Xuyên Không

Đừng Thách Thức Sư Môn Diệp Tố xuyên vào một quyển tiểu thuyết tiên hiệp, nàng quyết định “nhập gia tùy tục,” cẩn thận tu hành. Khi rảnh rỗi, nàng thường đi xem nam nữ chính yêu đương, hợp hợp tan tan, sống một cuộc đời thoải mái và thư thả, thậm chí còn có thêm những cảnh “phim thần tượng cẩu huyết” để giải trí. Không ai ngờ rằng Yêu giới lại có một con rắn nhỏ giả dạng làm người, trà trộn vào Thiên Cơ Môn làm đệ tử. Nhưng khổ nỗi, công lực của con rắn nhỏ này kém cỏi, yêu khí tỏa ra bốn phương, đuôi rắn còn thường xuyên vô ý mà thò ra. Là người luôn tâm niệm tam giới bình đẳng và yêu hòa bình, Diệp Tố phải thường xuyên giúp hắn che giấu yêu khí và giấu đuôi rắn, tránh cho hắn bị sư môn tiêu diệt. Diệp Tố: Tâm mệt. Đại yêu Du Phục Thời trà trộn vào Thiên Cơ Môn, thường xuyên cố ý lộ ra mình là xà yêu để gây rối. Thế nhưng, ở Thiên Cơ Môn lại có một người không hành xử theo lẽ thường: mỗi khi hắn lộ yêu khí, người ấy lập tức dùng chân khí che lại, khiến không ai trong môn phái phát hiện được. Du Phục Thời nghĩ rằng nếu đã làm thì phải làm đến cùng, nên quyết định lộ ra chân thân xà yêu để hù chết cái nhân sĩ chính đạo thích lo chuyện bao đồng kia. Nhưng vừa mới thò cái đuôi rắn ra, người nọ lại vội vàng lấy quần áo bọc lại, thậm chí còn sờ sờ cái đuôi của hắn! Du Phục Thời: Quả nhiên, Thiên Cơ Môn toàn là một lũ háo sắc ra vẻ đạo mạo, ngay cả xà yêu cũng không tha!!!

Hành Trình Nghịch Tập Xuyên Nhanh Sau khi tử vong ngoài ý muốn, Bách Hợp chiếm được cơ hội sinh tồn, vì muốn giữ vững hiện trạng, cô phải xuyên qua nhiều câu chuyện khác nhau để hoàn thành nhiệm vụ.

Bất Phục Tôi bất ngờ có được thuật đọc tâm, mỗi ngày đều nghe được nữ xuyên không và hệ thống đấm nhau lộn xọe*. (*Ờm thực ra cái này raw gốc của n là 撕逼 /sī bī/, là kiểu chửi bới dằn mặt nhau, nói thô thì là xốn lè á mấy bà=))) ) Hệ thống: “Cô chỉ cần đọc một bài “Trường hận ca” là ngồi được lên đầu cả cái kinh thành này rồi.” Nữ xuyên không: “Ăn cắp bản quyền ko biết xấu hổ hả mậy.” Hệ thống: “Hạ dược nàng ta, hủy đi sự trong trắng của nàng ta đi.” Nữ xuyên không: “Hại người phải đền tội.” Hệ thống: “Người không được yêu mới là người thứ ba, cướp vị hôn phu của nàng ta đi.” Nữ xuyên không: “Nghe cái logic này của mày, chắc là trực tràng mày thông với đại não đúng không?” Này… Nữ xuyên không này sao kỳ dữ vậy ta? Có thật là đến vỗ mặt tôi không vậy?

Xuyên Không Làm Tiểu Phú Bà Tôi xuyên thành nữ nhi của một thương gia nghèo rớt mồng tơi không có gì ngoài tiền. Không có kịch bản được cưng chiều, cũng không có hệ thống bảo vệ. Nhưng điều đó có liên quan gì chứ? Không có hào quang nhân vật chính, tôi vẫn có thể khiến mọi người phải kinh ngạc. Khi bà mẫu và phu quân trước mặt mọi người trách móc tôi ba năm không sinh được con, muốn đuổi tôi ra khỏi phủ để chiếm đoạt của hồi môn, tôi thuận thế quỳ xuống, khóc lóc thảm thiết: “Phu quân chàng… chàng… nhiều năm không “cứng” được, thuốc thang cũng không chữa được, từ khi thành thân đến nay, con dâu vẫn còn trong trắng, làm sao có thể mang thai được?” Tới đi, cùng nhau tổn thương đi! Chứng minh chuyện này, giờ đến lượt vị phu quân tốt của tôi ra tay rồi. …

Hôn Nhân Bất Ngờ Với Đội Trưởng Doanh nhân Đường Tiêu Tiêu sống đến tận 80 tuổi, sau khi qua đời lại nhận được tin báo rằng người lính cứu hỏa đã cứu cô trong trận động đất năm xưa đã bị tàn tật ở chân, mang thương tật suốt cả cuộc đời. Được hỏi là muốn đi đầu thai hay trở về để giúp ân nhân chữa chân, cô lập tức trả lời: Đương nhiên là chữa chân rồi! Sau khi trọng sinh, Đường Tiêu Tiêu lập tức đến vùng nông thôn, tìm về quê hương của ân nhân cứu mạng. Tống Cảnh Chi: “Đồng chí Đường, tôi không cần cô báo ơn, cô về đi.” Đường Tiêu Tiêu: “Nếu anh không cho tôi ở lại, ngày mai tôi sẽ loan tin ra ngoài rằng chúng ta đã có tiếp xúc da thịt, và anh phải chịu trách nhiệm với tôi.” Tống Cảnh Chi: “…”

Trưởng Tỷ Hoán Đổi Số Mệnh Trong một đêm, đích trưởng tỷ nhà ta như thay đổi thành người khác. Nàng vốn hiền lành chất phác, đột nhiên trở nên sôi nổi hoạt bát. Không chỉ ngày ngày nói về nội dung thoại bản nào đó, thậm chí còn cố gắng quyến rũ Thái tử què chân kia. Mà biểu thiếu gia tới cửa mời, lại bị nàng đẩy trên mặt đất nhục nhã trước mặt mọi người. Đích trưởng tỷ nói, nàng nhất định phải trở thành Thái tử phi, sao có thể để mắt đến dòng thương nhân thấp hèn này. Ta lại nhìn biểu thiếu gia vẻ mặt tủi nhục trên mặt đất, trong lòng rùng mình một cái. Đích trưởng tỷ sợ là không biết, thoại bản nàng xem chính là bản lậu. Thái tử trong quyển sách này căn bản sống không đến chương mười. Về phần biểu thiếu gia nhìn như nhu nhược, ôn nhuận như ngọc trước mắt này, kì thực là nam chính giet người không chớp mắt – – Nhiếp chính vương Dương Thầm.

Nha Hoàn Bất Đắc Dĩ Khương Đường xuyên vào một quyển tiểu thuyết trạch đấu, hóa thân thành nha hoàn hồi môn của nữ chính. Theo cốt truyện gốc, nhân vật mà nàng xuyên vào vốn là một kẻ dựa vào sắc đẹp để tìm cách bò lên giường nam chính khi nữ chính mang thai. Tuy nhiên, kết cục của cô ta lại thê thảm: bị đuổi khỏi phủ, sung quân đến thôn trang và chết cóng giữa mùa đông. Khương Đường hiểu rõ, nữ chính Lục Cẩm Dao trong truyện là cao thủ trạch đấu, luôn gặp may mắn và đầy quyền lực. Chỉ cần nàng bám theo nữ chính, giữ thái độ ngoan ngoãn, cuộc sống sẽ dễ dàng thăng tiến, hưởng thụ sung túc, chẳng lo thiếu ăn thiếu mặc. Khương Đường vốn nghĩ mình chỉ cần nằm yên mà sống vui vẻ. Hằng ngày ở trong phòng uống trà, tận hưởng cuộc sống an nhàn và âm thầm “đẩy thuyền” cho cặp đôi nam nữ chính. Cuộc sống sẽ yên bình, không cần lo toan. Thế nhưng, mọi chuyện đảo lộn khi nữ chính mang thai, sức khỏe yếu ớt, chẳng thiết ăn uống, còn nam chính lại bất ngờ tuyên bố đuổi hết tất cả đám nha hoàn. Khương Đường: “Ủa? Đang yên đang lành sao lại thế này?” Cô chỉ mới hưởng được chút phúc lợi, còn chưa tận hưởng đủ cuộc sống an nhàn! Là một nha hoàn ở Hầu phủ, công việc của Khương Đường đáng lý là ổn định, lương cao, có tiền tiêu mỗi tháng và thỉnh thoảng còn được tiền thưởng. Nếu về hưu, nàng hoàn toàn có thể sống tự do với một sản nghiệp nhỏ, trở thành địa chủ nhàn nhã. Vậy nên, Khương Đường lập chí phải trở thành một nha hoàn mẫu mực, quyết tâm giữ vững vị trí. Thế nhưng, không ngờ nàng càng cố gắng cẩn thận, lại vô tình trở thành… chị em dâu với nữ chính.

Tôi xuyên sách rồi, xuyên vào một nhân vật rất xinh đẹp nhưng lại là một nhân vật qua đường.Vai trò duy nhất của tôi trong cuốn truyện này là: khi nam chính bị nữ phụ hạ thuốc, tôi sẽ là người dẫn nữ chính đi bắt gian.Nhưng rồi tôi lại gặp phải một chuyện vô cùng rắc rối.

Lệnh Vi Ngày Tây Nam Vương tạo phản đó, vị hôn phu Thôi Chiếu của ta đã bỏ rơi ta mà cứu Tam Công chúa Liễu Hàm Tuyết. Ta thế mới biết, hóa ra từ đầu đến cuối hắn ta chưa từng yêu ta, có lẽ còn hận ta đã chia rẽ mối lương duyên của hắn ta và Công chúa. Sau khi chết trong nỗi kinh hoàng bị vó ngựa hung tàn giẫm gãy cổ, ta được sống lại. Lần này, lúc Liễu Hàm Tuyết hỏi ta muốn mua vị công tử nào, ta mỉm cười, chỉ nam tử lạnh lùng như ánh trăng sáng. Thôi Uyên. Người chỉ dựa vào sức một mình mình lật lại án cho Thôi thị, thậm chí còn leo lên vị trí Nhiếp chính vương. Và hơn hết, sau khi ta chết, hắn đã kề kiếm lên cổ Thôi Chiếu. Giọng nói lạnh lùng nghiêm túc. “Ngươi phải đền mạng cho nàng.”

Trên diễn đàn trường có người đẩy thuyền tôi với kẻ thù không đội trời chung – nam thần học bá Tống Yến Sơ.Tôi thẳng thừng tuyên bố: “Dù toàn bộ đàn ông trên thế giới có chết sạch, tôi cũng không bao giờ thích Tống Yến Sơ.”Tống Yến Sơ liền tiếp lời: “Thà đi tu còn hơn.”Kết quả là sau một giấc ngủ, tôi tỉnh dậy đã xuyên tới mười năm sau –Không những kết hôn với Tống Yến Sơ…Còn sinh cho anh ta hai đứa con!

Thừa Tướng Đại Nhân Cực Sủng Ta Liên tục đánh đập ba vị hôn phu đến mức bị từ hôn, cha ta cho rằng tinh thần của ta có chút vấn đề. Ông sốt sắng tiến cung yết kiến bệ hạ, khóc lóc cầu xin bệ hạ ném ta vào Quốc Tử Giám để “tái tạo” lại. Nhưng không ngờ… ta lại vừa gặp đã yêu ngay mã phu của thư viện. Vì để dụ dỗ mã phu cưới ta, ta cứ cách vài ngày lại giả đáng thương mà chạy đến chuồng ngựa. Hôm nay thì ngã vào lòng hắn bị thương, ngày mai thì giả bệnh nặng để hắn phải chăm sóc suốt đêm, ngày kia thì cùng hắn đàm đạo thâu đêm về nhân sinh và lý tưởng… Khó khăn lắm mới thuyết phục được mã phu gật đầu đồng ý, ta nửa đêm leo tường về nhà báo tin vui. Cha ta, sau khi xác nhận nhiều lần rằng người đến cầu hôn chính là mã phu, liền vớ lấy cái cuốc đuổi theo ta đòi chặt đứt huyết thống… Sáng sớm hôm sau, mã phu đến cửa cầu hôn. Hắn mặc Mãng Long cửu phục, cưỡi trên lưng ngựa dáng vẻ oai phong lẫm liệt, phía sau dẫn theo vài trăm cấm vệ quân. Lão cha ta, đang cầm cuốc đứng chắn trước cửa, chuẩn bị lấy mạng mã phu, nhìn thấy cảnh tượng đó thì bị dọa quỳ sụp xuống ngay tại chỗ. Ông vừa lau mồ hôi, vừa lẩm bẩm: “Chắc dạo này quên đốt giấy tiền cho nương ngươi rồi, không ngờ lại mời được Thừa tướng – Diêm Vương này tới đây, nhìn trận thế này, chắc tên trời đánh ấy đến để tịch thu tài sản rồi…” Ta: … *蟒龍袞服 (mãng long cửu phục): Đây là loại trang phục đặc biệt dành cho quan lại cấp cao hoặc người có chức vị lớn trong triều đình, thường thêu hình mãng xà (rồng mãng) hoặc rồng, biểu tượng cho quyền lực.

Trời Quang Mây Tạnh Tiểu thư luôn nói với ta rằng mọi người đều bình đẳng, nàng vẫn luôn coi ta như tỷ muội. Nàng không cho phép ta hành lễ với nàng, vì thế mà ta bị phu nhân trách phạt. Nàng không thưởng tiền cho ta, nói rằng chưa bao giờ coi ta là người hầu, vì thế mà mẫu thân ta không có tiền chữa bệnh. Nàng không cho phép ta làm thiếp của thiếu gia, muốn ta kiên trì một đời một thế một đôi, hoàn toàn cắt đứt đường lui của ta. Sau này ta vì cứu nàng rơi xuống nước mà sinh bệnh, nàng khóc đến đứt ruột đứt gan. Nhưng khi biết ta mắc bệnh lao, nàng lại sai người đuổi ta ra khỏi phủ, ngay cả tiền chữa bệnh cũng không cho. Ta bị bọc trong chiếu rơm, chết không nhắm mắt. Mở mắt lần nữa, ta lại sống lại thời điểm làm nha hoàn cho tiểu thư.

Xuyên Thành Mẹ Của Nữ Chính Ngôn Tình Tôi xuyên không thành mẹ của nữ chính truyện pỏn. Mười giờ tối, nam chính đến nhà để kèm cặp bài vở cho con gái tôi. Nghe giọng điệu của hai đứa, tôi cảm thấy có gì đó không ổn. Nam chính: “Em với cậu ta có quan hệ gì vậy?” Con gái tôi: “Đừng hỏi nữa…” Nam chính cười gian: “… Nhóc con, lát nữa em sẽ phải nói thôi.” Tôi đạp cửa xông vào. “Quan hệ gì? Là quan hệ ‘cơm không lành, canh không ngọt’ đấy!”

Hôm Nay Thích Khách Cũng Rất Muốn Chết Nếu như thường xem tiểu thuyết cổ phong, tin rằng ngươi nhất định sẽ không thấy xa lạ với tình tiết này —— Thích khách rút đao đâm về phía nam chính, vào thời khắc ngàn cân treo sợi tóc, nữ chính xông lên, ngăn cản một kiếm thay cho nam chính, nàng ngã vào trong lòng nam chính, nam chính lo lắng gọi tên của nàng… Lúc ta xuyên qua, đúng lúc tình cảnh này vừa phát sinh. Ngươi cho rằng ta là nữ chính kia sao? Không, ta không phải. Ta đương nhiên cũng không phải nam chính. Ta là thích khách.

Lòng Đa Nghi Của Đế Vương Vào năm thứ mười sau khi mẹ ta xuyên không đến đây, phụ hoàng đã thay lòng đổi dạ. Hắn từng khen mẹ ta có tư tưởng mới lạ “Mọi người đều bình đẳng”, giờ lại thành “Yêu ngôn hoặc chúng.” Hắn từng hứa với mẹ ta chỉ có một vợ một chồng nhưng đêm nào cũng có người mới được khiêng vào Dưỡng Tâm điện. Sau đó, để được trở về nhà, mẹ đã nghĩ đủ mọi cách. Có lúc mẹ cố tình ngâm mình trong hồ ở ngự hoa viên, có lúc chạy lên Lâu Tẩy Tinh nhảy xuống. Nhưng mẹ không về được nhà. Bởi vì mẹ đã ngã hỏng đầu rồi. Lần này, mẹ nhớ tất cả mọi người, chỉ quên mất phụ hoàng.

Bị Ép Hoàn Thành Mười Nhiệm Vụ Xuyên Thư Làm Mẹ Chồng Độc Ác Sau khi bị ép làm mẹ chồng độc ác xuyên sách, cuối cùng hệ thống cũng sắp xếp cho tôi một nhân vật thiên kim giàu có xinh đẹp Kết quả là vừa xuyên qua, tôi đã bị tát hai cái trời giáng, chính là kiểu kịch bản truyền thống khi nữ chính bị ngược. Tôi nhếch môi cười tà: Lần này các người đúng là đụng phải họng súng rồi, tôi sẽ cho các ngươi biết thế nào là nhà cửa bất an!_ Một cú bật người như cá chép, tôi lấy ra tất cả những kỹ năng dày công tích lũy khi đóng vai mẹ chồng ác độc, tuy chanh chua nhưng hợp lý!

Con Dâu Tôi Là Người Cổ Đại Con trai tôi đột nhiên kết hôn chớp nhoáng, dắt về một cô con dâu từng ly hôn, lại còn dắt theo cả con riêng.Tôi bảo cô ta nấu cơm, thì bữa nào cũng chỉ toàn đồ luộc, khiến tôi đói đến nỗi nửa đêm không ngủ nổi.Bảo cô ta giặt đồ, thì quần áo tôi bị giặt đến biến dạng, tôi đau lòng đến mức không thốt nên lời.Bảo cô ta đổ rác, thì cô ta nhặt rác về… may thành quần áo cho tôi mặc, mà còn may cũng đẹp lắm mới ghê chứ.Bề ngoài nhìn yếu đuối, nhưng lại vung dao chặt củi không hề tốn sức, làm thịt gà không chớp mắt, thậm chí đi làm đồng còn xung phong gánh phân.Khiến tôi mỗi ngày đều không ngừng thầm nghĩ:Con dâu này… rốt cuộc là có lai lịch gì vậy trời!?

Về Nhà Năm thứ năm xuyên không đến thời cổ đại, ta vẫn chưa tìm được cách trở về nhà, cuối cùng liền quyết định gả cho Tề Vương, người vẫn luôn theo đuổi mình. Ngày thành thân, hai chúng ta đã thành thật kể cho nhau nghe bí mật của mình. Ta nói với hắn: “Thật ra ta là người xuyên không, nếu chàng không tốt với ta, ta sẽ tìm cách trở về thế giới của mình, để cho chàng đi tìm người khác.” Tề Vương liên tục gật đầu, thề cả đời sẽ yêu ta như mạng sống. Nhưng sau đó, vị thanh mai trúc mã của hắn trở về… Ta trơ mắt nhìn ánh mắt của hắn dần bị người khác hấp dẫn. Thất vọng đến cùng cực, ta lại bắt đầu tìm cách trở về. Đập đầu, treo cổ, nhảy hồ… ta đều đã thử hết. Nhưng thái độ của Tề Vương lại càng ngày càng lạnh nhạt. “Ta thấy nàng rất thông minh, sao lại bắt đầu dùng những thủ đoạn như vậy để tranh sủng?” “Xuyên không gì chứ, nàng thật sự cho rằng ta tin sao?” Ta mới biết, hóa ra từ trước đến nay hắn chưa từng tin ta.

Tôi xuyên không vào tiểu thuyết tổng tài sau khi bị tai nạn giao thông, trở thành người vợ cũ rắc rối của đại lão.Nghĩ đến kết cục thảm hại của nhân vật gốc, tôi nhanh chóng ký tên mình vào đơn ly hôn.Khuôn mặt của tổng tài, đen lại.“Tống Hân, em đã suy nghĩ kỹ chưa?”Tôi thở dài một cái, ôm chặt lấy đống tiền bồi thường.Đùa à, tiền bồi thường ly hôn khổng lồ, tôi sẽ không trả lại một đồng nào đâu!

Hệ Thống Thay Đổi Cốt Truyện Xuyên vào tiểu thuyết bệnh kiều, tôi nắm trong tay khả năng thay đổi cốt truyện. Khi nam nữ chính đi dã ngoại, trời bất ngờ đổ mưa lớn. Tôi múa bút thay đổi tình tiết “mưa” thành “phân”. Nhìn cặp đôi nhân vật chính hoảng hốt hét toáng lên giữa cơn “mưa phân”, tôi cầm ô, ôm bụng cười ra tiếng gà gáy.