Ngôn Tình
Tôi đã để ý đến anh trai của chồng bạn thân tôi. Anh ấy hiện đang là giáo sư đại học, tên là Mạnh Quan Hạc.Đêm khuya tôi nhắn tin cho anh ấy: “Chồng ơi, anh đẹp trai thật đấy.”Anh ấy chỉ trả lời hai chữ: “Tự trọng.”Tôi theo đuổi hơn một tháng, nhưng “đóa hoa trên đỉnh núi” không hề lay động.Sang tháng thứ hai, bạn thân tôi khóc lóc bảo muốn ly hôn.Tôi vỗ ngực nói: “Tôi sẽ đi cùng cậu!”Sau đó, tôi nhắn tin cho Mạnh Quan Hạc: “Ông già, nhìn sơ qua là biết ông không được rồi!”“Tạm biệt, không bao giờ gặp lại!”Tối hôm đó, tôi bị Mạnh Quan Hạc nhốt trong phòng. Tôi hai mắt đẫm lệ xin lỗi: “Em sai rồi.”Anh ấy cười lạnh, giọng trầm thấp: “Muộn rồi.”
Biên Giới Hòa Thân Ta là công chúa, quốc sư là thanh mai trúc mã của ta, còn hoàng đế là ca ca của ta. Thế nhưng, ta lại nghe thấy quốc sư đề xuất với hoàng đế, gửi ta đến biên giới để hòa thân, nhằm đổi lấy bạch nguyệt quang trong lòng cả hai. “Ngươi là công chúa của một quốc gia, theo lý nên có trách nhiệm giữ gìn hòa bình. Hứa Chiêu chỉ là một cô gái yếu đuối, nàng không thể đảm đương nổi.” Từ trên xuống dưới triều đình đều nói rằng do gia đình Hứa Chiêu làm việc thiếu cẩn trọng, dẫn đến sự thất bại của triều ta. Hứa Chiêu vì tùy tiện đi theo đến chiến trường nên đã bị người man tộc bắt giữ. Ta không muốn bị ép buộc đi hòa thân thay cho một người như vậy, nhưng họ chẳng hề quan tâm đến nguyện vọng của ta, cưỡng chế trói ta lại. Ta cảm thấy vô cùng thất vọng với họ, và cũng đổ hết sự oán giận lên Hứa Chiêu. Nhưng sau khi ta gặp Hứa Chiêu tại vùng man tộc, ta phát hiện nàng hoàn toàn không giống như những gì ta từng nghe. Nàng nói với ta: “Ngươi không phải là sợi tơ hồng trong cung cấm, mà là một cây cổ thụ, rồi sẽ có một ngày cành lá xum xuê.”
Về quê ăn Tết, trên tàu cao tốc vô tình liếc sang thấy anh đẹp trai ngồi cạnh đang xem video “cấ//m chi//ếu”. Tôi tốt bụng nhắc anh ta chú ý ảnh hưởng xung quanh, ai ngờ anh ta nghiến răng nghiến lợi: “ĐCM, đây là camera giám sát nhà tôi.” “Ờ… xin lỗi xin lỗi, anh cứ tiếp tục đi.” Lòng người không còn như xưa, thời thế này làm sao vậy chứ, đẹp trai thế này mà cũng bị cắm sừng, chắc là… không được rồi? Nghĩ đến đây, trong lòng tôi tràn ngập cảm giác thương cảm. Cho đến khi tôi thấy khuôn mặt trong đoạn video đó quen đến mức đau lòng. Má ơi! Đó chẳng phải là bạn trai tôi Từ Tương Xuyên sao? Đồ đàn ông khốn kiếp! Tôi đẹp thế này mà nó dám ngoại tình!!
Trái Tim Chậm Nhịp Tôi và Trần Vọng Tân sống chung ba năm, thỉnh thoảng ngủ cùng, nhưng chưa từng hôn nhau. Là mối quan hệ thuần túy giữa nam và nữ, không xen lẫn tình cảm. Cho đến khi, tôi vô tình bắt gặp anh ta và cô thư ký thân mật, để mặc đối phương ra vào không gian riêng tư của mình. Tôi hiểu rõ, cũng biết điều mà rút lui. Đêm hôm đó rời đi, tôi gửi cho anh ta một tin nhắn coi như lời tạm biệt: 【Tôi sắp về quê kết hôn, sau này đừng liên lạc nữa.】 Sau đó, khi tiễn đối tượng xem mắt rời đi, Tôi vừa quay đầu lại đã chạm phải ánh mắt của Trần Vọng Tân. Anh ta không thể giữ nổi vẻ ngoài điềm đạm lý trí nữa, mất kiểm soát mà ép tôi vào tường: “Rốt cuộc thì anh ta hơn tôi chỗ nào?” “Là tiền, quyền… hay là giỏi làm em hài lòng hơn tôi?”
Tôi Là Thầy Bói Của Mafia Tôi là thầy bói Tarot riêng của Giáo phụ mafia. Trong lần bói toán cuối cùng, ông ấy bảo tôi chọn một trong 99 người con trai của ông làm chồng. “Shirley, ai được cô chọn sẽ là người thừa kế mọi thứ của tôi bao gồm cả vị trí Giáo phụ.” Kiếp trước, tôi nghe theo trái tim, chọn Kevin người đàn ông được định sẵn trong tiểu thuyết là sẽ cưới tôi. Thế nhưng trong kỳ nghỉ trăng mật, anh ta đưa tôi tới một vùng đất hoang vắng. “Nếu không phải vì cô giở trò trong lúc rút bài Tarot, ép tôi cưới cô, thì Alice đã không u sầu đến mức phải kết hôn với kẻ khác rồi chết vì khó sinh trên bàn mổ.” “Cô không phải giỏi bói toán lắm sao? Lấy bài Tarot của cô mà đánh nhau với bầy thú dữ ấy đi!” Anh ta đẩy mạnh tôi ra khỏi xe. Không xa là bầy gấu ngựa Tây Tạng đang đói, gầm rú lao về phía tôi như hóa điên. Chúng lột da tôi từng lớp, xé thịt tôi từng mảng. Trong tuyệt vọng, tôi nghe thấy âm thanh chúng nhai nát xương sọ của tôi. Khi mở mắt ra lần nữa, tôi quay trở lại đúng ngày mà Giáo phụ bảo tôi rút bài Tarot. Ngón tay tôi dừng lại ngay trên lá bài mình đã chọn ở kiếp trước. Giáo phụ hỏi: “Cô muốn chọn lá này à?” Tôi không do dự cầm lấy lá bài giống hệt như kiếp trước: “Vâng.”
Lão chồng tỷ phú tôi chết rồi, không để lại cho tôi một xu nào.Tôi tức giận đến chết đi sống lại, nhưng lại phải ôm chặt lấy hai đứa con kế.Con trai út, Kỳ Dục, ngoan ngoãn và bám lấy tôi, hoàn toàn không có chút phản kháng của một học sinh trung học.Nhưng con trai lớn, Kỳ Thâm, lại lạnh lùng và xa lánh tôi, thậm chí không cho tôi bước vào văn phòng tổng giám đốc của anh ta.Tôi tưởng anh ta ghét tôi đến cực điểm, cho đến tối hôm diễn ra tang lễ.Kỳ Dục đỏ mắt, tội nghiệp và đáng thương:“Mẹ nhỏ, con sợ lắm, ôm con ngủ có được không?”Còn nửa đêm, Kỳ Thâm bò lên giường tôi:“Nếu nó có thể, tại sao tôi lại không thể?”“Mẹ nhỏ không được thiên vị.”
Tam Ca Tự Diễn Chồng tôi – người đàn ông lạnh lùng, c ấ m d ục, gần đây có chút kỳ lạ. Ra ngoài cùng tôi thì phải che kín từ đầu đến chân, chuông cửa vừa vang lên đã lập tức chui tọt vào tủ quần áo, ngày nào cũng nghiến răng nghiến lợi nhìn chằm chằm vào chiếc nhẫn cưới trên tay tôi. Cho đến một ngày, tôi vô tình phát hiện trong điện thoại anh ấy có một bản ghi chú được đặt mật khẩu: “Ngủ một giấc tỉnh dậy, tôi từ năm mười tám tuổi xuyên tới năm hai mươi tám tuổi.” “Tin tốt là: tôi thật sự ở bên cô gái mình đã thầm yêu nhiều năm.” “Tin xấu là: trong nhà không có ảnh cưới, tôi không đeo nhẫn cưới, đồ vest trong tủ cũng không phải cỡ của tôi.” “…Xong rồi, tôi là kẻ thứ ba.” Tôi: Hả??
Khi Nữ Thần Cao Lãnh Bị Lừa Tình Đối tượng hôn ước của tôi là nhị thiếu gia của một tập đoàn lớn. Mới gặp mặt hai lần, anh ta đã huênh hoang khoe khoang: “Em có biết Thịnh Yến không? Anh trai ruột của anh đấy, cũng là người thừa kế của tập đoàn nhà anh. Anh ấy từ nhỏ đã rất thương anh.” “Em chỉ là con bé nhà quê lên thành phố thôi, sau này cứ yên tâm theo anh.” “Anh trai anh cũng sẽ rất rộng rãi với em.” Rộng rãi? Đúng là rộng rãi thật. Tôi lén nhìn bức ảnh cơ bụng trong điện thoại. Đều là Thịnh Yến gửi cho tôi cả.
Star Cp Attack ABO x Fudi cực ngolll siêu choáy!!! Ta xuyên thành một con báo săn giữa thảo nguyên mênh mông. Một con báo hoa trông khá zâm zê khả nghi đã để mắt tới ta. Ta cố gắng giải thích cho hắn khái niệm “cách ly sinh sản”. Hắn lại nhân lúc đêm xuống tha ta lên cây, rồi thẳng thừng hóa thành người. Một nam nhân mang vẻ đẹp hoang dã, lai Tây, ghé sát tai ta, giọng khàn khàn: “Ngươi cũng biến đi.” Ta suýt khóc: “Hay là ngươi cắn chớt ta luôn cho rồi…”
Ngàn Năm Ánh Sáng Tôi xuyên không, nhưng không phải về thời cổ đại hay vào một cuốn tiểu thuyết nào đó, mà là một thế giới tương lai tràn ngập phong cách cyberpunk. Nhìn vào mốc thời gian, đã gần mười nghìn năm trôi qua. Nhân loại giờ đây đã đặt chân khắp thiên hà. Cảm giác này giống như một con khỉ đột bỗng nhiên xuất hiện trong thế giới hiện đại vậy. Tôi vốn nghĩ chỉ cần an phận làm một người lao động bình thường, sống sót qua ngày là được rồi. Nhưng khi bất ngờ có thêm một người bạn đời—một Alpha cấp cao nhất—tôi không thể giữ bình tĩnh được nữa. Ai đời người hiện đại lại đi thích một con khỉ chưa tiến hóa chứ? Đầu óc yêu đương gì đó, tỉnh táo lại đi!!!
Cô Ấy Là Mặt Trời Tôi xuyên vào một cuốn truyện ABO cưỡng ép với vai nữ phụ. Một Alpha từng tài năng xuất chúng, bị cưỡng ép cắt bỏ tuyến thể, sa sút trở thành một Omega bị người ta chà đạp. Khi tôi xuất hiện, cậu ấy không mảnh vải che thân, toàn thân đầy vết thương nằm trong góc tối. Tôi cởi áo khoác đắp lên người cậu ấy, nhưng cậu lại nhẹ nhàng gạt tay tôi ra: “… Đừng chạm vào tôi, tôi bẩn lắm.”
Vợ Tui Thế Mà Lại Là Alpha! Tôi là một beta, nhưng lại có người yêu là một omega siêu đẹp. Chưa cần nói đến chiều cao và đôi chân dài, chỉ riêng đôi mắt phượng lạnh lùng kia khi nhìn người cũng đã có một hương vị đặc biệt. Chỉ là tính tình có hơi nóng nảy, suốt ngày cứ giận dỗi. Nhưng không sao cả, mục đích của tôi chỉ là dụ cậu ấy lên giường mà thôi. Cuối cùng, sau những ngày tháng kiên trì hầu hạ, tôi cũng thành công dỗ dành cậu ấy vào tay. Chỉ là… vừa trèo lên giường, mỹ nhân liền trở tay một cái, phản khách thành chủ. ??? Không đúng, cậu ấy chẳng phải là một omega sao! Sao lại khỏe hơn cả tôi thế này!
Nhân Gian Tám Vạn Mùa Xuân Nha hoàn Thanh Mạt của ta đã tặng cho tên ăn mày một túi tiền đầy, ai nấy đều khen nàng rộng lượng. Nhưng ngày hôm sau, trong cung lại truyền đến thánh chỉ từ hôn. “Nữ nhi Hứa gia, Hứa Ấu Nhiên, phẩm hạnh bại hoại, cả đời bị giam cầm trong chùa miếu.” Ta chính là Hứa Ấu Nhiên. Khi bị thái giám lôi ra khỏi cửa, nha hoàn Thanh Mạt kề sát tai ta, cười khẽ: “Tiểu thư, trong túi tiền đó là bức họa diễm tình của cô, hiện đã lan truyền khắp thanh lâu. Cô không thể trở thành Tấn Vương phi tôn quý được nữa rồi.” Ta không thể trở thành, chẳng lẽ một nha hoàn như ngươi có thể thay thế? “Người muốn cô chết đâu chỉ có mình ta, cô đoán xem còn ai nữa ~” Nàng cười nhìn về phía chính sảnh, bên trong đang đứng ba người. Lần lượt là—phụ thân ta với gương mặt đầy phẫn nộ, mẫu thân ta với vẻ mặt đau thương, và biểu muội Vi Vân Thư khẽ cau mày. Họ là những người thân cận nhất của ta. Ai đang hại ta? Sau một trận đại hỏa, ta trọng sinh về ngày du xuân năm ấy.
Trong trò chơi thử thách lớn, tôi thua, bạn trai ép tôi phải ăn cơm trong bát của một sinh viên nghèo.“Còn đứng ngây ra đó làm gì?Mau đi đi, tôi không thể chờ để xem biểu cảm của cậu ta khi tức giận là thế nào đây này.”Đây là… tôi đã quay về mười năm trước sao?Tôi tiến đến trước mặt sinh viên nghèo, gắp một miếng củ cải muối bỏ vào miệng.Anh ấy ngẩng đầu lên, nhìn tôi bằng ánh mắt lạnh lẽo.Sau đó, trước ánh mắt của mọi người, tôi đặt hết sườn chua ngọt, thịt kho… vào khay ăn của anh ấy.“Đây là bù đắp cho miếng củ cải mà tôi đã ăn của cậu, hy vọng cậu không chê.”Tôi nhìn người sẽ thống trị cả giới công nghệ trong tương lai, mỉm cười rạng rỡ.“Xin chào Hứa Tuấn 17 tuổi, tôi là Mộng Di 17 tuổi.”Năm đó anh tự ti, còn năm đó tôi rực rỡ.
Tình yêu của Tiểu Mãn Mười năm thích Vệ Chiêu, hắn vẫn luôn chê ta ngốc nghếch. Về sau, vì cứu hắn mà ta trúng cổ độc, lời nguyền khiến ta sẽ yêu người đầu tiên mà ta nhìn thấy khi mở mắt. Kẻ ăn chơi không ai coi trọng kia lại chưa bao giờ chê bai ta. Hắn hái hoa cho ta, tìm ánh sáng của đom đóm khó gặp giữa mùa đông, dịu dàng dỗ dành mỗi khi ta gặp ác mộng. Khi biết ta mất tích mấy ngày, Vệ Chiêu không nhịn nổi nữa, cuối cùng tìm thấy ta trên giường của gã ăn chơi nhà họ Cố. Hắn túm lấy cổ áo ta, toàn thân run rẩy, đôi mắt đỏ ngầu, từng chữ như nghiến qua kẽ răng: “Tránh xa tên vô dụng đó ra, ta cưới nàng.” Ta ngẩng đầu, bối rối nhìn hắn. Nhưng Tiểu Mãn đã có người trong lòng rồi mà.
Yến Tiệc Thao Thiết Gả vào Đông cung, đích tỷ bệnh ch.t, phụ thân quyết định lại đưa thêm một nữ nhi vào, giữ chặt ngôi vị Thái tử phi. Nước Đông cung sâu thẳm, những lương đệ được sủng ái nhiều đếm không xuể trên đầu ngón tay. Thái tử lại tính khí bất định, giếc người như ngóe. Trong nhà nghĩ tới nghĩ lui, thế mà lại đẩy ta vào cung. Chỉ là ta còn nhỏ, mới bảy tuổi, vẫn chỉ là một Thao Thiết nhỏ tham ăn. Đêm thành thân, Thái tử vén khăn voan, đối diện với ta bảy tuổi, không nhịn được cười lạnh thành tiếng. “Nhỏ như vậy, dưỡng thêm vài năm nữa đi.” Ta cũng âm thầm tính toán trong lòng, gầy gò thế này, dưỡng thêm rồi ăn mới ngon.
Đóa Hoa Đẹp Nhất Vì muốn chữa bệnh cho đệ đệ, cha lấy năm lượng bạc đem bán ta cho đồ tể làm kế thất. Gả vào mới biết, hắn còn có một đôi nhi nữ. Người ta thường nói, kế mẫu khó làm, ta tính trời vừa sáng liền bỏ trốn. Nào ngờ, đồ tể lại chết trong đêm mưa ấy. Cha đến đón ta về nhà, ta nhìn hai cặp mắt trong veo kia, cắn răng, chốt cửa, nhốt cha bên ngoài.
Tôi là quân sư tình yêu của cô bạn thân.Dưới sự chỉ đạo của tôi, cô ấy và nam thần của trường đã thân thiết với nhau hơn rồi, đang trong giai đoạn mập mờ, tiến thoái lưỡng nan.Một ngày nọ, tôi nhận được một yêu cầu kết bạn:【Tôi là bạn thân của đối tượng mập mờ với bạn thân của cô, cũng là quân sư của cậu ta.】【Thương lượng chút nhé, cô đừng bày trò nữa, thằng nhóc kia sắp bị câu thành cá môi vẩu luôn rồi.】【Chúng ta tạm đình chiến được không?】Sau này, bạn thân của tôi và nam thần của cô ấy đi hẹn hò về. Hai người bọn họ ngại ngùng đi cạnh nhau, đến tay còn không dám nắm. Thế nhưng lại tình cờ bắt gặp tôi và cậu ấy đang hôn nhau đắm đuối trên con đường nhỏ ngoài trường.“…”
Thật Giả Tình Thâm Con gái ruột bị bắt cóc suốt 17 năm cuối cùng đã được đưa trở về nhà. Mẹ ôm chặt lấy cô ấy vào lòng, không ngừng gọi: “Tim gan của mẹ ơi, con gái yêu của mẹ ơi.” Thế nhưng ánh mắt cô ta lại dán chặt vào tôi, giả vờ ngây thơ hỏi: “Bây giờ con đã về rồi, vậy chị gái có phải nên trở về nhà mình không?” Cô ta tưởng tôi là kẻ được nhận nuôi, kẻ đã ăn cắp cuộc sống sung túc lẽ ra thuộc về mình. Nhưng lại không hề nhận ra, ngay khi nói ra câu ấy, cả căn nhà lập tức rơi vào im lặng.
Cứu Rỗi Nhau Chim hoàng yến của Chu Hoài Nam lại giận dỗi nữa rồi. Hắn đưa cho tôi tờ đơn ly hôn: “Điền vào đi, làm cho có lệ, dỗ con bé chút thôi.” Tôi siết chặt vạt váy, gật đầu. Lặng lẽ ký tên. Lúc rời đi còn nghe bạn hắn đùa cợt: “Chị dâu ngoan dữ vậy trời, chắc anh bảo đi lấy giấy kết hôn cũng không dám cãi tiếng nào ha?” Chu Hoài Nam cười vui, châm điếu thuốc: “Cược không?” Bọn họ cá, một tháng nữa ở cục dân chính, tôi sẽ khóc lóc như chó, rồi vẫn ngoan ngoãn nghe lời, đổi giấy kết hôn thành giấy ly hôn. Tôi cầm điện thoại, không đáp. Rồi đơn giản trả lời tin nhắn vừa gửi tới:【Em lấy anh thì không được à?】 “Được.”