Xuyên Không
Hành Trình Nghịch Tập Xuyên Nhanh Sau khi tử vong ngoài ý muốn, Bách Hợp chiếm được cơ hội sinh tồn, vì muốn giữ vững hiện trạng, cô phải xuyên qua nhiều câu chuyện khác nhau để hoàn thành nhiệm vụ.
Gió Xuân Chảy Dài Xuyên thành nữ phụ ác độc, nhưng tôi thực sự nhát gan. Sợ bị trả thù, mỗi lần làm nhiệm vụ tôi đều vừa dỗ vừa lừa. Khi ép nam chính trực nhật giúp mình, tôi nhìn hắn với vẻ mặt sùng bái: “Anh giỏi quá, anh biết mà, tôi hoàn toàn không thể sống thiếu anh được.” Khi bắt nam chính đi lấy cơm cho mình, tôi rưng rưng nước mắt: “Anh tốt quá, nhất định sẽ chăm sóc tôi thật tốt đúng không?” Khi tát nam chính để sỉ nhục hắn, giọng tôi nghẹn lại: “Ai bảo anh đến muộn, tôi sợ lắm anh có biết không.” … Đến khi hệ thống cuối cùng cũng online, tôi lập tức khoe công: “Nhiệm vụ tôi làm không tệ đúng không, nhìn xem nam chính bị tôi b*t nạt thảm chưa này.” Hệ thống nhìn nam chính đang ngồi xuống buộc dây giày cho tôi, im lặng: [Thảm? Cái dáng vẻ cam tâm tình nguyện đó mà cô bảo là thảm?] [Nam chính sắp bị cô dỗ đến mức quay về lúc còn trong trứng nước rồi!]
Tiểu Bạch Thỏ Đến Rồi! Trong tiệc sinh thần, phụ thân mang một nữ nhân về, nói muốn nạp nàng ta làm thiếp. Mẫu thân tươi cười đón chào, còn giữ người ở lại trong phủ. Bà âm thầm ra hiệu với ta, ta hiểu rõ nhếch môi. Tiểu bạch thỏ vào lồng, hai mẫu tử chúng ta có thứ để chơi rồi.
Tuý Kinh Hoa Ta xuyên sách rồi, trở thành một nhân vật qua đường cực kỳ xinh đẹp. Vị nhiếp chính vương mất trí nhớ được mẹ ta nhặt về làm chàng rể ở rể cho ta. Hệ thống nói, ta chỉ cần không ngừng tìm đường chớt, chờ hắn khôi phục trí nhớ rồi cho ta một đao, là có thể thoát vai trở về nhà. Không ngờ sau này ta lại thất bại, không chỉ không thoát được mà còn bị hắn trói mang về kinh thành. Đêm khuya sương lạnh, hắn áp sát lại gần, hơi thở rơi vào bên tai ta: “Dung Nhi… nàng đừng mơ rời khỏi ta.”
Sủng Phi Bạo Quân Ta dựa vào tài ăn nói mà trở thành sủng phi của bạo quân. Nhưng lại không biết rằng, hắn đột nhiên có năng lực đọc tâm. Còn ta thì vẫn đang nghĩ xem làm thế nào để giết chết bạo quân và trở thành nữ hoàng. Bạo quân bị bệnh, ta bên ngoài khóc đến chết đi sống lại, nhưng trong lòng lại cười ngửa mặt lên trời. [Tên chó bạo quân! Đồ cặn bã! Ngươi có ba ngàn giai lệ trong hậu cung thì sao? Chờ ta đăng cơ, nhất định sẽ nuôi mười nghìn nam sủng, để ngươi tự thấy hổ thẹn!] Nhưng không ngờ… Đêm đó, hắn đột nhiên trở tay đè ta vào góc tường, bắt ta thử xem bệnh của hắn đã khỏi hay chưa…
Báo Phi Dũng Mãnh Ta dựa vào một thân hình rắn chắc để trở thành phi tần đặc biệt nhất trong hậu cung. Các phi tần khác thì ngày lẻ, một ba năm cảm lạnh, ngày chẵn, hai bốn sáu thì ngất xỉu kèm ho ra máu. Còn ta, ngày lẻ thì xé nguyên con dê, ngày chẵn thì ăn đầu bò chấm dầu. Sử quan viết tiểu truyện cho các phi tần trong hậu cung. Tiểu truyện của ta như thế này: “Dùng đá làm bao cát, nhổ liễu như nhổ hành. Mặc áo phấn với đôi mắt sắc sảo như báo, mở mắt là lao vào hành động ngay!” Sử quan viết tiểu truyện cho ta, nước mắt giàn giụa: “Cả đời ta, học vấn đầy bụng, cầm bút viết sách. Chính sử từng viết, dã sử từng viết, nhưng đây là lần đầu ta viết ra thứ như… cứt chó vậy.”
Đi Về Nơi Có Nắng Ta làm chó liếm của ba giới đại lão cùng một lúc. Tất cả chỉ vì khi ta xuyên không đến đây, lại bị ràng buộc bởi một hệ thống chiến lược công lược đại lão. Đáng tiếc thay, ta chỉ là một nữ phụ ác độc, còn nữ chính là tiểu sư muội được cả môn phái cưng chiều. Chiến thần nhân giới: “Tống Trúc, ngươi võ công cao cường, phải bảo vệ tiểu sư muội rút lui.” Ma tôn ma giới: “Tống Trúc, ngươi thân thể cường tráng, thử thuốc này thay tiểu sư muội đi.” Kiếm tôn tiên giới: “Tống Trúc, ngươi tu vi cao, mau lấy đan dược của mình cho tiểu sư muội.” Nhưng dù ta lên núi đao, xuống biển lửa, thử độc dược, hay móc kim đan, cũng không thể khiến hảo cảm của các đại lão đối với ta đạt đến mức đạt chuẩn. Ta quyết định mặc kệ. Hiện tại, ta chỉ một lòng cầu chết. Chết rồi, ta có thể trở về nhà.
Mười Năm Xuyên Không Con trai lừa tôi rằng chồng đã vô tình ăn phải bùa yêu, cần phải ly hôn mới có thể giải phép. Lúc tôi tin là thật, nó lại quay đầu trông đợi người mẹ mới của nó trong phòng bệnh. Sau đó, cô bạn thân xuyên không đến đây với dáng hình thu nhỏ gọi tôi là mẹ. Khi hai đứa đánh nhau vì tranh giành đồ chơi, tôi bế cô bạn thân lên, lạnh lùng nói với Tống Ngư Ngư: “Con không biết phải nhường em gái sao?” Tống Ngư Ngư ngay lập tức bật khóc.
Bà Của Tôi Tốt Nhất Thế Giới Ở tuổi bảy mươi, tôi hóa thân thành một nhân vật nữ chính độc ác trong một truyện ngược. Hệ thống nói: “Cô phải theo cốt truyện.“ Tôi đeo kính lão: “Ý mày là theo cốt truyện như thế nào?“ Hệ thống: “Ừm… chính là cô phải ngược đãi cậu ta. Bây giờ, ném cái ghế vào mặt cậu ta! Để cậu ta lăn ra đấy!“ Tôi chuyển ánh mắt đi nơi khác. Nam chính lúc này vẫn còn là một thiếu niên, gầy như một cây tre, ăn mặc đơn bạc, hung hăng liếc nhìn tôi. Tôi quay người bước vào bếp. Nam chính cắn chặt răng: “Bà định dùng dao giết tôi sao!“ “Bà già chết tiệt, tôi sẽ cùng bà đồng quy vu tận!“ “Cậu quá gầy rồi.“ Tôi thở dài, thành thạo bật bếp, “Tôi sẽ nấu chút cơm cho cậu ăn.“ Làm ơn đi, tôi đây là bà của cậu mà! Có bà nào có thể kiềm lòng được mà không cho cháu mình ăn no nê?
Bong Bóng Kẹo Ngọt Tôi xuyên thành vai ác nữ phụ bắt nạt nam chính lúc nhỏ. Tôi hất sữa bột của cậu ấy, cướp đồ ăn vặt, xé thư tình mà cậu ấy nhận được. Cứ tưởng xong nhiệm vụ là tôi có thể rửa tay gác kiếm. Nhưng nam chính lại cầm bức thư tình tôi viết hộ người khác, ngại ngùng nói: “Tôi biết từ lâu là cậu có ý đồ với tôi rồi.” Tôi: “…” Hiểu lầm to rồi cha ơi!
Trà Xanh Đỉnh Nóc Sau khi xuyên qua, ta bị ràng buộc với hệ thống Trà Trà. Cần phải nói đủ 1000 câu trà ngôn trà ngữ. Vì thế mỗi ngày ta điên cuồng nói: “Tỷ tỷ, chẳng phải vị hôn phu của tỷ không thích muội sao? Muội chỉ sợ tỷ thiệt thòi, không phải cố ý nói xấu hắn đâu.” Nam chính bên cạnh hận không thể nuốt sống ta. Ta giả vờ sợ hãi nép sau lưng nữ chính. “Tỷ tỷ, vị hôn phu của tỷ thật đáng sợ, trong mắt hắn còn lóe lên hàn quang. Không như muội, trong mắt muội chỉ có tỷ tỷ.”
Mỗi Ngày Đều Quậy Đục Nước Hoàng Cung Hậu cung có nữ công lược, nữ xuyên việt với nữ trùng sinh. Hoàng hậu là nữ trùng sinh nữ, quý phi là nữ xuyên không. Còn ta là nữ công lược. Ta tức giận lật bàn: “Dựa vào đâu chỉ có ta làm chó liếm?”
Nam Phụ Thâm Tình Là Ba Tôi Ngày suýt ch//ết đói trên phố, tôi tự kiếm cha cho mình Tiêu Doanh, với mái tóc vàng chói, chỉ vào mặt tôi giận dữ: “Ông đây mới mười tám! Nhìn giống cha nhóc không?” Tôi mếu máo nhìn anh ta, nước mắt nước mũi giàn giụa, nhất quyết không nói năng gì. Tiêu Doanh đành bó tay, phải dắt tôi về nhà. Từ đó, cả khu phố đều biết tên tiểu lưu manh khét tiếng nuôi một đứa con gái. Cho đến ngày định mệnh anh ta gặp nữ chính. Dưới mưa, nữ chính múa may quay cuồng để thu hút nam chính. Đáng lẽ anh ta phải xót xa, chạy tới bên che ô cho nữ chính, Tiêu Doanh lại ôm chặt tôi lên và giáo huấn: “Nhìn kỹ nhé, loại người này đều bị đi//ên cả. nhóc mà dám bắt chước, anh đ//ánh đòn nát đ//ít!” Tôi gật đầu ngoan ngoãn, rúc vào lòng anh ta. Kế hoạch cứu nam phụ bi thảm thành công!
Cả Nhà Có Thể Nghe Được Tiếng Lòng Của Tôi Ngày tôi trở về nhà họ Tống, cô em gái giả tỏ ra vô cùng nồng nhiệt với tôi. Cô ta nắm tay tôi, nước mắt giàn giụa: “Xin lỗi chị gái, tại em không tốt, đã chiếm mất vị trí của chị bao nhiêu năm, khiến chị phải chịu khổ.” “Chị yên tâm, sau này em sẽ là đứa em gái nhỏ của chị, chỉ cần chị gái vui vẻ, bảo em làm gì em cũng làm!” Nhìn thấy Tống Nhu Nhu ngoan ngoãn như vậy, mẹ ruột tôi đau lòng đi an ủi. Nhưng trước đó, Tống Nhu Nhu rõ ràng không phải như vậy. Cô ta nhân lúc bố mẹ không để ý, nói với tôi rằng tôi không nên trở về nhà này. Bởi vì người mẹ trong nhà là một kẻ cuồng bạo hành trẻ em, cô ta bị đánh đập từ nhỏ đến lớn. Cô ta còn nói với tôi rằng tôi bị lạc là do bố tôi cố ý làm mất, vì ông không thích tôi. Cô ta còn nói anh trai tôi là một kẻ biến thái, thích có ý đồ xấu với em gái mình… “Hy vọng chị sẽ sống tốt trong ngôi nhà này.”
Không Bỏ Lỡ Hệ thống bắt tôi cứu vớt người chồng trầm cảm, tôi say “No!”. Anh định dùng dao rạch tay, tôi thản nhiên làm ngơ, còn tiện tay mở cửa sổ ban công hét to: “Đôi giày cao gót phiên bản giới hạn vừa mới mua đã gãy gót, trời ơi, tôi không sống nổi nữa!” Chồng tôi sợ làm phiền hàng xóm, đành hạ dao xuống đến dỗ tôi: “Đừng khóc nữa, chúng ta đi mua đôi mới nhé.” Nửa đêm, anh muốn lẻn ra đường ray tàu vắng vẻ để “yên nghỉ” một mình, tôi lập tức nhét đôi chân lạnh ngắt vào lòng anh: “Em lạnh chết đi được, mau sưởi ấm cho em đi.” Anh bị lạnh đến run rẩy, nhíu mày ôm lấy chân tôi, chỉ còn cách kéo chăn đắp chặt hơn. Sau một thời gian dài chung sống, anh vẫn muốn cht, còn tôi vẫn chẳng buồn quan tâm. “Vậy trước khi anh cht, chúng ta ly hôn trước đi.” Chồng tôi sững sờ: “Muốn cht thì nhất định phải ly hôn sao?” Tôi trợn mắt: “Chứ còn gì nữa! Chỉ khi ly hôn em mới thoát khỏi nơi quỷ quái này chứ!” Anh bỗng ôm chặt tôi, hoảng hốt nói: “Vậy anh không cht nữa, anh không muốn ly hôn.”
Nụ Hoa Chớm Nở Xuyên vào tiểu thuyết ngọt sủng, nam chính cưng chiều nữ chính thanh mai trúc mã. Nhưng tôi lại là nữ phụ ác độc. Thế nhưng, tôi không muốn ác độc, phải làm sao bây giờ?
Bạch Nhật Mộng Ta xuyên thành phi tử của Hoàng đế, mà dường như Hoàng đế yêu ta đến điên cuồng. Nhưng trong lãnh cung, ta tìm thấy những lời mà một vị phi tần bị phế truất để lại cho ta. Nàng viết: “Đừng nói với Hoàng đế rằng ngươi là người xuyên không, đừng tin hắn, mau chạy đi!”
Hoa Đào Ủ Rượu Ta xuyên thành nữ phụ trong truyện đam mỹ. Nhặt được một tiểu đạo sĩ thanh lãnh mất trí nhớ, vì tham luyến mỹ mạo mà giả làm thê tử hắn, cuối cùng trong đêm tân hôn bị yêu vương một kiếm tiễn về Tây thiên. Để tránh kết cục ấy, ta quyết định đưa hắn về đạo quán. Đêm trăng sáng treo cao, trên đường đi ngang qua một bãi tha ma hoang vắng. Ta hướng về phía Thẩm Hành Vân bày tỏ lời xin lỗi, cũng nói ra toàn bộ sự thật về màn lừa gạt này. Thiếu niên ngẩn người, bối rối đứng dưới gốc cây cổ thụ xiêu vẹo, bàn tay khẽ níu lấy ống tay áo ta, đuôi mắt ửng đỏ, ủy khuất nói: “Là ta làm sai chuyện gì sao?” Ta vừa định phủ nhận, ngay khoảnh khắc tiếp theo, một con ác quỷ máu me đầm đìa từ dưới lòng đất bò lên. Hắn rút ra một tấm bùa từ trong tay áo, cằm khẽ cọ lên người ta đang run rẩy nép trong lồng ngực hắn, dịu dàng mà lạnh lẽo uy hiếp: “Nương tử sẽ không bỏ rơi ta, đúng không?”
Khúc Ngẫu Hứng Mơ Màng Tôi xuyên vào tiểu thuyết 18+ thể loại mệt tâm, vừa đến đã đâm thẳng vào ổ phản diện. Tin tốt: anh nào cũng đẹp trai. Tin xấu: thằng nào cũng không điêng thì khùng. Nữ chính cuối cùng cũng xuất hiện, nhưng còn chạy nhanh hơn tôi: “Một lũ bí*n thái, thích cô ta thì không thể thích tôi à?!”
Không Rời Không Bỏ Mẹ bán thân nuôi gia đình, cha trộm cắp bị đánh đến tàn phế, còn tôi thì thay đổi vận mệnh thi đỗ Đại học Thanh Hoa, đây chính là gia đình hỗn loạn của tôi. Cha mẹ tôi đúng là không phải người tốt, nhưng khi tôi còn nhỏ, họ đã che chở cho tôi một khoảng trời. Ngày nhận được giấy báo trúng tuyển đại học, tôi nắm tay cả hai người. “Cha mẹ, con lớn rồi, sau này con sẽ che mưa chắn gió cho hai người.” Mẹ tôi cười gật đầu, nhưng đêm hôm đó lại cùng cha tôi chia nhau uống một chai thuốc trừ sâu. Chỉ để lại một bức di thư với nét chữ nguệch ngoạc. “Sau này con một mình, phải sống thật tốt.” Mở mắt ra lần nữa, tôi đã quay về 24 năm trước. Một năm này, mẹ tôi vẫn chưa bị cha dượng cưỡng hiếp, cha tôi cũng chưa vào trại giáo dưỡng.