau cơn sốt cao, ta nhìn thấy muội muội cùng cha khác mẹ của ta gầy trơ xương, nhưng vẫn lo lắng nhìn ta bên giường. Lòng ta mềm nhũn, nếu đời này ta có thể cứu được một người, thì cũng không uổng công ta đến thế gian này một chuyến.
Bạn Gái Của Con Trai Tôi Chồng tôi nhận được tiền thưởng cuối năm hàng trăm triệu tệ. Tôi đã lấy hơn một trăm nghìn tệ để làm đẹp. Đúng lúc đó, con trai tôi dẫn bạn gái về nhà chơi. Cô bạn gái vừa gặp tôi đã tức giận. Thậm chí còn không thèm ăn cơm, đập cửa bỏ đi. Con trai tôi dỗ dành mãi cũng không được. Bạn gái nó nói: “Mẹ anh quá phung phí, bà ấy đã tiêu hết tiền của em rồi.” Tôi sửng sốt, cười và vỗ vai con trai: “Con đừng lo, bạn gái chỉ là bạn gái thôi, còn cách xa việc trở thành con dâu lắm!”
Danh Sách Của Con Gái Cũ Kỳ thi đại học kết thúc, con gái đưa cho tôi một “danh sách báo đáp”: “Vất vả ba năm rồi, đây là những gì con xứng đáng được hưởng!” Tôi nhìn vào, một chiếc điện thoại 8 nghìn tệ, một chiếc máy tính 20 nghìn tệ và 10 nghìn tệ năm tiền mặt tự do chi tiêu. Những thứ đó cũng tạm chấp nhận được, điều vô lý là trong danh sách lại có một chiếc túi xách Chanel trị giá 38 nghìn tệ! Về việc này, con gái tôi thản nhiên nói: “Bạn trai con là một phú nhị đại, không mang túi xách xịn thì làm sao con giữ được vị trí chính chủ?” Sau khi tôi từ chối, con gái tôi đột nhiên cười lạnh nói: “Vừa già vừa keo kiệt, chẳng trách bố con phải tìm phụ nữ bên ngoài!”
Chiếu Tuế Mẹ luôn lấy ta ra để phụ trợ biểu tỷ. Lúc ta còn nhỏ không biết chữ, bà lại nhất quyết bắt ta và biểu tỷ cùng làm thơ. Sau đó, lại chế nhạo ta trước mặt mọi người: “Chẳng có chút tài năng nào, sao xứng làm tiểu thư khuê các?” Đến khi ta đỗ đầu trong kỳ thi nữ học, người khác đến chúc mừng, bà lại hừ lạnh. “Biết đọc sách có ích gì, nha đầu này tính tình nóng nảy, phẩm hạnh lại kém. Không giống như biểu tỷ của nó, dung mạo xinh đẹp, tính tình nhu thuận, lấy thê tử thì phải lấy người như vậy.” Chuyện này truyền đến tai thái hậu, bà vốn định chọn ta làm nhiếp chính vương phi, nghe xong liền muốn đổi thành biểu tỷ. Ta trong lòng buồn bã, mẹ lại cười toe toét: “Mẹ làm vậy là vì tốt cho con. Trong cung hiểm ác, một cô nương bình thường như con gả vào đó chắc chắn sẽ bị người ta khinh thường. Nỗi khổ này, cứ để biểu tỷ của con chịu đi.” Ai ngờ nhiếp chính vương vẫn cầu hôn ta. Mẹ biết được, đột nhiên tổ chức một bữa tiệc hoa sen linh đình. Giữa chừng tiệc, bà lại cố tình đẩy ta xuống nước, rồi kêu to cầu cứu, dẫn dụ mọi người đến xem. Ta bị người ta nhìn thấy bộ dạng ướt sũng chìm trong nước, bà liền khóc lớn nói ta đã mất đi sự trong sạch, làm cho chuyện này trở nên rùm beng. Vì vậy, biểu tỷ trở thành nhiếp chính vương phi, còn ta thì bị đưa vào đạo quán thanh tu. Đạo quán âm u lạnh lẽo, ta vào đó không lâu thì mắc bệnh nằm liệt giường rồi qua đời. Trước khi chết ta mới biết được, hóa ra biểu tỷ lại là con của mẹ và cữu cữu tư thông mà sinh ra. Mở mắt ra lần nữa, ta đã trở về thời điểm trước khi bị ngã xuống nước.
Tư Nguyên Ngày thứ ba sau khi được chẩn đoán mắc bệnh ung thư dạ dày, tôi đã chọn một ngôi mộ cho mình. Nghe nói phong thủy của nó rất tốt, có thể phù hộ cho tôi kiếp sau không còn là một đứa con ruột bị ghét bỏ nữa. Không bị người khác cướp mất cha mẹ, cướp mất anh trai, cướp mất mọi thứ. Không còn… Không được ai yêu thương. Tôi đốt hết ảnh chụp, quần áo, xóa sạch mọi dấu vết cho thấy tôi từng tồn tại. Rồi sau đó tôi cắt cổ tay, nằm vào bồn tắm lẳng lặng chờ chết. Nhưng ai ngờ đột nhiên trung tâm nghĩa trang lại gọi điện thoại cho tôi: “Cô Lục, thành thật xin lỗi. Vì hai người môi giới giới thiệu trùng nên ngôi mộ này cũng được bán cho một vị khách khác mất rồi. Cô… Có tiện nhường mộ không?”
Chuyện Xưa Của Yểu Yểu Ngày tôi đến tiệm chụp ảnh để chụp di ảnh. Thời Dã dẫn bạn gái mới tới chụp ảnh đính hôn, cô bạn gái lại muốn nhiếp ảnh gia của tôi. Tôi thẳng thừng từ chối. Thời Dã nói tôi vẫn độc ác như trước, chẳng thay đổi chút nào. Đến hôm lấy ảnh, Thời Dã nhìn thấy di ảnh đen trắng của tôi. Trong ảnh, tôi cười sáng bừng, rạng rỡ. Anh ta phát điên rồi.
Diều Giấy Cũ Tôi đã trọng sinh rồi. Năm 2001. Mẹ vẫn còn sống. Ba vẫn chưa trở nên u uất, lặng lẽ. Chiếc răng sâu của tôi vẫn còn đau. Chú chó hoang A Mao ở góc phố vẫn còn giành giật khúc xương. Cô bạn thân đi vệ sinh cùng – Mỹ Mỹ bất ngờ đưa que kem ra trước mặt tôi: “Ăn nhanh đi, ăn xong còn nhảy dây.” Sau giờ tan học, quanh dãy nhà cấp bốn vẫn là đám bạn nghịch ngợm chơi đùa cùng nhau, chưa ai rời xa. Tuổi thanh xuân mà tôi đã mãi mãi đánh mất… Đã quay trở về. Ai đó đẩy tôi một cái, tiếng của bạn cùng bàn vang bên tai, ngân nga như một câu hát tuổi thơ: “Này, cậu nói xem, lớn lên sẽ như thế nào nhỉ?”
Ăn Tết Ở Nhà Ai Trước khi cưới, tôi và chồng đã thống nhất, mỗi năm ăn Tết sẽ dành cho một bên gia đình. Nhưng đến năm thứ hai, anh ta đã đổi ý: “Tết nhất mà vợ không về nhà, bố mẹ tôi biết giấu mặt vào đâu?” Anh ta chắc chắn rằng vào sát Tết, tôi không thể mua được vé tàu về, lại còn nghĩ tôi không có bằng lái, ngay cả chiếc xe cưới của mình cũng không tự lái nổi. Nhưng sai lầm lớn nhất của anh ta là cho rằng tôi là một người phụ nữ cô đơn, không chỗ dựa, không thể phản kháng. Cho đến khi tôi đập vỡ căn nhà tân hôn, bế con lên chiếc xe do bố tôi chuẩn bị, có lẽ lúc đó anh ta mới hiểu thế nào là sự kiên định của con gái một.
Bé Con Của Mẹ Trong show thực tế với trẻ em, cô bé năm tuổi nhặt được tấm ảnh của vợ quá cố của nam diễn viên nổi tiếng, nhưng không chịu trả lại cho anh ta. Cô bé chỉ vào bức ảnh và hỏi: “Chú có biết người này không?” “Cô ấy là người yêu đã mất của chú.” Anh ta đỏ hoe mắt, gần như van xin: “Cháu trả lại bức ảnh cho chú được không?” Ống kính phóng to, tôi nhìn thấy chính mình trong bức ảnh. Khi đó tôi hai mươi tuổi, yêu Châu Lương Tích nhất. Cô gái nhỏ rất tức giận, hung hăng mắng Châu Lương Tích: “Chú đang cố tình bịa đặt phải không?” “Người trong ảnh là mẹ cháu, bà ấy không hề chết.” Châu Lương Tích sững người, “Cháu nói gì, cô ấy là mẹ cháu?”
Xin Đừng Đổ Lỗi Lên Một Đứa Trẻ Ngày kết hôn, mẹ tôi đưa cho tôi một ly nước, tôi uống xong thì đau bụng dữ dội. Khi tôi từ nhà vệ sinh đi ra, em gái sinh đôi đã thay tôi kết hôn. Mẹ tôi: “Em gái con khổ quá, chỉ có gả vào nhà giàu mới có tiền chữa bệnh.” Tôi hết sức ấm ức đòi 500 ngàn nhân dân tệ, cắt đứt quan hệ với gia đình. Trong lòng lại cực kỳ hào hứng, bởi vì người đàn ông đó không cưới tôi vì tình yêu. Sắp tới Mê Truyện có kết hợp với Lazada/Shopee tung ra một loạt các mã giảm giá cực sâu, các mã giảm giá 30k, 60k, 100k. Mấy bà join nhóm dưới đây để nhận mã nhanh nhất nhen😘
Con Đường Máu Sau khi tổ phụ bại trận, ông đã dẫn theo cha và các bá phụ bỏ chạy, chỉ để lại nữ quyến chúng ta chờ chết. Nhìn cảnh tôn tức trong viện đói khát gần kề cái chết, tổ mẫu đã treo đèn lồng đỏ lên cửa, bắt đầu hành nghề kỹ nữ. Đêm ấy, rất nhiều nam nhân tiến vào trong viện, mẹ và các thẩm nương tiếp đón họ vào phòng. Ngày hôm sau, cuối cùng chúng ta cũng có cơm ăn. Sau đó, tổ phụ dẫn theo cha và các bá phụ quay về. Có người đến báo tin rằng sáng mai họ sẽ tới, bảo chúng ta nhanh chóng trốn đi. Tổ mẫu hỏi: “Có muốn trốn không?” Mọi người đều đáp: “Không trốn.”
Chủ Nhà Nữ Quỷ Ta bị một tờ hưu thư đuổi ra khỏi nhà. Sau đó, ta dắt theo hai đứa con, một lớn một nhỏ, dọn vào sống trong căn nhà ma ám. Chúng ta sống nương tựa vào nhau và trở thành tỷ muội với một nữ quỷ. Nhưng cuối cùng, chính tay ta đã khiến quỷ muội hồn phi phách tán.