Trang chủ Thể loại Chữa Lành

Chữa Lành

Nhặt Nam Nhân

Ta nhặt được ba người nam nhân. Một là yêu quái, một là ma đầu, một là thần tiên. Cả ba người bọn hắn đều bị thương nặng, nằm rải rác trên cùng một ngọn núi ở chân núi, lưng chừng núi và đỉnh núi. Ta đánh xe bò lên núi đốn củi, nhặt từ chân núi lên đỉnh núi, xe đã đầy. Được rồi, về nhà thôi.

Hai Tỷ Muội

Hai Tỷ Muội Ta là thiên kim giả của Tướng phủ, còn thiên kim thật lại là một nữ tử câm điếc. Mọi người đều bảo vệ ta, chỉ vì ta có nhan sắc tuyệt trần, sớm đã là quý nữ số một kinh thành. Nhưng ta nhớ lại, kiếp trước tiểu nữ tử câm điếc này đã vì cứu ta mà chết. Người đời cười nhạo nhị tiểu thư Tướng phủ không hiểu lễ nghĩa, tính tình kỳ quái, ngấm ngầm ức hiếp nàng. Ta chống gậy đánh từng người một. “Nhỏ câm điếc, sau này tỷ tỷ sẽ đích thân dạy muội cầm kỳ thi họa. Muội thích thứ nào?” Thôi Chi Ý ngẩng đầu từ trong vũng bùn lên, đôi tay bắt sâu run rẩy.

Chiêu Hồn

Chiêu Hồn A Lâm lại đưa cho cô một tách trà nóng an thần, nhẹ nhàng nói: “Nghe chị miêu tả mấy ngày qua, anh rể yêu chị như thế, nhất định sẽ không nỡ rời xa chị đâu.” “Chiêu hồn” cung cấp đồ vật của người thân, bạn có thể thực hiện nghi thức gọi hồn để dẫn lối họ trở về nhà. Nhưng ngay khi tôi hoàn thành nghi thức này và trở về, chuyện kỳ lạ đã xảy ra…

Tiết Nữ Đường

Tiết Nữ Đường Khi đám thổ phỉ đi qua, đám nam nhân trong nhà đã bỏ chạy không còn bóng dáng. Đám nữ nhân chân nhỏ không thể chạy kịp, bị bỏ lại chờ chết. Trước lúc đi, cha đưa cho mẹ một con dao. “Nếu nàng mà bị làm nhục, hãy dùng con dao này để tự kết liễu.” “Chờ khi ta trở về, sẽ nghênh nàng vào tiết nữ đường.” Sau khi cha rời đi, mẹ đập nát bài vị trong tiết nữ đường, thay vào đó là dựng vài chiếc giường gỗ. Bà dẫn theo các tẩu tẩu, bắt đầu làm ăn với đám thổ phỉ. Đêm hôm ấy, tất cả nữ nhân đều sống không bằng chết. Nhưng tất cả đều sống sót. Sau này, khi cha trở về, ông hỏi mẹ muốn chết như thế nào. Mẹ đặt con dao xuống, cầm lấy hỏa súng, chĩa thẳng vào đầu ông.

Tôi Quản Đầu Thai

Tôi Quản Đầu Thai Tôi, nhân viên vàng của phòng đầu thai ở địa phủ, hôm nay bị một linh hồn mới có điểm công đức cao ngất ngưởng chọc cho tức cười. Người ta làm việc 996, tích lũy công đức để tranh vé đầu thai sang châu Phi, vậy mà anh ta, đối diện với ba lựa chọn đầu thai cực phẩm: con trai độc nhất của tỷ phú, thần tượng hàng đầu, gấu trúc quốc bảo, vẫn dửng dưng như không. Tôi chỉ vào sổ công đức ghi hàng tỷ điểm, tức đến nghiến răng: “Nhiều điểm thế này, anh muốn làm gì!” Anh ta cười ngại ngùng: “Dùng cái này đổi lấy việc em làm vợ anh, đủ không?”

Thiên Kim Thật Dắt Tôi Đi Thi Đại Học

Thiên Kim Thật Dắt Tôi Đi Thi Đại Học Ba tháng trước kỳ thi đại học, “thiên kim thật” của nhà họ Giang trở về. Lúc đó tôi mới biết, hóa ra mình chỉ là “thiên kim giả” kẻ đã sống nhờ danh nghĩa của người khác bao năm trời. Đã là thiên kim giả thì cũng nên biết thân biết phận. Vì thế, ngay ngày thiên kim thật trở về, tôi chuẩn bị lặng lẽ rút lui, không làm phiền họ đoàn tụ gia đình. Không ngờ vừa vào cửa, thiên kim thật Giang Nhuyễn, liền lao thẳng về phía tôi. Tôi cảnh giác cao độ, nhìn cô ấy lục lục trong cặp sách. Báo động đỏ bật lên trong đầu: Khoan đã! Cô ta chẳng lẽ vì tôi cướp mất cha mẹ của cô ta, nên định liều mình với tôi luôn hả?! Kết quả… Cô ấy lấy ra vài tờ đề thi. “Làm đi, thời gian không còn nhiều. Làm bài kiểm tra toán đầu vào trước, dựa vào kết quả sẽ lên kế hoạch học bù phù hợp.” Hả? Ủa rồi… cái quái gì đang diễn ra vậy? Đây là kiểu báo thù mới à? …

Ta Tự Tới Non Cao

Ta Tự Tới Non Cao Phu nhân gả cho ta khi vừa tròn mười bảy tuổi. Đêm tân hôn, nàng tò mò ngồi xổm bên cạnh xe lăn của ta, kinh ngạc không thôi: “Ám tiễn này của chàng làm sao có thể giấu trong tay cầm?” “Sao trên tay chàng lại có nhiều vết sẹo như vậy?” “Chân chàng thật sự đã phế rồi? Nửa thân dưới còn phản ứng không? Có thể làm chuyện kia không?” “…” Nàng ríu rít không ngừng, phá vỡ sự lạnh lẽo bao trùm khắp phủ Tướng quân. Cũng đánh thức một linh hồn đã sớm trở nên tê dại.

Chuyện Tôi và Hồn Ma Sống Chung Nhà

Tôi là một kẻ nghèo rớt mồng tơi, muốn thuê một căn nhà rẻ nhất có thể. Người môi giới nhiệt tình giới thiệu: “Chung cư giảm 10%, nhà không thang máy giảm 20%, nhà cũ giảm 50%, nhà ma giảm 70%, nhà có người chết thảm giảm 90%.” Tôi gật đầu lia lịa, vội hỏi: “Có căn chung cư cũ, không thang máy, chủ nhà chết thảm không?” Tôi chuyển nhà thành công, tiền thuê mỗi tháng là ba nghìn tệ. Số tiền này là do người môi giới *trả thêm* cho tôi. Đêm đầu tiên chuyển đến, vòi nước trong nhà tắm tự nhiên chảy ào ào. Đèn trong phòng ngủ chập chờn liên tục. Tôi không chịu nổi, bật dậy quát lớn vào bóng đen lén lút trong phòng: “Tiền điện một tệ hai một số!” “Tiền nước năm tệ rưỡi một khối!” “Tiền này mày trả hả?”

Thiên Kim Bá Đạo

Tôi là con gái ruột bị thất lạc của gia đình tỷ phú. Khi bố mẹ đẻ tìm thấy tôi, tôi đang mắng một lũ tóc vàng té tát vì không giải được bài toán khó. Trong lúc bố mẹ còn đang lúng túng, tôi bỗng thấy những dòng bình luận lơ lửng giữa không trung: 【Ôi, ác nữ phụ sắp bị đưa về nhà rồi, lại tranh giành tình cảm với nữ chính giả mạo.】 【Ác nữ phụ hung dữ thật đấy, nghe nói vì tiền còn đánh quyền anh chui nữa, nữ chính từ nhỏ đã yếu ớt, làm sao đấu lại được?】 【Cố lên, đợi khi nữ chính thi đại học đạt 630 điểm, tỷ phú sẽ phải nể phục, lúc đó cuộc đời được cưng chiều của cô ấy mới thực sự bắt đầu!】 Mặt tôi giật liên hồi, cuối cùng không nhịn được, đẩy nhẹ cặp vợ chồng tỷ phú sang một bên, nghiêm túc hỏi cô con gái nuôi đang tỏ vẻ áy náy: “Muốn khỏe như trâu và thi đậu Thanh Bắc không? Chỉ 3999 tệ, tôi nhận đơn này!” Yếu ớt? Thi đại học 630 điểm? Một đứa vừa học giỏi vừa đ//ánh nhau giỏi như tôi, không thể chấp nhận có kẻ yếu đuối như vậy xung quanh!

Cô Gái Nhỏ Bạch Tuyết

Cô Gái Nhỏ Bạch Tuyết Cô bé miền núi tôi tài trợ mang theo một giỏ mì kiều mạch đến để cảm ơn. Vừa định mở cửa, trước mắt tôi bỗng xuất hiện một hàng bình luận: 【Đại tiểu thư đừng để cô ấy vào, vị hôn phu của cô sẽ yêu cô ấy từ cái nhìn đầu tiên đấy!】 【Anh ta sẽ ép cô hủy hôn, khiến cô phải rời xa quê hương, mãi đến bảy năm sau mới hối hận.】 Bàn tay đang lơ lửng giữa không trung của tôi chợt khựng lại.

Con Dâu Tôi Là Người Cổ Đại

Con Dâu Tôi Là Người Cổ Đại Con trai tôi đột nhiên kết hôn chớp nhoáng, dắt về một cô con dâu từng ly hôn, lại còn dắt theo cả con riêng.Tôi bảo cô ta nấu cơm, thì bữa nào cũng chỉ toàn đồ luộc, khiến tôi đói đến nỗi nửa đêm không ngủ nổi.Bảo cô ta giặt đồ, thì quần áo tôi bị giặt đến biến dạng, tôi đau lòng đến mức không thốt nên lời.Bảo cô ta đổ rác, thì cô ta nhặt rác về… may thành quần áo cho tôi mặc, mà còn may cũng đẹp lắm mới ghê chứ.Bề ngoài nhìn yếu đuối, nhưng lại vung dao chặt củi không hề tốn sức, làm thịt gà không chớp mắt, thậm chí đi làm đồng còn xung phong gánh phân.Khiến tôi mỗi ngày đều không ngừng thầm nghĩ:Con dâu này… rốt cuộc là có lai lịch gì vậy trời!?

Cuộc Đời Tôi Không Do Anh Quyết Định

Cuộc Đời Tôi Không Do Anh Quyết Định Ai mà ngờ được, tôi có thể sống lại, trở về một tuần trước cái đêm Tăng Dịch Thành tỏ tình với mối tình đầu của anh ta. Còn vào cái đêm họ tái hợp, yêu đương mặn nồng, tôi lại ch/ế/t trên bàn phẫu thuật lạnh lẽo.

1 - Nhất Mộng Như Sơ

Nhất Mộng Như Sơ Nhà ta rất nghèo, trong nhà chỉ có ba mẫu đất khô, cha ta chăm sóc ba mẫu đất ấy như chăm sóc tổ tiên. Nhưng dù có chăm sóc tốt đến đâu, mỗi năm sản lượng thu hoạch cũng không đủ để mười người trong nhà ta ăn no. Tổ phụ tổ mẫu ta đã già, ba thúc thúc dù đã lớn tuổi vẫn còn lông bông, mỗi ngày đi từ đầu làng đến cuối làng, chỉ biết nói chuyện phiếm rồi gãi chân, đúng là những kẻ lười biếng thực thụ. A di và ta cùng tuổi, là bảo bối của tổ phụ tổ mẫu. Năm đó tuyết lớn, nhà đã hết lương thực mấy ngày, nhìn cả nhà sắp chet đói, cha ta đi làm thuê ở kinh thành, trong làng có người đến mua người, họ cho ta bốn lượng bạc, ta đã tự bán mình.

Có Phúc Lấy Được Dâu Tài

Có Phúc Lấy Được Dâu Tài Ca ca ta dùng tiền bán đất của gia đình dành dụm để huynh ấy đi học, mua về một tẩu tẩu yếu ớt. Nàng ấy ăn cháo thì bị nôn ra máu, mặc quần áo vải thô thì cánh tay nổi mẩn đỏ. Người trong làng đều nói nhà ta cưới phải một kẻ vô dụng. Nhưng sau này, nàng ấy buôn bán kiếm được nhiều tiền, còn lén nấu canh ba ba bổ dưỡng cho ca ca ta uống. Nàng ấy là tẩu tẩu tốt nhất trên thế gian này.

Quán Trọ Nhân Sinh

Quán Trọ Nhân Sinh Mưa bão như muốn nuốt chửng cả thế gian. Giữa con đường ven biển mịt mù, chiếc xe tải cũ kỹ của Lưu Vĩ bất lực sa lầy trong vũng bùn đen đặc. Cơn bão đến dữ dội, cuốn phăng mọi thứ, giống như cách số phận đã từng quét qua đời anh, để lại những vết sẹo khó phai mờ. Không còn đường lui, cũng chẳng có lối đi, anh thấy mình đứng trước một quán trọ nhỏ. Ánh đèn le lói qua màn mưa như lời mời gọi đầy ngờ vực. Trong đêm bão tố ấy, anh bước qua cánh cửa gỗ xập xệ, không hề biết rằng, phía sau những bức tường cũ kỹ ấy, định mệnh đang chờ đợi.

Quả Ngọt

Quả Ngọt  Lần đầu tiên khi bố nuôi gặp tôi, tôi đang ăn một bát cơm thiu. Những con ruồi đói bụng tranh giành thức ăn với tôi, tôi không rảnh tay để xua đuổi chúng. Sau đó, ông ấy đưa tôi về nhà. Ông tổ chức tiệc sinh nhật bảy tuổi cho tôi. Ông nói: “Tiểu Giác, hôm nay là ngày tái sinh của con, từ nay mỗi năm vào ngày này sẽ là sinh nhật của con.” Mọi người đều mỉm cười với tôi. Chỉ có mẹ nuôi, sau khi bữa tiệc kết thúc, bà nổi giận: “Nó là con riêng của anh, đúng không?”

Kim Chi Ngọc Diệp

Kim Chi Ngọc Diệp Cha ta vì cố sủng, quyết định đưa một cô con gái vào cung. Nhưng các tỷ tỷ đều không muốn vào cung, khóc trời khóc đất. Ta yếu ớt giơ tay: “Cha, con muốn vào cung.” Thế là, năm bảy tuổi, ta ngồi trên một chiếc kiệu nhỏ, được đưa vào cung.

Nàng Là Ánh Sáng

Nàng Là Ánh Sáng Trúc mã của ta từ chốn sa trường trở về, theo sau là một nữ tử. Ta thoáng liếc mắt ra hiệu cho ám vệ: “Diệt trừ ả ngay.” Kết cục, đêm đó tin dữ truyền đến, trúc mã của ta đột ngột qua đời.

Em Thích Anh Nhất Thế Giới Này

Em Thích Anh Nhất Thế Giới Này Trúc mã chê tôi dính người. Sau đó để người mắc bệnh đói cảm giác (*) là tôi ở lại trong phòng học. (*) hay còn gọi là touch starvation/skin hunger: một căn bệnh tâm lý, có thể liên quan đến sự thiếu an toàn. Trạng thái được mô tả bởi hội chứng đói da thường đề cập đến trạng thái một cá nhân rất mong muốn được chạm vào, tiếp xúc da với người khác và mong muốn được chạm vào. Để làm dịu căn bệnh, tôi nắm lấy cổ tay bạn cùng bàn u ám sợ xã hội của mình, khó khăn nói: “Xin cậu… để mình nắm một chút.” Hai tay anh đỏ bừng nhưng vẫn mặc cho tôi đụng chạm. Sau này trúc mã đỏ mắt chặn tôi lại chất vấn: “Tại sao một tháng này cậu không đến tìm tôi?” Tôi nhìn về phía bạn cùng bàn đang ngoan ngoãn chờ mình, giọng nói hoang mang: “Tôi có bạn trai rồi, tìm cậu làm gì chứ?” Trúc mã lập tức phát điên.

Dư Tuế Thượng Phùng Xuân

Dư Tuế Thượng Phùng Xuân Ta là một đứa ngốc, bị cha mẹ bán đổi gạo muối. Ngày đầu tiên ta đến phủ Ngu Quốc Công, chó của phủ Quốc Công đã sinh. Ngày hôm sau, con ngựa của Phủ Quốc Công mang thai. Ngày thứ ba, đại thiếu phu nhân Quốc Công phủ có hỉ. Quốc công phu nhân kéo tay ta, gọi thẳng ta là con gái ruột mà bà nhờ vả sinh ra trong bụng người khác. Ngày thứ hai sau khi nhận phu thê Quốc công làm phụ mẫu, trong cung lại có người tới đón ta.