Cung Đấu

Sau Khi Công Công Ở Rể Hoàng Gia

Sau Khi Công Công Ở Rể Hoàng Gia Tướng công Triệu Minh Uyên sau khi đỗ Thám Hoa, liền bị Công chúa đã góa chồng nhiều năm để mắt tới. Trong kinh đồn đại, ta – nữ nhi nhà đồ tể, sớm muộn cũng sẽ trở thành thê tử bị ruồng bỏ. Công công tay cầm gia pháp đứng canh trước cửa, bảo: “Con dâu chớ lo, nghịch tử nếu dám vứt bỏ vợ tào khang, ta sẽ đánh gãy chân chó của hắn!” Ta nói: “Kỳ thực, ta cũng không có đến nỗi tào khang!” Tướng công men theo vách tường mà về, dáng vẻ vô cùng bất đắc dĩ: “Cha, Công chúa để mắt tới người. Còn nói, nếu cha chịu nhập giá hoàng gia, tiền đồ của nhi tử liền khỏi lo rồi.” Công công đỏ bừng mặt, đang muốn nói chuyện, bà mẫu đã vội giành trước, ôm ngực thốt lên: “Vì con ta, ta… hu hu, ta nguyện hy sinh.” Công công: “Bà có hỏi qua ý của ta chưa?”

Tuế Tuế Lương Thần Niên Niên Hâm

Tuế Tuế Lương Thần Niên Niên Hâm Ta là nữ nhân tôn quý nhất, giàu có nhất khắp Đại Lương, được Hoàng đế đích thân phong làm Linh Dục Quận chúa, cũng là Thái tử phi tương lai. Thế nhưng, ngay trước đêm đại hôn, Thái tử vì nô tỳ Lâm Dung Vi mà muốn từ hôn với ta. Hắn cho rằng ta được phong làm Quận chúa chỉ vì hắn. Nhưng hắn không hề biết rằng, chỉ có vị Hoàng tử được ta chọn mới có thể trở thành Thái tử.

Trời Lạnh Rồi Đổi Hoàng Đế Thôi

Trời Lạnh Rồi Đổi Hoàng Đế Thôi Hoàng hậu thích chỉ hôn. Trong tiệc cung yến, Hoàng hậu tùy tiện chỉ tay, chỉ vào đích tỷ đã có hôn ước, cho ấu tử của thừa ân hầu là Trần Thiên Hữu. Chưa đầy hai năm, đích tỷ bị bạo hành gia đình đến mức sảy thai, khóc lóc vào cung cầu Hoàng hậu chủ trì công đạo, nhưng lại bị nàng ta trách cứ. “Hồ ngôn loạn ngữ, hôn sự do bản cung chỉ định từ trước đến nay đều là phu thê ân ái, cầm sắt hòa minh, ngươi đây là đang nghi ngờ bản cung sao?” Trần Thiên Hữu càng ngày càng quá đáng, yêu cầu thê thiếp hầu chung một chồng, đích tỷ không chịu nổi nhục, tự vẫn mà chết. Hoàng hậu biết chuyện thì giả mù mưa sa lau vài giọt nước mắt: “Cũng là người không có phúc khí, đáng thương cho tấm lòng tốt của bản cung.” Ngón tay khẽ động, lại chỉ sang ta. Ta cười đáp ứng, có lẽ nàng ta không biết, ta vừa mới cẩu thả cùng với phu quân Hoàng Thượng của nàng ta ở trong chùa. Lúc này trong bụng, còn mang thai long chủng.

Trọng Sinh Chủ Mẫu Đại Sát Tứ Phương

Trọng Sinh Chủ Mẫu Đại Sát Tứ Phương Ta là chính thất phu nhân của phủ Tướng quân, đã thu nhận cô nương mồ côi Thẩm Ngọc mất cả cha lẫn mẹ. Nhưng nàng lại chuốc say phu quân của ta, leo lên giường của chàng, ép ta thu nhận nàng làm thiếp. Ta giận dỗi với phu quân, khiến chàng tức giận xuất chinh, rồi ngã xuống vách núi mà chết thảm. Khi ta đau khổ tột cùng, gần như đẻ non, nàng lại bày mưu hại danh dự của ta, khiến ta trở thành nỗi sỉ nhục của phủ Tướng quân. Trước khi chết ta mới biết, nàng đã sớm cấu kết với gia đình đại ca, mưu đồ nuốt trọn gia sản to lớn của phủ Tướng quân. Mở mắt ra lần nữa, ta trở về ngày nàng mới vào phủ. Nhìn nụ cười kiều diễm của nàng, ta không kìm được mà trêu chọc: “Thẩm cô nương hiểu biết lễ nghĩa, lại trẻ hơn đại tẩu của ta rất nhiều, nghĩ rằng đại ca ta thấy ngươi nhất định sẽ thích.”

Công Chúa Hành Phong: Quang Minh Thiên Hạ

Công Chúa Hành Phong: Quang Minh Thiên Hạ Mẹ ta mất khi ta mới bảy tuổi, mười tuổi thì mất cha, chỉ biết sống dựa vào tổ mẫu. Tổ mẫu kiếm sống bằng cách may vá và giặt giũ cho người ta, cũng chẳng dễ dàng gì. Mùa hè thì làm ruộng, mùa đông thì lên núi, cuộc sống cũng tạm đủ để tiếp tục. Năm ta mười bốn tuổi, ta mơ thấy một giấc mơ. Trong giấc mơ, ta trở thành công chúa, được đưa vào cung điện, đối đầu sinh tử với một công chúa giả. Cuối cùng, cả hai chúng ta đều bị một người xuyên không giet chet, trở thành bước đệm để nàng ta thăng tiến.

Xuyên Thành Tiểu Linh Miêu Bên Người Nữ Hoàng

Xuyên Thành Tiểu Linh Miêu Bên Người Nữ Hoàng Tôi và nhỏ bạn thân cùng nhau xuyên không. Nó xuyên thành vương phi, còn tôi thì xuyên thành … một con linh miêu. Tôi: “Cứu tao, cứu tao, cứu tao với!” Nó: “Mày cố chịu thêm chút nữa đi! Để tao đi tranh quyền nuôi mày!” Kết quả là vì biết tự đi vệ sinh đúng chỗ mà tôi được Nữ hoàng bệ hạ chọn mang đi. Về sau, bạn thân suýt bị xử tử vì phu quân nhà nó tạo phản. Nó: “Cứu tao, cứu tao, mau cứu tao!” Thế là tôi bèn nhảy cẫng lên, cắn một phát vào đùi phản diện!  

Bách Hoa Sát

Bách Hoa Sát Tại Bách Hoa yến, Thái tử đem đóa mẫu đơn vương do Hoàng hậu đích thân tuyển chọn, dâng tặng cho nữ tử Tô gia. Trong khoảnh khắc ấy, mọi ánh mắt lập tức đổ dồn về phía ta. Trong những ánh nhìn chế giễu, mỉa mai, còn xen lẫn vài tiếng cười khúc khích đầy ác ý. Ta mỉm cười nâng chén rượu trước mặt, mà đầu móng tay đã găm sâu vào lòng bàn tay. “Đóa hoa này thật đẹp, rất hợp với Tô muội muội.” Một đôi xứng lứa vừa đôi như thế, ta cũng chẳng cần chen chân vào nữa. Chỉ mong đời này của Phó Hạc Minh có thể được như tâm nguyện, vừa có giang sơn, vừa có mỹ nhân. Lập Tô Phù Doanh – người hắn yêu nhất – làm hậu. Để Giang gia ta không còn rơi vào cảnh toàn tộc bị xử trảm, để ta – đường đường là một vị Hoàng hậu của Đại Thịnh– không phải bị đày ra biên cương, trở thành quân kỹ để an ủi tướng sĩ. Chỉ là… khi không còn Giang gia ta dốc toàn tộc trợ lực, ta thật muốn nhìn xem, Phó Hạc Minh hắn, làm sao bước lên ngôi cửu ngũ chí tôn.

Thái Bình Thịnh Thế

Thái Bình Thịnh Thế Vào đêm tân hôn, phu quân nhận lệnh xuất chinh, ta ở lại Hầu phủ lặng lẽ chờ đợi suốt năm năm. Năm năm sau, phu quân khải hoàn trở về, mang theo một tiểu thiếp dung mạo tuyệt mỹ. Phu quân nói: “Liên nhi yếu đuối, không thể tự lo liệu, làm phiền phu nhân chăm sóc nàng nhiều hơn.” Tiểu thiếp gì chứ? Đây rõ ràng là muội muội vừa thơm vừa mềm của ta! Nha hoàn bên cạnh ta thấy vậy thì tức giận không chịu nổi, muốn thay ta ra mặt, dạy cho Thẩm Liên một bài học. Ai ngờ phu quân lại khăng khăng cho rằng ta là người sai khiến. Chợt nghe giọng nói mềm mại dịu dàng của muội muội bất ngờ phát lên: “Hầu gia! Ta đã nói là tự mình sơ ý, là ta không cẩn thận, chàng đừng kiếm chuyện mà gây hiềm khích giữa ta và phu nhân nữa!” Ta: “…”

Tái Ngộ

Tái Ngộ Khi ta gả cho Thái tử, khi ấy hậu viện đã có một nữ xuyên không và một nữ trọng sinh. Nữ tử xuyên không là trắc phi, tinh thông thiên cổ tuyệt cú, biết phát minh, biết kiếm tiền. Nữ tử trọng sinh là lương đệ, giỏi tranh đấu trong nội viện, nắm rõ xu hướng phát triển của cốt truyện. Thái tử có hai tinh binh lương tướng này, đã đủ để tung hoành triều đình lẫn hậu cung. Còn ta, một Thái tử phi, chỉ là kẻ đến để trang trí, quản lý viện tử mà thôi.

Hắc Liên Hoa Phản Sát

Hắc Liên Hoa Phản Sát Ta là quý phi được muôn vàn sủng ái. Hôm nay, khi vừa ân ái cùng Hoàng đế xong, ta bỗng nhìn thấy giữa không trung hiện lên những dòng đạn mạc kỳ quái: 【Cười chết mất, lại phải xem nàng ta vui vẻ uống thuốc tránh thai rồi. Không thể không nói, Tiêu Cảnh Hoài đúng là tàn nhẫn! 】 【Thật đáng thương, bề ngoài nhìn thì vinh quang vô hạn, nhưng thực chất chẳng mấy chốc sẽ bị tru di cửu tộc. 】 【Các ngươi chẳng lẽ lại bắt đầu thương hại nàng ta sao? Đừng quên, nàng chính là nữ phụ độc ác đó! 】 Ta ngây người nhìn những lời lẽ quái dị đó. Tiêu Cảnh Hoài ở bên cạnh thì cầm bát thuốc do cung nhân dâng lên, dịu dàng đưa đến môi ta. “Mi Nhi, mau uống đi, thuốc nguội thì hiệu quả sẽ kém đi.”

Dưới Một Người, Trên Vạn Người

Dưới Một Người, Trên Vạn Người Ngày vào cung, mẫu thân ân cần dặn dò: “Nếu đã làm thì phải làm người dưới một người, trên vạn người.” Ta cẩn thận tuân theo lời mẫu thân dạy, nhiều năm làm việc chăm chỉ. Cuối cùng cũng trở thành người dưới một người, trên vạn người… Thái giám.

Nương Nương Giá Đáo!

Nương Nương Giá Đáo! Kiếp trước, ta là một tên bạo quan, sau khi chết, âm phủ phán rằng ta giết chóc quá nhiều, nên trừng phạt kiếp sau làm nữ nhân. Ta chẳng hề để tâm, khi đi qua cầu Nại Hà còn đá lật cả nồi canh của Mạnh Bà, chẳng uống lấy một ngụm. Nhìn gương mặt hoa nhường nguyệt thẹn trong gương, ta khẽ cười lạnh: Đây mà gọi là trừng phạt sao? Rồi sau đó, ta vào cung. Hoàng thượng: “Mỹ nhân, làm sủng phi không tốt sao? Sao nàng lại muốn trở thành cô cô chấp hình của Thận Hình Ti vậy?”

Công Chúa Hòa Thân 3: Quy Tắc Ở Góa Của Công Chúa Hòa Thân

Công Chúa Hòa Thân 3: Quy Tắc Ở Góa Của Công Chúa Hòa Thân Sau một năm hòa thân, cuối cùng cũng hại chết được phu quân. Ta trở thành quả phụ trẻ tuổi, giàu có và phóng túng nhất Bắc quốc, hứng thú bừng bừng chuẩn bị tái giá. Vàng bạc đầy trướng mặc ta tiêu xài, mỹ nam thảo nguyên mặc ta lựa chọn, cuộc sống thật là sung sướng. Vào đêm ba mươi bảy ngày sau khi phu quân mất, ta bị người ta bóp cằm lay tỉnh: “Đế Cơ quả thực không bao giờ làm ta thất vọng! Không thủ tiết coi như xong, tái giá còn cầm theo tiền của ta?” Ta kinh hãi vô cùng, giả vờ yếu đuối, tỏ ra tình thâm: “Đại vương… thiếp bị ép buộc…” “Đừng có giả bộ.” Ta túm lấy tay áo hắn, há miệng nói bừa: “Thất lang… thiếp nhớ chàng…” “Rầm!” Hắn rút đao ra khỏi vỏ. Ta lập tức ngậm miệng. Series Truyện này gồm  3 phần Phần 1 Phần 2 Phần 3

Ánh Sáng Đom Đóm

Ánh Sáng Đom Đóm Ta là thứ nữ tướng phủ, lãnh tâm lãnh phế, thủ đoạn tàn nhẫn. Ngày cập kê, ta trở thành đích nữ tướng gia, thay thế đích tỷ trở thành danh môn quý nữ nổi tiếng gần xa, tài hoa vô song ở kinh thành. Sau đó ta vào cung, trở thành phi tần của Hoàng đế, sủng quan lục cung, được mọi người chú ý. Hoàng đế băng hà, ta nâng đỡ tân quân thượng vị, lại trở thành Hoàng Thái Hậu tôn quý nhất của Đại Càn. Ta giúp tiểu hoàng đế củng cố giang sơn, thống trị thiên hạ, được vạn dân tôn sùng, nhưng tiểu tử kia lớn lên lại muốn giết ta. Không sao, giết hắn ta làm hoàng đế là được.

Gặp Được Cứu Tinh

Gặp Được Cứu Tinh Trước ngày tuyển phi vào Đông Cung, ta bị người hạ độc, giữa cơn mê loạn, lạc vào hẻm tối, mất sạch trinh tiết trong tay thị vệ Đoạn Minh. Khi ấy, ta ngỡ hắn là ân nhân cứu mạng, đành thuận theo số phận, chấp nhận gả vào Đoạn gia. Sau khi thành thân, hắn một bước lên mây, vinh hoa quyền thế đều nhờ ta dốc lòng phò trợ. Đến ngày hắn được phong làm Đại tướng quân, lại có ba tên ăn mày kéo đến phủ, ngông cuồng gào lớn: “Chúng ta mới là tình lang mà tướng quân phu nhân vụng trộm trước ngày xuất giá!” Ta nổi giận, yêu cầu hắn đuổi đi. Nhưng Đoạn Minh chỉ nở nụ cười tàn nhẫn: “Kẻ làm nhục ngươi trong hẻm năm đó là bọn chúng, không phải ta.” “Ta chẳng qua là nhặt được cái xác sống, không ngờ lại đổi lấy phú quý cả đời.” Chân tướng phơi bày, ta giận đến đỏ mắt, rút trâm cài tóc lao tới muốn giết hắn. Nào ngờ lại bị chính tay hắn đẩy xuống đài cao. Trong cơn đau xé thịt, ta thấy bọn ăn mày lao tới, vây quanh như lũ chó đói. Còn hắn – người từng gọi ta là thê tử – lại ôm tiểu thanh mai, lạnh lùng đứng nhìn. Ta chết không nhắm mắt. Nhưng trời cao có mắt, cho ta sống lại lần nữa – đúng đêm bị hạ dược năm đó. Lúc này đây, ta đang đứng trong ngõ nhỏ, cả người nóng rực như thiêu như đốt…

Hoán Hôn Nha Hoàn

Hoán Hôn Nha Hoàn Sau khi trọng sinh, việc đầu tiên ta làm chính là đưa nha hoàn mà đại ca tặng ta… đến dự yến mừng thọ của đại bá. Đời trước, được đại ca trợ giúp, Lâm Nguyệt Như đã đội mũ phượng, mặc giá y của ta, thay ta gả vào hầu phủ trong ngày thành thân. Còn ta, bị đại ca h/ạ đ/ộc làm c.â m, dùng thu/o^c mê đưa đến một nơi xa xôi, gả cho một lão già độc thân. Lão là thương nhân tham tiền háo sắc, sau khi chơi chán, lại bán ta cho k/ỹ việ/n hạ đẳng với giá mười lượng bạc. Nơi đó, nữ nhân mỗi ngày phải tiếp ít nhất 20 khách. Chưa đầy nửa tháng, ta vì bị hành hạ quá độ mà bệnh ch .t. Còn Lâm Nguyệt Như, từ thân phận nha hoàn, một bước lên trời, trở thành nghĩa nữ của tướng quân phủ, phu nhân hầu phủ. Phu quân sủng ái, nhà chồng che chở, sống đời khiến ai ai trong kinh thành cũng ngưỡng mộ. Khi ta mở mắt ra lần nữa, lại quay về đúng ngày mà đại ca đưa Lâm Nguyệt Như tới viện ta.

Lật Mặt Si Tình

Lật Mặt Si Tình Kiếp trước, ta tự vẫn để khỏi bị tên hoàng đế dâm loạn kia làm nhục. Phu quân ta là Dự Vương đau đớn tột cùng, mưu phản giết vua. Sau khi đăng cơ, hắn tìm một vũ cơ có mặt mày giống ta để chuyên sủng. Thiên hạ đều khen Dự Vương si tình nhưng ai mà ngờ được người mà hắn yêu thực sự lại là vũ cơ kia. Còn ta, ta bị hắn dâng cho hoàng đế, làm cớ để sau này đoạt ngôi. Sống lại một kiếp, ta trở về đêm hầu hạ hoàng đế. Lần này, ta chủ động ôm lấy vòng eo thon gọn của hắn. Ngày hôm sau, cả kinh thành đều biết rằng: Hoàng đế anh minh thần võ, còn Dự Vương thì không được như vậy.

Tái Sinh Thành Thái Tử Phi

Tái Sinh Thành Thái Tử Phi Việc đầu tiên ta làm sau khi được tái sinh. Chính là cầm thuốc độc xông đến tiệm bánh bao ở phía Tây thành. Tên thanh niên bán bánh bao kia mới chính là thái tử lưu lạc nơi dân gian. Không lâu sau, hắn sẽ cùng thanh mai của mình trở về hoàng cung. Trước tiên giết chết thái tử giả, sau đó hành hạ thái tử phi. Ngày thái tử phi chết, tuyết rơi đầy trời, phủ trắng xóa mặt đất đã nhuốm đỏ. Ta chính là thái tử phi xui xẻo đó. Không ngờ, lại đụng phải thái tử giả cầm kiếm đuổi đến trước cửa tiệm bánh bao. Ta nhướng mày: “Thế nào? Cùng nhau?”

Kết Cục Kẻ Phản Bội

Kết Cục Kẻ Phản Bội Bằng hữu duy nhất của ta là một nữ nhân xuyên không, nàng nói rằng nhiệm vụ của mình khi đến thế giới này là để cứu ta. Nàng luôn tin tưởng và bảo vệ ta, thậm chí không tiếc gì để giúp trượng phu của ta lên ngôi hoàng đế. Cuối cùng, nàng đã tìm được một người yêu thương nàng tha thiết. Nàng bảo ta rằng, nơi này khiến nàng cảm thấy ấm áp, nàng muốn ở lại thế giới này. Nhưng về sau, ta vội vã từ biên cương trở về. Chỉ thấy thân thể gầy gò, xanh xao của nàng nằm cô độc trong ngọc quan, thân thể lạnh như băng. Bên cạnh quan tài, phu quân của nàng đứng lặng người, không nói một lời. Đứa con nhỏ của nàng lại thì thầm một cách mừng rỡ, “Tốt quá rồi, ta không muốn có một mẫu thân điên như thế.” Ta nhìn nữ nhân đang đứng giả vờ lau lệ bên cạnh phụ tử hắn. Ta nghĩ, ta không cần phải giả vờ nữa rồi. Sau hôm nay, họ sẽ biết thế nào mới thực sự là kẻ điên.

Chủ Mẫu Phủ Thế Tử

Ta nuôi con từ thuở còn thơ, tưởng rằng sau này nó sẽ báo đền ân nghĩa. Nào ngờ, hôm nó vinh quy bái tổ, ta bày tiệc linh đình, nó lại dẫn một người đàn bà đến trước mặt ta, lạnh lùng nói: “Đây mới là mẹ đẻ của con! Bạch Thư Hoa, bà chiếm ngôi chính thất của mẫu thân ta bấy lâu, hôm nay phải trả lại!” Giữa lúc ấy, trong đầu ta bỗng vang lên một giọng nói lạnh tanh: 【Nếu ngươi bằng lòng kết giao với ta, ta sẽ đưa ngươi trở về quá khứ, lúc mới nhận nuôi tên nghịch tử này. Đến đó, ngươi có thể thay đổi tất cả, báo thù những kẻ phụ bạc!】 Ta nghe xong, khẽ mỉm cười. Đánh mặt bọn tiểu nhân, cần gì phải trọng sinh? Hiện tại, ta cũng có thể khiến chúng nếm đủ hậu quả!