Xuyên Không
Hoa Khôi Đầu Bảng Xuyên Không Thành Tiểu Hoa Giới Giải Trí Tôi vốn là hoa khôi đầu bài nức tiếng kinh thành, vậy mà lại xuyên không thành tiểu hoa tai tiếng trong giới giản trí thời hiện đại. Còn bị nhét vào một chương trình truyền hình thực tế về tình yêu của các minh tinh. Chỉ để làm nền cho sự hấp dẫn của các nữ khách mời khác. Hừ, chẳng phải chỉ là nổi bật giữa đám phụ nữ sao? Là hoa khôi đứng đầu, tôi đây chuyên nghiệp lắm.
Bồ Đào Chi Thủy Hoàng tỷ hại ta ngã gãy một chân, khiến ta phải ngồi xe lăn, trở thành một Công chúa què. Trong thời gian buồn chán, ta đã nhận nuôi một nữ nhân xuyên không. Nàng ấy một chút quy tắc cũng không hiểu, lá gan lại rất nhỏ. Mỗi ngày đều ấm ức khóc lóc: “Tại sao không phải là đọc tiểu thuyết, ngày này cũng đọc y thư…” Ta cũng hận rèn sắt không thành thép, nữ nhân xuyên việt này thật là không có tâm nhãn. Về sau, nàng chữa khỏi chân cho ta, còn ta đày Hoàng tỷ tới Bắc Man hòa thân.
Lòng Đa Nghi Của Đế Vương Vào năm thứ mười sau khi mẹ ta xuyên không đến đây, phụ hoàng đã thay lòng đổi dạ. Hắn từng khen mẹ ta có tư tưởng mới lạ “Mọi người đều bình đẳng”, giờ lại thành “Yêu ngôn hoặc chúng.” Hắn từng hứa với mẹ ta chỉ có một vợ một chồng nhưng đêm nào cũng có người mới được khiêng vào Dưỡng Tâm điện. Sau đó, để được trở về nhà, mẹ đã nghĩ đủ mọi cách. Có lúc mẹ cố tình ngâm mình trong hồ ở ngự hoa viên, có lúc chạy lên Lâu Tẩy Tinh nhảy xuống. Nhưng mẹ không về được nhà. Bởi vì mẹ đã ngã hỏng đầu rồi. Lần này, mẹ nhớ tất cả mọi người, chỉ quên mất phụ hoàng.
Bị Ép Hoàn Thành Mười Nhiệm Vụ Xuyên Thư Làm Mẹ Chồng Độc Ác Sau khi bị ép làm mẹ chồng độc ác xuyên sách, cuối cùng hệ thống cũng sắp xếp cho tôi một nhân vật thiên kim giàu có xinh đẹp Kết quả là vừa xuyên qua, tôi đã bị tát hai cái trời giáng, chính là kiểu kịch bản truyền thống khi nữ chính bị ngược. Tôi nhếch môi cười tà: Lần này các người đúng là đụng phải họng súng rồi, tôi sẽ cho các ngươi biết thế nào là nhà cửa bất an!_ Một cú bật người như cá chép, tôi lấy ra tất cả những kỹ năng dày công tích lũy khi đóng vai mẹ chồng ác độc, tuy chanh chua nhưng hợp lý!
Xuyên Hồn Ta là phi tử tiền triều, từng thất bại trong cuộc chiến khốc liệt chốn thâm cung, thế rồi một sáng nọ, hồn ta xuyên vào thân xác của một cung nữ nhỏ bé. Kiếp trước, ta tinh thông âm luật, ca múa tuyệt vời, lại am hiểu điều hương, nhưng tất cả tài nghệ đó vẫn không giúp ta chiến thắng được cuộc chơi cay nghiệt ấy. Vốn tưởng kiếp này cũng sẽ phải đối mặt với những âm mưu và đố kị không dứt. Nào ngờ, ta phát hiện ra tất cả hoá ra thật đơn giản. Quý phi ngông cuồng, ỷ quyền hống hách. Thục Phi làm ra vẻ thanh cao, đoan trang. Hoàng hậu thì si tình, tựa như đoá hoa cúc nhạt sắc, lãnh đạm đến đáng thương… Ngay cả Hoàng thượng cũng đôi lúc tỏ ra ngây ngô, khiến người khác không khỏi bật cười. Với tất cả bản lĩnh của mình, nếu không lên ngôi nữ đế thì thật là uổng phí!
“Đạn Mạc” Se Duyên Khi thấy những dòng bình luận, ta đang bắt nạt thứ muội. 【Nữ phụ ác độc thật ngu ngốc, đến mức không nhận ra thứ muội là đại phản diện nam giả nữ trang!】 Nhìn thứ muội đang quỳ bên cạnh suối nước nóng, với dấu tay in trên má, đang giúp ta tắm, ta hoàn toàn sững người.
Lối Thoát Của Mỹ Nhân Ta là một trong những mỹ nhân được dâng hiến cho bạo quân. Vừa bước vào cửa điện, bạo quân liền cười lạnh lùng: “Thở ồn ào quá, lôi ra ngoài ch.ém đ.ầu đi.” Haha. Thân thể cứng ngắc, hóa ra là sắp ch.ết. Mỹ nhân đứng bên cạnh ta run lên bần bật trước lời nói của bạo quân. Đôi mắt long lanh như nước mùa thu ầng ậng lệ, ngón tay siết chặt tà váy, nàng buồn bã cất lời: “Triệu Dịch …” Lời nói dứt xuống, cả điện bỗng chốc quỳ rạp xuống đất. Vi phạm kỵ húy của bạo quân, khiến bạo quân tức giận, tất cả mọi người trong điện này đều có thể bị ché.m đầ.u. Muốn ch.ết sao. Quỳ hồi lâu, đầu gối đau nhức. Bạo quân ngẩng mắt nhìn nàng, ánh mắt tối sầm lại. Nàng cắn môi nhìn thẳng vào hắn. Bạo chúa bước xuống đài cao, bóp lấy cằm nàng, ánh mắt lại tối sầm xuống: “Khương Phù, ngươi thế mà còn dám quay lại.” “Ngươi không sợ trẫm g.iết ngươi sao?” Ta càng vùi đầu sâu hơn. Chỉ sợ hắn ta nổi điên, chỉ tay vào ta nói “Cả nhà ngươi cũng ch.ết theo luôn đi!” Khương Phù không nói gì, nước mắt lăn dài, lao vào lòng Triệu Dịch, đôi tay mảnh mai ôm lấy vòng eo thon gọn của vị hoàng đế. Nàng ngẩng đầu lên, lộ ra cần cổ xinh đẹp. “Được rồi, vậy ngươi cứ gi.ết hết đi. Thay vì hành hạ lẫn nhau như thế này, thà c.hết còn hơn.” … Trời sập nhờ miệng là nhờ cái miệng ngươi đó. Ta lặng lẽ lùi về sau lưng Khương Phù. “Ngươi không sợ chết, vậy bọn họ thì sao?” Triệu Dịch ánh mắt âm trầm, quét nhìn mọi người trong điện. Ôi mẹ ơi. … Xin lỗi, ta đột nhiên thấy không được khỏe, nên xin phép không tham gia hoạt động lần này nhé. Khương Phù đẩy hắn ra, chắn trước mặt ta: “Không được! Ta sẽ đi với ngươi, ngươi buông tha cho họ đi!” Nói rồi ngoảnh đầu hét về phía ta: “Trần Hạnh tỷ, mau chạy nhanh đi——” Ta nhìn nàng một cái thật sâu, rồi quay đầu bỏ chạy. Hi hi. Lại thêm một ngày sống nữa rồi~ “Trẫm xem ai dám để nàng ta chạy!” Thị vệ nhận được lệnh của bạo quân, cầm kiếm chặn ta lại. Lưỡi kiếm nhọn chĩa thẳng vào cổ họng ta. … Không vui nha mấy cha.
Hoa Khôi Kinh Thành Xuyên Không Tôi vốn là hoa khôi đầu bài nức tiếng kinh thành, vậy mà lại xuyên không thành tiểu hoa tai tiếng trong giới giản trí thời hiện đại. Còn bị nhét vào một chương trình truyền hình thực tế về tình yêu của các minh tinh. Chỉ để làm nền cho sự hấp dẫn của các nữ khách mời khác. Hừ, chẳng phải chỉ là nổi bật giữa đám phụ nữ sao? Là hoa khôi đứng đầu, tôi đây chuyên nghiệp lắm.
Chẳng Đến Mười Năm Đến cổ đại năm thứ bảy. Đại tỷ đ.iên rồi. Nhị tỷ cũng tàn phế. Đến người thông minh nhất là tam tỷ, cũng bị tiểu thiếp hãm hại đến mức bị hủy dung. Trước khi rời đi, tam tỷ đứng trước bia m.ộ của con gái nhỏ rất lâu. “A Trản, nếu muội đánh cược vào tình cảm đế vương ở trong cái xã hội phong kiến này, so với chúng ta, muội sẽ thua càng thảm hại hơn.” Đúng vậy. Ta rốt cục phải ngu ngốc đến mức nào, mới vọng tưởng đánh cược vào tình yêu của đế vương đối với bản thân cơ chứ?