Trang chủ Thể loại Chữa Lành

Chữa Lành

Kim Chi Ngọc Diệp

Kim Chi Ngọc Diệp Cha ta vì cố sủng, quyết định đưa một cô con gái vào cung. Nhưng các tỷ tỷ đều không muốn vào cung, khóc trời khóc đất. Ta yếu ớt giơ tay: “Cha, con muốn vào cung.” Thế là, năm bảy tuổi, ta ngồi trên một chiếc kiệu nhỏ, được đưa vào cung.

Nàng Là Ánh Sáng

Nàng Là Ánh Sáng Trúc mã của ta từ chốn sa trường trở về, theo sau là một nữ tử. Ta thoáng liếc mắt ra hiệu cho ám vệ: “Diệt trừ ả ngay.” Kết cục, đêm đó tin dữ truyền đến, trúc mã của ta đột ngột qua đời.

Em Thích Anh Nhất Thế Giới Này

Em Thích Anh Nhất Thế Giới Này Trúc mã chê tôi dính người. Sau đó để người mắc bệnh đói cảm giác (*) là tôi ở lại trong phòng học. (*) hay còn gọi là touch starvation/skin hunger: một căn bệnh tâm lý, có thể liên quan đến sự thiếu an toàn. Trạng thái được mô tả bởi hội chứng đói da thường đề cập đến trạng thái một cá nhân rất mong muốn được chạm vào, tiếp xúc da với người khác và mong muốn được chạm vào. Để làm dịu căn bệnh, tôi nắm lấy cổ tay bạn cùng bàn u ám sợ xã hội của mình, khó khăn nói: “Xin cậu… để mình nắm một chút.” Hai tay anh đỏ bừng nhưng vẫn mặc cho tôi đụng chạm. Sau này trúc mã đỏ mắt chặn tôi lại chất vấn: “Tại sao một tháng này cậu không đến tìm tôi?” Tôi nhìn về phía bạn cùng bàn đang ngoan ngoãn chờ mình, giọng nói hoang mang: “Tôi có bạn trai rồi, tìm cậu làm gì chứ?” Trúc mã lập tức phát điên.

Dư Tuế Thượng Phùng Xuân

Dư Tuế Thượng Phùng Xuân Ta là một đứa ngốc, bị cha mẹ bán đổi gạo muối. Ngày đầu tiên ta đến phủ Ngu Quốc Công, chó của phủ Quốc Công đã sinh. Ngày hôm sau, con ngựa của Phủ Quốc Công mang thai. Ngày thứ ba, đại thiếu phu nhân Quốc Công phủ có hỉ. Quốc công phu nhân kéo tay ta, gọi thẳng ta là con gái ruột mà bà nhờ vả sinh ra trong bụng người khác. Ngày thứ hai sau khi nhận phu thê Quốc công làm phụ mẫu, trong cung lại có người tới đón ta.

Mẹ Kế

Mẹ Kế Cha ta chet đuối khi đang xây cầu cho làng. Mẹ kế đối xử với chúng ta rất tàn nhẫn, mọi người đều nghĩ bà ấy không tốt với chúng ta. Sau này, ca ca ta làm quan lớn, Hoàng thượng phong bà ấy làm cáo mệnh phu nhân, mẹ kế rất vẻ vang, mọi người mới nhận ra rằng bà ấy là người “miệng dao nhưng lòng mềm”.

Thuê Nhà Của Ma

Thuê Nhà Của Ma Tôi là một con ma và một cô gái đã chuyển đến ngôi nhà ma ám mà tôi đang sống. Để dọa cô ta, tôi đã bay ra phía sau trong khi cô ta đang rửa mặt. Không nghĩ tới, cô ta nắm lấy tai tôi: “Anh nói anh là con ma đẹp trai mà anh lại muốn nhìn lén khi tôi đi tắm à?”

Hoa Nở Dưới Trăng

Hoa Nở Dưới Trăng Tôi là một cây nấm. Nhưng chủ nhân của tôi không nghĩ vậy. Mỗi khi tôi nói mình là nấm thành tinh, anh ấy lại thở dài thườn thượt nhìn tôi. Ngoài chuyện đó ra, anh ấy rất tốt với tôi, nấu ăn cho tôi, mua quần áo cho tôi, còn cùng tôi xem những bộ phim nghệ thuật nhàm chán… Vào mỗi đêm khuya co ro trong góc tường, sau khi làm thêm ca về nhà, anh ấy sẽ lặng lẽ ôm tôi trở lại giường. Anh ấy còn nói: Anh muốn có con với em. Nghe vậy, tôi ôm bụng cười: “Xin đấy, con người với nấm làm sao có con được chứ?” Loài nấm chúng tôi sinh sản bằng bào tử, con người các anh rốt cuộc có hiểu cách ly sinh sản là gì không? …. Cho đến một ngày, tôi nhìn hai vạch đỏ chót trên que thử thai mà ch*t lặng.

Minh Châu

Minh Châu Thế tử của Vĩnh Ninh Hầu bị phán tội, đợi sau mùa thu sẽ hành quyết. Thế tử phi kéo theo của hồi môn, trong đêm liền quay về nhà mẹ đẻ. Hầu phu nhân dùng nghìn lượng bạc mua ta. Hàng đêm đưa vào thiên lao, muốn ta lưu lại cho Thế tử một huyết mạch. Một tháng sau, ta được chẩn ra hỉ mạch. Hai tháng sau, Thế tử được giải oan, phóng thích vô tội. Việc đầu tiên hắn làm là đón Thế tử phi về lại phủ. Thật khó xử, không phải sao? Ta nên mang bầu chạy trốn, hay là… mang bầu mà trốn đây?

Nhất Kiến Sơ Tâm

Nhất Kiến Sơ Tâm Tôi là một cô hồn dã quỷ đang làm thuê ở nhân gian, gần đây tôi phát hiện một ngôi nhà tốt để ở nhờ. Nhà đó không có môn thần cũng chẳng có gia tiên. Mỗi ngày, tôi đều lẻn vào nhà, ăn trộm cơm canh, dùng nhà tắm, ngủ trên giường của người ta. Dù sao thì người ta cũng không thể nhìn thấy tôi. Nhưng cho đến một ngày, tôi dẫn một người bạn ma đến “ăn ké”. Không ngờ, người bạn này nhìn thấy gia chủ, lại bị dọa sợ đến hét toáng lên rồi chạy mất.

Bố Mẹ Của Tôi Là Số Một

Khi cặp vợ chồng giàu có đến viện mồ côi chọn con nuôi, họ phân vân giữa tôi và Trình Vân. Những dòng bình luận hiện ra trước mắt: 【Ác nữ lại sắp giả bộ đáng thương để được nhận nuôi rồi.】 【Dù có được nhận nuôi, sau này cũng sẽ bị bỏ rơi thôi.】 【Cả đời chỉ là kẻ bị ghét bỏ, suốt ngày tranh giành đàn ông.】 Tôi lặng lẽ cúi đầu, bởi nhân vật phản diện họ đang nói đến chính là tôi. Đột nhiên, hai bóng người che khuất tôi, một cặp vợ chồng miền Đông Bắc chưa từng được nhắc đến trong cốt truyện nhìn tôi đầy vui mừng. “Trời ơi, cô bé này xinh quá!” “Cháu ơi, hôm nay cô chú nấu bún thịt kho, ngon lắm, cháu có muốn về nhà ăn cùng không?”

Kỳ Nghỉ Của Quỷ Sai

Kỳ Nghỉ Của Quỷ Sai Vào buổi tối sau khi chia tay bạn trai, tôi đã tự tử. Không phải vì thất tình, mà là vì Địa phủ thông báo, bảo tôi về bắt giữ ác quỷ đang chạy trốn. Ba năm sau, tôi hoàn thành nhiệm vụ. Đang chuẩn bị lên trần gian nghỉ phép tiếp thì gặp được người yêu cũ. Hôm đó là sinh nhật tôi, anh ấy uống say khướt, ôm con dao mà tôi dùng để tự tử chửi bới om sòm. “Anh chỉ không cho em sờ cơ bụng thôi mà, sao em lại tự tử?” “Tống Kim Hòa, em thật không có tiền đồ gì cả!” Chết rồi còn bị mắng. Tôi có chút tức giận, định dọa anh ấy một chút. Kết quả lại nghe anh ấy nói: “Chỉ cần em có thể trở về, muốn sờ thế nào cũng được, người cũng cho em, có được không?” Nghe vậy, tôi lập tức hỏi thăm ân cần: “Nhưng em thích chủ động.”

Trăng Treo Ngọn Gió

Trăng Treo Ngọn Gió Tôi là nữ chính của câu chuyện cứu rỗi, và trước khi gặp hắn, đã có 47 nam sinh xuyên không đến để công lược tôi. Nhưng cuối cùng, tất cả đều bị hệ thống xóa xổ. Trì Hoành là người thứ 48. Hắn không giống như những kẻ công lược trước đây, những người sẽ đứng ra bảo vệ tôi mỗi khi tôi bị bắt nạt. Thay vào đó, hắn đứng sau lưng tôi rồi bắt đầu hát: “Thiếu niên tất có sự ngông cuồng, tựa sông núi vững chắc, kiên cường.” (*Một đoạn trong bài hát “少年中国说 -Thiếu niên Trung Quốc nói) “Này bạn, bạo lực học đường đáng bài xích biết bao, nhưng khoảnh khắc này, nơi này, thật phù hợp để thực hiện vài động tác Bát Đoạn Cẩm đấy nhỉ?” (*Bát đoạn cẩm (八段錦) là tác phẩm của Đạo gia nhằm luyện dưỡng thân thể (tức thuộc phép đạo dẫn))

Tăng Ca Biến Thành Lệ Quỷ

Tăng Ca Biến Thành Lệ Quỷ Hắc Bạch Vô Thường đứng trước mặt tôi, thuyết phục mãi không thôi: “Cô em, sao nhất định phải làm thêm đến tận nửa đêm? Dẫu cô chết bất đắc kỳ tử lúc 11 giờ thì cũng được, hoặc cô mặc toàn đồ trắng thì chẳng sao. Nhưng tại sao lại mặc váy đỏ?” Tôi vừa khóc vừa nấc không thành tiếng: “Vậy là tôi không được đầu thai nữa sao?” Họ rất bối rối: “Theo quy định, cô tự động trở thành lệ quỷ, có khả năng sẽ phải lang thang mãi ở nơi mình chết.” “Tôi là trẻ mồ côi, chẳng ai cúng bái, mà quy định của các anh lại nhốt tôi trong tòa nhà văn phòng này. Vậy tôi đói thì làm sao?” Tôi thấy thật ấm ức. Là một người thích ăn, tôi chỉ muốn sớm đầu thai để được thưởng thức đồ ăn ngon. Hắc Bạch Vô Thường chớp mắt: “Cô em, hãy phát huy tinh thần tự chủ, tự tìm cách đi…”

Đạo Sĩ Cà Lơ Phất Phơ

Đạo Sĩ Cà Lơ Phất Phơ Tuyết Mai đứng trước mặt sư phụ, đôi mắt đầy kiên định nhưng lại có chút ngại ngùng: “Sư phụ, con… con thật sự không muốn xuống núi.” Sư phụ cô, một ông lão tóc bạc phơ, vuốt râu nhìn cô, gật gù: “Không muốn à? Nhưng đạo quán này cần sửa chữa, không phải đợi gió tự thổi bay tiền vào đây đâu!” “Vậy con làm sao có tiền?” Tuyết Mai nhíu mày. “Đi kiếm thôi! Hỏi xem người ta có muốn xem vận mệnh không, có ai cần diệt quái không, kiểu gì cũng kiếm được một ít. Đừng có nằm nhà mãi như con mèo lười, con phải tự lo lấy cho mình!” Sư phụ nói, giọng đầy nghiêm túc, nhưng lại pha chút… không thèm quan tâm. Tuyết Mai thở dài, tự nhủ: “Kiếm tiền cũng như đấu ma, chỉ cần gặp người ngu là xong!” Vậy là, cô xuống núi, mang theo hy vọng và một túi tiền rỗng, chẳng biết thế giới ngoài kia sẽ đối xử với cô như thế nào.

Tuế Tuế An Ninh

Tuế Tuế An Ninh Ngày ta bị nhốt vào lãnh cung, tuyết lớn bay đầy trời, băng trên mái hiên dày hơn một thước. Tiểu thái giám áp giải ta tới cảm thấy vừa lạnh vừa xui xẻo, đẩy ta vào cửa lớn lãnh cung rồi vội vàng bỏ chạy. Trong Hợp Hoan cung của Quý phi hàng đêm vang lên tiếng hát ca, mà ta chỉ là người nàng tiện tay bắt tới để chịu tội thay mà thôi.

Tôi Đào Ngôi Mộ Của Chính Mình

Tôi Đào Ngôi Mộ Của Chính Mình Tôi bị người bạn thân hại chết, vậy mà bố mẹ tôi lại nhận cô ta làm con gái nuôi. Bạn trai tôi cũng chuẩn bị cưới cô ta. Tôi phải làm gì đó để bọn ngốc này biết rằng tôi đã chết oan.

Cô Bé Lọ Lem Không Cần Đũa Thần

Cô Bé Lọ Lem Không Cần Đũa Thần Trong chương trình “Biến Hình Ký”, cô gái hoán đổi thân phận với tôi đã trộm chiếc vòng Cartier của tôi. Người và tang vật đều bị bắt tại trận, nhưng anh bạn thanh mai trúc mã mù mắt của tôi lại kiên quyết bảo vệ cô ta. Những hàng mưa đạn trước mắt tôi liên tục xuất hiện những lời mắng chửi khó nghe: 【Ai bảo người ta là cô bé Lọ Lem, có nam chính hộ tống, sau này còn đạp lên tiểu thư mà vươn lên chứ!】 【Nữ phụ cũng đáng thương mà, bà cô ta bệnh nặng…】 【Ai yếu thì người đó đúng? Nghèo đến hóa điên rồi à! Bà bị bệnh thì được phép vào chương trình mà ăn cắp à?】 Tôi định bấm phát video giám sát, nhưng rồi dừng lại.

Không Bỏ Lỡ

Không Bỏ Lỡ  Hệ thống bắt tôi cứu vớt người chồng trầm cảm, tôi say “No!”. Anh định dùng dao rạch tay, tôi thản nhiên làm ngơ, còn tiện tay mở cửa sổ ban công hét to: “Đôi giày cao gót phiên bản giới hạn vừa mới mua đã gãy gót, trời ơi, tôi không sống nổi nữa!” Chồng tôi sợ làm phiền hàng xóm, đành hạ dao xuống đến dỗ tôi: “Đừng khóc nữa, chúng ta đi mua đôi mới nhé.” Nửa đêm, anh muốn lẻn ra đường ray tàu vắng vẻ để “yên nghỉ” một mình, tôi lập tức nhét đôi chân lạnh ngắt vào lòng anh: “Em lạnh chết đi được, mau sưởi ấm cho em đi.” Anh bị lạnh đến run rẩy, nhíu mày ôm lấy chân tôi, chỉ còn cách kéo chăn đắp chặt hơn. Sau một thời gian dài chung sống, anh vẫn muốn cht, còn tôi vẫn chẳng buồn quan tâm. “Vậy trước khi anh cht, chúng ta ly hôn trước đi.” Chồng tôi sững sờ: “Muốn cht thì nhất định phải ly hôn sao?” Tôi trợn mắt: “Chứ còn gì nữa! Chỉ khi ly hôn em mới thoát khỏi nơi quỷ quái này chứ!” Anh bỗng ôm chặt tôi, hoảng hốt nói: “Vậy anh không cht nữa, anh không muốn ly hôn.”

Nguyệt Hoa

Nguyệt Hoa Năm thứ ba làm hoàng hậu, bạch nguyệt quang của hoàng đế tiến cung. “Nguyệt Hoa, nàng yên tâm, dù thế nào trẫm cũng không để nàng ấy vượt qua nàng.” Đúng vậy. Ta cô độc giữ lấy ngôi vị hoàng hậu, còn hắn thì đêm đêm ở lại cung của quý phi. Ngay cả nhi tử của ta cũng luôn quấn quýt bên nàng. Khi ta dự định giả chết bỏ trốn để tác thành cho bọn họ, nhi tử lại ôm một đống vàng bạc châu báu chui vào ổ chăn của ta: “Nương, muốn đi cũng đừng bỏ con lại nhé.” “Đây đều là những thứ con lừa được từ chỗ của quý phi, chắc đủ cho chúng ta tiêu xài cả đời rồi nhỉ.” “Không đủ thì để con đi kiếm thêm?” Mắt ta lấp lánh nhìn châu báu. “Đủ rồi, đủ rồi, đúng là con trai ngoan của nương.” “Nương sẽ tìm cho con một người cha mới.” Sau đó… Nhi tử: “Nương, nhiều người thế này, ai mới là cha mới của con đây?”

Tựa Vì Sao Sớm

Tựa Vì Sao Sớm Lương Dĩ Tề mắc chứng tự kỷ. Ngày đầu tiên gặp tôi, anh ấy học được một từ mới: “Ghét.” Sau đó, anh ấy mở rộng từ vựng thành câu: “Ghét Phương Tư Tư.” Dần dần, câu nói trở thành: “Ghét Phương Tư Tư ngủ trên giường của tôi.” “Ghét Phương Tư Tư vào phòng vẽ của tôi.” “Ghét Phương Tư Tư lấy quần áo của tôi…” Sau này, anh ấy lại nói: “Ghét Phương Tư Tư nói chuyện với người khác.” Nhưng đến cuối cùng, khi anh ấy liều mạng đánh nhau với người khác, nằm trong vũng máu, lại thì thầm bên tai tôi: “Ghét Phương Tư Tư bị bắt nạt.” “Phải bảo vệ Phương Tư Tư.”