Chữa Lành
Hóa Thân Của Nữ Nhân Thiên Đế hóa thân thành nữ nhân, hạ phàm lịch kiếp. Ta dùng thủy kính truyền hình ảnh ở nhân gian. Chúng tiên cùng ta đánh cược, chỉ cần Thiên Đế có thể thuận lợi trở về, ta liền đem thần lực phân cho bọn họ. Không chút do dự, ta đồng ý. Bởi vì bọn họ căn bản không hiểu, nữ nhân ở nhân gian muốn bình an thuận lợi, thật sự không dễ dàng. Thiên Đế sẽ không bao giờ trở lại.
Thiên Kim Huyền Môn Biết Bắt Ma Tôi lớn lên trong một đạo quán đổ nát đến năm 18 tuổi, cuối cùng thì cũng được người cha giàu có tìm thấy. Vào ngày tôi trở về nhà, cô em kế làm ra vẻ bí ẩn thì thầm vào tai tôi: “Chị à, chị có tin là trên đời này có ma không?” Tôi khẽ mỉm cười rồi vẫy tay về phía ba con quỷ nhỏ đang đứng sau lưng mình, nói: “Mấy đứa, theo chị về nhà ăn ngon mặc đẹp nào!” Muốn cướp đi tài sản kếch xù mà mẹ tôi để lại cho tôi à? Nằm mơ đi!
Mẹ Đây, Con Yêu! Tôi là nữ nghệ sĩ nổi tiếng trên mạng. Tôi đã nhảy sông vì bị bôi nhọ đến mức trầm cảm. Sau khi tỉnh lại, trong đầu tôi có thêm một giọng nói: “Ngoan nào, không phải sợ! Đừng khóc, con yêu!” Đêm đó, tôi lại nổi tiếng vì một bài hát cũ của thập niên 80. Trong chương trình giải trí làm ruộng, một mình tôi có thể trồng một mẫu đất, lúc xào rau, tay chân tôi nhanh nhẹn nấu ra năm món mặn, một món canh. Bằng cả lòng tốt và sức mạnh, tôi đã khiến tất cả đồng đội của mình phải nghe lời. Sau khi chương trình kết thúc, đồng đội ôm tôi khóc ròng: “Mẹ ơi, mẹ là người mẹ duy nhất của con!” Đề tài #Mạnh Nhiễm, mẹ ở đây# một lần nữa lên đỉnh tìm kiếm nóng. Toàn mạng đều sốc. [Mạnh Nhiễm bị ma ám, phải không?] Đúng là bị ma ám. Mẹ tôi đến rồi! Sắp tới mê truyện có kết hợp với lazada tung ra một loạt mã giảm giá, các mã 30/150k 60/300k 100/150k, ai là tín đồ săn sale của Lazada, shopee thì join nhóm dưới đây để nhận mã nhanh nhất nhe😘
Duy Nguyện Chiêu Chiêu Khi ta mười tuổi, mẹ sinh ra đệ đệ. Tổ mẫu đã bán ta cho một kẻ buôn người với giá mười lạng bạc. Ta bị đưa đến trước mặt một nam nhân trông yếu ớt và lạnh lùng. Khi thấy ta, hắn nổi cơn giận dữ. Ta rụt rè cúi đầu xuống, hắn nhìn ta rồi thở dài và nói: “Thôi được, trước mắt cứ ở lại trong phủ đi.” Sau đó, cha mẹ đến tìm ta. Hắn lạnh lùng đưa tay đẩy ta ra phía sau lưng và nói: “Phủ Minh Vương chỉ có một Minh An Quận chúa, còn về con gái của hai người, ta không biết.”
Tường Đóng Kín Ta là một quả phụ thủ tiết trước khi cưới.Tông tộc lấy gạch đá trát kín cửa sổ, chỉ chừa lại một ô nhỏ để đưa cơm.Bọn họ muốn ta cô độc mà chết ở đây, rồi dựng lên một tấm biển trinh tiết.Nhưng ta muốn sống.Ta phải thoát ra ngoài.
Tam Sinh Hữu Hạnh Từng là công tử quý tộc chốn kinh thành, khi Tống Uẩn rơi vào cảnh khốn cùng, ta đã bán hết gia sản để cứu hắn ra, rồi ép hắn lấy thân báo đáp. Ta biết hắn hận ta, nhưng ta chẳng bận tâm. Cho đến khi ta mang thai, Tống gia được minh oan, Tống Uẩn lại được phục chức. Ta biết hắn sớm muộn gì cũng rời đi, và ta không cách nào giữ hắn lại. Quả nhiên, hắn lặng lẽ rời đi, không để lại nửa lời từ biệt. Ta vuốt ve cái bụng đã lớn của mình, buồn bã vài ngày, sau đó bắt đầu tính toán tìm cha mới cho đứa trẻ trong bụng. “Lưu tú tài sát vách không tệ, từng lén nhét cho ta mấy bài thơ tình. Lý đại phụ ở phố sau cũng khá tốt, mỗi lần bắt mạch đều đỏ mặt ngượng ngùng. Còn nữa, Hà công tử trong ngõ, sớm đã nói không cưới ai ngoài ta…”
Mái Hiên Đen Phủ Tuyết Ta và di nương cùng ngày sinh nở. Ma ma của di nương lén lút tráo đổi con gái ta. Ta giả vờ không hay biết, rồi lặng lẽ đổi lại. Ta dạy nữ nhi cách quản lý gia đình, giữ nếp đoan trang độc lập; di nương thì dạy con gái ca hát, nhảy múa, học những trò lẳng lơ mị hoặc. Ta luôn nghĩ rằng mình đối với nữ nhi là hết lòng hết dạ, chắc chắn nó sẽ hiểu được tấm chân tình của ta dành cho nó. Nhưng đến khi con gái di nương trở thành trắc phi của Thái tử, nó bỗng nhiên phát điên, đẩy ta xuống hồ nước cho đến chết. “Ta chịu khổ nhiều như vậy, cuối cùng vẫn không sống sung sướng bằng muội muội. “Ta hận người! Nếu di nương là mẹ ruột của ta thì tốt biết bao!” Khi sống lại lần nữa, ta bắt gặp ma ma đang lén lút đổi đứa trẻ vừa mới chào đời. Lần này, ta nhắm mắt, giả vờ không biết. Ngươi đã muốn có người mẹ như thế, vậy thì ta sẽ để ngươi được như ý nguyện.
Đóa Hoa Đẹp Nhất Vì muốn chữa bệnh cho đệ đệ, cha lấy năm lượng bạc đem bán ta cho đồ tể làm kế thất. Gả vào mới biết, hắn còn có một đôi nhi nữ. Người ta thường nói, kế mẫu khó làm, ta tính trời vừa sáng liền bỏ trốn. Nào ngờ, đồ tể lại chết trong đêm mưa ấy. Cha đến đón ta về nhà, ta nhìn hai cặp mắt trong veo kia, cắn răng, chốt cửa, nhốt cha bên ngoài.
Trời Sinh Mệnh Nha Hoàn Trong nạn đói, ta cùng tỷ tỷ phát tài từ của cải của người chết, thu được một cặp tín vật của chủ tớ đã qua đời. Khi gia phó của Tướng phủ tìm tới, họ hỏi chúng ta ai là tiểu thư. Tỷ tỷ trước ta một bước nhận thân phận tiểu thư, ta chỉ có thể ấm ức làm nha hoàn. Tỷ tỷ thấy ta không vui, liền vỗ mạnh vào sau đầu ta. “Đồ ngốc, nói chẳng ra đâu vào đâu còn kéo ta cùng đi tìm chết, còn dám trưng bộ mặt khó chịu ra với ta?” Ta ngốc nghếch cười ngây ngô, ai bảo ta trời sinh đần độn, đầu óc không xoay chuyển nhanh như tỷ tỷ chứ…
Ngã Tâm Ương Ương Sau khi Tạ Lâm An thi đỗ trạng nguyên, việc đầu tiên hắn làm chính là từ hôn với ta. Lúc ấy, ta còn đang cầm chén canh giải rượu vừa mới nấu cho hắn, nghe vậy liền ngẩn ngơ một lúc lâu, đến mức vành chén in lên tay ta một vệt hằn rõ. Đến khi hắn nhíu mày khẽ gọi: “A Ương?” Tiếng gọi của hắn kéo ta về thực tại, ta đặt chén canh xuống bàn, khẽ nói một tiếng: “Được.” Hai năm sau ta rời kinh, đến khi trở về gặp lại hắn, ta chỉ cung kính gọi một tiếng “biểu ca”, sau đó bước đến phía sau hắn, nắm lấy tai của chàng thiếu niên tướng quân vừa trở về từ biên cương: “Bạc Ký An! Đã dặn là vết thương chưa lành thì không được uống rượu, chàng lại không nghe lời thầy thuốc, đúng không?”
Nha Hoàn Nhóm Lửa Của Gian Thần Ta là nha hoàn nhóm lửa trong phủ Thừa tướng, ngày làm quên ăn, đêm làm quên ngủ, một người gánh việc của ba người. Chủ nhân của ta là một kẻ tàn bạo, phàm là nha hoàn nào dám trèo lên giường hắn, đều bị đánh chết không chút lưu tình. Rốt cuộc, hắn giết nhiều đến mức ngay cả kẻ hầu hạ dâng cơm cũng chẳng còn ai. Lão quản gia lôi kéo tay ta, vẻ mặt đầy thương cảm, tận tình khuyên nhủ: “Ngươi vào đó nhớ kỹ, đừng trèo lên giường! Mỗi tháng ta sẽ tăng bổng lộc cho ngươi lên năm lượng bạc, nếu trụ vững ba năm, ta đảm bảo ngươi có thể vinh quang trở về quê!” “Nhưng nếu ngươi trèo lên giường…” “Đừng nói đến bạc, ngay cả mạng cũng chẳng giữ nổi!” Hai năm sau, nhân lúc bốn bề vắng lặng, chủ nhân bức ta vào góc phòng, mượn rượu giả say, ba lần bốn lượt muốn lôi ta lên giường. Ta đạp hắn một cước, lấy dây thừng trói chặt cổ áo, quấn quanh eo mình thành mấy vòng, ngay cả khố cũng thắt thành nút chết, kiên định nói: “Bẩm gia! Hôm nay nô tỳ xin nói thẳng! Giường này, dù chết nô tỳ cũng không trèo!”
Tân Nương Nhỏ Của Lý Thừa Tướng Ta là tiểu yêu chỉ có thể ký sinh trong thân thể người chết, ngoài ý muốn chui vào xác một tân nương mới chết. Tú tài nghèo mà nàng gả yêu nàng như mạng, hận không thể móc tim móc phổi trao cho nàng. Ta mỗi ngày cẩn thận từng li từng tí, sợ lộ tẩy. Nhưng ta phát hiện, tân nương của hắn vốn định giết hắn trong ngày tân hôn. Mà hắn cũng đã sớm biết, ta thật ra là yêu.
Bích Đào Tại Lân Gia Ta muốn cùng tướng công hòa ly. Bây giờ chàng đã là Thám hoa lang, làm sao có thể nhớ đến thê tử tào khang của mình nữa chứ? Chàng muốn cưới Công chúa, làm phò mã, trở thành rể quý, làm sao chàng có thể nhớ tới một tú nương như ta?
Tường Đóng Kín Ta là một quả phụ thủ tiết. Tông tộc đã dùng gạch đá phong kín cửa sổ cùng cửa ra vào của ta, chỉ để lại một khe nhỏ để đưa cơm nước.Bọn họ muốn ta cô độc mà chết ở nơi này, sau đó dựng lên một tấm bia tiết hạnh.Nhưng ta không cam lòng.Ta muốn sống.
Tình yêu của Tiểu Mãn Mười năm thích Vệ Chiêu, hắn vẫn luôn chê ta ngốc nghếch. Về sau, vì cứu hắn mà ta trúng cổ độc, lời nguyền khiến ta sẽ yêu người đầu tiên mà ta nhìn thấy khi mở mắt. Kẻ ăn chơi không ai coi trọng kia lại chưa bao giờ chê bai ta. Hắn hái hoa cho ta, tìm ánh sáng của đom đóm khó gặp giữa mùa đông, dịu dàng dỗ dành mỗi khi ta gặp ác mộng. Khi biết ta mất tích mấy ngày, Vệ Chiêu không nhịn nổi nữa, cuối cùng tìm thấy ta trên giường của gã ăn chơi nhà họ Cố. Hắn túm lấy cổ áo ta, toàn thân run rẩy, đôi mắt đỏ ngầu, từng chữ như nghiến qua kẽ răng: “Tránh xa tên vô dụng đó ra, ta cưới nàng.” Ta ngẩng đầu, bối rối nhìn hắn. Nhưng Tiểu Mãn đã có người trong lòng rồi mà.
Đại A Hoàn Tiểu thư lười biếng ta giữ cửa, tiểu thư trèo tường ta dựng thang, tiểu thư đánh người ta đưa ghế. Nếu nói về tinh thần tận tụy, thì khắp kinh thành này cũng chẳng ai xứng đáng làm kẻ chân tay hơn ta. Thân là một nha hoàn bán thân, ta chỉ là một phần phụ trong câu chuyện của tiểu thư, là kẻ không đáng nhắc đến trong miệng người kể chuyện. Thế nhưng ta chưa từng cảm thấy oán trách, bởi tiểu thư tốt đẹp như thế, được dõi theo nàng suốt cuộc đời dài đằng đẵng này chính là niềm hạnh phúc lớn nhất của ta.
Nhất Niệm Thanh Mai Nhà thanh mai trúc mã của ta rất nghèo, còn nghèo hơn nhà ta. Nhà ta ăn cám, nhà hắn chỉ có rau dại. Ta mặc áo vải thô, hắn mặc áo gai. Năm ta mười tuổi, tìm hắn để chơi, lại nghe nói hắn đã bị đưa vào cung làm thái giám. Một đao cắt đi gốc rễ, một đao đoạn tuyệt tình thâm.
Gió Lặng Hoa Nở Ngày tướng quân phủ bị tịch biên, phu nhân gọi chúng ta đến bên cạnh, trả lại khế ước bán thân, bảo chúng ta rời đi. Trong tay nải nhỏ của ta chỉ có vài bộ y phục và chút bạc tích góp bấy lâu. Trước lúc chia tay, phu nhân lén đưa cho ta hai cây trâm bạc, nói: “Giờ phủ đã bị tịch biên, ta không còn gì để cho ngươi, chỉ còn lại hai cây trâm này, xem như chút tình nghĩa chủ tớ giữa chúng ta.” Ta nắm chặt tay nải, cắn răng nhảy khỏi chiếc xe trở về quê nhà.
Tiểu Phu Lang Hay Ghen Sau khi bị biểu đệ trúc mã hủy hôn, ta cưới tiểu phu lang kiều diễm của thôn bên cạnh. Tiểu phu lang môi hồng răng trắng, tướng mạo đường hoàng, đáng tiếc lại có một người cha nghiện cờ bạc, một người mẹ đau ốm, một người muội muội ham công danh. Ta cố gắng giết heo tích cóp được tám lượng tám, tiểu phu lang ngồi kiệu hoa gả vào nhà ta. Sau khi thành hôn, chàng rửa tay nấu canh, xắn tay áo cắt cành hoa, đáng tiếc lại là giấm tinh chuyển thế, ngày nào cũng khóc lóc om sòm rằng ta chỉ được nhìn chàng. Biểu đệ vừa mất vợ trở về nhà, chàng lại dám cầm dao phay kề lên cổ người ta. Một bên kéo đứa con, một bên run rẩy hỏi ta: “Nàng muốn cha con chúng ta hay muốn hắn?” (…)
Mái Hiên Đen Phủ Tuyết Ta và di nương cùng ngày sinh nở. Ma ma của di nương lén lút tráo đổi con gái ta. Ta giả vờ không hay biết, rồi lặng lẽ đổi lại. Ta dạy nữ nhi cách quản lý gia đình, giữ nếp đoan trang độc lập; di nương thì dạy con gái ca hát, nhảy múa, học những trò lẳng lơ mị hoặc. Ta luôn nghĩ rằng mình đối với nữ nhi là hết lòng hết dạ, chắc chắn nó sẽ hiểu được tấm chân tình của ta dành cho nó. Nhưng đến khi con gái di nương trở thành trắc phi của Thái tử, nó bỗng nhiên phát điên, đẩy ta xuống hồ nước cho đến chết. “Ta chịu khổ nhiều như vậy, cuối cùng vẫn không sống sung sướng bằng muội muội. “Ta hận người! Nếu di nương là mẹ ruột của ta thì tốt biết bao!” Khi sống lại lần nữa, ta bắt gặp ma ma đang lén lút đổi đứa trẻ vừa mới chào đời. Lần này, ta nhắm mắt, giả vờ không biết. Ngươi đã muốn có người mẹ như thế, vậy thì ta sẽ để ngươi được như ý nguyện.