Cổ Đại

Tiểu Thư Đồng Của “Công Chúa Câm”

Tiểu Thư Đồng Của “Công Chúa Câm” “Công chúa câm” tuyển thư đồng, gia đình cử ta đi. Để dỗ dành, phụ thân còn cố ý nhét đầy thức ăn vào hành lý cho ta. Đến ngày kiểm tra, cung nữ hầu cận bên cạnh công chúa tên Hỉ Tước hỏi: “Trong sách như có Hoàng Kim Ốc.” Ta đáp: “Nào có da giòn heo sữa quay?” Ai ngờ bất ngờ thật, công chúa lại chọn ta. Ta bèn hỏi vì sao. Hỉ Tước đáp: “Công chúa nói cô thiếu đầu óc.” Ta: “???” Sau đó ta với công chúa ngủ chung một giường. Ta thắc mắc: “Cái gì cộm dưới lưng ta thế?” Công chúa cất giọng khàn khàn: “Im miệng.” Công chúa không phải câm sao?! Công chúa là nam nhân ư?!

Mẹ Chồng Trọng Sinh

Mẹ Chồng Trọng Sinh Công công tử trận xa trường, phu quân cùng biểu muội sớm đã bỏ trốn. Bà mẫu bởi vì xúc động mà trúng gió, nằm liệt giường. Ba vị tỷ tỷ đã gả ra ngoài, lấy cớ chăm sóc bà mẫu mà dọn sạch phủ đại tướng quân. Bởi vì ân tình, ta tận tâm tận lực hầu hạ bà mẫu mười năm. Bà mẫu mạnh mẽ không muốn trở thành gánh nặng của ta, nuốt vàng tự vẫn. Nhưng không ai biết rằng bà mẫu không chết, mà trọng sinh về ngày ta vừa gả vào phủ Tướng quân.

Lời Nguyền Song Sinh

Lời Nguyền Song Sinh Muội muội song sinh trở thành hoàng hậu nương nương vô cùng tôn quý. Nhưng hôm lại mặt, lại bị mã nô say rượu sờ tay, bị người ta nhìn thấy. Muội muội hoang mang lo sợ khóc lóc đến cầu xin ta nhận tội thay nàng ta. Ta nhất thời mềm lòng, giúp nàng ta. Chẳng ngờ long nhan nổi giận, Thánh thượng chẳng hề để tâm đến tình cảm, thể diện của phụ thân với muội muội, kiên quyết muốn phế đi một cánh tay của ta! Phụ thân đội mưa đội gió quỳ ở ngoài cung điện ba ngày ba đêm, lúc trở về đã là một cái xác, chết không nhắm mắt. Mẫu thân một đêm bạc đầu, không bao lâu cũng nhắm mắt xuôi tay. Nhưng muội muội trở thành Hoàng hậu lại sợ ta vạch trần nàng ta, sau khi mời ta vào cung, nhẫn tâm vạch miệng ta ra đổ một chén rượu độc vào. Ta dùng chút sức lực cuối cùng, rút trâm phượng trên đầu nàng ta xuống, đồng quy vu tận với nàng ta. Khi mở mắt lần nữa, ta với muội muội đều sống lại. Muội muội từ xưa đến nay luôn ích kỷ, lại hiếm có mà để ý tới suy nghĩ của ta: “Trưởng tỷ, tỷ có muốn vào cung làm Hoàng hậu không?”

Gặp Lại Cũng Chỉ Là Người Xưa

Gặp Lại Cũng Chỉ Là Người Xưa Hai tháng trước ngày đại hôn, Kỷ Nhược Thanh bỗng nhiên muốn thử lòng ta.Khi ta đang cùng thứ huynh Mạch Cẩn đến Cô Tô tra xét sổ sách, hắn lén hạ Hợp Hoan Hương vào xiêm y của ta.Một ngày vất vả, thân thể mỏi mệt, đang định chợp mắt nghỉ ngơi thì trong người bỗng nóng rực như thiêu đốt.Bất chấp lời can ngăn của thứ huynh, ta nghiến răng nhảy thẳng vào hàn đàm ngoài viện.Khi ấy tiết trời chớm đông, ta ngâm mình mấy canh giờ liền, đến khi đưa được về phủ thì đã sốt cao hôn mê.Ba ngày sau, ta chập chờn tỉnh lại, đập vào mắt đầu tiên lại là Kỷ Nhược Thanh hân hoan đứng bên giường.Hắn ôn nhu nắm tay ta, khóe miệng giương cao ý cười.“Chúc mừng A Mạnh của ta, đã vượt qua một cửa cuối cùng rồi!”

Phu Quân Nạp Thiếp

Phu Quân Nạp Thiếp Ngoại thất của phu quân trúc mã mang thai, quỳ trước cửa phủ cầu được vào cửa. Lúc cả phủ xôn xao vì chuyện này, ta chỉ thở dài: “Xem ra con chó nuôi bên người mỗi ngày cũng chẳng nghe lời.” Ngay lúc ta đang ra tay đánh cho trúc mã một trận, tam thúc của hắn, Trì Chiêu, cười tủm tỉm trèo qua tường: “A Tùy, vẫn là người lớn tuổi một chút đáng tin hơn, phải không?” “Ta cũng là người nhà họ Trì, hơn nữa tuổi ta lớn, ổn trọng, nói một là một!” “Hay là nàng hưu phu, cưới ta đi!” Ta ra lệnh ném trúc mã ra ngoài, đập thẳng vào mặt Trì Chiêu— Ổn trọng cái gì chứ? Bám tường nhà người ta cũng đòi ổn trọng à? Thiên hạ quạ đen đều một màu!

Tự Mình Mặc Giá Y

Tự Mình Mặc Giá Y Nửa tháng trước khi thành thân, tiểu thanh mai của Chu Hành Dã thiếu chút nữa bị người ta làm nhục. Đêm đó, Chu Hành Dã nói với ta muốn lấy nàng ta làm bình thê. “Vũ Yên không có gì cả, không có ta nàng ấy không sống được.” Hắn ta cho rằng ta sẽ nhịn. Nhưng ta quay đầu tìm biệt viện ở ngoại ô của Tiêu Hạc Xuyên. “Thành thân sao? Tự mặc giá y là được, tiệc cưới sẵn sàng.”

Nguyệt Hoa

Nguyệt Hoa Năm thứ ba làm hoàng hậu, bạch nguyệt quang của hoàng đế tiến cung. “Nguyệt Hoa, nàng yên tâm, dù thế nào trẫm cũng không để nàng ấy vượt qua nàng.” Đúng vậy. Ta cô độc giữ lấy ngôi vị hoàng hậu, còn hắn thì đêm đêm ở lại cung của quý phi. Ngay cả nhi tử của ta cũng luôn quấn quýt bên nàng. Khi ta dự định giả chết bỏ trốn để tác thành cho bọn họ, nhi tử lại ôm một đống vàng bạc châu báu chui vào ổ chăn của ta: “Nương, muốn đi cũng đừng bỏ con lại nhé.” “Đây đều là những thứ con lừa được từ chỗ của quý phi, chắc đủ cho chúng ta tiêu xài cả đời rồi nhỉ.” “Không đủ thì để con đi kiếm thêm?” Mắt ta lấp lánh nhìn châu báu. “Đủ rồi, đủ rồi, đúng là con trai ngoan của nương.” “Nương sẽ tìm cho con một người cha mới.” Sau đó… Nhi tử: “Nương, nhiều người thế này, ai mới là cha mới của con đây?”

Tứ Kiếp Tình Đầu

Tứ Kiếp Tình Đầu Thứ tỷ ta tuyệt đối là nữ chính. Kiếp thứ nhất, ta giành trước gả cho Thái tử, tỷ ta liền gả cho Tam hoàng tử, không ngờ Thái tử mưu phản, ta chết, Tam hoàng tử lên ngôi, tỷ ta thành Hoàng hậu. Kiếp thứ hai, ta sửa chữa sai lầm, gả cho Tam hoàng tử, tỷ ta liền gả cho Thái tử, kết quả Thái tử đăng cơ, ta lại chết. Kiếp thứ ba, ta đi đường tắt, chân đạp hai thuyền vừa đạp thuyền Thái tử vừa đạp thuyền Tam hoàng tử, kết quả tỷ ta lên làm Nữ Hoàng, ta lại chết. Còn lần này, là lần thứ tư. Cha mẹ để ta chọn gả cho ai. Ta lập tức quỳ xuống: “Con nguyện ý gả cho tỷ tỷ, cho dù là thiếp!”

Khương Mộng

Khương Mộng Sau khi hoàn thành nhiệm vụ của hệ thống, ta chỉ cần chết đi là có thể rời khỏi thế giới này. Thế nhưng, khi ta treo mình trên dải lụa trắng, Tiêu Tự – kẻ luôn chán ghét ta – lại như phát điên ôm ta xuống. Hắn gầm lên, giọng khàn đặc: “Khương Mộng, nàng nhất định phải tận mắt chứng kiến trẫm và Vân Nhi thành thân, nàng không được chết!” Ta ngước đôi mắt trống rỗng lên, trước mắt chỉ là một mảnh mơ hồ. Lúc đỡ đao cho Tiêu Tự, ta trúng phải kịch độc, đôi mắt đã hoàn toàn mù lòa. “Sao ta có thể tận mắt nhìn chàng thành thân được chứ?”

Nương Ta Là Gián Điệp Ở Tướng Phủ

Nương Ta Là Gián Điệp Ở Tướng Phủ Ngày đầu nhận lại người thân, ánh mắt của nương nhìn ta vô cùng nhạt nhòa. Người nắm chặt tay thiên kim giả, chậm rãi nói: “Yên tâm, con mới là đại tiểu thư của Tướng phủ, cho dù nó trở về, cũng không thể lay chuyển được địa vị của con…” Đêm xuống, có tiếng gõ cửa khe khẽ. Nương lén lút xách theo một hộp thức ăn, chuồn vào phòng ta. “Nữ nhi ngoan, đói lắm rồi phải không, nương giữ lại cho con một cái móng giò to đấy!” Ta sững sờ. Không phải chứ, nương… người là gián điệp nội ứng sao!

Tuy An

Tuy An Thiệu Diễm là hộ vệ ta nhặt được. Hắn bảo vệ ta mười năm, nhưng trong ngày vong quốc, hắn lại vì hoàng tỷ mà tự tay ép ta quy hàng. Sau này ta đào vong thất bại, ẩn trốn trong thôn, hắn lại dùng lửa ép ta. Khi mở mắt lần nữa, ta trở lại ngày ta gặp hắn. Ta lập tức che mắt giả mù đi ngang qua. Nhưng nghe nói từ hôm ấy, ở bãi tha ma xuất hiện một thiếu niên áo đen, cả người toàn máu đang chặn hỏi từng người qua đường một.

Vòng Lặp Tái Sinh

Vòng Lặp Tái Sinh Ta bắt gặp Quý phi cùng Hầu gia tư thông. Hầu gia siết cổ của ta. Vừa dùng sức, vừa thổi hơi bên tai ta: “Nhanh thôi, rất nhanh liền .” Đây là lần thứ ba ta bị hắn diệt khẩu.

Thứ Tử Lên Ngôi

Thứ Tử Lên Ngôi Đích tỷ tính kế để gả ta cho vị hôn phu của nàng. “Dù hắn chỉ là một thứ tử thấp hèn nhưng cũng đủ xứng với ngươi rồi.” Nàng ta không ngờ rằng, tên thứ tử đó ngày sau sẽ quân lâm thiên hạ. Còn nàng ta phải quỳ xuống chúc ta thiên tuế.

Nữ Đế Cẩm Đàn

Nữ Đế Cẩm Đàn Ta vừa mới sinh ra đã bị vứt bỏ ở bãi tha ma. Một con hoạt thicó lòng tốt cứu ta, dùng máu thịt của mình nuôi dưỡng ta lớn lên. Ban ngày, chúng ta nằm trong quan tài nghỉ ngơi, ban đêm hắn dẫn ta đi đào mộ, trộm mả, phát tài từ của cải của người chết. Năm mười bảy tuổi, người trong cung tới mang ta đi, họ nói rằng ta là công chúa thật bị bế nhầm từ nhỏ. Ta mừng rỡ không thôi, nghĩ rằng từ nay mình đã có cha mẹ. Nhưng sau này ta mới biết, họ không nỡ để giả công chúa đi hòa thân, nên muốn bắt ta làm người thế thân. Ta định đào tẩu, nhưng hoạt thi lại ngăn cản ta. Hắn nói: “Vừa rồi, Tử Vi đế tinh đã nhập vào mệnh bàn của ngươi. Cẩm Đàn, hãy đi hòa thân đi.”  

Có Quận Chúa Nào Thảm Như Ta Không?

Có Quận Chúa Nào Thảm Như Ta Không? Phu quân của ta xuất chinh nhiều năm, ngày trở về lại mang theo một nữ tử mù đang hoài thai. Ác độc bà mẫu vì cháu đích tôn, ép ta uống trà thị thiếp nàng ta dâng lên. Nửa năm sau, nàng ta sinh trưởng tử, còn ta, chỉ cách một bức tường, lại độc phát mà chết trên giường lạnh lẽo. Trọng sinh trở về, ta quay lại đúng ngày hắn khải hoàn. Nữ tử mù quỳ trước mặt ta, ta thản nhiên đồng ý, sau đó xoay người, lập tức tiến cung thỉnh chỉ hòa ly. Bọn họ dường như đã quên mất. Dù song thân ta đều đã mất, nhưng cữu cữu ruột của ta chính là đương kim thiên tử!

Hoàng Quyền Độc Lữ

Hoàng Quyền Độc Lữ Phu quân ta là một vị đại phu. Hôm ấy, chàng phụng chỉ nhập cung chẩn trị chứng đau đầu cho quý phi, kết quả là quý phi đầu tóc rối bời, mặt mũi lem luốc, lao thẳng đến trước mặt hoàng huynh ta, khóc đến mức hoa lê đẫm mưa, nói rằng phu quân ta đã vô lễ với nàng ta. Hoàng huynh từ trước đến nay luôn nâng niu quý phi như trân châu bảo ngọc, nghe xong thì nổi trận lôi đình, lập tức sai người đánh ch.t phu quân ta bằng trượng. Khi ta vào cung tìm chàng, thân thể chàng chẳng còn mảnh da lành lặn, trong tay vẫn nắm chặt bùa bình an ta cầu cho chàng, mà người thì đã sớm tắt thở rồi. Quý phi ngồi trên cao nhìn xuống, ngạo mạn bảo ta: “Ngươi có thể giống bản cung đôi phần, đó là phúc khí của ngươi.” Nàng không biết rằng, có thể giống ta đôi phần, mới là phúc khí của nàng.

Tôi Là Ai Trong Gia Đình Này?

Tôi Là Ai Trong Gia Đình Này? Bố mẹ tôi là những bậc thầy PUA bẩm sinh. Về điểm số, họ bắt tôi phải so với đám sinh viên ở Thanh Hoa và Bắc Đại. Về ăn mặc, họ bảo tôi nên nhìn vào mấy bạn học nghèo mà học tập. Nói năng thì toàn chọn lời khó nghe nhất mà nói. Sau 25 năm bị kiểm soát, cuối cùng tôi cũng “tốt nghiệp” khỏi trường đời này. “Vì sao bố mẹ người ta trợ cấp cho con cái tháng nào cũng sáu nghìn bảy, còn hai người chỉ biết lấy dưa hấu già quét sơn xanh mà tô vẽ thôi hả?” “Tôi sống trên đời này chẳng phải vì hai người sao? Không thể giúp tôi ngẩng mặt lên được à?”

Trường Ninh Ký

Trường Ninh Ký Ta là Trưởng công chúa của triều đại hiện nay, mang bệnh từ trong bụng mẹ, sống không quá hai mươi lăm tuổi. Những năm cuối đời, ta định rời khỏi cung, sống một cuộc đời tự tại nơi ngoài hoàng thành. Thế nhưng, chưa kịp thoát thân, ta đã bị gán tội mưu phản. Trong ngục tối, khi ánh sáng yếu ớt từ ngọn đèn dầu lay lắt, tiếng của Phò mã – Hứa Quy Viễn vang lên, mang theo cả sự lạnh lùng và uy nghiêm: “Điện hạ còn muốn tiếp tục chối cãi sao?” Ta áp sát lại gần, khẽ mỉm cười, rồi hôn hắn: “Ta có cứng miệng hay không, phò mã thử xem chẳng phải sẽ rõ hay sao?” Tiểu Hứa đại nhân, mặt đỏ tới tận mang tai.

Ta Là Công Chúa Cơ Mà

Ta Là Công Chúa Cơ Mà Ta xuyên đến thân thể một vị công chúa vô dụng. Chỉ vì nhìn thám hoa nhiều hơn một chút, liền bị phò mã tát một bạt tai, đẩy xuống ao sen. Hắn nói là muốn cho ta một bài học nhớ đời. Ta lập tức xông vào trong cung tố cáo. Hoàng đế lại chỉ phạt phò mã ba mươi trượng. Hắn chịu xong hình phạt, còn có thể bò dậy đe dọa ta. Ta lập tức quyết định, cũng nên cho hắn một bài học nhớ đời. Ví như… lấy mạng hắn!

Vận Khí

Vận Khí Ta và Nhiếp chính vương lãnh huyết Úc Tẫn là thanh mai trúc mã. Vốn dĩ ngôi vị Vương phi phải thuộc về ta, nhưng Thái hậu lại đột nhiên chỉ hôn, ban cho một tiểu thư khuê các mà trước giờ ta chưa từng nghe đến. Nàng ta cử chỉ tao nhã, nhưng thỉnh thoảng lại lẩm bẩm những lời kỳ lạ: “Hệ thống, vận khí của nàng ta quá mạnh, luôn áp chế ta! Úc Tẫn đã bị nàng ta mê hoặc, bước tiếp theo ta phải làm gì để chiếm được trái tim hắn?” Ha. Ta khẽ cười, nhấp một ngụm rượu. Thứ ta đã buông tay nhường lại, cho nàng ta cầm, nàng ta cũng cầm không vững.