Trang chủ Thể loại Xuyên Không

Xuyên Không

Dục Nhiên

Dục Nhiên Ta là một thứ nữ vô dụng trong phủ huyện lệnh, ngày ngày chỉ biết ăn no chờ chếc. Không ngờ lại bị công tử của Hầu phủ nhìn trúng, ép ta vào phủ. Ai ngờ được, vị công tử kia không chỉ tham lam đồ ăn của ta mà còn muốn… cả người ta.

Báo Ứng Cho Kẻ Ác

Báo Ứng Cho Kẻ Ác Tôi thi đậu đại học Bắc Kinh, nhưng không khí trong nhà lại ảm đạm. Bởi vì anh kế của tôi thi rớt, phải học lại. Mẹ kế biết được tôi thi đậu Trạng Nguyên có tiền thưởng, lập tức lên kế hoạch. Mua văn bằng cho anh kế, đóng phí chọn trường quý tộc cho em kế, đổi xe cho bà ta và bố, lại chuyển sang một ngôi nhà lớn… Hoàn hảo! Chỉ tiếc, tôi không còn là con nhóc đáng thương mặc cho người ta xâu xé như trước kia nữa. Tôi là nữ ma đầu chiêu sinh của Bắc Đại!

Lưu Luyến

Lưu Luyến Ta và Tạ Trường Quan là thanh mai trúc mã đã vài chục năm. Nhưng khi ta r ơi xuống nước, hắn lại thẳng thừng bỏ qua ta, cứu lấy tiểu cung nữ phía sau ta. Hắn hết lần này đến lần khác ra mặt vì nàng ta, hết lần này đến lần khác che chở nàng ta sau lưng. Sau đó ta chet tâm, đ ốt hết đèn hoa nhỏ hắn tặng ta. Tạ Trường Quan lại như phát điên ngăn ta lại, nói rằng hắn có thể giải thích mọi chuyện với ta.

Phu Quân Ta Là Hồ Ly

Phu Quân Ta Là Hồ Ly Xuyên vào một quyển tiên hiệp, trở thành nữ phụ số bảy, ta phát hiện phu quân của mình là một con hồ ly. Chính xác hơn, là một hồ ly tinh. Nhưng hồ ly không yêu ta. Hắn chỉ đến để báo ân. Không yêu thì thôi, dù sao hồ ly sau khi hóa hình cũng có gương mặt điêu khắc, tám múi săn chắc, đường nét sắc sảo, lại thêm đôi tai lông xù cùng cái đuôi bông bông phía sau. Còn bền bỉ hơn cả nam phu. Nói xem, ai thiệt ai lợi còn chưa biết đâu.

Xuyên Không Làm Vợ Hầu Gia

Xuyên Không Làm Vợ Hầu Gia Tôi xuyên thành nữ nhi của một thương gia nghèo rớt mồng tơi không có gì ngoài tiền. Không có kịch bản được cưng chiều, cũng không có hệ thống bảo vệ. Nhưng điều đó có liên quan gì chứ? Không có hào quang nhân vật chính, tôi vẫn có thể khiến mọi người phải kinh ngạc. Khi bà mẫu và phu quân trước mặt mọi người trách móc tôi ba năm không sinh được con, muốn đuổi tôi ra khỏi phủ để chiếm đoạt của hồi môn, tôi thuận thế quỳ xuống, khóc lóc thảm thiết: “Phu quân chàng… chàng… nhiều năm không “cứng” được, thuốc thang cũng không chữa được, từ khi thành thân đến nay, con dâu vẫn còn trong trắng, làm sao có thể mang thai được?” Tới đi, cùng nhau tổn thương đi! Chứng minh chuyện này, giờ đến lượt vị phu quân tốt của tôi ra tay rồi. …

Trưởng Công Chúa Uy Vũ

Trưởng Công Chúa Uy Vũ Nữ nhi bị một nữ tử xuyên không cướp mất vị hôn phu, dùng đủ cách sỉ nhục. Nhi tử thành lựa chọn phòng hờ của nữ tử xuyên không, thẳng thừng nói không phải nàng ta thì không thú. Thế nhưng sau này, nữ nhi thành Hoàng hậu, dưới một người, trên vạn người. Nhi tử lại quỳ xuống trước mặt ta khóc lóc thở than, căm hận bản thân trước đây mù mắt. Ta nhìn nữ tử xuyên không tái sinh nhưng lại trắng tay, cười khẩy: “Sự tỉnh táo lớn nhất của con người chính là tự mình hiểu lấy… nhưng tiếc quá, ngươi lại không có.”

Cứu Rỗi Chính Mình

Cứu Rỗi Chính Mình Kết hôn năm năm, Giang Dụ lại đổi một người phụ nữ khác. Tôi giả vờ không biết, nhưng lần này cô gái đó rất không nghe lời, làm ầm ĩ đến trước mặt tôi. Cô ta kéo áo sơ mi của Giang Dụ, ngang nhiên hôn lên mặt anh ta. Giang Dụ lại dung túng cho cô ta làm bậy. Tôi cầm trên tay tờ giấy chẩn đoán bệnh nan y, đột nhiên cảm thấy thật vô nghĩa: “Giang Dụ, ly hôn đi.” Giang Dụ tưởng tôi đang đe dọa anh ta. Tất cả mọi người đều không tin, dù sao thì vào năm chúng tôi ầm ĩ nhất, đánh nhau đến mức phải vào viện, thà hành hạ lẫn nhau cũng không chịu buông tay. Nhưng ngay cả Giang Dụ cũng quên mất, tôi là một người rất cứng đầu. Khi yêu có thể khắc cốt ghi tâm, khi hận cũng có thể sống chết không gặp. Tôi không muốn sau khi chết, trên bia mộ vẫn khắc tên anh ta.

Màn Trời

Màn Trời Tống Duật năm ba mươi chín tuổi đã nuôi một ngoại thất. Những nữ tử ái mộ hắn cố ý đem chuyện này tiết lộ cho ta. Sau khi biết chuyện, hắn cố tình đến cảnh cáo: “Tố Tố không phải người ngoài.” Thì ra, Lâm Tố là con gái khuê mật của bà mẫu ta. Phụ thân nàng chiến tử, mẫu thân tuẫn tình. Một tháng trước, Tống Duật đón nàng về. Trên đường đi, hai người lâu ngày sinh tình. Hắn nói nàng đến là để gia nhập gia đình này. Bọn họ đều nghĩ rằng ta sẽ nổi trận lôi đình. Nhưng ta lại nói: “Sao có thể nuôi dưỡng ở bên ngoài để làm trò cười cho thiên hạ? Chi bằng nâng nàng làm bình thê.” Ta thậm chí còn đề nghị họ sớm sinh con. Bởi vì hệ thống nói với ta:【Thân thể của ngươi cuối tháng sẽ hồi phục, còn mười ngày nữa là có thể trở về.】 Nhi nữ ta vất vả sinh ra, khẳng định là muốn dẫn đi.

Chị Đại Hậu Cung

Chị Đại Hậu Cung Nữ nhân công lược hậu cung, nữ nhân xuyên không, nữ nhân trọng sinh. Hoàng hậu là nữ nhân trọng sinh, Quý phi là nữ nhân xuyên không. Còn tôi là nữ nhân công lược. Tôi giận dỗi lật bàn: “Vì sao chỉ có tôi phải làm chó vẫy đuôi* vậy chứ?” *Chó liếm, chó vẫy đuôi: Chỉ những người theo đuổi người khác không ngừng nghỉ dù bị đối xử tệ bạc

Cuộc Sống Sau Khi Xuyên Không

Cuộc Sống Sau Khi Xuyên Không Khi tôi xuyên không đến, nguyên chủ vừa uống thuốc ngủ. Cô con gái nhỏ đang nằm ngủ yên trong ngực, người chồng cô yêu thương mà không thể có được cả đêm không về, đang say khướt bên mối tình đầu vừa trở về nước. Tôi tiếp nhận cơ thể của nguyên chủ. Nam chính không hiểu chuyện muốn tôi tiếp tục làm bảo mẫu gọi đến bất kỳ khi nào cần. Bà mẹ chồng độc ác cậy tuổi già gây rắc rối muốn tôi ly hôn với con trai bà ta. Mối tình đầu cũng nóng lòng muốn tôi nhường vị trí cho cô ta. Tôi làm mẹ không đau đớn, ôm con gái nhỏ, quyết định khiến cho tất cả những người từng làm tổn thương nguyên chủ phải trả giá.

Trời Quang Mây Tạnh

Trời Quang Mây Tạnh Tiểu thư luôn nói với ta rằng mọi người đều bình đẳng, nàng vẫn luôn coi ta như tỷ muội. Nàng không cho phép ta hành lễ với nàng, vì thế mà ta bị phu nhân trách phạt. Nàng không thưởng tiền cho ta, nói rằng chưa bao giờ coi ta là người hầu, vì thế mà mẫu thân ta không có tiền chữa bệnh. Nàng không cho phép ta làm thiếp của thiếu gia, muốn ta kiên trì một đời một thế một đôi, hoàn toàn cắt đứt đường lui của ta. Sau này ta vì cứu nàng rơi xuống nước mà sinh bệnh, nàng khóc đến đứt ruột đứt gan. Nhưng khi biết ta mắc bệnh lao, nàng lại sai người đuổi ta ra khỏi phủ, ngay cả tiền chữa bệnh cũng không cho. Ta bị bọc trong chiếu rơm, chết không nhắm mắt. Mở mắt lần nữa, ta lại sống lại thời điểm làm nha hoàn cho tiểu thư.

Hôm Nay Thích Khách Cũng Rất Muốn Chết

Hôm Nay Thích Khách Cũng Rất Muốn Chết  Nếu như thường xem tiểu thuyết cổ phong, tin rằng ngươi nhất định sẽ không thấy xa lạ với tình tiết này —— Thích khách rút đao đâm về phía nam chính, vào thời khắc ngàn cân treo sợi tóc, nữ chính xông lên, ngăn cản một kiếm thay cho nam chính, nàng ngã vào trong lòng nam chính, nam chính lo lắng gọi tên của nàng… Lúc ta xuyên qua, đúng lúc tình cảnh này vừa phát sinh. Ngươi cho rằng ta là nữ chính kia sao? Không, ta không phải. Ta đương nhiên cũng không phải nam chính. Ta là thích khách.

Cuộc Sống Mới Của Mẹ Đơn Thân

Cuộc Sống Mới Của Mẹ Đơn Thân Khi tôi xuyên không đến, nguyên chủ vừa uống thuốc ngủ. Cô con gái nhỏ đang nằm ngủ yên trong ngực, người chồng cô yêu thương mà không thể có được cả đêm không về, đang say khướt bên mối tình đầu vừa trở về nước. Tôi tiếp nhận cơ thể của nguyên chủ. Nam chính không hiểu chuyện muốn tôi tiếp tục làm bảo mẫu gọi đến bất kỳ khi nào cần. Bà mẹ chồng độc ác cậy tuổi già gây rắc rối muốn tôi ly hôn với con trai bà ta. Mối tình đầu cũng nóng lòng muốn tôi nhường vị trí cho cô ta. Tôi làm mẹ không đau đớn, ôm con gái nhỏ, quyết định khiến cho tất cả những người từng làm tổn thương nguyên chủ phải trả giá.

Kết Cục Kẻ Phản Bội

Kết Cục Kẻ Phản Bội Bằng hữu duy nhất của ta là một nữ nhân xuyên không, nàng nói rằng nhiệm vụ của mình khi đến thế giới này là để cứu ta. Nàng luôn tin tưởng và bảo vệ ta, thậm chí không tiếc gì để giúp trượng phu của ta lên ngôi hoàng đế. Cuối cùng, nàng đã tìm được một người yêu thương nàng tha thiết. Nàng bảo ta rằng, nơi này khiến nàng cảm thấy ấm áp, nàng muốn ở lại thế giới này. Nhưng về sau, ta vội vã từ biên cương trở về. Chỉ thấy thân thể gầy gò, xanh xao của nàng nằm cô độc trong ngọc quan, thân thể lạnh như băng. Bên cạnh quan tài, phu quân của nàng đứng lặng người, không nói một lời. Đứa con nhỏ của nàng lại thì thầm một cách mừng rỡ, “Tốt quá rồi, ta không muốn có một mẫu thân điên như thế.” Ta nhìn nữ nhân đang đứng giả vờ lau lệ bên cạnh phụ tử hắn. Ta nghĩ, ta không cần phải giả vờ nữa rồi. Sau hôm nay, họ sẽ biết thế nào mới thực sự là kẻ điên.

ANH HÀNG XÓM LÀ KẺ PHẢN DIỆN

Khi tin tức tôi lén mang thai con của phản diện bị truyền ra ngoài làm cho mọi người đều sửng sốt.Phản diện đuổi bắt tôi khắp nơi.Lúc này, một người phụ nữ có dáng vẻ đầy cao sang và quý phái, đang khóc sưng đỏ hết cả mắt, đưa cho tôi một tấm vé máy bay.“Chạy đi, con trai tôi không phải người tốt đâu.”

Sau Khi Thay Đổi Vận Mệnh Nam Nữ Chính, Tôi Phất Lên Rồi

Sau Khi Thay Đổi Vận Mệnh Nam Nữ Chính, Tôi Phất Lên Rồi Tôi xuyên thành mẹ của nam chính trong truyện ngược, hệ thống nói với tôi, mỗi một lần tôi hóa giải hiểu lầm của nam nữ chính là sẽ nhận được phần thưởng trị giá một trăm vạn! Tôi nhớ lại kịch bản trong truyện, một quyển sách hai trăm vạn chữ, nữ chính bị hại hết một trăm hai mươi vạn chữ. Bạn cho rằng tám mươi vạn còn lại là cuộc sống ngọt ngào ngày thường của nam nữ chính sao? Không, là ngoại truyện của nam nữ phụ nhà người ta! Tôi đột nhiên cảm thấy mình có thể dựa vào đôi vợ chồng điên trong sách này mà thành phú bà. Thế là lúc nữ phụ đổ oan cho nữ chính rằng cô ta là người đẩy mình xuống nước. Nữ chính: “Em không muốn nói gì nữa!” Tôi mở video trong điện thoại ra: “Nó có lời muốn nói!”

Ngàn Năm Ánh Sáng

Ngàn Năm Ánh Sáng Tôi xuyên không, nhưng không phải về thời cổ đại hay vào một cuốn tiểu thuyết nào đó, mà là một thế giới tương lai tràn ngập phong cách cyberpunk. Nhìn vào mốc thời gian, đã gần mười nghìn năm trôi qua. Nhân loại giờ đây đã đặt chân khắp thiên hà. Cảm giác này giống như một con khỉ đột bỗng nhiên xuất hiện trong thế giới hiện đại vậy. Tôi vốn nghĩ chỉ cần an phận làm một người lao động bình thường, sống sót qua ngày là được rồi. Nhưng khi bất ngờ có thêm một người bạn đời—một Alpha cấp cao nhất—tôi không thể giữ bình tĩnh được nữa. Ai đời người hiện đại lại đi thích một con khỉ chưa tiến hóa chứ? Đầu óc yêu đương gì đó, tỉnh táo lại đi!!!

Mong Trùng Phùng

Mong Trùng Phùng Cha vì một xâu tiền mà bán rẻ ta và a tỷ. A tỷ bị bán cho tên thọt chân họ Chu ở đầu làng, còn ta bị bán cho tên gù lưng họ Trương ở cuối làng. Tên thọt chân họ Chu một năm cưới đến năm bà vợ, người nào người nấy cũng yểu mệnh. Gã gù lưng họ Trương thì nhỏ hơn ta ba tuổi, mắc bệnh lao, cũng chẳng biết có sống nổi dăm bữa nửa tháng nữa không. Cả hai đều chả phải là mối nhân duyên tốt đẹp gì. Ta thấy kiếp này của ta coi như xong rồi. Nhưng đến ngày thành thân, đợi mãi đợi mãi, người vén khăn che mặt ta lại không phải là tên gù lưng họ Trương, mà là a tỷ. Tỷ ấy tay trái cầm dao, trên người đầy máu, mồ hôi cùng bùn đất hòa vào nhau, cười với ta: “Tiểu muội, a tỷ đưa muội đi, muội có muốn đi không?”

Điền Tâm Dưỡng Mộng

Điền Tâm Dưỡng Mộng Tôi trượt chân ngã khỏi sân khấu tuyển chọn, rồi bị một cô gái cổ đại chiếm lấy thân xác. Cô ấy nói mình tên là Lâm Đại Ngọc. Vì muốn giúp tôi hoàn thành tâm nguyện cuối cùng, cô ấy cắn răng thay tôi tiếp tục tham gia chương trình tuyển chọn “Thiếu nữ Quốc Phong 101”. Ban đầu cô ấy chỉ định góp mặt cho có, ai ngờ lại từ lớp F một đường tiến thẳng lên lớp A. Sau này, cả mạng xã hội đều đuổi theo cô ấy gọi “em gái ơi”. Từ khóa hot nhất trên Weibo: “Lâm muội muội cuối cùng cũng bước ra khỏi Đại Quan Viên rồi.”

Hệ Thống Thay Đổi Cốt Truyện

Hệ Thống Thay Đổi Cốt Truyện Xuyên vào tiểu thuyết bệnh kiều, tôi nắm trong tay khả năng thay đổi cốt truyện. Khi nam nữ chính đi dã ngoại, trời bất ngờ đổ mưa lớn. Tôi múa bút thay đổi tình tiết “mưa” thành “phân”. Nhìn cặp đôi nhân vật chính hoảng hốt hét toáng lên giữa cơn “mưa phân”, tôi cầm ô, ôm bụng cười ra tiếng gà gáy.