Trang chủ Thể loại Chữa Lành

Chữa Lành

Thập Lục Nương

Thập Lục Nương Khi ta được gả cho Nguỵ Chiêu làm chính thê, cả kinh thành đều cười nhạo. Đại thiếu gia nhà họ Nguỵ, người từng kiêu ngạo không ai bằng, giờ đây như chim phượng hoàng sa cơ chẳng bằng gà, cuối cùng lại lấy một nha hoàn chuyên nhóm lửa, nấu cơm làm vợ. Sau này, khi Nguỵ Chiêu công thành danh toại, các tiểu thư quý tộc muốn gả cho chàng còn nhiều hơn cá vượt sông. Ta hẹn một bà mai nổi tiếng ở kinh thành, định chọn cho chàng hai quý thiếp. Nhưng cuối cùng, ta lại bị Nguỵ Chiêu, người lẽ ra đang làm việc ở Dương Châu, chặn ngay trước cửa nhà. Chàng với phong trần mệt mỏi, giận đến mức cả người run rẩy. “Hôm nay nàng dám bước chân ra khỏi cửa này thử xem?”

Đào Thuỷ Thôn

Đào Thuỷ Thôn Năm ta mười tuổi, tổ mẫu dẫn ta đến phủ Quốc Công để “đón gió thu” (ý nói xin sự giúp đỡ). Ai ngờ, một lần đi tùy tiện như vậy lại giúp ta kiếm được một phu quân vừa tuấn tú vừa giàu có. Là phận nữ nhi thôn quê bán bánh mè, ta cứ ngỡ đây đã là đỉnh cao cuộc đời mình rồi. Nhưng không ngờ, vào ngày thành thân, ngay cả Thái Thượng Hoàng cũng đến dự.

Nhật Ký Quan Sát Lục Tiên Sinh

Nhật Ký Quan Sát Lục Tiên Sinh Tôi là người ngoài hành tinh. Nhiệm vụ của tôi là đến Trái Đất và viết báo cáo về quan sát loài người. Tôi đang làm nhiệm vụ trong nhà Lục tiên sinh, và tôi phát hiện thói quen của người này thật kỳ lạ. Con người là sinh vật vừa mềm yếu vừa dựa dẫm.

Phúc Báo

Phúc Báo Cha ta leo lên cành cao, bỏ lại ba mẹ con ta, đến phủ tướng quân ở rể. Mười năm sau, tro cốt của ông được đưa về. Mẹ ta đang may y phục dưới mái hiên: “Chết thật khéo.” Thiên kim tiểu thư của phủ tướng quân cũng lúng túng gãi đầu: “Đúng vậy, chết quá khéo.”

Gia Đình Mới

Tôi xuyên thành con của nữ chính trong một bộ truyện ngược. Mới ba tuổi đầu, tôi đã trở thành vật hi sinh cho tình yêu độc hại của cha mẹ. Mẹ tuyệt thực, tôi bị đói theo, mẹ bỏ trốn, tôi bị phạt quỳ đến trầy đầu gối chảy máu. Hai kẻ đó trên giường thì hận nhau, còn dưới đất thì coi tôi như chó để hành. Sau một lần mẹ lại trốn khỏi nhà, tôi gõ cửa nhà kẻ thù không đội trời chung của ba. “Nhà chú có nuôi border collie* không ạ? Cháu dễ nuôi lắm, nửa cái bánh mì là sống được rồi.” (*border collie: giống chó chăn cừu thông minh, trung thành)

Bán Giang Yên Vũ

Bán Giang Yên Vũ Ta nhặt được một phu nhân nghèo túng ở dưới chân Hoàng thành. Từng chén từng chén hoành thánh đút xuống, cứu mạng bà. Sau đó bà ấy đột nhiên biến mất. Vào mùa thu, sạp hoành thánh có một thái giám đến. Nói Hoàng hậu triệu ta vào cung làm bạn đọc của Thái tử. Ta khó xử nói: “Ta cái gì cũng không biết, ta chỉ biết làm hoành thánh thôi.” Lão thái giám híp mắt suy nghĩ một lát. “A, vậy dạy Thái tử làm hoành thánh đi.”

Tiểu Man

Tiểu Man Cha ta dùng mười lượng bạc bán ta vào Tần gia để xung hỉ. Tần thiếu gia là một kẻ ốm yếu, ngày thành thân hắn sốt cao đến hôn mê, vậy mà chẳng một ai đến thăm. Không còn cách nào, ta đành cõng hắn đi hai dặm đường để tìm đại phu. Hắn nằm trên lưng ta, mơ màng mà thốt lên: “Nương tử… đa tạ nàng…” Ta bị hắn gọi đến đỏ mặt, vừa thở hổn hển vừa đáp: “Thiếu gia, cứ gọi ta Tiểu Man là được. Tần phu nhân mua ta từ thôn quê về, là để hầu hạ người. Không cần… không cần gọi ta như vậy—” Hai chữ ấy, ta thực sự nói không nên lời. May thay, hắn lại ngất đi. Sau này, nhờ ta chăm sóc, thân thể thiếu gia dần tốt hơn. Ta cũng không tiện tiếp tục ở lại phòng hắn. Đêm đầu tiên chuyển đến tiểu viện, hắn mặc một thân y phục mỏng, chân trần đứng ngoài cửa. “Nương tử, nàng không cần ta nữa sao?” “Nàng không ở đây, bảo ta làm sao ngủ được?”

Điền Tâm Dưỡng Mộng

Điền Tâm Dưỡng Mộng Tôi trượt chân ngã khỏi sân khấu tuyển chọn, rồi bị một cô gái cổ đại chiếm lấy thân xác. Cô ấy nói mình tên là Lâm Đại Ngọc. Vì muốn giúp tôi hoàn thành tâm nguyện cuối cùng, cô ấy cắn răng thay tôi tiếp tục tham gia chương trình tuyển chọn “Thiếu nữ Quốc Phong 101”. Ban đầu cô ấy chỉ định góp mặt cho có, ai ngờ lại từ lớp F một đường tiến thẳng lên lớp A. Sau này, cả mạng xã hội đều đuổi theo cô ấy gọi “em gái ơi”. Từ khóa hot nhất trên Weibo: “Lâm muội muội cuối cùng cũng bước ra khỏi Đại Quan Viên rồi.”

Nguyệt Hoa

Nguyệt Hoa Năm thứ ba làm hoàng hậu, bạch nguyệt quang của hoàng đế tiến cung. “Nguyệt Hoa, nàng yên tâm, dù thế nào trẫm cũng không để nàng ấy vượt qua nàng.” Đúng vậy. Ta cô độc giữ lấy ngôi vị hoàng hậu, còn hắn thì đêm đêm ở lại cung của quý phi. Ngay cả nhi tử của ta cũng luôn quấn quýt bên nàng. Khi ta dự định giả chết bỏ trốn để tác thành cho bọn họ, nhi tử lại ôm một đống vàng bạc châu báu chui vào ổ chăn của ta: “Nương, muốn đi cũng đừng bỏ con lại nhé.” “Đây đều là những thứ con lừa được từ chỗ của quý phi, chắc đủ cho chúng ta tiêu xài cả đời rồi nhỉ.” “Không đủ thì để con đi kiếm thêm?” Mắt ta lấp lánh nhìn châu báu. “Đủ rồi, đủ rồi, đúng là con trai ngoan của nương.” “Nương sẽ tìm cho con một người cha mới.” Sau đó… Nhi tử: “Nương, nhiều người thế này, ai mới là cha mới của con đây?”

Tình Yêu Của Tiểu Mãn

Tình yêu của Tiểu Mãn Mười năm thích Vệ Chiêu, hắn vẫn luôn chê ta ngốc nghếch. Về sau, vì cứu hắn mà ta trúng cổ độc, lời nguyền khiến ta sẽ yêu người đầu tiên mà ta nhìn thấy khi mở mắt. Kẻ ăn chơi không ai coi trọng kia lại chưa bao giờ chê bai ta. Hắn hái hoa cho ta, tìm ánh sáng của đom đóm khó gặp giữa mùa đông, dịu dàng dỗ dành mỗi khi ta gặp ác mộng. Khi biết ta mất tích mấy ngày, Vệ Chiêu không nhịn nổi nữa, cuối cùng tìm thấy ta trên giường của gã ăn chơi nhà họ Cố. Hắn túm lấy cổ áo ta, toàn thân run rẩy, đôi mắt đỏ ngầu, từng chữ như nghiến qua kẽ răng: “Tránh xa tên vô dụng đó ra, ta cưới nàng.” Ta ngẩng đầu, bối rối nhìn hắn. Nhưng Tiểu Mãn đã có người trong lòng rồi mà.

Đóa Hoa Đẹp Nhất

Đóa Hoa Đẹp Nhất Vì muốn chữa bệnh cho đệ đệ, cha lấy năm lượng bạc đem bán ta cho đồ tể làm kế thất. Gả vào mới biết, hắn còn có một đôi nhi nữ. Người ta thường nói, kế mẫu khó làm, ta tính trời vừa sáng liền bỏ trốn. Nào ngờ, đồ tể lại chết trong đêm mưa ấy. Cha đến đón ta về nhà, ta nhìn hai cặp mắt trong veo kia, cắn răng, chốt cửa, nhốt cha bên ngoài.

Thanh Âm Trong Tôi

Thanh Âm Trong Tôi Trước ngày công bố điểm thi đại học, tôi đã mơ thấy tương lai của mình. Trong giấc mơ, tôi nghe theo lời cha mẹ, báo danh vào ngôi trường mà họ vất vả chọn giúp, học ngành mà họ cho là “có tương lai”. Sau khi tốt nghiệp, họ lại vắt óc tìm mối quan hệ, gửi tôi vào cơ quan mà họ cho là “ổn định”. Sau đó, lại giúp tôi chọn một người chồng mà họ đánh giá là “thích hợp”. Tất cả mọi thứ nhìn qua đều như đi đúng quỹ đạo. Nhưng cuối cùng, tôi vẫn đi đến bước đường cùng. Từ t//ầng 18, tôi la/o m/ình x/uống. Bọn họ ôm x/á/c tôi mà gào lên: “Sao lại thành ra thế này?”

Cứu Rỗi Nhau

Cứu Rỗi Nhau Chim hoàng yến của Chu Hoài Nam lại giận dỗi nữa rồi. Hắn đưa cho tôi tờ đơn ly hôn: “Điền vào đi, làm cho có lệ, dỗ con bé chút thôi.” Tôi siết chặt vạt váy, gật đầu. Lặng lẽ ký tên. Lúc rời đi còn nghe bạn hắn đùa cợt: “Chị dâu ngoan dữ vậy trời, chắc anh bảo đi lấy giấy kết hôn cũng không dám cãi tiếng nào ha?” Chu Hoài Nam cười vui, châm điếu thuốc: “Cược không?” Bọn họ cá, một tháng nữa ở cục dân chính, tôi sẽ khóc lóc như chó, rồi vẫn ngoan ngoãn nghe lời, đổi giấy kết hôn thành giấy ly hôn. Tôi cầm điện thoại, không đáp. Rồi đơn giản trả lời tin nhắn vừa gửi tới:【Em lấy anh thì không được à?】 “Được.”

Chị, Mau Dậy Đi Làm!

Chị, Mau Dậy Đi Làm! Tôi đã cứu chị gái khỏi việc cắt cổ tay tự sát. Trong phòng bệnh, ba mẹ vội vã chạy đến, vừa khóc vừa nức nở. Chị cũng khóc, còn làm loạn đòi uống thuốc trừ sâu. Tôi hỏi chị: “Rốt cuộc chị muốn thế nào?” Ánh mắt chị kiên quyết: “Chị muốn chết, chị muốn khiến anh rể em  phải hối hận.” Tôi giáng cho chị một bạt tai: “Đứng dậy, tôi tìm việc cho chị làm.”

Nhất Niệm Thanh Mai

Nhất Niệm Thanh Mai Nhà thanh mai trúc mã của ta rất nghèo, còn nghèo hơn nhà ta. Nhà ta ăn cám, nhà hắn chỉ có rau dại. Ta mặc áo vải thô, hắn mặc áo gai. Năm ta mười tuổi, tìm hắn để chơi, lại nghe nói hắn đã bị đưa vào cung làm thái giám. Một đao cắt đi gốc rễ, một đao đoạn tuyệt tình thâm.

Một Thỏi Bạc Nên Duyên

Một Thỏi Bạc Nên Duyên Ta dựa vào việc vác thi thể mà kiếm sống. Ngày hôm ấy, từ bãi tha ma, ta vác về một vị công tử tàn phế. Hắn dung mạo tuấn tú, nhưng miệng lưỡi thì cay nghiệt vô cùng. Thường mắng ta là cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga. Ta thực oan uổng, nhà ta làm gì có nuôi con cóc nào, làm sao mà ăn thiên nga được chứ? Về sau, hắn với thân thể tàn tạ, liều nửa mạng để phò trợ tân đế đăng cơ, rồi trở thành thừa tướng. Hắn hỏi ta muốn cái gì, nói rằng hắn sẽ giúp ta thực hiện. Nhìn ánh mắt đầy chờ mong của hắn, ta đáp: “Ta muốn hai mẫu ruộng cằn, cùng một bản hộ tịch chính thức.” Thế nhưng, hắn lại sa sầm mặt mày.

Lời Tỏ Tình Qua Ly Trà Sữa

Lời Tỏ Tình Qua Ly Trà Sữa Tôi đặt cho em trai ly trà sữa đầu tiên của mùa thu, ghi chú là: “Em trai, chồng chị đã phát hiện mối quan hệ của chúng ta rồi. Giờ chỉ có thể liên lạc bằng cách này. Thứ Bảy này gặp ở chỗ cũ nhé, dì sẽ chăm sóc em thật đàng hoàng .” Còn đặc biệt dặn shipper đọc to cho em trai nghe. Tôi hỏi: “Thú vị không?” Em trai đáp: “Chị ơi, lỡ điền nhầm địa chỉ sang chỗ bạn em rồi.” “Cậu ấy là giáo sư đại học, đang giảng bài cho sinh viên.”

Mệnh phượng giả, đế vương thật

Mệnh phượng giả, đế vương thật Bảy người tỷ tỷ là công cụ giúp phụ thân ta thăng quan phát tài.Còn ta, lại là mệnh phượng mà lão Quốc sư từng đoán định.Ta không cần giống các tỷ tỷ khác, học những chuyện phòng the.Khi phụ thân còn đang ôm giấc mộng trở thành Quốc trượng,Ta đã sai người trói ông ta lại, chôn sống.

Tôi Xuyên Thành Bà Nội Của Nam Chính

Tôi Xuyên Thành Bà Nội Của Nam Chính Năm 70 tuổi, tôi xuyên thành bà nội ác độc của nam chính trong một bộ truyện ngược tâm. Hệ thống nói: “Bà phải đi theo cốt truyện.” Tôi đeo kính lão, hỏi: “Đi theo cốt truyện là sao?” Hệ thống ngập ngừng: “Ờ… tức là bà phải NGƯỢC đãi cậu ta. Giờ, ném cái ghế vào mặt cậu ta! Đuổi cậu ta ra ngoài!” Tôi ngoảnh mặt đi. Nam chính lúc này chỉ là một thiếu niên gầy gò như cọng rơm, quần áo mỏng manh, hung hăng trừng mắt nhìn tôi. Tôi quay người đi vào bếp. Cậu ta nghiến răng ken két: “Bà định cầm d ao gi .t tôi à?” “Con mụ già chết tiệt, tôi liều mạng với bà!” “Cháu gầy quá.” Tôi thở dài, bật bếp lửa, “Bà nấu chút cơm cho mà ăn.” Xin lỗi nhé, tôi là bà nội! Có bà nội nào mà không muốn vỗ béo cháu mình chứ?

Tôi Cưới Ở Trần Gian, Bạn Thân Gom Quà Dưới Địa Phủ

Tôi Cưới Ở Trần Gian, Bạn Thân Gom Quà Dưới Địa Phủ Tết Thanh Minh, tôi mang bánh ngọt và trà sữa đến viếng mộ bạn thân, báo cho cô ấy biết tôi sắp kết hôn. Tối hôm đó, cô ấy hiện về báo mộng cho tôi. “Cưới đi! Cưới rồi ch.t luôn đi!” “Chờ đến lúc mày bị hành đến ch.t thì chôn bên cạnh tao, đến lúc không ai đốt đồ cúng cho mày, mày còn có thể ké phần của tao, khỏi làm ma ch.t đói.” Tôi ch.t lặng. “Mày đang nói cái quỷ gì thế?” Ngón tay của cô ấy gần như chọt thủng đầu tôi: “Đồ ngu! “Cả nhà hôn phu của mày đang chờ mày tuyệt hậu đấy, mày thật sự không nhận ra tí gì à?”