Xuyên Không
Nhật Ký Trông Trẻ Trong Hậu Cung Sau năm năm làm giáo viên mầm non, tôi bỗng xuyên không thành phi tần thấp kém nhất trong hoàng cung. Vì không có bàn tay vàng, tôi quyết định buông xuôi. Không ngờ sau một năm ăn không ngồi rồi trong cung, Tần phi ở cùng một cái cung điện với tôi đột nhiên bị ban chết. Ngũ Hoàng tử ba tuổi dưới gối của nàng bỗng trở thành củ khoai lang bỏng tay, chẳng ai muốn nhận nuôi. Cuối cùng, đẩy qua đẩy lại, lại rơi xuống trên đầu tôi. Chăm trẻ con chứ gì, đây là chuyện tôi giỏi nhất. Cho đến năm thứ hai, một vị quý nhân qua đời, công chúa mới đầy tháng của nàng được đưa đến cung tôi. Sau đó nữa, Mai phi ngang ngược càn rỡ rơi đài, trưởng công chúa mười tuổi cũng được xếp hàng đưa đến…
Phu Quân Bị Đoạt Xác Bị kẻ xuyên không đoạt xác, phu quân của ta, một kẻ nghèo hèn chỉ là mã phu, vậy mà dám lớn tiếng đòi nạp tam thê tứ thiếp. Hắn còn chạy tới phủ đệ nơi ta làm việc mà gây náo loạn, trêu ghẹo mấy đại nha hoàn có tiền tháng gấp ba lần hắn, đòi nàng theo hắn làm thiếp: “Được ta để mắt tới là phúc phận của ngươi, đừng không biết điều.” Hắn còn thèm thuồng tiểu thư, thậm chí định xông thẳng vào khuê phòng của nàng: “Nữ tử ở đây nếu bị vấy bẩn danh tiết, liền không đáng giá nữa, thanh danh mất rồi, nàng chỉ có thể gả cho ta thôi.” Ta bị sự hoang đường của hắn dọa sợ mất hồn, vội vàng ngăn cản, khuyên hắn chớ có làm càn. Hắn lại thuận tay đẩy ta một cái: “Đồ đàn bà thối tha, ở đây chẳng phải là nam tôn nữ ti sao? Lão tử khó khăn lắm mới xuyên đến đây hưởng phúc, chuyện của ta còn chưa đến lượt ngươi quản. Tin hay không, lão tử liền bỏ ngươi !” Nói xong, hắn đắc ý vô cùng, dường như cho rằng chỉ cần nói ba chữ “ta bỏ ngươi” là có thể khiến ta sợ hãi phục tùng. Nghe vậy, ta cũng chẳng buồn quản hắn nữa. Ta cười lạnh một tiếng, giơ tay chỉ thẳng vào hắn: “Bỏ ta? Được thôi, của hồi môn ta mang theo khi gả vào đây, một đồng cũng không thiếu, trả lại hết cho ta.” Tên ngu ngốc ấy còn không biết rằng, công việc hắn đang làm là ta nhờ người tìm giúp, rắc rối phát sinh là ta thay hắn giải quyết, ngôi nhà hắn đang ở cũng là của hồi môn của ta đổi lấy. Nếu ta mặc kệ hắn, hắn chỉ có nước chờ ch,ết thôi!
Lưu Luyến Ta và Tạ Trường Quan là thanh mai trúc mã đã vài chục năm. Nhưng khi ta r ơi xuống nước, hắn lại thẳng thừng bỏ qua ta, cứu lấy tiểu cung nữ phía sau ta. Hắn hết lần này đến lần khác ra mặt vì nàng ta, hết lần này đến lần khác che chở nàng ta sau lưng. Sau đó ta chet tâm, đ ốt hết đèn hoa nhỏ hắn tặng ta. Tạ Trường Quan lại như phát điên ngăn ta lại, nói rằng hắn có thể giải thích mọi chuyện với ta.
Đừng Thách Thức Sư Môn Diệp Tố xuyên vào một quyển tiểu thuyết tiên hiệp, nàng quyết định “nhập gia tùy tục,” cẩn thận tu hành. Khi rảnh rỗi, nàng thường đi xem nam nữ chính yêu đương, hợp hợp tan tan, sống một cuộc đời thoải mái và thư thả, thậm chí còn có thêm những cảnh “phim thần tượng cẩu huyết” để giải trí. Không ai ngờ rằng Yêu giới lại có một con rắn nhỏ giả dạng làm người, trà trộn vào Thiên Cơ Môn làm đệ tử. Nhưng khổ nỗi, công lực của con rắn nhỏ này kém cỏi, yêu khí tỏa ra bốn phương, đuôi rắn còn thường xuyên vô ý mà thò ra. Là người luôn tâm niệm tam giới bình đẳng và yêu hòa bình, Diệp Tố phải thường xuyên giúp hắn che giấu yêu khí và giấu đuôi rắn, tránh cho hắn bị sư môn tiêu diệt. Diệp Tố: Tâm mệt. Đại yêu Du Phục Thời trà trộn vào Thiên Cơ Môn, thường xuyên cố ý lộ ra mình là xà yêu để gây rối. Thế nhưng, ở Thiên Cơ Môn lại có một người không hành xử theo lẽ thường: mỗi khi hắn lộ yêu khí, người ấy lập tức dùng chân khí che lại, khiến không ai trong môn phái phát hiện được. Du Phục Thời nghĩ rằng nếu đã làm thì phải làm đến cùng, nên quyết định lộ ra chân thân xà yêu để hù chết cái nhân sĩ chính đạo thích lo chuyện bao đồng kia. Nhưng vừa mới thò cái đuôi rắn ra, người nọ lại vội vàng lấy quần áo bọc lại, thậm chí còn sờ sờ cái đuôi của hắn! Du Phục Thời: Quả nhiên, Thiên Cơ Môn toàn là một lũ háo sắc ra vẻ đạo mạo, ngay cả xà yêu cũng không tha!!!
Trò Chơi Công Lược Tôi thất bại trong nhiệm vụ công lược. Tôi cố ý. Trở về quê nhà, tôi mới phát hiện ra. Hóa ra nhiệm vụ công lược của tôi, đều do những người tiền nhiệm sắp đặt. Bọn hắn đều là những kẻ công lược! Nhưng tôi là Hải Vương, bọn hắn công lược tôi thất bại~ Ha ha, lần này, đến lượt tôi trả thù rồi!
Bỗng Chốc Thành Vương Phi Chuyện lạ ? Lạ đến kỳ quặc? Nàng đang yên ổn sống hạnh phúc ở thế kỷ 20 bỗng dưng bị chết oan uổng không rõ nguyên nhân. Thì ra là Tống Tử nương nương năm xưa vất vả nhào nặn ra loài người đang tìm cách xoay chuyển lại tình hình Được lắm ,người thời đại mới tự dưng bay về làm con dân nhà đại Đường Chẳng những chiều cao từ 1m70 bây giờ lùn xuống hơn 1m50, giọng nói lại còn ỏn ẻn kiểu gì ý! Thôi thì để thực hiện giấc mộng làm nữ cường nhân của mình Nàng sẽ dựa vào “Y học Trung Quốc thời hiện đại” chạy vào Vương phủ cứu người lấy tiền thưởng. Ai ngờ bị tên Vương gia chọn trúng nàng làm người bên gối của hắn. Ngày nào ái tình cũng vô cùng hào phóng, chưa kể đến đêm đêm nàng toàn bị hắn kéo vào bể dục mất hồn, số lần hắn ‘quấy rầy’ nàng không thể đếm hết nổi. Thế là từ nay về sau ngoài việc chữa trị cho ông cụ già trong Vương phủ nàng còn phải “làm yên lòng’ nhi tử của lão. Thêm một việc nho nhỏ nữa đó là chút ‘việc vặt’ đối với hai ả thị thiếp của tên vương gia chết tiệt vì ghen tị mà thích mở mồm ‘dạy dỗ’ nàng. Nàng chỉ có một thân mà kiêm nhiều chức như vậy, quả nhiên lời lẽ lợi nhuận ở cổ đại cũng không dễ kiếm đâu!
Tái Ngộ Năm 1971 Năm 1971 đã trôi qua hơn nửa. Thẩm Tịch Sơn nổi điên, đập nát toàn bộ những bức phù điêu sơn dầu trong căn biệt thự sang trọng. Ánh mắt hai người chạm nhau, hắn ném thẳng tờ báo vào mặt tôi: “Cảng Thành vừa ban hành luật hôn nhân mới, chính thức bãi bỏ chế độ nạp thiếp. Giờ thì tôi không thể cưới cô ca nữ đó vào nhà được nữa.” “Cô có biết cô ấy đã sinh cho tôi một đứa con gái, năm nay 5 tuổi rồi không? Tôi nợ cô ấy, nhưng lại chẳng thể cho cô ấy một danh phận!” Tôi nhìn hắn, giọng điềm nhiên: “Vẫn có cách.” “Chỉ cần anh ly hôn với tôi, là có thể cưới cô ta rồi.” Năm đó, lúc quỳ suốt một ngày một đêm để cầu hôn tôi, chắc anh ta không ngờ rằng, sau này lại có ngày chán ghét tôi đến thế. Mười lăm năm đồng cam cộng khổ. Yêu đến cuối cùng, người đàn ông ấy lại hỏi tôi vì sao còn chưa chet.
Giúp Ảnh Đế Tìm Em Gái Tôi livestream bói toán, mỗi ngày một quẻ. Ngay quẻ đầu tiên, tôi đã kết nối với một ảnh đế mới nổi. Trong màn hình, ảnh đế phối hợp tẩy trang. Nhìn gương mặt mộc của anh ta, tôi thầm kêu không ổn! Lông mày bị khuyết, huynh đệ gặp nạn. Em gái anh ta sắp mất mạng rồi! Tôi nghiêm mặt: “Đường Thạch Sơn, thôn Tiểu Hà, mau cứu em gái anh!”
Xuyên Hồn Ta là phi tử tiền triều, từng thất bại trong cuộc chiến khốc liệt chốn thâm cung, thế rồi một sáng nọ, hồn ta xuyên vào thân xác của một cung nữ nhỏ bé. Kiếp trước, ta tinh thông âm luật, ca múa tuyệt vời, lại am hiểu điều hương, nhưng tất cả tài nghệ đó vẫn không giúp ta chiến thắng được cuộc chơi cay nghiệt ấy. Vốn tưởng kiếp này cũng sẽ phải đối mặt với những âm mưu và đố kị không dứt. Nào ngờ, ta phát hiện ra tất cả hoá ra thật đơn giản. Quý phi ngông cuồng, ỷ quyền hống hách. Thục Phi làm ra vẻ thanh cao, đoan trang. Hoàng hậu thì si tình, tựa như đoá hoa cúc nhạt sắc, lãnh đạm đến đáng thương… Ngay cả Hoàng thượng cũng đôi lúc tỏ ra ngây ngô, khiến người khác không khỏi bật cười. Với tất cả bản lĩnh của mình, nếu không lên ngôi nữ đế thì thật là uổng phí!
“Đạn Mạc” Se Duyên Khi thấy những dòng bình luận, ta đang bắt nạt thứ muội. 【Nữ phụ ác độc thật ngu ngốc, đến mức không nhận ra thứ muội là đại phản diện nam giả nữ trang!】 Nhìn thứ muội đang quỳ bên cạnh suối nước nóng, với dấu tay in trên má, đang giúp ta tắm, ta hoàn toàn sững người.
Lối Thoát Của Mỹ Nhân Ta là một trong những mỹ nhân được dâng hiến cho bạo quân. Vừa bước vào cửa điện, bạo quân liền cười lạnh lùng: “Thở ồn ào quá, lôi ra ngoài ch.ém đ.ầu đi.” Haha. Thân thể cứng ngắc, hóa ra là sắp ch.ết. Mỹ nhân đứng bên cạnh ta run lên bần bật trước lời nói của bạo quân. Đôi mắt long lanh như nước mùa thu ầng ậng lệ, ngón tay siết chặt tà váy, nàng buồn bã cất lời: “Triệu Dịch …” Lời nói dứt xuống, cả điện bỗng chốc quỳ rạp xuống đất. Vi phạm kỵ húy của bạo quân, khiến bạo quân tức giận, tất cả mọi người trong điện này đều có thể bị ché.m đầ.u. Muốn ch.ết sao. Quỳ hồi lâu, đầu gối đau nhức. Bạo quân ngẩng mắt nhìn nàng, ánh mắt tối sầm lại. Nàng cắn môi nhìn thẳng vào hắn. Bạo chúa bước xuống đài cao, bóp lấy cằm nàng, ánh mắt lại tối sầm xuống: “Khương Phù, ngươi thế mà còn dám quay lại.” “Ngươi không sợ trẫm g.iết ngươi sao?” Ta càng vùi đầu sâu hơn. Chỉ sợ hắn ta nổi điên, chỉ tay vào ta nói “Cả nhà ngươi cũng ch.ết theo luôn đi!” Khương Phù không nói gì, nước mắt lăn dài, lao vào lòng Triệu Dịch, đôi tay mảnh mai ôm lấy vòng eo thon gọn của vị hoàng đế. Nàng ngẩng đầu lên, lộ ra cần cổ xinh đẹp. “Được rồi, vậy ngươi cứ gi.ết hết đi. Thay vì hành hạ lẫn nhau như thế này, thà c.hết còn hơn.” … Trời sập nhờ miệng là nhờ cái miệng ngươi đó. Ta lặng lẽ lùi về sau lưng Khương Phù. “Ngươi không sợ chết, vậy bọn họ thì sao?” Triệu Dịch ánh mắt âm trầm, quét nhìn mọi người trong điện. Ôi mẹ ơi. … Xin lỗi, ta đột nhiên thấy không được khỏe, nên xin phép không tham gia hoạt động lần này nhé. Khương Phù đẩy hắn ra, chắn trước mặt ta: “Không được! Ta sẽ đi với ngươi, ngươi buông tha cho họ đi!” Nói rồi ngoảnh đầu hét về phía ta: “Trần Hạnh tỷ, mau chạy nhanh đi——” Ta nhìn nàng một cái thật sâu, rồi quay đầu bỏ chạy. Hi hi. Lại thêm một ngày sống nữa rồi~ “Trẫm xem ai dám để nàng ta chạy!” Thị vệ nhận được lệnh của bạo quân, cầm kiếm chặn ta lại. Lưỡi kiếm nhọn chĩa thẳng vào cổ họng ta. … Không vui nha mấy cha.
Phu Quân Ta Là Hồ Ly Xuyên vào một quyển tiên hiệp, trở thành nữ phụ số bảy, ta phát hiện phu quân của mình là một con hồ ly. Chính xác hơn, là một hồ ly tinh. Nhưng hồ ly không yêu ta. Hắn chỉ đến để báo ân. Không yêu thì thôi, dù sao hồ ly sau khi hóa hình cũng có gương mặt điêu khắc, tám múi săn chắc, đường nét sắc sảo, lại thêm đôi tai lông xù cùng cái đuôi bông bông phía sau. Còn bền bỉ hơn cả nam phu. Nói xem, ai thiệt ai lợi còn chưa biết đâu.
Hoàng Quyền Nữ nhân xuyên không cự tuyệt danh phận mà phụ thân ta ban cho bà ta. Bà ta nói bà ta không muốn giống mẫu thân ta, bị nhốt trong hậu viện. Hơn nữa, theo hầu bên phụ thân ta với thân phận nha hoàn, bà ta mới có thể ở bên phụ thân ta mãi mãi. Ta rất kinh ngạc. Mẫu thân ta lại đang mang thai, còn được thăng vị. Nữ nhân xuyên không chế nhạo mẫu thân ta: “Ngươi chẳng qua chỉ là cỗ máy đẻ!” Sau đó, phụ thân ta lên ngôi hoàng đế, mẫu thân ta được sách phong làm hoàng hậu. Ca ca ta cũng được phong làm thái tử. Nữ nhân xuyên không vẫn chế nhạo mẫu thân ta: “Hắn chỉ đang kiêng dè binh quyền của ca ca ngươi nên mới giả vờ đối xử tốt với ngươi mà thôi!” Bà ta bị phụ hoàng đày đến dịch đình, thế mà còn luôn miệng nói với người khác: “Hắn yêu ta, bây giờ chỉ là muốn bảo vệ ta, không muốn ta trở thành cái đinh trong mắt người khác!” Nhưng ta nghe phụ hoàng nói: “Bà ta điên rồi, tiễn bà ta một đoạn đường cuối cùng đi.” Ta hỏi phụ hoàng: “Phụ hoàng giết bà ta, là vì yêu bà ta, không muốn để bà ta chịu khổ sao?” Phụ hoàng mỉm cười: “Nếu trẫm yêu bà ta thì sao mẫu thân con có thể làm hoàng hậu được?”
Hoa Khôi Kinh Thành Xuyên Không Tôi vốn là hoa khôi đầu bài nức tiếng kinh thành, vậy mà lại xuyên không thành tiểu hoa tai tiếng trong giới giản trí thời hiện đại. Còn bị nhét vào một chương trình truyền hình thực tế về tình yêu của các minh tinh. Chỉ để làm nền cho sự hấp dẫn của các nữ khách mời khác. Hừ, chẳng phải chỉ là nổi bật giữa đám phụ nữ sao? Là hoa khôi đứng đầu, tôi đây chuyên nghiệp lắm.
Muôn Vàn Dụ Dỗ Xuyên thành thê tử đầu tiên của phản diện bệnh kiều, ta hiện giờ có chút hoảng hốt. Bởi vì vô tình, ta đã ngủ nhầm người. Chiếc yếm của ta vẫn còn mắc trên eo của tên cuồng đồ kia, trong khi phản diện quanh năm không về nhà đang đạp cửa phòng mà vào luôn rồi!
Chẳng Đến Mười Năm Đến cổ đại năm thứ bảy. Đại tỷ đ.iên rồi. Nhị tỷ cũng tàn phế. Đến người thông minh nhất là tam tỷ, cũng bị tiểu thiếp hãm hại đến mức bị hủy dung. Trước khi rời đi, tam tỷ đứng trước bia m.ộ của con gái nhỏ rất lâu. “A Trản, nếu muội đánh cược vào tình cảm đế vương ở trong cái xã hội phong kiến này, so với chúng ta, muội sẽ thua càng thảm hại hơn.” Đúng vậy. Ta rốt cục phải ngu ngốc đến mức nào, mới vọng tưởng đánh cược vào tình yêu của đế vương đối với bản thân cơ chứ?
Phá Đảo Thế Giới Ảo Tôi xuyên vào truyện ABO, trở thành giới tính thứ tư đầy bi kịch và mạnh mẽ: Enigma. Mùi hương của người khác, hoặc ngọt ngào, hoặc lạnh lùng, hoặc gợi cảm. Còn mùi hương của tôi – sát khí ngút trời!!! Người ta phát tình, còn tôi thì phát đin! Tôi gào rú, méo mó, bò trườn trong bóng tối. Gặp Alpha nào, tôi cũng đánh dấu thành Omega độc quyền của tôi hết! “Chủ nhân, xin… xin người rủ lòng thương xót…” Tôi: “Thương xót cái gì mà thương xót! Đại ca đây muốn chiến đấu! Đại ca đây muốn chiến đấu!!!”
Hành Trình Nghịch Tập Xuyên Nhanh Sau khi tử vong ngoài ý muốn, Bách Hợp chiếm được cơ hội sinh tồn, vì muốn giữ vững hiện trạng, cô phải xuyên qua nhiều câu chuyện khác nhau để hoàn thành nhiệm vụ.
Ngôn Linh Sư 4: Thế Giới Đại Học Đêm trước kỳ thi đại học, cả lớp tôi đều thức tỉnh hệ thống, chỉ riêng tôi thì không. Mọi người tự nhận mình là “đứa con được chọn của trời”, cười nhạo tôi là kẻ vô dụng. Bạn trai cũng chia tay tôi để đến với cô gái từng bắt nạt tôi. Nhưng họ không biết rằng, tôi là một Ngôn Linh Sư. Chỉ cần tôi mở miệng, hệ thống của tất cả bọn họ sẽ lập tức mất hiệu lực.
Nhất Sinh Bình An Vào ngày phu nhân tướng quân Dịch gia hạ sinh, bầu trời kinh thành đỏ rực, ánh vàng chiếu khắp phòng. Một đạo sĩ đã lớn tiếng nói rằng đây là điềm đại cát, giống như có điềm báo của phượng hoàng. Tuy nhiên, đạo sĩ này không ngờ rằng Dịch gia lại sinh đôi hai nữ nhi. Mọi người đều cười, làm sao phượng hoàng có thể tồn tại cùng lúc hai con? Thế là đạo sĩ bị đuổi ra khỏi kinh thành vì bị coi là lừa đảo. Chỉ có ta biết, ông ấy nói đúng sự thật.