Trang chủ Thể loại Trọng Sinh

Trọng Sinh

Gì Cũng Biết Mỗi Biết Điều Là Không Biết

Gì Cũng Biết Mỗi Biết Điều Là Không Biết Hàng xóm tôi mang thai, thường xuyên nhờ tôi chở đi làm. Đến giai đoạn cuối thai kỳ, cô ấy ăn kem rồi đột ngột xuất huyết nghiêm trọng. Khi tôi biết chuyện thì đứa bé đã không còn. Chồng cô ta đổ lỗi cho tôi lái xe không cẩn thận, ra tay giết tôi rồi ném xác xuống hồ lạnh giá. Mở mắt lần nữa, tôi quay về thời điểm hàng xóm vừa mới mang thai.

Mạnh Uyển

Mạnh Uyển Trạng nguyên lang đã cho một cô nhi ở nhờ trong nhà. Cô nương ấy dung mạo xinh đẹp, tính tình nhu mì, hai người họ đã nảy sinh tình cảm. Vì cô nương đó, hắn không tiếc hủy hôn ước với ta, vị thanh mai hắn. Mẫu thân hắn không nỡ từ bỏ gia thế của nhà ta nên đã tự ý tìm cách đuổi vị cô nương kia đi. Nhưng trạng nguyên lang lại đổ hết tội lỗi lên đầu ta. Sau này, hắn làm quan to, quyền khuynh triều dã. Hắn trước tiên trả thù ta, thậm chí còn liên lụy cả gia tộc của ta. “Ngày đó, ngươi dùng quyền thế ép A Trí phải rời đi.” “Giờ ta cũng cho ngươi nếm thử mùi vị bị quyền thế giày xéo.” Hắn ăn nói rất đường hoàng, không hề quan tâm đến tình nghĩa phu thê suốt tám năm của chúng ta. Ta bị một nhát kiếm cắt đứt cổ họng, đau đớn mà chết, dưới thân là thi thể của mẫu thân. Mở mắt ra lần nữa, ta đã trở về ngày trạng nguyên lang muốn hủy hôn với ta.

Hãy Bảo Vệ Mẹ!

Hãy Bảo Vệ Mẹ! Đứa con ngoài giá thú mà bố tôi giấu kín suốt 8 năm cuối cùng cũng bị mẹ phát hiện. Mẹ tôi quyết tâm vạch rõ ranh giới với ông ta, không ngần ngại rời khỏi nhà. Lần này tôi đã ngăn cản mẹ tôi. Bởi vì tôi đã được sống lại. Bố tôi mắc bệnh hiểm nghèo, sẽ chet rất nhanh thôi, chừng nào ông ta mất thì toàn bộ tài sản đứng tên ông sẽ thuộc về mẹ con tôi.

Trọng Sinh: Tự Tay Nghiền Nát Cả Nhà Thiên Vị

Trọng Sinh: Tự Tay Nghiền Nát Cả Nhà Thiên Vị Em gái tôi thường xuyên khoe khoang về “lợi thế nhan sắc”. Lúc ăn lẩu, để tiết kiệm tiền, nó còn đưa mắt đưa mày quyến rũ ông chủ quán. Tôi bảo làm thế không hay chút nào, nó lại cười nhạo tôi ngốc. Ai ngờ bị bà chủ quán bắt gặp, bà ta lập tức xách nồi lẩu đang sôi ùng ục hắt thẳng qua. Em gái tôi kéo tôi lên làm bia đỡ đạn. Tôi bị bỏng nặng, muốn đến bệnh viện thì ba mẹ lại sợ tốn tiền, chỉ bôi cho tôi mấy thứ thuốc dân gian linh tinh. Vì nhiễm trùng, vết thương mưng mủ, cuối cùng tôi ch.t. Cả nhà thì dựa vào chuyện tôi chết để livestream kể khổ, đổi lấy một căn biệt thự hoành tráng. Mở mắt ra, tôi sống lại vào đúng cái ngày em gái rủ tôi đi ăn lẩu. Lần này, đừng hòng ai sống yên ổn!

Mặt Trời Lên Rồi!

Mặt Trời Lên Rồi! Vào ngày kết hôn của Hứa An Nhiên, chồng tôi đã nhảy xuống từ tầng mười tám. Khi mở phòng làm việc của anh ấy, tôi thấy bên trong đầy ắp những bức vẽ về Hứa An Nhiên. Nét bút nguệch ngoạc, đầy cực đoan, nhưng lại chất chứa tình yêu mãnh liệt của anh ấy. Bạn học tôi nói: “Thanh Thả đã yêu An Nhiên suốt mười năm, cô ấy từng là ánh sáng duy nhất của anh ấy.” Khi mở mắt ra, tôi nhìn thấy Thẩm Thanh Thả bị đám đầu gấu trường học chặn trong lớp học, lặng lẽ đóng cửa lại. Sau đó, anh ấy đứng dưới mưa gõ cửa sổ phòng tôi, giọng khàn đặc và tuyệt vọng: “Nhiễm Nhiễm, em không cần anh nữa sao…?”

Trọng Sinh Thái Tử Phi

Trọng Sinh Thái Tử Phi Ta là Thái tử phi, nhưng Thái tử không yêu ta. Khi ta khó sinh, hắn liền nói muốn giữ con bỏ mẹ. Ta chưa mãn tang, hắn đã vội vàng rước biểu tỷ của ta về. Họ ân ái mặn nồng, sinh con đẻ cái, cuộc sống hạnh phúc viên mãn. Còn con của ta, lại chịu mọi uất ức, sống không bằng chết. Ta hóa thành một hồn ma, lẩn trốn trong góc tối, nhìn con trai ăn không đủ no, mặc không đủ ấm. Nhìn con trai bị người ta đạp ngã xuống đất, cưỡi như ngựa, lại vì một viên kẹo hồ lô mà phải học tiếng chó sủa…… Ta đã là một hồn ma, tất cả khổ đau và ô uế trên thế gian này ta đều có thể chịu đựng. Điều duy nhất ta không thể chịu đựng, đó chính là thấy đứa con do chính mình sinh ra bị dày vò đến không ra hình người. Cho nên, ta trọng sinh rồi.

Trường Tương Tư

Trường Tương Tư Ta và Tiêu Cẩn thành thân vào ngày hôm đó, hắn vì cứu “hảo huynh đệ” của mình mà bỏ mặc ta trước mặt mọi người. Kết quả, hắn bị thuốc nổ làm nát hai chân, đôi mắt cũng mù lòa. Ta từ chối cùng Tiêu Cẩn bái đường lần nữa. “Hảo huynh đệ” của hắn xúi giục người nhà họ Tiêu chặt đứt hai chân ta, làm mù mắt ta, để ta “xứng đôi” với Tiêu Cẩn. Trong đêm thành thân, khi “hảo huynh đệ” của hắn náo động phòng, ta châm ngòi thuốc nổ, cùng bọn chúng đồng quy vu tận!

Đoạt Lại Hào Quang

Đoạt Lại Hào Quang Khi tôi đạt đến đỉnh cao của giới thiết kế thời trang và quyết định rút lui về chăm sóc gia đình. Vào ngày diễn ra buổi trình diễn cuối cùng của mình, một người phụ nữ xa lạ đột nhiên xuất hiện, giơ ra bằng chứng khẳng định cô ta là người viết thuê cho tôi. Tôi cuống cuồng giải thích để chứng minh sự trong sạch của mình, nhưng không ngờ bạn trai siêu mẫu người đã cùng tôi vượt qua mọi khó khăn lại thừa nhận rằng tôi đã đạo nhái. Cuối cùng, tôi bị toàn mạng xã hội công kích. Khi ra ngoài, tôi bị fan của bạn trai ném rác vào người, vô tình trượt ngã, được đưa đến bệnh viện và bị thông báo rằng mình đã sảy thai. Tuyệt vọng cùng cực, tôi leo lên sân thượng bệnh viện và la//o mình xuống dưới. Khi mở mắt ra lần nữa, tôi đã quay trở lại đúng ngày diễn ra buổi trình diễn cuối cùng đó.

Hướng Dương Toả Nắng

Hướng Dương Toả Nắng Bố mẹ thiên vị em gái, lợi dụng việc chúng tôi trông giống nhau, cái gì cũng bắt tôi nhường cho nó. Kể cả điểm thi đại học của tôi, họ cũng bắt tôi nhường. Tôi không chịu, họ đã nhốt tôi trong nhà, để em gái thay thế thân phận của tôi vào học Thanh Bắc. Bố mẹ tưởng em gái từ đó đã lên đến đỉnh cao cuộc đời, không ngờ ba tháng sau đã đón thi thể biến dạng của em gái về. Họ nhìn vào khuôn mặt giống em gái của tôi, điên cuồng đấm đá tôi: “Tô Nguyệt, em gái con chết thay con đấy! Tại sao không phải con chết?!” Khi mở mắt ra lần nữa, mẹ nhìn vào giấy báo nhập học của tôi, bình tĩnh tuyên bố tại bàn ăn: “Tô Nguyệt, để Noãn Noãn thay con đi học Thanh Bắc.” Tôi chưa kịp nói gì, em gái run rẩy đứng dậy: “Không đi! Con không đi! Con thà chết cũng không đi!” Rất tốt. Em gái cũng sống lại rồi.

Từ Trong Lửa Tỉnh Lại

Chồng tôi đã thiêu ch .t tôi và hai con gái trong căn nhà ấy, rồi quay sang đòi bồi thường 10 triệu từ công ty bất động sản. Hắn cưới về một người phụ nữ đang mang thai, là nhân tình của hắn. Không ngờ, tôi lại sống lại trở về đúng ngày sinh con gái út.

Du Thanh Trùng Sinh Ký

Du Thanh Trùng Sinh Ký Sau khi “bạch nguyệt quang” của chồng tôi kết hôn, anh ta đã nh/ảy lầ/u t/ự t/ử. Trước khi nh/ảy, anh ta còn cẩn thận để lại di chúc. Muốn đem toàn bộ tài sản của mình để lại cho đứa con riêng chưa chào đời trong bụng “bạch nguyệt quang”. Đứa con ngoài giá thú khiến người ta phát tởm. Còn tôi – chính thất, vợ hợp pháp – thì đến một cổ phần công ty cũng không có. Cuối cùng trở thành nhân viên đi làm thuê cho “bạch nguyệt quang”. Lần nữa sống lại. Nhìn người đàn ông trước mắt, trong ánh mắt tôi thoáng hiện lên một tia chán ghét. Thích làm nam chính si tình lắm đúng không? Vậy thì lần này, tôi sẽ tiễn cả anh và “bạch nguyệt quang” cùng xuống địa ngục.

Hoàng Mệnh Bị Đánh Cắp

Hoàng Mệnh Bị Đánh Cắp Ta và thứ muội cùng ngày xuất giá. Nàng vốn nên cầm lấy mệnh ký hung sát, viễn gả sang man di hòa thân; còn ta, cầm lấy phượng mệnh ký, thuận lý thành chương bước vào Đông cung. Nào ngờ đêm trước đại hôn, thứ mẫu bày mưu đổi gả chúng ta. Đời trước, ta xông vào hỉ đường, nóng lòng vạch trần chân tướng. Thứ muội lại giả ý muốn đập đầu để chứng minh trong sạch. Thái tử kịp thời ngăn lại, nàng vẫn cố tình làm động thai khí. Thái tử đại nộ, buộc tội ta ngụy tạo thiên mệnh, mưu hại hoàng tự. Lập tức sai người cạo đầu, hủy dung, nhét ta vào kiệu hòa thân, trở thành trò cười cho cả kinh thành. Thứ muội mang mệnh cách của ta, thuận lợi trở thành Thái tử phi, sinh hạ long phượng cát tường, được muôn dân xưng tụng là hiền hậu. Còn ta, chế//t thảm trên đường hòa thân. Một lần nữa mở mắt, ngoài song trống nhạc vang trời, sứ đoàn nghênh thân đã chờ sẵn bên ngoài: “Phụng mệnh khả hãn, nghênh đón quý nữ Đại Lương!”

Chồng Nhường Cho Tiểu Tam, Tôi Nắm Giữ Tiền Tài

Chồng Nhường Cho Tiểu Tam, Tôi Nắm Giữ Tiền Tài Dẫn con trai và con dâu tương lai đi mua ba món trang sức vàng, tôi vô tình bắt gặp chồng mình đang ngoại tình.Lão già năm mươi tuổi ấy, vậy mà còn mặt mũi nào ôm hôn nồng nhiệt với một cô gái trẻ trung giữa phố.Không chỉ vậy, hai người còn đã có kết tinh tình yêu.Con trai tôi giận đến mức muốn xông lên, đánh cho cặp đôi chó má kia một trận.Nhưng tôi nhanh chóng giữ nó lại.“Làm người phải giữ bình tĩnh. Bố con ngoại tình thì cứ để ông ta đi, mình chỉ cần tiêu tiền của ông ta là được!”“Con không tiêu, sớm muộn gì cũng có người khác tiêu hộ!”Nói rồi, tôi vui vẻ bước vào cửa hàng trang sức, một hơi tiêu gần mười vạn.Con trai và con dâu tương lai thì cứ tưởng tôi tức đến mức mất hết lý trí.Nhưng bọn nó đâu biết rằng…Lão già kia thực ra chẳng còn nhảy nhót được bao lâu nữa đâu.

Hai Kiếp Sai Lầm

Hai Kiếp Sai Lầm Tôi không ngờ rằng, dù được làm lại một lần nữa, tôi vẫn chọn sai chồng. Kiếp trước, tôi đã chọn hôn phu của mình là Hoắc Cảnh Tu. Nhưng anh ta lại ngoại tình với giả tiểu thư Tống Thanh Ngữ suốt ba năm, thậm chí còn có một đứa con với cô ta. Hơn nữa, vì cô ta, anh ta đã tàn nhẫn đâm gãy đôi chân của tôi, trao vị trí vũ công chính của tôi cho cô ta. Sau khi trọng sinh, tôi chọn kết hôn với chú Hoắc Tư Mục. Tôi tưởng rằng có thể thoát khỏi số phận kiếp trước, thực hiện ước mơ của mình. Nhưng trước khi tranh cử vị trí vũ công chính, tôi lại bị người ta đâm gãy đôi chân. Hoắc Tư Mục biết chuyện, không ngại đắc tội với giới quyền quý trong thành, tự tay đưa Tống Thanh Ngữ vào tù. Tôi vô cùng cảm động, lầm tưởng rằng lựa chọn sau khi trọng sinh của mình là đúng đắn. Cho đến năm năm sau, tôi nghe được cuộc trò chuyện giữa Hoắc Tư Mục và con trai. “Bố, lúc trước bố giúp dì Thanh Ngữ tiêu hủy chứng cứ, đổi danh tính để thoát tội, cưới mẹ – một người tàn phế vô dụng để che mắt thiên hạ.” “Bây giờ dì Thanh Ngữ đã quay lại, bố có thể ly hôn với mẹ không? Con muốn dì Thanh Ngữ làm mẹ của con.” Hoắc Tư Mục nghe xong, nhớ lại ánh mắt tin tưởng tuyệt đối của tôi khi nhìn anh, lắc đầu nói: “Không được, vì Thanh Ngữ, bố đã đối không nên với mẹ con, nên bố sẽ dùng cả đời để bù đắp cho mẹ.” “Danh phận là vợ của Hoắc Tư Mục sẽ không bao giờ thay đổi, con cũng không được phép nói những lời như vậy trước mặt mẹ, làm mẹ buồn.” Tôi ngồi trên xe lăn, nỗi đau khi hai lần mất đi đôi chân không thể sánh bằng nỗi đau trong lòng lúc này. Hóa ra, năm năm hôn nhân chỉ là một âm mưu. Hóa ra, Hoắc Tư Mục yêu duy nhất chỉ có Tống Thanh Ngữ, ngay cả đứa con tôi đánh đổi mạng sống để sinh ra cũng vậy. Đã như thế, Hoắc Tư Mục, tôi không cần nữa. Đứa con này, tôi cũng không cần.

Thẻ Đại Cát

Thẻ Đại Cát Vào ngày ném tú cầu chọn rể, ta đứng trên đài, ánh mắt chăm chú nhìn Tạ Yến bên dưới, thoáng chốc ngẩn ngơ. Hắn mỉm cười đầy tự tin, giơ tay cao qua đầu, tỏ ý đã chuẩn bị sẵn sàng. Ta và hắn từng là thanh mai trúc mã, hai đứa trẻ vô tư không lo nghĩ. Cũng biết rằng tương lai hắn sẽ công thành danh toại, vinh hoa phú quý. Thế nhưng, tay ta khẽ xoay, lại ném tú cầu trúng ngay đầu một thư sinh bên cạnh hắn. Xung quanh bỗng chốc xôn xao. Trong tiếng chiêng trống vang trời, chỉ thấy sắc mặt Tạ Yến trắng bệch.

Đoạt Sủng

Đoạt Sủng Đại tỷ căm ghét tiểu thê dịu dàng nhất. Tại yến tiệc trong cung, nàng châm chọc Hoàng hậu: “Một nữ chủ chân chính sớm đã soán vị trở thành nữ đế rồi, Hoàng hậu nói trắng ra cũng chỉ là một tiểu thê dựa vào nam nhân để thượng vị mà thôi?” Chỉ vì một câu nói này, cả tộc Tống gia bị kết tội. Ngày bị tịch biên gia sản, Trần vương đưa tay ra cứu giúp. Chỉ cần đại tỷ mở miệng cầu xin, nữ quyến Tống phủ có thể thoát khỏi số phận làm nô tỳ. Nhưng đại tỷ cao ngạo nói: “Dù tất cả nữ quyến trong nhà có phải làm nữ nô, ta cũng không cầu xin sự thương hại của nam nhân như một tiểu thê đáng thương!” Trần vương giận dữ, phất tay áo rời đi, cả gia đình chúng ta bị lưu đày làm nô lệ. Trên đường lưu đày, nhị ca dẫn người đến liều chet c//ướp ngục, nhưng đại tỷ chỉ cười nhạo: “Những kẻ được nam nhân cứu giúp đều chỉ là tiểu thê mà thôi!” Nàng cố tình tố cáo, khiến nhị ca bị vạn tiễn xuyên tim. Thế nhưng chính vì sự “độc lập, kiên cường” này, đại tỷ lại lọt vào mắt xanh của hoàng tử nước địch. Hoàng tử muốn nạp ta làm thiếp, để sống sót, ta đành phải đồng ý. Nhưng đại tỷ lại nói: “Ta và hoàng tử thành thân là vì yêu, còn ngươi làm thiếp của hắn chỉ là một tiểu thê tranh giành ân sủng!” Nàng ép ta t//ự s//át. Ta đã chịu đựng quá đủ, liền xông lên kéo nàng cùng chet. Mở mắt ra lần nữa, ta đã tái sinh về ngày Tống gia bị tịch biên. Trần vương vẫn đang đưa tay ra cứu giúp. Đại tỷ khinh miệt nói: “Ta tuyệt đối không làm tiểu thê dựa vào nam nhân!” Khi Trần vương thất vọng rời đi, ta chủ động níu lấy đai lưng của hắn: “Nàng không biết trân trọng, vương gia có thể nhìn ta một chút.”

Bông Hồng Của Riêng Tôi

Bông Hồng Của Riêng Tôi Sau khi Trần Thời đính hôn, tôi lấy lý do đi du lịch để nộp đơn xin nghỉ việc. Anh nhướn mày, mỉm cười nhẹ: “Chơi chán rồi thì quay lại.” Tôi tham lam ngắm nhìn đôi mày mắt của anh, khẽ đáp: “Ừm.” Anh không biết, tôi sẽ không thể quay lại nữa. Cuộc đời tôi, ngay từ khoảnh khắc anh đính hôn, đã bị hệ thống nhấn nút đếm ngược.

Báo Ứng Của Trà Xanh

Báo Ứng Của Trà Xanh Khi bố mẹ tôi nói muốn nhận nuôi Tống Hàm Hi, tôi biết rằng câu chuyện đã bắt đầu. Vào ngày sinh nhật của tôi, cô ta sẽ nói: “Thật tốt, Kiều Kiều còn có bố mẹ ruột tổ chức sinh nhật, không như tôi, bố mẹ đều mất cả rồi…” Khi tôi có người yêu, cô ta sẽ nói: “Kiều Kiều có tiền, anh ấy chọn Kiều Kiều cũng đúng thôi, không như tôi, phải sống nhờ nhà người ta…” Cứ như vậy, bố mẹ tôi và cả bạn trai tôi đều quay lưng lại với tôi. Trước khi chết vì tai nạn xe hơi, tôi còn nghe cô ta nói: “Kiều Kiều chỉ gặp tai nạn xe thôi, nhưng lễ trưởng thành của tôi cả đời này chỉ có một lần…” Khi mở mắt ra lần nữa, tôi nhìn thấy Tống Hàm Hi rón rén bước vào nhà. Tôi cười. Phản PUA, bạn đã biết chưa?

Thẩm Tử Đường

Thẩm Tử Đường Mãi đến năm thứ ba sau khi kết hôn với Hứa Vân Chu, tôi mới biết anh ta cưới tôi là vì để trả thù cho cái chết của ánh trăng sáng. Dưới sự sắp đặt của anh ta, cha tôi chết ngay trên bàn mổ, mẹ tôi suy sụp tinh thần và nhảy từ tòa nhà cao tầng xuống, còn tôi bị anh ta giam cầm trong lúc đang mang thai. Hứa Vân Chu nói: “Đây là cả nhà các người nợ Mạt Mạt.” Tôi liều mạng chết chung với anh ta, khi mở mắt ra lần nữa, chúng tôi trùng sinh cùng nhau. Lần này, tôi cố gắng tránh Hứa Vân Chu càng xa càng tốt, để mặc anh ta chuộc lỗi với ánh trăng sáng của mình. Nhưng anh ta hết lần này đến lần khác tìm tới tôi, vừa hèn mọn lại vừa tuyệt vọng: “Đường Đường, em giết anh cũng được, chỉ cần em chịu nhìn anh thôi.”

Trừng Phạt Phu Quân Bội Bạc

Trừng Phạt Phu Quân Bội Bạc Phu quân vừa trọng sinh đã nói muốn bỏ ta để cưới biểu muội của hắn. Bà mẫu sợ đến mức tát hắn một cái: “Biểu muội của ngươi bây giờ đã là quý nhân trong cung, ngươi nói lời đại nghịch bất đạo như thế là muốn hại chết cả nhà chúng ta sao?” Phu quân ngẩn ngơ. Hắn không biết, ta đã trọng sinh trước hắn bốn năm, biểu muội của hắn sớm đã bị ta đưa vào cung rồi. Kiếp trước, phu quân thiên vị biểu muội, hết lần này đến lần khác mưu hại ta. Kiếp này, ta muốn xem hắn có đủ bản lĩnh để hại hoàng đế không? À, đợi đến khi hắn phát hiện mình đã bị ta thiến từ lâu, chắc chắn sẽ càng ngạc nhiên hơn.