Trang chủ Thể loại Hiện đại

Hiện đại

NGƯỜI YÊU CŨ CỦA TÔI LÀ KIM CHỦ

Trong một chương trình tạp kỹ, tôi bị phạt phải gọi điện cho một người yêu cũ và đọc một câu thoại đầy xấu hổ.“Anh ơi, em muốn ngồi trên cơ bụng của anh để chèo thuyền.”Giây tiếp theo, giọng nói thẹn thùng của tôi vang lên từ chiếc điện thoại của khán giả ngồi ở hàng ghế đối diện.Cả trường quay xôn xao.Chủ nhân của chiếc điện thoại ngẩng đầu lên, khẽ cười: “Quấy rối nơi công cộng, cô Tần muốn ăn kiện sao?”Cộng đồng mạng hóng hớt bùng nổ.“Trời ơi, hóa ra bạn trai cũ của cô ấy chính là kim chủ lớn nhất của chương trình – Giang Đình Uyên.”“Điều còn ngượng ngùng hơn là, vị đại lão này… hình như vừa mới đính hôn.”

Mẹ Chồng Sững Sờ Khi Tôi Gọi Bà Là Dì

Mẹ Chồng Sững Sờ Khi Tôi Gọi Bà Là Dì Mẹ chồng đứng chờ trước cổng khu chung cư. Tôi bước ra hỏi: “Bác tìm cháu có việc gì vậy ạ?” Bà ấy sững người: “Con gọi ta là gì? Con là con dâu ta mà lại gọi ta là bác à?” Tôi lạnh nhạt nói: “Bác có bằng chứng gì cho thấy cháu là con dâu bác?” Bà ấy ngơ ngác: “Con dâu tôi tên là Dư Anh, chẳng phải con là Dư Anh sao?” Người xung quanh bắt đầu quay đầu nhìn.

Gái Hư Và Cún Si Tình

Gái Hư Và Cún Si Tình Hồi cấp ba, có một tên bá chủ trường học từng bị tôi phũ thẳng mặt. Hắn ta đến giờ vẫn chưa chịu từ bỏ. Lần này tôi đồng ý quen hắn. Hắn vui tới mức bắn pháo hoa suốt cả đêm, rực sáng cả thành phố. Rồi quay sang khoe khoang với đám bạn: “Con nhỏ năm đó chảnh đến ch.t, giờ không phải cũng ngoan ngoãn gọi tao là chồng đấy à.” “Không nghe lời thì dạy dỗ lại thôi.” Trong phòng bao, ai cũng khen hắn thủ đoạn cao tay. Tôi đẩy cửa bước vào: “Khoe đã chưa?” Hắn cau mày, giơ tay nhìn đồng hồ: “Vợ ơi, năm phút chém gió nhanh thế đã hết à?” “Ừ.” Đám người: “???”

Giả Vờ

Giả Vờ Vào tuổi mười tám. Lần đầu tiên Ôn Nam Tịch gặp Phó Diên, anh đứng bên cạnh Nhan Khả – kẻ thù cũ của cô. Khoảng cách giữa cô và hai người họ là một con hẻm dài, tối tăm, tựa như ranh giới giữa hai thế giới, cô không thể bước qua, còn anh cũng không có ý định đi tới. Sau này, trong một buổi chiều hè nắng cháy, giữa căn phòng u tối, anh cúi đầu, tay ôm lấy eo cô, đầu ngón tay khẽ mân mê làn da cô, đôi mắt đen láy nhìn chằm chằm vào cô: “Nam Tịch, ngẩng đầu nhìn tôi.” Năm hai mươi bốn tuổi. Ôn Nam Tịch và Phó Diên gặp lại nhau, anh vẫn đứng bên cạnh Nhan Khả, hai tay đút túi quần, vẻ mặt lạnh lùng, vô cảm. Cô đứng từ xa, cầm sơ yếu lý lịch, nhìn anh rồi lên tiếng: “Phó Diên, đã lâu không gặp.” Anh không hề thay đổi sắc mặt, chỉ liếc nhìn cô một cái. Công ty này là của anh, cô hiểu rõ rằng mình không có cơ hội. Vậy nên cô xoay người, rời đi. Nhìn bóng dáng cô dần xa khuất, lòng bàn tay anh siết chặt. Lần gặp lại sau đó. Ngày hôm ấy sương mù dày đặc phủ kín khung cửa sổ, những giọt mưa tí tách lăn dài. Khi cô càng tiến đến gần, anh vươn tay nắm lấy cổ tay trắng ngần của cô, đôi mắt đen nhánh nhìn sâu vào mắt cô: “Ôn Nam Tịch, có phải em lại muốn đùa giỡn với tôi không?” Ngày ấy, lớp sương phủ đầy cửa kính xe, trên đó in đậm hình bóng của cô.

Quay Lại Thời Niên Thiếu

Quay Lại Thời Niên Thiếu

BÊN EM LÀ ƯỚC MUỐN DUY NHẤT

Tôi là người tình của ông trùm xã hội đen.Sau khi ông trùm bị tử hình, tôi đã xuyên không về năm anh ấy mười tám tuổi.Tôi tìm thấy cậu thiếu niên Lý Trạm đang bị thương trong một con hẻm, sau đó tôi liền ép cậu ấy vào tường rồi hôn: “Còn dám đánh nhau nữa, tôi sẽ hôn nát miệng cậu!”Lý Trạm: ?

Chiếc Két Tình Yêu

 Chiếc Két Tình Yêu Sau khi ly hôn, tôi bất ngờ nhận được một khoản tiền lớn không rõ nguồn gốc, kèm theo một két sắt chứa đầy ảnh của chính mình. Mặt sau mỗi bức ảnh đều viết một dòng: “Mong Thẩm Từ bình an thuận lợi.” Người ký tên: Phó Vân Xuyên – anh trai của chồng cũ tôi. Không lâu trước đó, anh đã qua đời vì ung thư gan. Khi được sống lại, tôi quay về đúng ngày hai nhà bàn chuyện liên hôn. Một lần nữa được chọn đối tượng kết hôn, tôi không chút do dự, chỉ tay về phía người đàn ông đang lặng lẽ dõi theo mình ở góc phòng: “Tôi chọn anh ấy.”

Dưỡng Phản Vi Chính

Dưỡng Phản Vi Chính Năm bận rộn nhất của hệ thống công lược, tôi đồng thời phải công lược cả phản diện bệnh kiều và nữ phụ độc ác. Nhưng lúc tôi đã học thuộc mọi kỹ thuật tán trai, nắm chắc toàn bộ bí kíp công tâm, chuẩn bị bung lụa thì… Lại phát hiện thứ chờ đón tôi không phải là các nam chính cool ngầu hay nữ phụ chua ngoa, mà là… hai nhóc tì mềm mại đáng yêu! Trời đánh mà, tôi đành chấp nhận số phận, vừa định dắt hai đứa nhỏ về nhà. Ai ngờ ngay giây tiếp theo, tôi nghe thấy được tiếng lòng của bọn trẻ: 【Cô ta chắc cũng như mấy người nhận nuôi trước thôi, về nhà là lột mặt nạ liền, không biết lần này là đánh hay chửi đây.】 【Hừ, đồ ngốc đáng thương, không biết cô hành hạ bọn tôi mấy ngày thì sẽ bị anh tôi xử lý cho mất xác đâu ha.】 Tôi lạnh cả sống lưng. Trước khi hai đứa kịp phản ứng, tôi vội nhét hai miếng bánh kem dâu thơm ngọt vào tay bọn chúng.

CÙNG CHỒNG QUAY NGƯỢC THỜI GIAN

Ngày ly hôn, tôi bỗng nhiên thức tỉnh khả năng đọc suy nghĩ.Tôi nghe thấy trong lòng người chồng lạnh lùng với tôi bấy lâu nay đang khóc thầm:“Phải làm sao đây! Vợ không cần mình nữa! Nhưng mình không muốn ly hôn, hu hu hu!”Tôi vô cùng hoang mang, nhưng khi mở mắt ra lần nữa, tôi đã quay về năm thứ hai đại học.Vẫn là anh ấy – chàng trai nổi bật nhất trường, người đã lạnh lùng từ chối lời tỏ tình của tôi. Nhưng trong lòng lại reo mừng:“Thích quá! Nhìn bảo bối muốn khóc thật đáng yêu, dễ thương chết đi được!”Trong cơn tức giận, tôi xé nát bức thư tình dành cho anh, rồi ném vào thùng rác.Lần này, đến lượt Cố Dư Bạch hoảng hốt.

Cát Chảy

Cát Chảy Tôi mang thai ngoài ý muốn. Nhưng Tạ Huyền ghét trẻ con. Buổi tối hôm ấy, tôi dò xét thái độ của anh. Bàn tay anh đặt hờ trên eo tôi, giọng điệu lười biếng, cười như không cười: “Gì đây, em có thai rồi à?” Tôi hoảng hốt phủ nhận. Anh vuốt ve tóc tôi, giọng nói dịu dàng: “Bé con ngoan, chúng ta không cần có con.” Nhưng tôi đã thực sự mang thai. Vừa hay lại nghe người ta bàn tán: “Lương Ly theo Tạ tổng lâu như vậy mà vẫn chưa lên được danh phận, xem ra giấc mộng gả vào hào môn cũng xa vời.” “Cô ta ngốc quá, có một đứa con chẳng phải là ép cưới được rồi sao?” “Cô thì biết gì, Tạ Huyền căm ghét con riêng nhất. Nếu cô ta dám làm vậy, một xác hai mạng cũng chẳng phải chuyện gì khó.” Vì sự an toàn của mình và đứa bé, tôi phải tìm lý do rời đi ngay trong đêm. 【Tôi không muốn làm chim hoàng yến nữa, tôi muốn sống một cuộc đời bình thường. Cảm ơn anh vì tất cả những gì đã cho tôi suốt những năm qua.】 Nửa tháng sau. Tôi trốn ở một thị trấn nhỏ miền Nam. Vừa hỏi một bà mẹ bầu bên đường về kinh nghiệm mang thai, thì đột nhiên bị một cánh tay mạnh mẽ kéo vào lòng. Giọng anh trầm khàn, mang theo chút mệt mỏi: “Bé con, rốt cuộc ai là người phát minh ra cái từ ‘chim hoàng yến’ vậy? Anh không phải là bạn trai của em sao?”

THIÊN KIM THẬT TRỞ VỀ TÔI ĐÀNH VỀ QUÊ NUÔI GÀ

Khi thiên kim thực sự trở về, cũng là lúc tôi trở lại làng quê.Vị hôn phu đang ở Anh quốc gửi tin nhắn cho tôi: “London đang có tuyết, anh nhớ em, em đang làm gì thế?”Tôi trả lời: “Cho gà ăn.”Anh ấy nói đùa: “Em định mang gà đến gặp anh vào đêm Giáng Sinh sao?“Tôi từ chối: “Không được, bà ngoại sẽ đánh chết em mất. Còn nữa, đừng nhắn tin cho em nữa, vị hôn thê của anh đã thay đổi rồi.”

Một Thoáng Hương Xưa

Một Thoáng Hương Xưa Năm 1977, vị hôn phu của tôi, Cố Vân Gia, thi đỗ vào Đại học Kinh đô, khiến cả mười dặm tám thôn xung quanh xôn xao. Mọi người đều khen rằng tôi có con mắt tinh tường, vì Cố Vân Gia không chỉ tài giỏi mà còn đối xử với tôi như bảo bối. Nhưng vào ngày nhận được giấy báo trúng tuyển, tôi lại tận mắt thấy hắn ôm nữ tri thức trẻ xinh đẹp nhất trong đội sản xuất, dịu dàng mà kìm nén nói: “Em nên biết, mọi nỗ lực của anh đều là để xứng đáng với em.” Khi phát hiện ra tôi đang đứng đó, ánh mắt hắn lóe lên sát ý, như muốn ngăn tôi gây ra bất cứ rắc rối nào.

TỎ TÌNH NHẦM CHÚ NHỎ CỦA NAM THẦN

Tôi nhắm hướng đi tới chỗ của nam thần để thổ lộ, kết quả lại là nhầm người.Vừa nói xong mấy câu, đằng sau vang lên một tràng pháo tay rầm rộ.“…”Nam thần mặt đầy hào hứng: “Chú nhỏ, cuối cùng cũng có người chịu rước chú rồi!”Tôi: ???

Bí Mật Trong Ruộng Ngô

Bí Mật Trong Ruộng Ngô Kiếp trước, tôi phát hiện mẹ chồng l/én /lút ch ui vào ruộng ngô với một người đàn ông, sợ hãi không dám nói ra, chỉ dám lén lút về nhà kể cho chồng nghe. Kết quả là tôi bị chồng và bố chồng đ á n h đ a p d ã m a n, m ù m ột m ắt, q uè m ột c hân. Sống lại một lần nữa, tôi lại trở về đúng cái ngày mẹ chồng ch ui vào ruộng ngô. Tôi chọn cách không vạch trần, nhưng lần này không hề do dự, ch â m một mồi lửa đốt sạch ruộng ngô đó.

TÔI VÀ BẠN THÂN QUYẾT TÂM MANG TRAI ĐẸP VỀ NHÀ

Quán bar mới khai trương có sự kiện: uống đủ mười ly rượu là có thể mang về bất kỳ món đồ nào trong quán.Tôi uống liền một hơi mười ly, không chút biểu cảm, rồi kéo luôn anh chàng bartender đẹp trai bên cạnh ra về.Cuối cùng, ông chủ quán bar trung niên vốn đang bình thản cũng thay đổi sắc mặt.“Cô gái! Để con trai tôi xuống ngay!”

LIÊN HÔN VỚI KẺ THÙ KHÔNG ĐỘI TRỜI CHUNG

Khi tôi tranh giành dự án hợp tác với đối tượng liên hôn lần thứ n, tôi thật sự không thể kiềm chế được ý muốn tát anh ta.Khi bàn tay tôi chuẩn bị vung lên, trước mắt tôi hiện lên đầy những dòng bình luận lơ lửng:【Aaaaa anh ta không thực sự muốn giành dự án với cô đâu, anh ta chỉ không muốn ly hôn với cô thôi!】【Chỉ cần cô nói một câu là không ly hôn, không rời xa anh ta, nam chính sẽ dâng cả mạng cho cô ngay lập tức!】

Chồng Tôi Yêu Con Gái Của Người Giúp Việc, Tôi Chọn Cách Buông Tay

Chồng Tôi Yêu Con Gái Của Người Giúp Việc, Tôi Chọn Cách Buông Tay Bảy năm ngày cưới, chồng tôi nắm tay con gái của người giúp việc trong nhà, nói với tôi rằng, cô ta có thai. Đứa trẻ là của anh ta. Anh ta nhìn tôi, ánh mắt có phần áy náy nhưng chẳng bao nhiêu. “Chúng ta ly hôn đi.” “Chi Chi đang mang thai, con bé vừa tốt nghiệp đại học, tương lai còn đang rộng mở. Anh không thể để người khác chỉ trỏ sau lưng cô ấy được, anh phải cho cô ấy một danh phận.” Tôi vung tay tát thẳng vào mặt cô gái kia, giận dữ gằn hỏi: “Tại sao? Trên đời này thiếu gì đàn ông…” Mặt cô ta đỏ bừng lên, nhưng giọng nói lại chẳng hề sợ hãi: “Chị à, gia đình chị đã giúp đỡ em nhiều năm, em luôn biết ơn. Nhưng tình yêu là ích kỷ. Em không thể vì lòng biết ơn mà từ bỏ tình yêu của mình.” “Huống chi, chị và anh Yến Huy đã kết hôn nhiều năm mà vẫn chưa có con. Cả cơ nghiệp lớn như vậy, chẳng lẽ không có người kế thừa?” Tôi bật cười khẩy. Nếu cô ta thích nhặt rác đến vậy, tôi tất nhiên sẽ thành toàn cho họ. Chỉ là cơ nghiệp này… e là đứa con trong bụng cô ta còn chưa đủ tư cách để thừa kế.

NGỌT NGÀO CÙNG ANH ĐẦU GẤU HỌC ĐƯỜNG

 Vì một hiểu lầm mà tôi thành đôi với trùm trường.Anh ấy hằm hằm cảnh cáo tôi: “Lo việc của mình thôi, ngay cả ba tôi còn không quản được tôi.”Vậy mà đến khi tôi đòi chia tay, anh lại đỏ hoe khóe mắt mà chịu thua. “Chịu học đàng hoàng thì có được thưởng gì khác nữa không?”

TÔI NGHE ĐƯỢC TIẾNG LÒNG CỦA MỌI NGƯỜI

Một sáng tỉnh dậy, tôi đột nhiên phát hiện mình có một siêu năng lực đặc biệt.Tôi có thể nghe được tiếng lòng của người khác.Trên đường đi làm, tôi nghe thấy tiếng lòng đau thương của một học sinh tiểu học than thở rằng mình sẽ không bao giờ yêu nữa. Tôi nghe thấy bác tài xế xe buýt hói đầu trong lòng đang ngân nga bài “Yêu Em”. Tôi còn nghe thấy cô bán bánh cuộn đang lo lắng vì có quá nhiều nhà nên việc thu tiền thuê khiến cô mệt mỏi…Khi tôi xách bánh cuộn, đầu óc mơ màng bước vào thang máy, cửa vừa đóng lại thì nhận ra tổng tài nổi tiếng lạnh lùng của công ty đang đứng ngay bên cạnh.Anh ấy đứng sát bên, từ trên cao nhìn xuống tôi.Tôi rụt rè: “Chào buổi sáng, Tổng giám đốc Thẩm.”Anh ấy khẽ gật đầu, giữ dáng vẻ điềm tĩnh rồi quay lưng lại phía tôi.“Trời ơi, cô ấy vừa nói chuyện với mình! Cứu với, căng thẳng quá! Cô ấy cứ đáng yêu như vậy, mình thật muốn cưới cô ấy ngay lập tức!”