Trọng Sinh
Kiếp Này Tôi Chỉ Sống Vì Chính Mình Lúc kẻ bắt cóc cầm d ao lao tới, Thẩm Yến Tây nghĩ rằng tôi sẽ giống như kiếp trước, bất chấp tất cả mà lao ra đỡ d ao thay anh ta.Anh ta ôm chặt người con gái trong lòng Kiều Tô Mạn, nhẹ giọng dỗ dành cô ta.Cho đến khi mũi d ao sắc bén đ â.m xuyên qua lồng ngực, cơn đau dữ dội ập đến.Chỉ lúc này, Thẩm Yến Tây mới hoảng hốt ngẩng đầu, nhìn về phía tôi.Tôi vẫn đứng yên, không nhúc nhích.Ánh mắt lạnh lùng đối diện với anh ta.Bốn mắt nhìn nhau—Tôi mỉm cười với anh ta.Đau không?Chắc là đau chứ.Nhưng so với nỗi đau của tôi kiếp trước, thế này đã là gì?Thẩm Yến Tây, chúng ta còn rất nhiều thời gian để tính sổ.
Yến Yến Bay Cao Lúc ta giặt đồ bên suối, trên mặt nước trôi đến một thiếu niên dung mạo tuyệt mỹ, hấp hối sắp ch.t. Về sau, hắn trở thành phu quân của ta. Nhưng ngay khi ta vừa biết mình hoài thai, hắn liền bặt vô âm tín. Nửa năm sau, quan phủ đưa ta tiến cung. Ta bị giam cầm, chịu đói rét cùng khổ nhục, cuối cùng cùng đứa bé trong bụng ch.t thảm. Chỉ vì thiên hạ đều đồn rằng hắn đăng cơ là mệnh trời, được thần linh phù hộ. Những gì xảy ra ở thôn Đào, vốn dĩ không được phép tồn tại. Khi ta một lần nữa mở mắt, lại là ở thôn Đào, vạn vật đang hồi sinh. Lũ nhỏ bên cạnh đang gọi ta đi suối Đào giặt đồ. Ta quát: “Không ai được đi!” “Mùa xuân tươi đẹp thế này, giặt gì mà giặt?!” “Ta làm cho các ngươi một mẻ bánh trứng cuộn nhé!” Hừ, nếu đã là mệnh trời, vậy thì để trời cứu hắn đi.
Trở Về Làm Công Chúa Duy Nhất Chị gái nói rằng chị muốn làm công chúa duy nhất trong nhà, nên đã lập mưu để bọn buôn người bắt cóc tôi đi. Thậm chí còn chuẩn bị sẵn giấy chứng tử cho tôi, khiến tôi bị xem như người đã chết, không ai tìm kiếm. Sau khi bị bắt cóc, tôi bị bán thẳng vào vùng núi sâu. Sống mười năm cùng heo trong chuồng, ăn uống như súc vật, lại thường xuyên bị gia đình đã mua tôi đánh đập hành hạ, trên người không còn chỗ nào lành lặn. Vừa tròn mười lăm tuổi, tôi lại bị họ bán tiếp một lần nữa. Lần này, tôi bị gả cho một lão góa vợ già trong làng. Vì cơ thể quá yếu, đứa con trong bụng không giữ được, sau đó tôi lại rơi vào cuộc sống địa ngục, ngày ngày bị đánh đập hành hạ. Cho đến khi tôi may mắn trốn thoát khỏi núi, được cảnh sát đưa về nhà, thì phát hiện trong nhà lại có thêm một người anh trai. Anh ta cực kỳ ghét tôi, cùng chị gái liên thủ đuổi tôi ra khỏi nhà. Tôi không còn nơi nương tựa, cuối cùng chết đói dưới chân cầu. Khi mở mắt ra lần nữa, tôi quay về đúng ngày bị bắt cóc năm xưa. Chị à, kiếp này hãy để em làm công chúa duy nhất trong nhà.
Liếm Chó Thượng Vị Tôi là học sinh đặc biệt được tuyển chọn vào một trường quý tộc. Để tránh bị bắt nạt, tôi trở thành “kẻ theo đuôi” của đám thiếu gia. Thiếu gia lên xe, tôi mở cửa; thiếu gia đánh nhau, tôi cổ vũ; thiếu gia muốn “bay lên trời”, tôi hết mình tung hô. Khi đó, một tiểu bạch liên không chịu nổi, đứng ra chắn trước tôi và tuyên bố đầy chính nghĩa: “Các anh không được bắt nạt A Lê nữa!” Đám thiếu gia ngay lập tức bị thu hút bởi cô ấy. Nhưng, ánh mắt của “bạch liên hoa” chỉ dõi theo tôi. Vì vậy, họ bắt đầu dùng cách bắt nạt tôi để ép “bạch liên hoa” làm bạn gái của họ. Từ đầu, cô ấy cương quyết không đồng ý, nhưng rồi dần dần lại bị cảm động mà yêu họ. Thậm chí sau này, cô ấy còn nghĩ rằng tôi muốn c//ướp bạn trai của mình. Tôi hiểu ra rồi. Thì ra tôi chỉ là một phần trong trò chơi của họ.
Sau Khi Không Nuôi Con Thay Em Gái Vong Ân Bội Nghĩa Em gái tôi còn đang học đại học thì lại mang thai. Mẹ tôi nói, “Đúng lúc đấy, không cần cha, giữ con. Sinh ra thì để chị con nuôi.” Kiếp trước, bị hai người họ dỗ ngọt hết nước hết cái, tôi đồng ý. Thế là tôi trở thành một bà mẹ đơn thân chưa chồng đã có con. Bạn trai chia tay tôi. Công việc thì vì chuyện chăm trẻ mà bị đuổi. Khó khăn lắm mới nuôi nấng đứa cháu nên người, thì em gái và bố đứa nhỏ lại nối lại tình xưa, rồi kết hôn. Họ tuổi tác lớn không thể sinh thêm, bèn muốn đón con về nuôi. Tôi không đồng ý. Họ bèn xúi cháu tôi, nói là tôi đã cướp nó khỏi tay cha mẹ, chính tôi đã chia cắt một gia đình hạnh phúc, khiến nó phải lớn lên trong đơn thân. Thằng bé bị tẩy não, thừa lúc tôi không đề phòng đã đ/ẩ/y tôi từ tầ/ng m/ười bả/y xuố/ng. Mẹ và em gái tôi tận mắt nhìn thấy mà vẫn chọn bao che, còn đứng ra làm chứng giả. Tôi ch .t rồi. Chỉ có thể trơ mắt nhìn bọn họ thản nhiên thừa kế nhà, xe, tiền bạc mà tôi dành dụm cả đời, rồi sống cuộc đời mẹ hiền con hiếu như chưa từng có chuyện gì xảy ra. Oán khí ngút trời khiến tôi trùng sinh. Trở lại đúng ngày em gái nói với tôi là nó mang thai.
Lối Thoát Sau Cơn Ác Mộng Sau khi tôi bị lừa bán, mẹ bởi vì tưởng niệm thành bệnh mà trở nên đ iên dại, trước khi ba qua đời cũng không chịu tha thứ cho chị gái năm đó đã buông tay tôi ra. Mà chị gái cũng bị sự áy náy đè nén, nằm trong bồn tắm uống thuốc ngủ tu tu. Linh hồn của tôi muốn nhào tới cứu chị gái, vừa mở mắt, lại trọng sinh về ngày bị bắt cóc năm ấy. Chú họ nhận tiền từ tay bọn buôn người, giọng điệu đắc ý: “Các người phải bán cháu gái tôi xa một chút, đừng để nó có cơ hội trở về.”
Lòng Người Khó Dò Ngày tận thế đến, tôi may mắn được rút trúng suất tránh nạn. Mẹ chồng và chồng tôi lại nổi lên lòng thương người, nhất định muốn đưa cả hai mẹ con nhà hàng xóm đi cùng. Đến nơi, tôi nộp tài liệu và chỉ điền tên con gái mình vào. Họ sốt sắng hỏi tôi sao không ghi tên cả nhà. Tôi nhìn đứa bé trai đứng sau chồng tôi, khuôn mặt giống anh ta đến lạ, rồi lắc đầu: “Tôi không quen họ.”
Vượng Mình Không Vượng Người Chồng tôi trúng xổ số 10 triệu NDT (~35 tỷ). Đúng như anh ta từng nói, ngoài cha mẹ ra, những thứ khác… anh ta đều thay đổi hết. Sau khi ly hôn, vì phải phụng dưỡng cha mẹ và nuôi con gái, tôi cố gắng gánh vác nhiều công việc một lúc. Nhưng vì quá mệt mỏi, tinh thần suy sụp, tôi bị tai nạn giao thông trên đường đi làm và tử vong ngay tại chỗ. Lúc mở mắt ra lần nữa, tôi đã trọng sinh về đúng ngày anh ta mua tờ vé số đó. Lần này, tôi quyết định đi lại con đường của chồng cũ, ngoại trừ cha mẹ và con gái, tất cả những thứ còn lại, tôi đều thay đổi.
Ký Ức Sai Lầm Kiếp trước, năm thứ bảy yêu đương với bạn trai. Tôi đã chết trong trận lũ quét bất ngờ. Linh hồn chưa tan biến, vẫn luôn đi theo bên người bạn trai. Nhìn anh ấy cả ngày như người mất hồn, bởi vì nghe được tin tôi chết mà khóc lóc thảm thiết. Lại nhìn anh ấy buông bỏ tất cả, ôm chặt kỷ niệm của chúng tôi mà chết trong u uất. Thời điểm dầu hết đèn tắt, anh ấy ôm ảnh tôi, nói kiếp sau nhất định sẽ không buông tay tôi. Mở mắt ra lần nữa – tôi lại trở về ngày xảy ra trận lũ quét bất ngờ. Nhờ có ký ức kiếp trước, cuối cùng tôi đã thuận lợi sống sót, còn kết hôn với anh ấy. Nhưng người kiếp trước yêu tôi đến mức có thể tuẫn tình vì tôi. Vậy mà vào năm thứ năm sau khi kết hôn, khi tôi vừa mang thai bảo bảo, anh ta lại ngoại tình.
Đích Nữ Mưu Lược Đêm thành thân, thứ muội tự tiến cử, muốn làm thiếp của phu quân ta. Ta chẳng hề hoảng hốt chút nào, ngược lại, vị phu quân mà ta đã chọn lọc kỹ càng lại luống cuống. Hắn một cước đá bay thứ muội: “Chỉ dựa vào ngươi? Chó cũng chẳng thèm!” Nhìn thấy ta, hắn lập tức sụt sịt khóc lóc: “Nương tử, ta sợ quá……”
Tĩnh Cơ Đêm hôm đó, khi cha nâng thiếp thất lên làm chính thất, mẹ và huynh trưởng bị đuổi ra khỏi nhà, còn ta thì ngồi trong từ đường, uống suốt cả đêm, cười đến sảng khoái vô cùng. Cuối cùng cũng không uổng công ta dày công tính toán.
Bố Mẹ Nuôi Của Thiên Kim Thật Sau khi trọng sinh, tôi không nhận lại bố mẹ ruột trong gia đình hào môn. Chúc họ và cô “thiên kim giả” sống hòa thuận, yêu thương nhau. Còn tôi, trở thành bảo bối nhỏ trong vòng tay của bố mẹ nuôi. Nhiều năm sau, bố mẹ ruột hối hận, chủ động tìm đến cầu xin nhận lại con. Tôi chỉ nhẹ nhàng đáp: “Họ cưng chiều thiên kim giả, vậy thì tôi sẽ dốc lòng yêu thương bố mẹ nuôi của mình.” Về sau, cả mẹ ruột và mẹ nuôi đều bị bắt cóc. Tôi nhìn bọn bắt cóc, rồi quay đầu nói: “Xin lỗi cô ạ, cháu phải cứu mẹ cháu trước đã.”
Tôi Không Có Mẹ Năm lớp 12, ng ự /c tôi lại lần nữa phát dục, từ cúp D lên thẳng F. Bạn nam trong lớp cười cợt, nói tôi “ng ự /c to chắc là đi b/á.n thân”, giọng đầy nhục mạ. Nhưng người phản ứng dữ dội nhất lại chính là mẹ tôi. Bà ta trừng mắt nhìn ng ự /c tôi, chửi om sòm: “Ng ự /c mày lớn vậy để làm gì? Ghê tởm! Mày có phải ngày nào cũng cho đàn ông sờ ng ự /c không, nên mới to thế? Không lo học hành!” Bà ta nói kết quả học tập của tôi kém là vì ng ự /c tôi quá to, rồi bịa ra chuyện đưa tôi đi “thu nhỏ”, cuối cùng lại lừa tôi làm phẫu thuật cắt toàn bộ. Bạn bè chê tôi nửa nam nửa nữ, người tôi thầm thích gọi tôi là “quái vật”. T/rầ .m cảm tái phát, tôi ch .t ngay trong sinh nhật 18 tuổi. Trọng sinh lại một lần nữa, mẹ lại tiếp tục giở trò lừa tôi đi cắt ng ự /c. Tôi hất mạnh tay bà ta ra, nhổ một bãi nước bọt vào mặt bà ta, cười lạnh: “Mẹ thử đụng vào tôi xem?” “Mẹ à, ng ự /c mẹ nhỏ vậy, có khi nào chưa từng được đàn ông sờ bao giờ không?”
Cướp Lấy Nhân Sinh Sau khi sống lại, em gái đã tráo thẻ phòng của tôi và cô ta. Cô ta run rẩy đôi tay, giọng nói đầy phấn khích: “Chị à, chị đã làm phu nhân nhà họ Giang cả một đời rồi, vinh hoa phú quý này cũng nên đến lượt em rồi!” Sau một đêm phong lưu, khi bước ra, em gái cười đầy chắc chắn: “Đời trước, chị cũng trúng chiêu như thế này, nhờ con mà thăng tiến đúng không?” Nhìn vào bụng cô ta, tôi thầm cười: “Hà, con trai mắc hội chứng siêu nam của tôi… không, là cháu trai nhỏ của tôi chứ!”
Thiếp Bổn Vi Hoàng Cung nữ bỏ thuốc vào rượu của Thái tử, nhưng ta đã phát hiện ra. Vì muốn bảo toàn tiền đồ của Thái tử, ta đã tráo đổi chén rượu. Cung nữ và thị vệ bị phát hiện tư thông, Hoàng hậu tức giận ban chết cho bọn họ. Thái tử biết chuyện, chỉ lạnh lùng tỏ vẻ ghê tởm: “Tiện tì không biết liêm sỉ, chết cũng đáng.” Thế nhưng sau khi hắn đăng cơ, lại ban ta – người đang mang thai – cho đám hoạn quan làm nhục đến chết. Lúc đó ta mới hiểu, cung nữ đã chết kia chính là ánh trăng sáng mà hắn luôn giấu trong lòng. Khi mở mắt lần nữa, ta trở về yến tiệc hôm ấy, lạnh lùng nhìn cung nữ bí mật ra tay với chén rượu.
Sống Trong Ảo Mộng Bạn cùng phòng của tôi mắc bệnh ảo tưởng có người theo đuổi, cứ tưởng ai cũng thích cô ta. Hè đó cô ta theo tôi về nhà chơi, ba mẹ tôi ra tận cửa đón. Mới nhìn một cái, cô ta đã chắc nịch: “Ba mày có tình ý với tao.” Ba tôi chẳng buồn đáp, vậy mà cô ta lại ngượng ngùng cười: “Ba mày chắc đau lòng vì tao chịu thiệt khi làm người thứ ba.” Sau đó chắc vì không muốn để ba tôi phải đau lòng, nên tôi với mẹ bị bọn bắt cóc tống thẳng vào máy xay thịt. Đầu lìa khỏi cổ, mắt tôi vẫn nhìn chằm chằm về phía bạn cùng phòng. Rồi tôi mở mắt ra, lại quay về chuyến xe khách hè đó, lúc đang trên đường về nhà.
Kế Mẫu Mẫn Hợp Năm ta tám tuổi, phụ thân nạp kế thất. Các thúc bá thẩm nương trong nhà dọa nạt rằng: “Nhà có mẹ kế thì sẽ có cha dượng. Bà ta tất sẽ hãm hại con, vì con đường tương lai của con bà ta.” Kiếp trước, ta ngu muội tin lời bọn họ, khắp nơi chống đối kế mẫu, khiến nàng cùng phụ thân dần sinh hiềm khích, lòng người cách biệt. Sau này, phụ thân tử trận sa trường. Đại phòng không có đích tử, tước vị rơi vào tay Nhị thúc. Muội muội ta bị coi như công cụ liên hôn, ép gả cho kẻ bất tài vô đức. Ta tính tình bướng bỉnh, không chịu khuất phục, bị thẩm nương kiếm cớ đánh đập, vứt vào Tây viện tự sinh tự diệt. Khi thoi thóp sắp chết, chính kế mẫu, người bị bức phải rời phủ dẫn theo người nhà mẹ đẻ phá cửa xông vào, chạy đến bên ta. Ta còn chưa kịp gọi nàng một tiếng “nương”, đã ôm nỗi hối hận mà từ giã cõi đời. Một sáng tỉnh dậy, ta kinh hãi phát hiện mình trọng sinh, trở về ngày thứ hai sau khi kế mẫu bước chân vào cửa.
Chồng Gia Phản Bội Bạn thân của tôi, Trần Thu, khi mắc ung thư giai đoạn cuối chỉ có một ước nguyện duy nhất: trở thành vợ của chồng tôi. Chu Viễn nghiêm túc khuyên tôi: “Một tờ giấy không nói lên điều gì, lòng tôi đặt nơi em mới là quan trọng nhất.” Con trai trách tôi: “Cũng tại mẹ không chịu ly hôn với ba, hại dì Thu cả đời không thể danh chính ngôn thuận.” Để chữa bệnh cho Trần Thu, nó không chỉ từ bỏ cơ hội du học mà còn hủy hôn rồi cưới con gái cô ta. Tôi nhìn hai cha con đang nài nỉ, không do dự gì mà gật đầu đồng ý. “Trần Thu là bạn thân nhất của tôi, tất nhiên tôi sẽ giúp cô ấy toại nguyện.” “Nhưng tôi có một điều kiện, nhà, xe và tiền tiết kiệm đều thuộc về tôi, con thì để anh nuôi.” Tại cơ quan dân chính, nhìn hai người vui vẻ đi làm giấy kết hôn. Tôi bật cười, bởi vì tôi đã sống lại một lần nữa. Ung thư của Trần Thu là giả, còn ung thư giai đoạn cuối của Chu Viễn mới là thật.
Mùng Một Tết, Chồng Tôi Giả Chết, Tôi Tiễn Anh Ta Đi Hỏa Táng Thật Tôi là vợ hợp pháp của một tên cặn bã.Mùng Một Tết năm ấy, tôi đột nhiên thèm uống nước dừa tươi.Chồng tôi không nói không rằng liền chạy ra ngoài mua cho bằng được.Không ngờ, giữa đường anh ta lên cơn đau tim, ch .t ngay tại chỗ.Tôi đau đớn tột cùng lao đến bệnh viện, còn chưa kịp khóc thì đã bị mẹ chồng tát cho mười cái như trời giáng, đến mức ngất xỉu.Khi tỉnh dậy, thứ chờ đón tôi chỉ là một hộp tro cốt và khoản nợ chồng để lại, hơn chục triệu.Từ đó, tôi bất chấp mạng sống cày cuốc trả nợ.Mãi đến mười lăm năm sau mới trả xong.Lúc ấy, người tôi đầy bệnh tật, đang đi nhặt rác trong khu nhà giàu, thì bất ngờ thấy chồng tôi – người đã ch .t mười lăm năm trước – bước xuống từ một chiếc xe sang, tay dắt một phụ nữ và một đứa bé.Tôi chặn anh ta lại hỏi cho ra lẽ, thì bị anh ta đá văng ra xa.Anh ta cười nhạo tôi:“Diệp Vi Vi, cô đúng là một con ngu không thể tả.”“Tôi chỉ không muốn chia tài sản nên mới giả ch .t để thoát khỏi cô, ai ngờ lại lừa dễ như vậy.”“Nợ tôi không cần trả, cô lại tự ôm hết vào người, nhờ cô mà giờ ba người nhà tôi mới được sống cuộc sống như giới thượng lưu.”Tôi tức đến mức ch .t tại chỗ.Lần nữa mở mắt ra.Tôi quay về đúng ngày mùng Một Tết năm ấy.
Tính Toán Của Chị Dâu Chị dâu tôi muốn giảm cân khi mang thai, uống phải thuốc hết hạn dẫn đến ngộ độc, mất con.Nhưng cô ta lại đổ hết mọi lỗi lầm lên đầu tôi.Cô ta khăng khăng nói rằng chính vì ăn cua mà tôi mua nên mới sả//y tha//i.Bố mẹ chồng căm hận tôi đến tận xương tủy.Về sau, khi phát hiện chồng mình ngoại tình, cô ta không tìm gã cặn bã kia tính sổ mà lại quay sang trả thù tôi.Cô ta đốt cháy tôi trong biển lửa.Nhưng khi mở mắt ra lần nữa, tôi lại quay về thời điểm mình vừa xách túi cua đến thăm bố mẹ chồng cùng chồng.Không nói hai lời, tôi xé toạc túi nilon, đổ hết mớ cua vào cống nước thải.“Ăn cua á? Cút hết mà ăn phân đi!”